Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 42

Phiên bản Dịch · 750 chữ

"Nhưng nếu chỉ là dính phải yêu khí thì không thể nào khiến la bàn phản ứng được!" Chị Gương nói. Nếu chỉ cần một chút yêu khí là có thể kích hoạt la bàn, thì với bao nhiêu yêu qua lại giữa con người, mọi chuyện đã loạn cả lên rồi và những nhân viên quản lý yêu quái như họ sẽ chẳng có thời gian để nghỉ ngơi nữa.

"Thực ra, còn có một khả năng khác có thể gây ra sự hỗn loạn của la bàn." Kiều An chậm rãi nói.

"Chuyện gì vậy?"

"Độ yêu."

"Không thể nào!" Giọng chị Gương the thé lên vì sợ hãi: "Làm gì có chuyện nói độ là độ được, bao nhiêu năm nay có thấy trường hợp nào đâu!"

Độ yêu, nói một cách đầy đủ, là việc con người biến thành yêu quái. Con người và yêu quái không phải là hai đường thẳng tách biệt hoàn toàn. Vào một thời nào đó, con người cực kỳ thù địch với yêu quái, không chỉ vì tâm lý hẹp hòi "không cùng loài thì khác lòng", mà còn vì họ cho rằng yêu quái nguy hiểm, có thể truyền yêu tính sang người.

Tất nhiên, hiện tượng này không dễ xảy ra, nhưng cũng không phải là không thể. Một khi có quá nhiều liên hệ với yêu quái, thì càng dễ bị độ yêu.

Lý do Kiều An vừa tỉnh dậy đã dạy Dụ Dương về mùi của yêu quái và không cho anh ngửi nhiều cũng là vì điều này. Kiều An đã gặp quá nhiều người bị độ yêu, nên trái với sự lo lắng của chị Gương, cô không hề bận tâm đến chuyện này.

"Nếu anh ta bị độ yêu, thì tập tính của anh ta sẽ dần dần giống yêu quái. Chúng ta chỉ cần đợi thêm xem sao."

Chị Gương im lặng, vì cô cũng cảm thấy suy đoán của Kiều An có khả năng cao nhất.

Kiều An ngẩng đầu lên, thấy Cao Vũ Thuần và Từ Hi đang tái mặt nhìn mình. Cao Vũ Thuần run rẩy hỏi: "Kiều... Kiều An, những gì cô nói... là thật sao?"

Kiều An: "Chúng ta cứ bình tĩnh đợi xem tình hình của anh ta vào buổi tối thế nào, rồi đo lại yêu khí trên người anh ta. Hai cô cứ cư xử bình thường, đừng để anh ta nghi ngờ nhé."

Cao Vũ Thuần đỏ hoe mắt hỏi Từ Hi: "Nhưng nếu anh ấy biến thành yêu quái, thì có khi nào anh ấy không nhận ra tớ nữa và coi tớ là thức ăn rồi ăn thịt luôn không?"

Từ Hi khá có kinh nghiệm về vấn đề này: "Chắc là không đâu, người nhà tớ cũng giống người bình thường thôi, ăn uống như người, chỉ là đôi khi hơi đâm chọt người khác."

Kiều An cũng nói: "Chắc chắn không phải yêu quái độc ác, nếu không cô đã chẳng đợi được đến lúc báo án cho chúng tôi rồi."

Tuy vậy, Cao Vũ Thuần vẫn khá lo lắng. Đến giờ đi ngủ, cô chỉ nằm im thin thít ở mép giường, trái ngược với Tào Vĩ bên cạnh, vừa vệ sinh cá nhân xong đã ngủ say sưa, còn ngáy nho nhỏ. Cao Vũ Thuần đếm từng giây, mãi đến 12 giờ đêm, bên cạnh bỗng có tiếng động sột soạt.

Tào Vĩ đang ngủ say bỗng ngồi bật dậy. Cao Vũ Thuần nín thở, bấu chặt góc chăn.

Bất ngờ, chiếc chăn trên người Cao Vũ Thuần bị kéo lên. Cô ấy nín thở, nghĩ rằng Tào Vĩ đã phát hiện ra mình đang thức và sắp làm gì đó đáng sợ. Nhưng không, Tào Vĩ chỉ kéo chăn đắp lên vai cô, còn cẩn thận nhét lại góc chăn.

Cao Vũ Thuần sững sờ trong giây lát, đến khi kịp phản ứng thì Tào Vĩ đã đi dép ra khỏi phòng ngủ, tiếng bước chân xa dần.

Ở phòng ngủ bên cạnh, Từ Hi cũng không dám ngủ. Sau khi nhận được tin nhắn của Cao Vũ Thuần, cô vội vàng đi gọi Kiều An.

Lần này, Kiều An không ngủ say. Cô tỉnh dậy, kiểm tra chiếc đồng hồ, thấy nó đã biến thành la bàn, kim chỉ cũng không còn do dự nữa mà bắt đầu chuyển động. Kiều An nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, không gây ra một tiếng động nào.

Bạn đang đọc Trở Thành Phú Bà Nhờ Nuôi Yêu Quái (Dịch) của Vân Phi Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.