Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh thảo khấu

Tiểu thuyết gốc · 3080 chữ

Thôn Tiểu Hà. Lúc này trời chỉ mới tờ mờ sáng nhưng người dân trong thôn ai nấy đều đã thức dậy, mọi người tập trung mở một bữa tiệc chia tay nho nhỏ để tiễn đám trẻ trong thôn đến kinh thành, tất nhiên là Cơ Vân Vũ cũng tham gia.

Buổi tiệc cũng không quá cầu kỳ, chỉ nấu vài món đơn giản để mọi người ăn sáng quây quần bên nhau, sau đó là mấy lời dặn dò cùng đồ đạc của phụ huynh đưa cho con cái, không khí rất vui vẻ.

Bên này Xuyên mẫu, tay đưa ba gói đồ cho ba người, bà chỉ dặn dò vài câu ngắn gọn nào như:

"Hai đứa phải nghe lời Vân Vũ, đừng có quậy phá", hay "Mạnh Xuyên đừng có phá phách, nhớ nghe lời Vân Vũ" hay "Ngươi đó liệu mà chăm sóc muội muội cho tốt, đừng có việc gì cũng sai đại ca con làm giúp",...

Xuyên mẫu càng nói, khuôn mặt Mạnh Xuyên càng đen lại, cuối cùng cũng không nhịn được liền phản bác:

"Mẹ, con đúng là hơi ham chơi một chút nhưng mà cũng không tệ đến mức đó chứ."

Mạnh Xuyên vừa dứt lời, Xuyên mẫu ánh mắt nghiêm nghị quay sang chất vấn:

"Thấy chưa, ta lo lắng có thừa đâu, tiểu tử ngươi nói một câu liền cãi lại hai ba câu, nếu ngươi ngoan ngoãn lên một chút thì ta có cần phải khổ tâm đến như thế không?"

Cãi không lại, Mạnh Xuyên liền hướng ánh mắt cầu cứu đến hai người đang đứng nhìn hắn bị mắng mà cười tít cả mắt:

"Đại ca, huynh nói gì giúp đệ đi."

Nghe Mạnh Xuyên cầu cứu, Vân Vũ cũng vui vẻ đáp ứng Xuyên mẫu:

"Vâng, con sẽ chăm sóc đệ đệ và muội muội thật tốt. Người cứ yên tâm."

Mắt thấy khuôn mặt hài lòng của Xuyên mẫu, Mạnh Xuyên chính thức nhận thua, hắn bắt đầu nghi hoặc không biết mình có phải con ruột hay là được nhặt ở đâu đó về hay không.

Phải tới lúc khi đoàn xe đã chuẩn bị xong, trưởng đoàn lên tiếng thông báo lên đường thì cuộc trò chuyện mới chấm dứt, bầu không khí tuy có hơi trầm lại một chút nhưng càng nhiều hơn vẫn là cảm giác mong chờ tương lại, có chăng chỉ điểm thêm tí nỗi nhớ nhung cùng lo lắng mà thôi.

Đoàn xe có tổng cộng ba chiếc, may mắn là ba huynh muội bọn hắn được độc chiếm hoàn toàn một chiếc, như vậy cũng thuận lợi cho việc giữ bí mật chuyện nuốt đan tu luyện của Mạnh Xuyên và Vân Nhi.

Phụ trách bảo vệ đoàn xe gồm mười lăm quân lính mặc quân phục Thiên Thủy Quốc đều là Luyện Thể đỉnh phong riêng đoàn trưởng đã là tu sĩ Khai Mạch sơ kỳ, tất cả đều quân lính dưới trướng được lão trưởng thôn cử đến bảo vệ an toàn cho bọn hắn, nghe thế thì chắc lão cũng giữ chức vụ nào đó trong triều đình, Vân Vũ nghĩ có lẽ là cỡ đội trưởng binh đoàn nhỏ.

Như để làm an lòng những bậc cha mẹ, đoàn trưởng cũng lên tiếng trấn an:

"Mọi người đừng lo lắng, là người được đội trưởng giao nhiệm vụ bảo vệ đám trẻ, ta hứa dù có phải hi sinh tánh mạng cũng sẽ đưa đám trẻ đến kinh thành đầy đủ, không một vết xước."

Đoàn xe khởi hành dần đến kinh thành, khung cảnh thôn nhỏ dần rồi mất hút khỏi tầm mắt, muội muội Vân Nhi ánh mắt cũng dần ngấn lệ, dù sao lúc mười hai tuổi mới rời thôn Vân Vũ cũng rất quyến luyến, huống chi muội muội còn nhỏ như vậy.

Mà lần rời thôn Mạnh Xuyên và Vân Nhi không như hắn có dự tính sáu tháng sẽ quay về, hắn đã kiểm tra tư chất của đệ muội vô cùng tốt, chắc chắn sẽ được không ít tông môn nguyện ý thu nhận, nên không biết bao nhiêu năm nữa mới có dịp trở về thôn.

...........

Đã qua một tuần kể từ lúc khởi hành, lúc này mọi người cũng phần nào thích nghi được với hoàn cảnh xung quanh. Trời cũng đã điểm giờ trưa, Vân Vũ lúc này đang ngồi tu luyện trong xe, tuy cảnh giới Luyện Thể đòi hỏi luyện cân bằng giữa việc hấp thụ linh khí gột rửa cơ thể lẫn rèn luyện thể để đạt hiệu quả tốt nhất nhưng do đang trên đường nên hắn cũng không tiện lắm, chỉ có thể chầm chậm dùng linh khí chậm rãi ép tạp chất ra ngoài.

Bên cạnh Vân Vũ là đệ đệ Mạnh Xuyên cùng muội muội Cơ Vân Nhi cũng đang nỗ lực luyện hóa phần tư chất đan theo lệnh của Vân Vũ, nhất quyết phải luyện hóa hết đám đan dược này trước khi tới kinh thành tuyệt đối không được lười biếng.

Hai người cũng rất vâng lời không trễ nải, bằng chứng là một tuần nay bọn họ đã luyện hóa hết ba viên, tuy nói đan dởm này của hắn hiệu quả có kém nhưng dù sao nguyên liệu cũng là linh dược hàng thật, giá thật. Vì vậy tốc độ hấp thụ này không tính là quá chậm.

Mấy đứa trẻ khác trong thôn cũng vô cùng chăm chỉ tu luyện, có lẽ là do ảnh hưởng của ba người Vân Vũ nên cũng quyết tâm đạt được thành tích trong kì khảo thí. Nhìn bọn trẻ như vậy hắn cũng thấy vui vẻ, đám trẻ này tương lai dù gia nhập tông môn, quân đội hay trở về đều có thể giúp thôn ngày càng phát triển.

............................

Hai tháng kể từ lúc khởi hành, đang lúc Vân Vũ nghĩ tưởng cuộc sống trên xe sẽ trôi qua một cách bình yên cho đến lúc tới nơi thì đoàn xe bất ngờ bị một nhóm thảo khấu tập kích.

Gần trưa, Vân Vũ vẫn đang tu luyện như thường ngày thì bất ngờ xe ngựa bỗng dừng lại đột ngột, bên ngoài còn nghe thấy tiếng "vút" "vút" có lẽ là của mũi tên bắn tới cùng mệnh lệnh của đoàn trưởng:

"Có địch tập kích, thiệt lập đội hình phòng thủ sẵn sáng nghênh địch, nhất quyết không được để bọn ác tặc này đến gần đám trẻ."

Đoàn lính rất thuần phục, nhanh chóng xếp thành đội hình vòng tròn bao quanh xe ngựa. Đứng ở vòng đầu là nhưng binh lính sử dụng khiên to, dùng để chặn tên là vô cùng hiệu quả. Ở giữa là đoàn trưởng bảo vệ ở trung tâm nơi nhưng tấm khiên không che chắn tới tạo nên một màn phòng thủ tương đối chắc chắn. Quá trình diễn ra vô cùng thuận lợi, mượt mà chứng tỏ đây không phải lần đầu họ đối mặt với tình huống nguy hiểm này.

Mắt thấy mũi tên do đám thuộc hạ bắn ra không có kết quả tên thủ lĩnh hơi mất kiên nhẫn trực tiếp ra lệnh tiến lên đánh giáp lá cà với đoàn bảo vệ. Cũng không quên hù dọa:

"Để lại xe ngựa cùng đồ đạc, bọn ta có thể tha mạng cho các ngươi cùng đám nhóc trên xe."

Bọn cướp có tổng cộng ba mươi người có yếu nhất cũng là Luyện Thể hậu kỳ, tên thủ lĩnh có vẻ cũng chỉ mới là Luyện Thể đỉnh phong nhìn sơ qua bên quân lính hoàn toàn có thể chiến thắng, tu sĩ Khai Mạch Sơ Kỳ hoàn toàn có thể một chấp mười Luyện Thể đỉnh phong, Luyện Thể đỉnh phong lại có khả năng cầm chân hai ba Luyện Thể hậu kỳ.

Nhìn qua lực lượng hai bên khá đồng đều, thậm chí bên quân bảo vệ còn có vẻ nhỉnh hơn nên việc giành chiến thắng là hoàn toàn có thể. Tuy nhiên điều đó chỉ đúng khi cả hai bên là đánh nhau tới chết nhưng đây là nhiệm vụ bảo vệ, khi giao tranh phía quân đội vừa phải chiến đấu với bọn cướp vừa phải bảo vệ bọn Vân Vũ, đồng thời làm cả hai hiệu quả chắc chắn giảm đi không ít.

Vân Vũ tính toán tuy quân lính muốn đánh thắng không khó, nhưng thương vong chắc chắn không thể tránh khỏi. Nguy hiểm nhất không ai khác ngoài đám trẻ trong thôn không có kinh nghiệm đánh nhau.

Đoàn trưởng cũng có vẻ hơi lưỡng lự, là người có kinh nghiệm Vân Vũ có thể nhìn ra thì y chắc chắn có thể. Tuy nhiệm vụ này được cấp trên phân phó đi làm, nhưng trong lúc chiến đấu dù tận lực bảo vệ xui xẻo để chết dù chỉ một mạng hắn cũng khó bàn giao lại với cấp trên. Đang lúc không biết phải làm thế nào thì tiếng Vân Vũ trong xe bỗng vang lên:

"Mười phút, tại hạ có thể bảo vệ đám trẻ mười phút, nhiêu đó thời gian có đủ không?"

Đoàn trưởng hơi bất ngờ liên quay đầu nhìn về phía chiếc xe ngựa đầu tiên nơi phát ra tiếng nói, giọng nói có vẻ là của tên lớn nhất trong đám trẻ. Khoan hả nghĩ đến chủ nhân của câu nói đó là ai, có thật hay giả, thì lời chào mời này chính xác là có sức hấp dẫn lớn với hắn.

Nếu chấp nhận lời của đám thảo khấu thì tuy có thể hoàn thành nhiệm vụ, thì chắc chắn cũng sẽ bị gắn mác yếu đuối chưa đánh đã chạy, danh dự bản thân sẽ bị tổn hại, đó là còn chưa tính đến bọn cướp có lật lọng hay không, lại thêm sau đó mất hết vật tư không có cách nào đến kinh thành đúng hạn cũng coi như là nhiệm vụ thất bại.

Còn nếu nghe theo tên nhóc trong xe thì sẽ là một canh bạc lớn, thắng hắn vừa hoàn thành nhiệm vụ vừa có được công huân, còn thua thì giống như tính toán lúc đầu. Tuy nhiên con người Triệu Nam Phong hắn từ khi nghe lời đề nghị cũng đã xác định lựa chọn của bản thân rồi. Ngửa mặt cười lớn không chần chứ đáp ứng:

"Được, hảo tiểu tử mười phút thì mười phút. Triệu Nam Phong ta giao uy tín lẫn danh dự cược hết cho ngươi. Toàn quân tấn công."

Đám lính nghe giọng chỉ huy thì ngay lập tức lên tinh thần, vừa tiến công hô hào:

"Tiến lên...."

Thấy bên quân lính tiến tới, thủ lĩnh đám cướp thầm than xui xẻo tuy vậy ngoài mặt cũng không yếu thế ra lệnh tấn công, hai bên nhanh chóng lao vào cuộc chiến.

Bên này Vân Vũ đã tập hợp xong đám trẻ trong xe, hắn móc ra bốn bộ ám khí bằng tên hình. Mỗi bộ to cỡ bằng ba lần bắp tay người trưởng thành, có ba chốt kích hoạt để bắn tương ứng với ba mũi tên tất cả đều là do bản thân Vân Vũ nâng cấp, chế tạo. Sát thương thứ vũ khí này hoàn toàn đủ để gây thương tích, thậm chí giết chết một tên Luyện Thể bất kì.

Luyện Thể Cảnh tuy sức mạnh, cường độ, độ cứng cáp của thân thể đều hơn người bình thường nhiều lần nhưng thủy chung vẫn là vẫn có thể bị vũ khí thông thường gây tổn thương. Đó cũng là chênh lệch sức mạnh rõ rệt giữa tu sĩ Khai Mạch Cảnh và người Luyện Thể Cảnh.

Đám trẻ lúc này đều run rẩy lo sợ, nằm rạp xuống trong xe chỉ biết nghe lời Vân Vũ, chỉ có Vân Nhi cũng chỉ đỡ hơn một tí, may mắn là còn có Mạnh Xuyên cũng gần tuổi hắn, tên này lại thường theo người trưởng thành trong làng ra ngoài săn giết không ít dã thú nên đối mặt với tình huống nguy hiểm này cũng còn khá bình tĩnh.

"Đám ám khí này cho ngươi, khi thấy kẻ đích nhắm thứ này về phía bọn chúng rồi rút chốt tên sẽ được bắn ra. Ngươi ở yên trong này bảo vệ mọi người. Ta ra ngoài xem tình hình thế nào."

Giao đám trẻ cho Mạnh Xuyên xong, Vân Vũ đeo một nửa số ám khí trên người phóng ra ngoài. Hắn muốn quan sát tình hình bên ngoài, dù sao nhìn thấy hành động đối phương thì sẽ chủ động hơn là ngồi trong xe đợi người đến giết.

Hai phút trôi qua Triệu Nam Phong cuối cùng đã giết được một tên, đồng thời cũng có vài tên thảo khấu đã xuyên qua được hàng phòng thủ của quân bảo vệ tiến đến chỗ bọn Vân Vũ. Mục tiêu có lẽ là bắt giữ đám trẻ để ép quân đội đầu hàng.

Vân Vũ thấy thế thì liền vòng ra, lẩn trốn vào đám đông tìm vị trí thích hợp liền tiến hành ám sát.

"Phập Phập Phập."

Ba mũi tên bắn ra một cái cắm thẳng vào đầu tên thứ nhất, hai mũi còn lại do thấy đồng bọn bị bắn liền cảnh giác tránh né nên mũi tên chỉ ghim vào tay dù vậy cũng đủ để khiến tên đó đau đớn ngã lăn ra đất, Vân Vũ cũng không chần chừ thuần phục tiến tới cắt đứt cổ họng tên đó rồi nhanh chóng lẩn vào trong đám đông đang giao chiến.

Tất cả mọi thứ đều diễn ra vô cùng nhanh chóng, mượt mà cộng với việc mọi người khác đang tập trung chiến đấu nên hầu như không ai có đủ tinh lực quan sát hành động của Vân Vũ. Tất nhiên là ngoại trừ đoàn trưởng Triệu Nam Phong.

Triệu Nam Phong vô cùng bất ngờ, tuy nói hắn đánh thẳng tay nhưng thủy chung cũng không có cách nào rời mắt khỏi mấy chiếc xe ngựa mà đám trẻ đang trốn, khi thấy Vân Vũ một mình bước ra hắn lờ mờ đoán được thiếu niên kia là chủ nhân của lời đề nghị đó.

Nhưng việc diễn ra sau đó mới khiến hắn thật sự bất ngờ một tên Luyện Thể sơ kỳ vậy mà giết được hai tên Luyện Thể hậu kỳ, tuy không đánh trực diện nhưng điều đó cũng đủ để chứng minh tên nhóc đó không phải là nói chơi cho vui.

"Tiểu tử, thú vị lắm. Qua được trận ngày, ta sẽ bồi người một bữa hoành tráng."

Như thể an tâm hơn, Triệu Nam Phong chính thức tập trung hoàn toàn với cuộc chiến, hắn điên cuồng đánh tới bộc phát hoàn toàn thực lực của Khai Mạch tu sĩ, tay chưởng ra một quả cầu lửa lớn đánh bay một Luyện Thể đỉnh phong, một đao trảm tới liền chia Luyện Thể hậu kỳ khác thành hai nửa. Hiển nhiên là muốn tốc chiến tốc thắng.

Tám phút trôi qua tổng cộng đã giết được mười ba tên thảo khấu, Triệu Nam Phong giết mười một, Vân Vũ giết hai, quân bảo vệ nhiệm vụ cầm chân là chính nên toàn là đánh với hai ba tên thành ra bảo toàn được mạng là giỏi lắm rồi. Lúc này phía khác cũng có bốn tên thảo khấu đang xông thẳng về phía xe ngựa. Vân Vũ liền lên tiếng nhắc nhở:

"Mạnh Xuyên đằng sau có bốn tên đang tiếng tới, sử dụng hết đừng tiếc."

"Vâng, đại ca".

Mạnh Xuyên nghe xong cũng vô cùng bình tĩnh đáp rồi nhanh chóng bắn cả hai bộ ám khi về bốn tên thảo khấu, sáu mũi tên làm ba tên đi trước ngã xuống tạm thời mất khả năng chiến đấu, nhưng tên còn lại như đã cảnh giác tránh được mũi tên rồi tiếp tục lao lên.

Vân Vũ lúc cũng đã trở về trực tiếp lao thẳng đến tên thảo khấu, hắn muốn kéo sự chú ý của tên đó vào người, liên tiếp bắn ra ba mũi tên về phía tên đó, một phát dính ngay tay, một phát sượt nhẹ qua chân, phát còn lại bị tên đó né được nhưng như vậy cũng đủ chọc tức tên đó.

Tên thảo khấu biết đã thua kiểu gì cũng chết, càng hận kẻ gấy rối là Vân Vũ liền điên cuồng hết lớn, cầm đao chém loạn về phía Vân Vũ, cả tốc độ, sức mạnh của tên đó đều hơn hẳn Vân Vũ khiến hắn chỉ có thể lui về liên tục tránh né.

Thực lực chênh lệch thấy rõ, nếu không nhờ kinh nghiệm chiến đấu trước đó hắn đã chết mấy lần rồi, tuy nhiên khắp người Vân Vũ cũng chi chít những vết thương to nhỏ, máu cũng đang chảy liên tục. Lúc này mắt Vân Vũ dần lờ mờ, hắn biết bản thân cũng đã mất khá nhiều máu cứ như vậy là không ổn liền dùng sút sức lực cuối cùng lao thẳng vào người tên thảo khẩu, rồi dùng toàn thân ôm chặt tên đó.

Vân Vũ dùng chút ý thức còn lại ôm chặt, hắn biết bây giờ mà thả ra thì mọi người chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. Tên thảo khấu cũng liên tục vùng vẫy, nện Vân Vũ xuống đất, vào thân cây nhưng Vân Vũ nhất quyết không buông. Lúc ý thức sắp biến mất, tuyệt vọng thì Vân Vũ nghe được tiếng cười của đoàn trưởng:

"Tiểu tử thú vị lắm, mau thả tên đó ra, giết xong hắn là chúng ta chiến thắng rồi."

Vân Vũ nghe xong thì cũng an tâm buông tên thảo khấu ra, rồi như hết sức lực ngã nhào xuống đất.

Lúc mơ màng, hắn có nghe loáng thoáng tiếng oán hận của của thủ lĩnh đám cướp:

"Chết tiệt, tất cả mau chóng rút lui."

lại nghe thấy tiếng hô đầy dũng mãnh của đoàn trưởng:

"Mười người ở lại trị thương cho thiếu niên đó, năm người còn sức chiến đấu theo ta đi truy sát bọn chúng."

Như thể đã an tâm, Vân Vũ trước khi ngất khóe miệng không kìm được nở nụ cười.

Bạn đang đọc Tu Chân Ký sáng tác bởi Kidsu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kidsu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.