Chương 29
Tiền Hải Thanh chỉ vào Mộng Yêu đang co rúm như chim cút trên đầu: "Nó nói là do cô xúi."
Kiều An: "Tôi không chịu trách nhiệm đâu nhé, trước đó tôi chỉ nói là 'con người rất hay nói ngược thôi mà'."
Mộng Yêu tủi thân: "Hiểu bọn họ khó quá." Thôi thì cứ làm theo ý mình vậy, nó vùi đầu vào cánh, muốn ngủ. Đêm qua, các nhân viên của Cục Quản lý Yêu Quái bị hành hạ đến tơi tả, trông như vừa được chuyên gia trang điểm cho nguyên một lớp make up mắt thâm quầng, ai nấy đều mệt mỏi rã rời, chỉ đến khi báo cáo tin tức cho tổ giám sát yêu khí mới hơi tỉnh táo lại. "Phát hiện yêu vật mới sinh ra tại thành phố Cao Phong, đang truy tìm vị trí của nó..." Một tin nhắn như vậy được gửi đến máy tính trên làm việc của Kiều An.
Kiều An: "Bây giờ yêu vật sinh ra là đã có thể bị phát hiện rồi sao?"
Liêm Ngôn Thành vừa hay bưng cốc giữ nhiệt đi tới: "Đây là một công nghệ mới, đã được nâng cấp lên phiên bản 2.0, khi yêu vật ra đời, yêu khí trên người nó sẽ tăng vọt trong nháy mắt, vượt qua một giá trị giới hạn nào đó, sẽ bị hệ thống kiểm tra yêu khí phát hiện, sau đó chúng ta dựa vào hệ thống vệ tinh để định vị vị trí cụ thể của chúng."
Kiều An: "Giỏi thật đấy!"
Cô vốn tưởng rằng giới huyền học đang thụt lùi, bây giờ xem ra không phải vậy, ít nhất thứ này thời đại của cô không có.
Ý nghĩ này vừa lóe lên, đã nghe thấy Cỏ Thanh Thanh trong chậu cây cảnh trên làm việc lắc lư thân mình, nói với vẻ khinh bỉ: "Ngươi đừng nghe hắn khoác lác! Ta lượn lờ trước mắt bọn họ lâu như vậy mà họ có biết gì đâu!"
Liêm Ngôn Thành sa sầm mặt: "Đó là vì yêu khí của ngươi quá yếu, ta đã báo cáo lên cấp trên rồi, phải cố gắng nghiên cứu phiên bản 3.0!" Anh ấy bực bội mở cốc giữ nhiệt ra tu một hơi lớn, tai và mũi của Kiều An rất thính, ngửi thấy một mùi đặc biệt, cô liếc nhìn chất lỏng trong cốc giữ nhiệt của Liêm Ngôn Thành, cô nhận ra những hạt màu đỏ nổi trên đó, là kỷ tử, nhưng chất lỏng ngâm kỷ tử lại có màu đen, khiến Kiều An nghĩ đến xì dầu trong bếp. "Đây là cái gì?"
Liêm Ngôn Thành nhướng mày: "Coca đấy!" Kiều An nhớ ra mình đã từng thấy trên tivi, nhưng Dụ Dương nói thứ này vừa đắt vừa không tốt cho sức khỏe, trong nhà chưa bao giờ có nó.
Kiều An: "Nó đang sủi bọt kìa."
Liêm Ngôn Thành: "Đương nhiên rồi, nước có ga mà không sủi bọt thì còn gì là linh hồn nữa."
Anh ấy nhìn Kiều An, ngạc nhiên hỏi: "Không lẽ cô chưa uống bao giờ à?"
Kiều An không chút ngại ngùng gật đầu. Hôm qua Liêm Ngôn Thành đã nghe chị Gương kể về tình hình hiện tại của Dụ Dương, đệ tử duy nhất hiện nay của Thiên Thương Môn hình như sống không được tốt lắm, Kiều An sống cùng anh ta mà còn chưa từng uống Coca thì xem ra tình hình còn nghiêm trọng hơn anh tưởng. Lòng Liêm Ngôn Thành hơi nghẹn lại, Coca ngâm kỷ tử cũng không thể làm anh ấy vui nổi nữa.
Anh mang gương mặt sa sầm đi đến bàn làm việc của mình, lấy từ ngăn kéo dưới cùng ra một chai Coca, lại lấy thêm một túi giấy đựng táo đỏ, quay người đặt lên bàn của Kiều An: "Cho cô, con gái uống với táo đỏ sẽ tốt hơn."
Từ đó về sau, Kiều An bắt đầu những cách kết hợp kỳ quặc, mà khi Dụ Dương biết được thì đã quá muộn, thậm chí còn nhiều lần muốn đến Cục Quản lý Yêu Quái tìm Liêm Ngôn Thành, kẻ đầu sỏ gây tội để quyết đấu.
Đăng bởi | YooAhin |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |