Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2006 chữ

Chương 45. Tiên pháp thần thông khó tìm được.

Đêm.

Trần Vũ lật xem quyển "Hướng dẫn đăng ký trường đại học" hoàn toàn mới, cau mày và nghĩ xem mình nên điền vào trường đại học nào và chuyên ngành nào.

Tất nhiên lựa chọn tốt nhất là Đại học Đế Quốc, Đại học nhà Thánh và Đại học Hoàng Hậu.

Đây là ba trường đại học danh tiếng và hùng mạnh nhất trong lịch sử Trung Quốc.

Dựa trên điểm số của Trần Vũ là Trạng Nguyên khoa xã hội nhân văn ở Dương Châu năm nay. Cậu sẽ được nhận vào ba trường đại học này miễn là điền đầy đủ thông tin vào đơn đăng ký.

Nhưng……

Cậu biết chuyện của chính mình. Trong lòng cậu rất rõ ràng điểm thi đại học của cậu lần này là đến từ đâu. Đây cũng không phải là thực lực thật sự của cậu.

Nếu cậu đăng ký vào ba trường đại học này thì không phải nghi ngờ gì. Cậu có thể chắc chắn nếu đậu vào bất kỳ trường đại học nào trong ba trường đại học này cũng sẽ không bao giờ theo kịp nổi tiến độ học tập.

Khả năng rất cao là cậu sẽ nhanh chóng hiện nguyên hình.

Lý trí nói với cậu - tốt nhất là không nên chọn ba trường đại học này.

Nhưng vấn đề là - ngay cả khi cậu đăng ký vào các trường đại học trọng điểm khác thì cậu chắc chắn vẫn sẽ không thể theo kịp tiến độ giảng dạy. Có vẻ như cậu đến bất kỳ trường đại học tốt nào cũng đều là học thật giả lẫn lộn.

- Đáng tiếc. Nếu còn có thể liên hệ lại với chính mình ở tương lai thì tốt rồi...

Sau khi cân nhắc hồi lâu, Trần Vũ vẫn khó đưa ra sự lựa chọn. Không khỏi khẽ thở dài.

Trong lòng tràn đầy tiếc nuối.

Bởi vì cậu chợt nghĩ nếu còn có thể liên lạc với bản thân mình lúc 37 tuổi thì nói không chừng có thể khiến cho chính mình 37 tuổi giúp cậu tìm được cuốn sách bí kíp thần thoại trong truyền thuyết.

Trên thế giới này có bốn châu lục lớn, đều lưu truyền không ít các loại thần thoại truyền thuyết.

Người bình thường ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy dấu vết thần tiên hoặc di tích thần thoại.

Một ví dụ xa hơn là câu chuyện của triều đại nhà Đường, khi hoàng đế ban cho nhà sư Tam Tạng họ "Đường". Từ đó nhà sư Tam Tạng lấy tên là Đường Tam Tạng. Đại biểu cho đế quốc Đại Đường đi Tây Thiên thỉnh kinh.

Đường Tam Tạng đã liên tiếp nhận mấy người đồ đệ không phải là người bình thường - Tôn Ngộ Không, Sa Ngộ Tĩnh, Trư Bát Giới, Tiểu Bạch Long.

Ngay cả khi không nói về những thứ xa xôi này, thì gần đây cũng có những ví dụ khác.

Ví dụ như Dương Khi Anh, vị hoàng đế sáng lập ra Đế quốc Đại Hưng. Từ thời cận đại, nhiều chuyên gia và học giả đã suy đoán rằng Thái tổ hoàng đế Dương Khi Anh là tinh tú hạ phàm.

Bởi vì căn cứ theo tư liệu lịch sử ghi chép lại, cuộc sống của Dương Khi Anh trước 80 tuổi thực ra không có gì đáng ngạc nhiên. Mà bước ngoặt đến từ ngày mừng thọ thứ 80 của Dương Khi Anh.

Vào thời điểm đó, Dương Khi Anh là lão tổ tiêu cục Đại Hưng.

Mặc dù khi còn trẻ, ông khổ luyện ra một thân công phu Kim chung tráo Thiết bố sam tung hoành khắp một châu. Không có đối thủ.

Nhưng Dương Khi Anh 80 tuổi đã tuổi già sức yếu, khí huyết khô kiệt, gần đất xa trời. Ngày thường cả người đều không có tinh thần, mơ màng như muốn ngủ.

Con cháu của ông đã sớm chuẩn bị sẵn quan tài cho ông.

Nhưng vào ngày mừng thọ lần thứ 80 của Dương Khi Anh, đại sự tiêu cục phát sinh ra biến cố cực lớn, có kẻ thù lớn làm loạn ở tiệc mừng thọ của Dương Khi Anh. Trước khi bữa tiệc mừng thọ bắt đầu, kẻ thù đã đưa lên cho Dương Khi Anh một phần thọ lễ. Mở ra nhìn thấy chính là đầu của đứa con trai thứ ba kiệt xuất nhất của Dương Khi Anh.

Trên mạng lưu truyền tư liệu lịch sử rằng: Ngày đó, thời điểm kẻ thù đến làm cho Dương Khi Anh cùng toàn bộ quan khách đều bị chấn động đến tâm thần, đột nhiên bạo khởi làm khó dễ, một kiếm có tốc độ cực nhanh nhằm vào phía người Dương Khi Anh đang mặc áo vải.

Nhưng Dương Khi Anh khi đó đã 80 tuổi, người đã không thể động thủ cùng người khác lại ở thời gian hai mắt nhắm lại, nháy mắt đã đánh chết kẻ thù.

Theo hồi ức của một số khách khức tham dự tiệc mừng thọ ngày hôm đó: Ngày đó khi đối mặt với kẻ thù bất ngờ tập kích, Dương Khi Anh ngồi trên ghế Thái Sư căn bản không cần đứng dậy nhnưg ở khoảnh khắc kẻ thù đánh tới ánh mắt lại nhìn thẳng vào kẻ thù. Có một nha hoàn búi tóc trung đang đứng hầu hạ bên cạnh ông chợt bay ra một chiếc trâm bạc. Trâm bạc chợt lóe lên rồi biến mất. Nháy mắt đã đâm thật sâu vào yết hầu của kẻ thù, đoạt đi tính mạng của kẻ đó.

Sau khi xong việc người ta chứng minh rằng nha hoàn đó vẫn luôn hầu hạ cuộc sống hàng ngày của Dương Khi Anh, không hề biết võ công.

Chính từ tiệc mừng thọ đó, Dương Khi Anh đã 80 tuổi bắt đầu dần dần có vẻ không giống người thường.

Khí huyết của ông càng ngày càng tràn đầy, võ công ngày càng cao cũng càng ngày càng quỷ thần khó lường. Ngắn ngủi chỉ trong thời giàn mấy năm đã càn quét toàn bộ võ lâm. Thu nhận mười tám người con trai và con gái nuôi. Thay thế ông thống ngự toàn bộ vỗ lâm.

Về sau, nhà Minh rối ren, khởi nghĩa quân nhiều lần tiêu diệt không thành. Thời khắc Thần Châu hỗn loạn, rung chuyển nhất, lại có tướng quân biên cương Ngô Tam Quế lại mở cửa ải Sơn Hải cho quân MÃn tràn quan.

Mắt thấy toàn bộ thiên hạ đã loạn thành một nồi cháo, điềm báo nguy cơ diệt vong của đất nước đã hiện ra. Dương Khi Anh khi đó đã gần 90 tuổi đã lấy toàn bộ căn cơ của võ lâm dựng cờ chiêu binh. Quét ngang thiên hạ, cuối cùng thành lập quốc độ kéo dài hàng trăm năm. Đến ngày nay vẫn thống trị mười hai châu đế quốc Đại Hưng.

Trần Vũ nhớ rõ Thái tổ Hoàng đế Dương Khi Anh cuối cùng đã sống đến 159 tuổi. Nguyên nhân cái chết cuối cùng lại là một sự tích thần thoại trong truyền thuyết là do nghiệp hỏa thiêu đốt.

Có thể nói, cuộc đời của Thái Tổ Hoàng đế Dương Khi Anh là một huyền thoại nổi tiếng của Đế quốc Đại Hưng ai ai cũng biết.

Người bình thường khó có thể sống đến 80 tuổi nhưng Dương Khi Anh lại sống tới 159 tuổi.

Bản thân ông chính là thần thoại.

Hơn nữa, sử sách ghi lại rằng Dương Khi Anh có thần thông phi kiếm giết người. Nguyên nhân cái chết càng mang đậm sắc thái thần thoại mãnh liệt là nghiệp hỏa đốt thân.

Trần Vũ thậm chí còn nhớ rằng sử sách đã phân tích nguyên nhân cái chết của Dương Khi Anh như thế này:

"Thái Tổ Hoàng đế Dương Khi Anh, trong những năm cứu giúp thiên hạ cùng lê dân bá tánh, dẹp yên loạn lạc ở Thần Châu đã bất đắc dĩ giết chóc quá mức nên bị dính lấy vô tận Hồng Liên Nghiệp Hỏa. Cuối cùng khiến cho ông không thể được chết già. Con cháu đời sau của chúng ta phải vĩnh viễn khắc ghi ân đức của Thái Tổ Hoàng Đế.

……

Bởi vì biết rõ câu chuyện cuộc đời và thần thông của Thái Tổ Hoàng đế Dương Khi Anh,

Cho nên Trần Vũ từ rất nhỏ đã biết trên đời này có tuyệt kỹ thần thông, thậm chí còn có tiên pháp thần thông nữa.

Chỉ tiếc là thần thông, tiên pháp cùng thần tích người thường khó có thể tìm thấy.

Nếu không, cậu còn đọc sách làm gì?

Khả năng đã nhanh chóng đi tìm thần thông tiên pháp.

Tuy nhiên, vừa rồi Trần Vũ có một tia sáng chợt lóa trong đầu và nghĩ: “Nếu cậu vẫn có thể liên lạc với chính mình 37 tuổi thì có lẽ cậu có thể tìm kiếm được một ít manh mối về thần thông tiên pháp từ bản thân lúc 37 tuổi.

Sau đó ở tuổi 17, cậu lại có thể xoay chuyển số phận của mình một lần nữa. Thực sự đạt đến đỉnh cao của cuộc đời mình.

Đây cũng không phải là không có khả năng!

Phải biết rằng trên bản tin, thỉnh thoảng sẽ có đưa tin về tên XX ở đâu đó ngoài ý muốn nhận được truyền thừa của thần tiên XX nào đó. Hoặc là tên XX nào đó ở phần mộ tổ tiên nhà mình phát hiện bí kíp tổ tiên giấu ở phần mộ tổ nào đo.

Mặc dù những tin tức như vậy không xuất hiện thường xuyên nhưng nó vẫn thỉnh thoảng xuất hiện.

Từ nhỏ đến lớn Trần Vũ đã nghe nói qua vài lần những tin tức như vậy.

Cho nên cậu vừa mới nghĩ: “Liệu có tin tức nào như thế này trong 20 năm tới không?”

Nếu có, nếu cậu còn có thể liên hệ với chính mình 37 tuổi thì có thể khiến cho bản thân lúc 37 tuổi thu thập thông tin chi tiết về tin tức liên quan. Sau đó lúc cậu 17 tuổi có thể trước tiên đi tìm bảo.

Nếu tình cờ tìm được một cuốn sách bí kíp có thể cải thiện trí lực và tăng cường trí nhớ đáng kể. Vậy thì cậu còn sợ gì những chương trình học đại học đó?

"Aiz! Ra ngoài nói chuyện năm xu đi! Đừng giả chết, tôi biết anh có thể nhìn thấy tin nhắn tôi gửi. Vậy hãy nhanh chóng trả lời! Tôi yêu cầu anh hỗ trợ. Đây là chuyện chính sự! Nhanh đến đây đi nha!”

Trần Vũ còn chưa từ bỏ ý định. Không nhịn được lại dùng điện thoại di động gửi cho chính mình trong tương lai một tin nhắn.

Hy vọng có thể tiếp tục liên hệ với chính mình 37 tuổi để lại có thể thay đổi cuộc sống một lần nữa.

Thần thông tuyệt kỹ hay thần thông tiên pháp dù cho không phải chỉ vì chương trình học ở đại học thì cậu cũng rất muốn có.

Chỉ tiếc là dù cậu có gửi đi bao nhiêu tin nhắn đi nữa thì chính mình ở tương lai cũng không có bất kỳ câu trả lời nào.

Vừa đe dọa và dụ dỗ. Tất cả đều vô ích.

Điều này khiến cậu 17 tuổi rất bất đắc dĩ.

Biện pháp tôi đã nghĩ ra lại bởi vì không thể liên hệ với tương lai của chính mình mà không thể thực hiện được. Thật là trường sử anh hùng lệ mãn khâm (Câu thơ của Đỗ Phủ trong bài thơ Thục tướng. Dịch nghĩa: Việc này mãi mãi khiến cho các bậc anh hùng lệ rơi đầy vạt áo.)

Bạn đang đọc Trước Tốt Nghiệp, Tôi Nhận Tin Nhắn Của Chính Tôi 20 Năm Sau( Dịch) của Mộc Tử Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chanchan88555
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.