Khảo thí (1)
Tháng bảy, Thiên Thủy Quốc chập chững bước vào mùa mưa.
Hôm nay thời tiết cũng như bao ngày bình thường khác của tháng bảy, trời mưa như thác đổ khắp nơi bao trùm một màn mưa dày như có một làn sương mờ ảo, tiết trời thì se se lạnh rất thích hợp để ngủ nướng.
Tuy nhiên bầu không khí cũng có đôi chút khác so với thường ngày, mặc kệ sắc trời âm u do cơn mưa không khí náo nhiệt đã bao trùm lên từ cả trong lẫn ngoài kinh thành. Hôm nay là ngày đầu tiên của cuộc khảo thí.
.......
Trước của hoàng cung, trung niên nam tử người mặc hoàng bào, cả người tỏa ra khí chất mà khắp Thiên Thủy Quốc không ai có thể so được, khí chất này ngoài người mạnh mẽ và quyền lực nhất Thiên Thủy Quốc- hoàng đế Vương Bá Thiên ra thì không thể là ai khác. Phía sau y là ba người có chức vụ quan trọng trong cung tể tướng, đại tướng quân và trưởng đội cận vệ.
Ba người khi chiến tranh vừa mới kết thúc thực lực chỉ mới Kết Đan hậu kỳ nhưng chỉ sau vài năm ngắn ngủi đều đã đạt tới đỉnh phong trong đó đại tướng quân Thương Chiến đã dấu hiệu đột phá Anh Biến.
Sở dĩ tiến bộ nhanh như vậy đều là do phân nửa tài nguyên, chiến lợi phẩm sau chiến tranh của Thiên Thủy Quốc đều dành ba người họ tu luyện sớm để sớm đột phá Anh Biến, nhằm tăng cường sức mạnh cũng như củng cố địa vị của Thiên Thủy Quốc trước các quốc gia khác.
Thiên Thủy Quốc dù sao cũng chỉ thỏa điều kiện "phạm vị lãnh thổ" của một quốc gia Trung đẳng, còn thực lực thì thật sự quá yếu, quốc gia trung đẳng muốn miễn cưỡng tồn tại thì tối thiểu cũng phải có tám, chín vị Anh Biến tu sĩ. May mắn là có thông lệ năm trăm năm bảo hộ cho quốc gia mới tấn thăng của đế quốc nếu không Thiên Thủy Quốc vừa mới thăng lên trung đẳng thì đã bị quốc gia trung đẳng lâu năm khác kéo đánh chiếm rồi.
Hoàng đế tất nhiên không ngu ngốc tới mức buông lỏng, mấy năm qua ngoài thống kê, bồi dưỡng quân lực đặc biệt là các thiên tài, Vương Bá Thiên còn ra quyết định nâng cao chất lượng tuyển chọn dần dần của cuộc khảo thí.
Dừng lại trước cửa hoàng cung một lúc, tể tướng Lâm Hạo Hiên cuối cùng cũng không nhịn được nhắc nhở:
"Tâu Bệ hạ, cũng sắp tới giờ rồi, thần thấy vẫn là nên đến nới sớm một chút, đến trễ thì không hay lắm, người của các tông môn đều đã đến hết rồi."
Vương Bá Thiên nghe xong cũng gật đầu đáp ứng:
"Ta cũng đã lâu rồi mới được tận hưởng cơn mưa mát lành này, phút chốc cũng quên mất đại sự. Lâm lão nói phải, đi thôi vẫn là không nên để mấy lão già đó phật lòng."
Phút chốc bốn người đã đi tới nơi diễn ra khảo thí của quốc đô. Nơi đây là là một vùng biệt lập hình tròn nằm ở trung tâm của kinh thành, rộng chắc phải cỡ một thao trường lớn, nối với bên ngoài bằng sáu cây cầu trải đều xung quanh.
Ngay tâm của hình tròn có một bia đá lớn cao phải cỡ mấy chục trượng, bên trên khắc ngày lập quốc, cũng tên các vị hoàng đế. Lúc này trước tảng đá đã dựng một lầu gác nhỏ, để những nhân vật quan trọng đến tham dự chứng kiến cuộc khảo thí.
Lúc Vương Bá Thiên tới thì lúc này đa phần các môn phái trong Thiên Thủy Quốc đều đã đến đủ ngồi vào vị trí của mình, trong đó ba ghế được kê cao nhất nằm ở giữa là của hoàng đế cùng tông chủ của hai đại phái lớn nhất Thiên Thủy Quốc là Lạc Phong Cốc cùng Kiếm Vũ Môn.
Lão giả mặc thanh bào của Lạc Phong Cốc nhìn thấy Vương Bá Thiên tới thì thở phào nhẹ nhõm lên tiếng:
"Vương Bá Thiên, đã đến rồi thì chúng ta cũng nên tuyên bố bắt đầu thôi, không thể chậm trễ."
Lão giả bận hắc bào không nói gì chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Vương Bá Thiên mới tới nhìn một lượt những người xung quanh chân thành cảm tạ lên tiếng:
"Cảm tạ các vị đạo hữu đã đến đông đủ, sau khảo thí ta sẽ tạ lỗi vì sự chậm trễ này với các vị sau. Hai vị trưởng lão mời."
Ba người đồng loạt tiến về trước đến ba bệ đá lớn, lần lượt nhét vào trong một quả cầu, đây là pháp bảo được chế tạo đặc biệt để kiểm tra tư chất. Khắp Thiên Thủy Quốc cũng chỉ có ba thế lực này có đủ tài lực để nhờ người luyện chế loại pháp bảo, cũng như chịu được hao phí của nó. Các tông môn nhỏ hơn dù có cũng không gánh nổi hao phí linh thạch cho ngần ấy người sử dụng.
Hoàng đế cũng giải thích ngắn gọn, từng người tiến lên đặt tay lên phiến đá thì ba cột đá phía trên sẽ phát ra ánh sáng có màu sắc ứng với tư chất người đó. Với tư chất bậc một thì bệ đá sẽ không phát ra ánh sáng màu gì cả, từ bậc hai trở lên sẽ lần lượt có màu đen, trắng, lục, lam, tím, cam, đỏ, vàng. Ngoài ra độ mạnh yếu của ánh sáng cũng chỉ ra độ mạnh yếu của tư chất cùng bậc.
....
Lúc này tất cả mọi người đều ngơ ngác hướng mắt nhìn về phía ba cột sáng vừa chiếu lên bầu trời ở phía trung tâm:
"Đó là dấu hiệu báo cuộc khảo thí đã bắt đầu. Dù đã nhìn qua vài lần nhưng thủy chung, lần nào cũng khiến hắn rung động không thôi."
Triệu Nam Phong cảm thán nói:
Tiếng cười nói, hân hoan khắp cả vùng trời . Cột sáng đó như đẩy sự phấn khích, ước ao và hi vọng của mọi người lên không biết bao nhiêu lần.
Vân Vũ cũng không ngoại lệ, hắn mải mê ngắm nhìn thứ ánh sáng rực như đang đâm muốn đam xuyên bầu trời kìa mà ngưỡng mộ. Sự kích thích này vậy mà có thể làm người có tư chất kém như Vân Vũ có thêm quyết tâm tu luyện.
Vòng đầu tiên của cuộc khảo thí chỉ đơn giản là kiểm tra tư chất. Tuy nhiên đây cũng là vòng loại ra nhiều người nhất dù sao số đông người chiếm tư chất bậc một, bậc hai. Thậm chí có đợt hai phần ba người tham gia đã bị loại ngay từ vòng đầu.
Ở một số quốc gia hạ cấp kém phát triển chỉ có hoàng thất mới may ra có tu sĩ còn lại khắp nơi đều là người thường. Lí do đơn giản người có tư chất càng cao, thì có thể nói xác suất con cái có tư chất cao càng lớn. Điển hình như thái tử cùng công chúa hai người đều có tốc độ tu luyện dường như không thua kém gì hoàng đế hồi trẻ, có thể nói là thuộc top đầu của toàn Thiên Thủy Quốc.
Thời gian qua một tháng chờ đợi, Vân Vũ cũng không hề thả lỏng, nếu không tu luyện thì là vào rừng luyện đan. Thỉnh thoảng ngó chừng hai đệ muội xem có lười biếng không. Nhờ đốc thúc Vân Nhị sau khi hấp thụ đóa băng hoa cuối cùng tư chất cũng tiến lên Lục phẩm. Mạnh Xuyên tương tự cũng đã lên tới Ngũ phẩm.
Cỡ như có thêm thời gian để bồi dưỡng, Vân Vũ thật sự muốn đề thăng tư chất của hai người lên nữa, tốt nhất là thêm một bậc, Vân Nhi có thể sánh ngang với hoàng đế tại vị, nhất định sẽ khiến họ Cơ nở mày nở mặt. Dù sao hiện tại có thể chắc chắn đệ muội hắn sẽ được một tông môn nào đó thu nhận, tiền đồ sáng lạn.
Ban đầu Vân Vũ không có ý định tham gia, nhưng khi thấy cột sáng xa xa hắn liền muốn được một lần xài thử một món pháp bảo hoành tráng như thế, vả lại còn có cơ hội đứng gần quan sát.
Quốc đô có tổng cộng sáu cổng chính, ứng với sau cây cầu ở trung tâm. Mọi người sẽ lần lượt xếp thành ba hàng đi vào ba cổng ở phía mặt tiền, ba cổng sau được dùng để cho những người rớt ra về để tránh gây tắc nghẽn. Quân lính Thiên Thủy Quốc ngoài bảo vệ, còn phụ trách hướng dẫn, bảo đảm mọi thứ diễn ra suôn sẻ.
Bên kia những nhân vật có địa vị cao nhất Thiên Thủy Quốc cũng đã bị cuốn vào sự sôi nổi này, bắt đầu bàn tán to nhỏ với nhau.
"Không biết Bá Thiên tiền bối, nghĩ thế nào về đợt khảo thí lần này."
Người vừa lên tiếng là một nữ tử, dung mạo xinh đẹp pha chút tinh nghịch hướng thẳng về người mạnh nhất ở đây dò hỏi.
"Đã bỏ qua hết một lần khảo thí, nên lần này số lượng người tham gia nhiều hơn không ít so với mọi lần, do có người kì trước tham dự bù. Nhưng điều làm ta bất ngờ nhất dù mới trải qua chiến tranh không lâu, nhưng lượng người đủ tiêu chuẩn nhìn sơ qua cũng có không ít. Thật đáng để chờ mong."
Vương Bá Thiên đánh giá, nói thật là lần này rất thú vị. Thời điểm này mọi lần số người thông qua còn không bằng một phần ba so với lần này. Thật sự làm hắn vui vẻ không thôi:
"Kìa nhìn kìa, tư chất Tứ phẩm cuối cùng cũng xuất hiện rồi."
Ánh sáng màu lục thay thế cho màu đen trắng thường thấy đã kích thích thêm sự hưng phấn của mỗi người. Không khí cuộc khảo thí phút chốc trở nên vô cùng sôi nổi, cuối cùng người có tư chất tứ phẩm đầu tiên cũng xuất hiện. Dường như cơn mưa này đã bất lực trước sức nóng của cuộc khảo thí.
Người có tư chất cao xuất hiện, liền có không ít tông môn tìm đến tranh giành, gây nên một hồi cãi vã tuy vậy, cũng không ngăn được cuộc khảo thí diễn ra như bình thường.
Ngày thứ nhất kết thúc, số người đã kiểm tra còn chưa đến một phần năm số người tham gia, trong số mấy nghìn người đó số người thông qua càng ít chỉ vài trăm người, Tứ phẩm cũng chỉ có tám người. Tuy nhiên con số này cũng đã tốt hơn kha khá so với lần trước.
Ai đến trước khảo thí trước, không có ngoại lệ. Đến cả thái tử, công chúa lẫn con cháu quý tộc đến trễ hơn cũng phải xếp hàng theo quy định. Thông thường phải mất mấy tuần mới xong nên ngưng tới đâu thì dựng lều trai tới đó nghỉ, theo mọi người dự đoán cứ tốc độ này thì phải đến ngày thứ ba mới đến chỗ của quý tộc, hoàng thất những tinh anh của đất nước, đó mới thật sự là lúc hấp dẫn nhất.
Vân Vũ tính toán phải tới ngày thứ sáu mới đến lượt bọn hắn. Đoàn bọn hắn tuy không phải gần chót nhưng cũng không khác là bao cả. Thông thường sớm cỡ bọn hắn thì có thể trong ngày một, ngày hai là xong nhưng lần này mọi người lại nhanh đến bất thường như thế cũng đủ hiểu lần này quy mô lớn đến mức nào.
Bọn Vân Vũ ở rìa biên giới Thiên Thủy Quốc nên không khí sôi nổi của cuộc khảo thí không kịp tràn tới cũng dễ hiểu. Thử hỏi người ở thôn trấn hay thành trì gần kinh thành thì sẽ hiểu. Mỗi ngày có rất nhiều người ghé vào, ăn uống nghỉ ngơi, bàn luận sôi nổi, thử hỏi là ngươi, ngươi có vội không.
Thậm chí có người lúc Vân Vũ còn ngây ngốc ở Trấn Hương Thủy thì đã chuẩn bị lên đường rồi. Vì thế cuộc khảo thí này cũng khiến nhiều gia đình trở kinh doanh thuận lợi, thậm chí trở thành tiểu phú thương cũng không ít.
Đa phần người đã khảo thí xong dù được thông qua hay không đều lựa chọn ở lại xem đến ngày cuối cùng, bỏ thời gian công thức lặn lọi từ xa tới, ở lại xem mở mạng tầm mắt cũng không tệ. Người được thông qua thì đang cẩn thận chuẩn bị cho vòng kế, đồng thời cân nhắc lựa chọn thế lực phù hợp khi thông qua.
Chẳng hạn Lạc Phong Cốc tuy có nhiều công pháp các thuộc tính khác nhau, nhưng nổi tiếng nhất là Tịnh Phong quyết Huyền Giai Trung phẩm công pháp Phong thuộc tính.
Kiếm Vũ Môn thì có bộ Nộ Hỏa Bạo Kiếm cũng là Huyền Giai Thượng phẩm công pháp Hỏa thuộc tính, đây là mục tiêu mà hắn định sẵn cho Mạnh Xuyên.
Cơ Vân Nhi thì hắn nhắm tới cho nàng tới một số tông môn cao cấp ở nơi khác tới. Vì băng thuộc tính coi như quá hiếm, coi như có công pháp phù hợp thì phẩm chất cũng không cao, tu luyện vậy thì cũng lãng phí tư chất. Vân Vũ chỉ mong là các tông môn đó cũng chú ý tới cuộc khảo thí ở quốc gia trung đẳng nho nhỏ như Thiên Thủy Quốc.
Đăng bởi | Kidsu |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 9 |