Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 28

Phiên bản Dịch · 793 chữ

Về đến nhà, Dụ Dương đã chuẩn bị sẵn một bàn đầy thức ăn, anh đưa bát đũa cho Kiều An: "Lão tổ, không phải ngài đăng ký rồi sao? Sao giờ mới về?"

Kiều An: "Lần này Cục Quản lý Yêu Quái sau khi đăng ký xong thì thi viết luôn. À mà này, ta vừa nhận được tin, Cục Quản lý Yêu Quái bảo ta ngày mai đi làm đó."

Dụ Dương đang ăn cơm suýt thì phụt ra, anh ho sù sụ rồi hỏi: "Không phải mới thi viết thôi sao? Ta nhớ hình như còn có phỏng vấn mà? Bây giờ hủy rồi à?"

Kiều An lại gắp thêm hai miếng thịt kho tàu vào bát: "Thi viết được điểm tuyệt đối, lại còn quyên góp Mộng Yêu nên được Cục Quản lý Yêu Quái đặc cách tuyển dụng, không cần phỏng vấn nữa."

Dụ Dương: "... Mộng Yêu có biết không?"

Kiều An: "Nó chỉ nghĩ ta tìm cho nó một chỗ ăn mộng miễn phí mà thôi, lúc ta về nó còn cảm ơn ta nữa cơ, ta thấy nó rất vui vẻ đấy."

Dụ Dương: "…" Đây đúng là ví dụ điển hình cho việc bị bán mà còn giúp người ta đếm tiền này. Dụ Dương nghĩ, lão tổ đúng là lão tổ, mình phải học hỏi thôi. Anh thấy Kiều An gắp đũa vào đậu Hà Lan, thì đột nhiên nhớ ra một chuyện: "Lão tổ, hạt đậu xanh ngài trồng hôm qua hôm nay ta ra xem thế mà đã nảy mầm rồi đấy!"

Nhưng sau khi nói xong Dụ Dương mới phát hiện ra Kiều An không hề bất ngờ, vẫn tiếp tục ăn cơm, chắc là đã có tính toán từ trước. "Lão tổ, đây không phải là thực vật bình thường."

"Ừ, hôm qua ta thấy trên người nó có chút yêu khí, lớn nhanh thật đấy." Ăn cơm xong, Kiều An vào phòng ngủ xem mầm non mới nhú. Cây mầm xanh trong chậu hoa cao khoảng nửa đốt ngón tay, xòe ra hai chiếc lá hình bầu dục màu xanh lục, non nớt đáng yêu, lúc Kiều An đến, hai chiếc lá đang vươn mình về phía ánh hoàng hôn. Nhưng khi cô đến gần, hai chiếc lá nhỏ hơn cả móng tay khẽ run rẩy dù không có gió, khi ngón tay cô định chạm vào thì mép lá càng cuộn lại, hơi ửng đỏ. Kiều An khẽ cười: "Ngại ngùng quá đi!" Chỉ cần Kiều An ở trong phòng, mầm non này sẽ luôn ửng đỏ, đến lúc Kiều An chuẩn bị đi ngủ, lá cây vẫn chưa duỗi ra.

Mỗi ngày, khi đi ngủ là lúc Kiều An thấy thư giãn nhất, không cần điều động sinh khí trong người, cứ thế dựa vào bản năng mà chìm vào giấc ngủ, chỉ là khi quá thư giãn thì cô rất khó bị đánh thức, lần trước ở phim trường Dụ Dương đã phải dùng loa gọi cô dậy cũng là do cô dặn trước. Bây giờ ở nhà mình, thì càng không cần phải lo lắng gì.

Kiều An ngủ say, không biết chồi non cuộn tròn trong chậu nhựa đã duỗi ra, thậm chí còn vươn ra một sợi dây leo dài, sợi dây leo mảnh mai nhưng cực kỳ linh hoạt, lặng lẽ men theo sàn nhà bò đến mép giường, lại leo lên theo thành giường, quấn lấy ngón tay cô, như tìm được nơi an ổn, không nhúc nhích nữa.

Ngày hôm sau, khi Kiều An thức dậy, đứng trên ban công hấp thụ sinh khí, liếc qua mầm non trong chậu hoa, bằng mắt thường cũng thấy, qua một đêm, nó lại cao thêm một chút. Kiều An lấy bình tưới cây xịt nước cho hoa cỏ trên ban công, lại lấy khăn khô lau bụi trên lá, đến lượt cây yêu vật nhỏ kia, cô dừng lại. Hai chiếc lá của nó sạch sẽ, xanh biếc trong suốt, chỉ là khi cô đến gần, lá lại hơi ửng đỏ. Kiều An lắc đầu, mở cửa bước ra ngoài.

Hôm nay Cục Quản lý Yêu Quái vẫn đang chuẩn bị cho kỳ thi viết. Khi Kiều An đến, những người cô đã gặp hôm qua như Tiền Hải Thanh, Trường Uyên, Liêm Ngôn Thành đều có mặt, thậm chí còn xếp hàng chào đón cô.

Kiều An: "Ở đây lúc nào cũng chào đón người mới long trọng như thế này à?"

Trường Uyên hùng hổ tiến lên, chỉ vào quầng thâm dưới mắt mình: "Đêm qua tôi mơ cả đêm không ngủ được."

Kiều An chớp chớp mắt.

Liêm Ngôn Thành nói thêm: "Ác mộng đấy."

Kiều An: "..."

Bạn đang đọc Trở Thành Phú Bà Nhờ Nuôi Yêu Quái (Dịch) của Vân Phi Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.