Chủ yếu là nghiện net
Ngày thứ hai, sau khi Phương Kiệt đưa Phương Thiển Thiển đến trường học xong, hắn tới cửa hàng không lâu thì điện thoại của thiếu nữ nghiện net đã gọi tới.
Phương Kiệt không bắt máy ngay mà nhìn đồng hồ trên điện thoại.
8:07
Tiểu tiên nữ này không cần ngủ dưỡng nhan sao?
Tối qua đến tận mười một, mười hai giờ vẫn còn nhắn tin với mình, hôm nay mới sáng sớm đã gọi là sao?
Sau khi kết nối, Phương Kiệt còn chưa kịp lên tiếng thì bên kia đã truyền đến giọng nói gấp gáp của Sở Hòa.
"Đại lão, đại lão, vào game, vào game mau!"
"Ngươi nghiện net nặng thế, mới có tám giờ, vội cái gì."
"Ai, người ta vừa mới rời giường, chỉ mặc mỗi áo ngủ, vừa mới chụp một tấm selfie định gửi cho đại lão đây, nếu đại lão không vội thì ta đi ngủ một giấc hồi sức đây ~"
Phương Kiệt nghe xong liền tỉnh cả ngủ, còn ngủ gì nữa? Sinh ra không ngủ, c·hết rồi tha hồ ngủ.
"Ta nói cho ngươi biết, ngủ nướng không phải là thói quen tốt, ngủ nướng lâu ngày sẽ khiến tinh thần uể oải, hoa mắt chóng mặt, ảnh hưởng đến trạng thái sinh hoạt trong ngày, còn dẫn đến phản ứng chậm chạp, trí nhớ giảm sút."
"Hắc hắc, lừa ngươi đấy, ta làm gì có thói quen ngủ nướng."
"Vậy ảnh chụp..."
"Nếu ngươi vào game trong vòng mười phút, ta liền gửi cho ngươi."
Phương Kiệt không để nàng nói hết câu, vội chạy ngay ra quán net.
Không có ảnh chụp cũng không sao, chủ yếu là do cơn nghiện net nổi lên.
Quẹt thẻ, lên máy.
Hắn vẫn nói chuyện với Sở Hòa, không hề ngắt.
"Đại lão, tới chưa? Chỉ còn năm phút thôi đấy ~"
"Đang mở máy, lập tức."
"Ừm, chờ ngươi. Đại lão, chỉ còn một tuần nữa là thi đại học rồi, thi xong ngươi có muốn tới Thâm thị chơi không?"
Sở Hòa vừa dứt lời, bên phía nàng hình như có người gọi điện thoại tới, Phương Kiệt nghe thấy nàng nói một câu "Tới đây", sau đó là tiếng đứng dậy mở cửa.
"Sao các ngươi tới muộn thế, chậm thêm chút nữa là ba các ngươi tự chơi đi, ta với đại lão đánh đôi rồi."
"Ôi ôi ôi, vậy bọn ta có phải là rất thừa thãi không, ảnh hưởng đến hai người tình tứ?"
Nghe giọng nói ríu rít bên kia, xem ra nhiệm vụ hôm nay của mình có chút nặng nề rồi, đây là muốn một mình cân team sao?
Lần đầu tiên Phương Kiệt cảm thấy trình độ chơi game của mình chưa đủ.
Một người thì không áp lực, hai người cũng có thể chơi được, ba người thì đúng là thử thách, bốn người thì chẳng phải bị vả cho sấp mặt sao?
"Hello hello, ta là bạn thân của Sở loli, ta tên là Lâm Thi Nguyệt, rất hân hạnh được biết ngươi."
"Chào ngươi, ta là Phương Kiệt."
Sau đó hắn cũng làm quen với hai người còn lại, một người tên Trình Tranh, một người tên Thu Thư.
Mấy người này rõ ràng đều là kiểu người hướng ngoại.
Rõ ràng là lần đầu nói chuyện, thế mà không hề ngại ngùng, cô nàng Trình Tranh kia còn hỏi thẳng mình có muốn xem ảnh riêng của Sở loli không.
Phương Kiệt lúc này liền biểu thị mình không phải loại người như vậy.
Sau đó liền kết bạn với Trình Tranh, chủ yếu là muốn kết giao thêm bạn bè.
Nhân vật chính của chúng ta, Sở Hòa lúc này liền không vui, bản thân nàng còn chưa giới thiệu mình với đại lão, đám người này sao lại giới thiệu trước rồi.
Còn cả Trình Tranh nữa, nếu ngươi dám gửi, ta liền gửi ảnh lần trước ngươi tới nhà ta chạy t·rần t·ruồng cho đại lão xem.
"Đại lão, đại lão, đừng để ý tới mấy người điên đó, ta là Sở Hòa, rất hân hạnh được biết ngươi ~"
"Chào ngươi, ta là Phương Kiệt, cũng rất hân hạnh được biết ngươi."
"Hắc hắc."
Ba người bạn của Sở Hòa rõ ràng có chút kinh ngạc, hai người này thế mà còn chưa biết tên của đối phương?
Sở Hòa cũng không thèm để ý tới ánh mắt của ba người kia, chỉ ra hiệu nói: "Các ngươi còn chơi hay không hả, chơi thì mau mở máy đi."
Phương Kiệt có chút hiếu kỳ: "Sở la... Sở phú bà, nhà ngươi có nhiều máy tính thế à?"
"Ừ, làm hẳn một phòng net, có thể chơi năm người, đại lão nếu ngươi tới Thâm thị chơi thì có thể tới nhà ta, chúng ta cùng nhau chơi."
"Cha mẹ ngươi không ở nhà à?" Không chỉ hẹn mình tới Thâm thị chơi, còn muốn mình tới nhà nàng?
"Ta không sống cùng với họ."
"Không vấn đề, thi đại học xong có thời gian ta sẽ tới Thâm thị tìm ngươi chơi." Hết cách, phú bà đã nhiệt tình mời, Phương Kiệt thật khó mà từ chối.
Lúc này mấy người ngồi bên cạnh bắt đầu ồn ào. "Nha, đây là muốn làm gì? Yêu qua mạng rồi gặp mặt ngoài đời à?"
Trình Tranh tiến lên ôm chầm lấy Sở Hòa. "Để ta giúp hắn kiểm tra hàng trước."
Chỉ nghe thấy "Bịch" một tiếng, sau đó là tiếng hét của Sở phú bà, ngươi làm gì thế!
"Xin lỗi xin lỗi, Sở loli, ta sai rồi, nha! Ngươi đừng sờ loạn."
"Nguyệt Nguyệt, Tiểu Thư, giúp ta."
Ân, tình hình bây giờ hẳn là Sở phú bà đang chiếm thế thượng phong, bất quá đối phương đã gọi đồng đội tới trợ giúp, tình huống có chút nguy hiểm.
"Hai người các ngươi muốn theo phe ai, nghĩ kỹ rồi mới ra tay!"
"Ngươi nghĩ gì vậy, đương nhiên là phe ta rồi, Nguyệt Nguyệt, ngươi giúp ta giữ chặt hai tay của nàng ấy, Tiểu Thư, lại đây cùng ta lột quần nàng ấy."
?
Nội dung này ta có thể nghe miễn phí sao?
Hay là thu chút phí đi, không thì lương tâm ta bất an.
Phương Kiệt không khỏi rơi vào trầm tư.
"Không muốn, a! Trình Tranh, ngươi chờ đó cho ta!"
Đây là tiếng gầm giận dữ của Sở loli.
Hiển nhiên các nàng đã chơi quá trớn rồi, đều quên mất Sở Hòa vẫn đang nói chuyện điện thoại với Phương Kiệt.
"Nha, không hổ là Sở loli, quần nhỏ màu hồng củ cải a, lại đây để tỷ tỷ kiểm tra thân thể."
"Xin lỗi, Trình nữ hiệp, xin tha thứ cho tiểu nhân vừa mới không biết điều, đừng lột nữa, ô ô."
"Ngươi xem ngươi này, lông còn chưa mọc, thế mà dám tranh danh hiệu 'Đệ nhất mỹ nữ' với ta."
Phương Kiệt lúc này có chút hối hận, sao mình không học chút kiến thức h·acker nhỉ, nếu lúc này có thể chiếm được camera máy tính của Sở phú bà, cảnh tượng lúc này chắc chắn sẽ rất kích thích!
Nghe không cũng thấy chán, cho nên Phương Kiệt quyết định tham gia cùng các nàng.
"Các ngươi đừng chỉ lo lột quần Sở phú bà, nhớ chụp cho ta hai tấm ảnh."
Phương Kiệt vừa dứt lời, âm thanh bên kia im bặt.
A!!
Mấy người điên các ngươi, ta vẫn đang nói chuyện với đại lão đấy!
Sao ngươi không nói sớm? Không nói sớm hả?
Bên kia truyền đến một tràng thốt lên, sau đó cuộc gọi liền bị ngắt, bất quá nhìn bộ dạng này của các nàng chắc là xong rồi, nên chơi game thôi.
Mình đã vào game mười mấy phút rồi, còn chơi hay không đây!
Chỉ chốc lát, Phương Kiệt đã bị kéo vào một nhóm nhỏ, tên là "Nhóm mỹ nữ chơi game", bên trong ngoài hắn ra thì còn có Sở Hòa và ba người bạn của nàng.
Lúc này, Sở Hòa cũng gửi tin nhắn tới, đại lão, vào nhóm chat thoại đi.
Sau khi kết nối, mấy cô gái đột nhiên im lặng.
Khiến Phương Kiệt có chút không quen, các ngươi không phải rất thân thiết sao? Vừa mới điên cuồng như vậy, sao bây giờ lại im lặng rồi?
Này nha!
Vẫn là Sở Hòa dẫn đầu phá vỡ cục diện này.
"Ô, đại lão, vừa rồi ba người họ ức h·iếp ta, đến lúc ngươi tới Thâm thị phải giúp ta đấy!"
Sở Hòa hôm nay có chút tức giận, ba người bạn này thế mà lại hùa nhau bắt nạt nàng, còn bị đại lão nghe thấy, thật mất mặt.
Giúp thế nào? Giúp ngươi lột quần ba người họ à?
"Chuyện này ta thật sự không giúp được."
"Các ngươi lột quần nhau gọi là đùa giỡn, ta mà đi lột quần ba người họ thì gọi là biến thái."
Phốc! Một câu nói, nháy mắt chọc cười bốn người.
"Ha ha, c·hết cười mất, đại lão, ngươi hài hước thật đấy, thảo nào hai ngày nay Sở phú bà cứ nhắc tới ngươi suốt."
Trình Tranh ở bên cạnh cũng hùa theo Sở Hòa gọi hắn là đại lão.
"Đừng, ngươi đừng hùa theo Sở phú bà gọi bậy, gọi ta là Phương Kiệt hoặc A Kiệt là được rồi."
"Đúng vậy, đại lão là cái tên thân mật mà Sở phú bà gọi Phương Kiệt, ngươi gọi bậy cái gì." Lâm Thi Nguyệt ồn ào nói.
Nhìn bộ dạng này của các nàng, sợ là lại sắp ầm ĩ lên rồi, cũng không biết hôm nay là đến chơi game hay là đến nghe các nàng cãi nhau nữa.
Bất quá hiển nhiên vẫn có người không muốn tiếp tục cãi nhau nữa.
"Các ngươi đừng có sủa nữa, chín giờ rồi, còn chơi game hay không đây."
Người này chắc là cô gái tên Thu Thư kia.
Trán, chó sủa, hình dung rất chuẩn xác.
Ân, cho dù là chó thì cũng là bốn bé cún cái đáng yêu.
Rốt cục cũng quay lại chủ đề chính là chơi game.
Như mọi người đã biết, tổ đội năm người cơ bản sẽ chỉ gặp tổ đội năm người hoặc là tổ đội ba người cộng hai người. Bất quá cuối tuần, tổ đội cũng nhiều, chờ vài chục giây là đã vào game.
Phương Kiệt giữ thái độ lịch thiệp, để bốn người chơi nữ chọn vị trí trước.
Cuối cùng để lại cho hắn vị trí đi rừng.
Sở Hòa đi top Teemo.
Trình Tranh đi mid Lux.
Lâm Thi Nguyệt và Thu Thư đi bot, Caitlyn và Lulu.
Nhìn thấy đội hình này, Phương Kiệt nháy mắt hiểu rõ ý đồ của các nàng, ai chạy chậm người đó chính là con chốt thí.
Phương Kiệt quyết đoán chọn Shaco, lên đồ pháp sư, chơi dị.
Vào game, đối diện quả nhiên cũng là tổ đội năm người, hơn nữa còn chuyên nghiệp hơn bọn họ, năm cái ID đều có cùng tiền tố.
Vào game, lính còn chưa ra đã bắt đầu màn “khẩu nghiệp”.
"Vãi, anh bạn dẫn theo bốn em gái à, ngươi có “cân” nổi không, có cần bọn ta gánh giúp vài em không?"
"Đại lão, đừng để ý tới bọn họ, bọn họ toàn lũ ngu ngốc." Sở Hòa hiển nhiên đối với loại tình huống này không cảm thấy kinh ngạc, nàng cơ bản mỗi tuần đều sẽ tìm các chị em chơi cùng, lần nào cũng gặp phải loại này, một mình thì không sao, cứ tổ đội là lại như vậy.
Phương Kiệt đối với loại “khẩu nghiệp” này đã sớm miễn dịch, ai thèm để ý tới bọn họ, chỉ là đột nhiên có chút hiếu kỳ, nhìn chiến tích của bốn người họ, phát hiện đều là những thiếu nữ nghiện net, số trận đều trên 1000, sao đầu tuần chỉ có mình nàng ấy chơi?
"Phương Kiệt, ngươi phải cẩn thận đấy, loại tình huống này bọn họ có khả năng cao sẽ nhắm vào ngươi, trước kia bọn ta cũng tổ đội bốn người, người còn lại thường xuyên bị đối phương tưởng nhầm là cùng tổ đội với bọn ta, từ lúc lính ra đã bị bắt cho tới khi kết thúc trận đấu."
Xin mặc niệm ba phút cho đồng đội của các ngươi.
Nghe Trình Tranh nhắc nhở, Phương Kiệt đương nhiên cũng rõ ràng, dù sao trước kia hắn cũng là một trong những kẻ xấu tính đó.
Ai dám dẫn em gái vào game, bắt em gái cho đến khi từ bỏ game mới thôi.
"Trình Tranh, ngươi giúp ta cắm một con mắt ở chỗ bãi chim biến dị gần bùa đỏ của đối phương, Sở phú bà, ngươi giúp ta cắm một con mắt ở bùa xanh."
OK!
Sau khi thấy hai người họ cắm mắt xong, chỉ chốc lát, Irelia đường trên của đối phương cũng tới bùa xanh của bên ta cắm một con mắt xanh.
"Đại lão, cẩn thận, Irelia của đối phương vừa mới tới bùa xanh cắm mắt." Sở Hòa hiển nhiên cũng nhìn thấy Irelia đến cắm mắt.
"Ừ, ta biết rồi."
Cùng Caitlyn và Lulu ăn xong bùa đỏ, sau đó ăn bốn con chim biến dị và ba con sói, Phương Kiệt không chọn đi ăn bùa xanh.
Đăng bởi | bach_nguyetquang |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 22 |