Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 890 chữ

“Ha!” – Nó phát ra một tiếng gầm quái dị, lao thẳng về phía Yến Hi.

Yến Hi bình tĩnh giơ cao con dao, vung mạnh một nhát. Con quái vật bị chém bay ra xa, rơi xuống đất. Cái đầu của nó rơi lăn lóc, còn cơ thể thì từ từ chảy ra thứ chất nhầy xanh xám.

Mọi người xung quanh kinh ngạc đến mức đứng chết lặng.

Khoảnh khắc tiếp theo, từ xác con quái vật bay ra hai vật sáng lấp lánh: một đồng vàng và một miếng bánh mì.

Hai vật này lơ lửng trong không trung, rồi tự động bay về phía Yến Hi.

[Chúc mừng bạn đã tiêu diệt quái vật cấp 1 “Ba Tấc Đinh”, nhận được 1 đồng vàng và 1 miếng bánh mì.

Trò chơi ngày tận thế đã bắt đầu. Hãy tận hưởng!]

Trước mắt Yến Hi hiện lên một bảng thông báo màu xanh lá cây khổng lồ. Ở cuối bảng, hình một con quái vật xấu xí với miệng to hiện lên, như đang “chúc mừng” cô nhưng lại toát lên vẻ chế giễu.

Không chỉ Yến Hi, tất cả mọi người đều nhìn thấy bảng thông báo này.

“Trò chơi ngày tận thế? Cái quái gì thế này?”

Yến Hi cầm đồng vàng nhỏ cỡ đồng xu và miếng bánh mì cỡ nắm tay, nhướng mày đầy mỉa mai.

Cô biết rõ rằng, trong tương lai, khi những người sống sót đạt đủ số lượng, cấp độ và sức mạnh, các căn cứ sẽ được thiết lập. Mỗi căn cứ sẽ sở hữu một máy chủ tạm thời, nơi chứa đựng các vật tư mà con người có thể dùng tiền vàng để mua.

Nhưng ban đầu, các căn cứ nhỏ sẽ khó tồn tại lâu dài. Sau vài năm, chỉ khoảng 20 căn cứ lớn đủ sức tồn tại qua ngày tận thế.

Những máy chủ tại đó, gọi là “căn cứ trung tâm”, mở cửa 24/7 để cung cấp vật tư cho con người.

Cái trò chơi gọi là “Trò chơi tận thế” này xâm lấn toàn cầu, thả quái vật xuống nhân gian. Mọi người sẽ nhận được vật tư và đồng vàng thông qua việc giết chết quái vật, tiếp đó lại dùng đồng vàng để mua vật tư sinh tồn ở trò chơi mua sắm.

Từ đầu tới cuối, trò chơi không phải trả giá bất kỳ thứ gì cả nhưng nó khiến thế giới trở nên hỗn loạn và mọi người phải dựa vào nguồn cung cấp mà nó cung cấp để tồn tại.

Trò chơi này rõ ràng là quỷ đội lốt cứu tinh – gieo rắc hỗn loạn và ép buộc loài người dựa vào nó để sinh tồn.

Rõ ràng là ác ma mà lại làm vỏ bọc như mình là chúa cứu thế.

“Ai muốn chơi cái trò điên rồ này chứ? Cái quái gì đang xảy ra vậy!” – Một người hét lên.

Mặc cho mọi người chửi ầm lên cho rằng thật lố bịch, điều đó cũng không thể thay đổi sự thật rằng cái gọi là trò chơi này đã chiếm lĩnh thế giới.

Vì vậy, sau một khoảng thời gian ngắn đầy oán hận, con người vẫn phải đối mặt với lũ quái vật từ lòng đất trồi lên.

Mọi người vốn sợ hãi trước những điều không rõ ràng như ma quỷ, nhưng khi nhận ra những thứ này tuy xấu xí nhưng ít nhất vẫn là thực thể vật chất, không phải ma quỷ theo nghĩa truyền thống, nồi sợ trong họ dần giảm đi.

Hơn nữa, khi chứng kiến Yến Hi giết quái vật dễ dàng như vậy, việc tiêu diệt chúng lại có thể thu được vàng và bánh mì, lập tức có người hét lên:

"Đừng sợ! Bọn chúng chỉ là lũ quái vật, chẳng qua là to xác hơn một con chuột một chút thôi! Mọi người đoàn kết lại, giết sạch chúng đi!"

Mọi người bắt đầu nhặt gạch đá, ghế trong nhà, dao làm bếp, chổi, hay cả những cái chảo rỉ sét trong bếp ra làm vũ khí. Có người đun dầu từ trên lầu hắt xuống, có người dùng bình cứu hỏa phun vào bọn quái vật. Khi bình chữa cháy hỏng, họ dùng nó làm vũ khí để đập mạnh vào quái vật.

Phải thừa nhận rằng, khi chiến đấu ngay trên chính mảnh đất của mình, sức mạnh của con người dường như được nhân lên gấp bội. Một phần vì họ quen thuộc với môi trường xung quanh, phần khác là nhờ quyết tâm bảo vệ nhà cửa.

Nếu giờ đang ở nơi khác, có lẽ điều họ nghĩ đầu tiên là chạy trốn.

Nhưng, dù có chiến đấu đến cùng, vẫn không ít người bị quái vật tóm lấy và sát hại dã man. Tiếng la hét, cảnh tượng tang tóc diễn ra không ngừng nghỉ.

Yến Hi cầm chặt con dao dài, lưỡi dao sáng loáng vung lên không ngừng. Cô lao vào giết từng con quái vật với tốc độ nhanh gọn. Không phải quái vật tìm đến cô, mà là cô chủ động tìm chúng để tiêu diệt. Những người có ánh mắt tinh tường nhanh chóng chạy về phía cô cầu cứu.

"Giúp với!"

Bạn đang đọc Tôi Xây Dựng Nhà Vệ Sinh Công Cộng Ở Tận Thế của Tây Đại Tần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nglck
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.