Yêu nghiệt Trương Tiểu Phàm
Cứ như thế, liên tục sáng cùng với Điền Linh Nhi đi thực hiện công khóa tối lại tiếp tục tu hành đến hai tháng sau, Trương Tiểu Phàm liền đã có thể đưa linh khí vào cơ thể khai khiếu thành công 36 huyệt đạo cũng chính là dấu hiệu hắn đã đem Ngọc Thanh cảnh tầng thứ nhất triệt để viên mãn.
Thu công ngồi trên giường phun ra một ngụm trọc khí, Trương Tiểu Phàm mới mở mắt ra nhưng sau đó liền nhíu lại mày kiếm: “ Không hổ danh là Phật Đạo song tu, tốc độ dĩ nhiên quá chậm đi!”
Nếu để người khác nghe được hắn nói thế, có lẽ mỗi người liền một giọt nước bọt cũng liền có thể dìm chết hắn. Người khác ba tháng cùng lắm chỉ có thể sơ bộ đưa linh khí nhập thể và vận hành được ba năm huyệt đạo mà thôi.
Còn hắn, hai tháng liền đem Thái Cực Huyền Thanh Đạo đến Ngọc Thanh tầng một viên mãn vậy mà còn chê chậm, quả thật chính là muốn ăn đòn!
Không giống như trong nguyên tác, dùng Thái Cực Huyền Thanh Đạo khai khiếu thì lại bị Đại Phạm Bát Nhã Kinh mạnh mẽ đóng lại, mà ngược lại bằng một cách thần kỳ khi hắn tu luyện hai pháp môn này chúng lại tự động dung hòa làm một sau đó lại nén lại đem chất lượng nội lực đánh bóng.
Tuy rằng tốc độ vẫn rất chậm, nhưng so với trong nguyên tác vẫn nhanh hơn rất rất nhiều! Nghĩ đến đây, tâm trạng buồn bực vứt sang một bên nhìn bên ngoài trời cũng đã dần sáng tỏ, hắn liền từ trên giường đứng dậy tẩy rửa một phen liền mở cửa phòng bước ra bên ngoài.
“ Tiểu Phàm!” Bên ngoài Điền Linh Nhi đã đứng chờ sẵn, nhìn bộ dáng của cô bé có lẽ đã đến từ rất sớm đi. Trương Tiểu Phàm mỉm cười nói: “ Sư tỷ, chào buổi sáng!”
Nhưng đột nhiên, Điền Linh Nhi liền gương mặt liền lập tức xị lại nói: “ Tiểu Phàm, chẳng phải tỷ đã nói rằng nếu chỉ có hai chúng ta thì đệ phải gọi tỷ bằng Linh Nhi sao?”, Trương Tiểu Phàm liền ngẩn người, sau đó cười lớn nói: “ Tốt, tốt! Linh Nhi, chào buổi sáng!”
Lúc này, Điền Linh Nhi môi nhỏ mới mỉm cười lộ ra hai má lúng đồng tiền thêm vào gương mặt đáng yêu hoạt bát, dù là tự nhận định lực hơn người Trương Tiểu Phàm cũng không khỏi ngắm nhìn cô bé nhiều hơn một chút.
Xách lên đao chặt củi, cả hai liền nhanh chóng lên đường hướng về rừng trúc Hắc Tiết vẫn như cũ Trương Tiểu Phàm vẫn đơn giản đem công khóa hoàn thành một cách đơn giản, đến tận giữa trưa thì mới đứng trên Hổ Phách Chu Lăng cùng với Điền Linh Nhi mà trở về.
Lúc ăn cơm trưa, đột nhiên Điền Bất Dịch hướng về phía Trương Tiểu Phàm hỏi thăm: “ Lão thất, ngươi tu hành đã có chút thành tựu?”
Bị đột nhiên Điền Bất Dịch hỏi đến, Trương Tiểu Phàm liền có chút bất ngờ, sau đó liền đem chén cơm đặt xuống, cung kính nói: “ Bẩm sư phụ, đệ tử ngu dốt hai tháng cũng chỉ mới đem Thái Cực Huyền Thanh Đạo Ngọc Thanh cảnh tầng thứ nhất viên mãn, mong sư phụ trách phạt!”
Điền Bất Dịch vô ý thức mà gật đầu nói: “ Đã có thể dẫn khí nhập thể liền không sai…” nói đến đây hắn đột nhiên dừng lại, sau đó mắt hổ trợn tròn nhìn về phía Trương Tiểu Phàm.
Không chỉ Điền Bất Dịch, mà toàn bộ từ trên xuống dưới của Đại Trúc Phong liền thần sắc y hệt nhau vô cùng sửng sốt.
Tô Như đưa tay bắt lấy cổ tay của Trương Tiểu Phàm, cảm nhận một chút nàng liền lập tức kinh ngạc nói: “ Không chỉ đạt tới Ngọc Thanh tầng một viên mãn, mà nội lực của y cũng vô cùng hùng hậu có thể so sánh với Ngọc Thanh tầng ba còn muốn hơn một chút!"
Lần này không phải là sửng sốt mà toàn bộ từ trên xuống dưới Đại Trúc Phong trở nên kinh hãi.
Lão lục Đỗ Tất Thư gương mặt thần sắc không dám tin nói: “ Cái thể loại yêu nghiệt gì đây, hai tháng liền đem tầng thứ nhất viên mãn? Còn có ngu dốt chỉ mới đạt tới? Má ơi, tiểu sư đệ, đệ…đệ…tức chết ta rồi!”
Điền Bất Dịch nghe được nương tử của mình xác nhận, liền kinh hỉ nói liền ba chữ “tốt!” nhưng rất nhanh liền tỉnh táo trở lại, nói ra vấn đề mấu chốt: “ Ngươi làm cách nào lại có thể đem nội lực đánh bóng trở nên hùng hậu được như thế?”
Trương Tiểu Phàm cũng đã chuẩn bị sẵn lí do liền giải thích: “ Bẩm sư phụ, đệ tử từng nghe đại sư huynh bảo mặc dù tư chất sẽ quyết định tốc độ tu luyện, nhưng ông trời sẽ không phụ người cần cù, đệ tử mỗi đêm liền không ngừng vận chuyển pháp môn, đến khi không thể vận chuyển được nữa thì ngừng lại nghỉ ngơi một chút, sau đó lại tiếp tục vận chuyển, cứ như thế lâu dần nội lực của đệ tử cùng dần trở nên hùng hậu!”
“ Ngươi mỗi đêm tu hành mấy canh giờ?” Điền Bất Dịch tiếp tục truy vấn. Trương Tiểu Phàm đưa tay gãi gãi đầu nói: “ Đệ tử cả đêm đều tu luyện!”
“ Hồ đồ!” Điền Bất Dịch lập tức đứng vụt dậy hét lớn: “ Ngươi cả đem tu luyện? Ngươi không sợ bản thân tinh thần quá mệt mỏi, nhẹ thì trọng thương ảnh hưởng tu hành, nặng thì tẩu hỏa nhập ma trở nên ngu dại?”
Tô Như ngồi bên cạnh cũng trách móc: “ Tiểu Phàm, con hài tử này sao lại làm việc lỗ mãng như thế, sư nương xem con thành thục ổn trọng liền đối với con vô cùng an tâm, vậy mà con lại nóng lòng cầu thành đem tinh thân tiêu hao tu luyện!”
“ Bẩm sư phụ, sư nương! Hai người xin hãy nghe đệ tử giải thích!” Trương Tiểu Phàm liền nói: “ Từ lúc đệ tử trải qua thảm án Thảo Miếu thôn, đệ tử liền phát hiện bản thân tinh thần lại tăng lên đáng kể, mỗi ngày chỉ cần ngủ một canh giờ liền có thể hoàn toàn khôi phục tinh thần, tu hành như thế đối với đệ tử không hề có vấn đề!”
Tựa như không tin, Điền Bất Dịch đưa tay điểm lên mi tâm của Trương Tiểu Phàm, hắn chỉ cảm thấy thức hải của Trương Tiểu Phàm vô cùng rộng lớn, tinh thần dồi dào dị thường có xu hướng ngưng thành tinh thần đại hải thì mới an tâm.
Đồng thời trong lòng cũng trở nên hoan hỉ, xem ra không chỉ bản thân mà toàn bộ Thất mạch Phong chủ đều bị mờ mắt, Điền Bất Dịch hắn vậy mà mèo mù vớ cá rán thu được một tên để tử tư chất nội liễm, quả nhiên khí vận của hắn vẫn vô cùng tốt.
Nghĩ là thế nhưng bên ngoài Điền Bất Dịch vẫn như cũ lạnh nhạt nói: “ Có được cơ duyên như thế, lão thất ngươi cũng không vì thế mà tu luyện bạt mạng như thế, phải lao dật kết hợp rõ chưa?”
“ Vâng!” Trương Tiểu Phàm nhìn bộ dáng của Điền Bất Dịch liền biết được lời nói dối thiện ý này xem như đã vượt qua, tương lai tốc độ tu hành tăng lên chắc hắn Điền Bất Dịch cũng chỉ kinh ngạc mà thôi. Đợi đến khi Điền Bất Dịch và Tô Như rời đi, mấy sư huynh đệ liền tiến đến hỏi thăm chúc mừng, đám người hi hi ha ha vô cùng hòa đồng không hề có một tia đố kỵ, điều này khiến cho Trương Tiểu Phàm trong lòng liền chảy qua một dòng nước ấm.
Hắn âm thầm thề, tương lai hắn sẽ không để bi kịch trong nguyên tác xảy ra, đem những người mà hắn yêu quý bảo hộ chu toàn.
Đăng bởi | LamDiễmMaQuân |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 122 |