Khảo thí (2)
Ngày thứ năm của cuộc khảo thí, cũng là ngày được mọi người trông chờ nhất. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về hàng ở chính giữa nơi tập trung nhóm tinh anh Thiên Thủy Quốc. Đếm sơ sơ ra chỉ khoảng gần trăm người nhưng ai ai cũng biết, chín phần nhân tài của Thiên Thủy Quốc đều đến từ đó.
Ngoài tư chất ban đầu đa phần đều khá tốt ra họ còn được bồi dưỡng, huấn luyện từ nhỏ, tài nguyên lại không thiếu nên hiển nhiên tốc độ tu luyện, tư chất lại càng chênh lệch rất lớn đối với người thường.
Trong nhóm này, nếu không phải con cháu hoàng thất thì tất nhiên là đến từ những gia tộc lớn, nhỏ khác trong Thiên Thủy Quốc. Nói chung là đều có bối cảnh.
Tuy số lượng so với tổng người tham gia đợt khảo thí này thì như muối bỏ biển nhưng gom lại một chỗ thật sự là vô cùng nổi bật, đến mức đứng gần chót như bọn Vân Vũ mà xa xa còn nhận thấy được là đủ hiểu.
Bên cạnh những tinh anh có rất nhiều tùy tùng, thị vệ. Tỏa ra khí thế khiến con em bình thường cũng không dám lại gần, chủ động lùi ra một đoạn tạo nên một khoảng trống riêng biệt.
"Ca ca, sắp tới chúng ta rồi nà trông huynh kìa. Đừng bày ra bộ mặt chán nản đó, làm tụt hết cảm xúc của muội rồi".
Nữ tử vừa lên tiếng là Vương Tuyết Dao công chúa của Thiên Thuỷ Quốc, còn vị ca ca đương nhiên là hoàng tử Vương Lãnh Hàn.
"Sao chúng ta vẫn phải tham gia cái này vậy, ta thấy chi bằng dùng thời gian để tu luyện còn có ích hơn. Dù sao cả ta và muội kiểu gì cũng thông qua thôi mà, sao phụ thân không làm nhanh cho xong".
Vương Lãnh Hàn buồn bực than vãn cho muội muội, cảm thấy cuộc khảo thí đối với bọn hắn thật sự chỉ phí thời gian vô ích.
"Cho dù là hoàng thất cũng phải làm theo quy củ. Huynh đã thiếu hiểu còn ở đó lẩm bẩm cái gì, đã đến lượt Hoàng gia rồi kìa".
Tuyết Dao miệng trách móc, nhưng tầm mắt thì đặt hoàn toàn vào cuộc thi, nàng cảm thấy không khí cuộc khảo thí này cũng không phải là quá tệ.
"Kia kìa tới rồi, là người của Hoàng gia lên đầu tiên".
"Là ai thế nhỉ ? Xa quá ta nhìn không rõ".
"Còn hỏi nữa, lên đầu tiên đương nhiên là đại thiếu gia của Hoàng gia Hoàng Đông Quân rồi".
"Nghe đâu chỉ cần thêm vài năm nữa nữa thì hắn có thể tiến tới Luyện Thể Đỉnh Phong rồi".
Không khí xung quanh nhanh chóng được đẩy lên cao trào, khắp nói đầu bàn tán về người đầu tiên của nhóm tinh anh này.
Hoàng Đông Quân cười tự tin bước lên bậc thang tiến về trước. Khoảnh khắc tay đặt lên, cột đá từ không có động tĩnh gì dần chuyển sang màu đen, rồi tiếp tục sang màu trắng,..., rất nhanh đã tới màu xanh lam rồi mới từ từ chậm lại. Bầu không khí xung quanh gần như đóng băng, mọi người nín thở chờ đợi kết quả, tuyệt nhiên không hề nghe thấy bất cứ âm thanh nào khác.
"Là Ngũ phẩm nhỉ ?".
Có người không nhịn được lên tiếng hỏi nhỏ.
"Chưa đâu ánh sáng phát ra vẫn đang mạnh dần”.
Ánh sáng màu xanh lam mạnh mẽ dần chuyển sang màu tím, tuy ảm đạm nhưng đã hoàn toàn biến thành màu tím. Tuy chỉ là vừa đủ đạt "chuẩn" nhưng đây là Lục phẩm hàng thật, giá thật.
"Nhìn kìa, là Lục phẩm, thật sự là Lục phẩm kìa".
"Không hổ là một trong Ngũ đại thiên tài thế hệ này của Thiên Thủy Quốc".
"Nói vậy chả phải Ngũ đại thiên tài thực lực tương đương lại bằng tuổi, chả phải sẽ có ít nhất năm vị Lục phẩm sao ?"
"Thật sự không chờ được nữa rồi".
Liên tiếp là những cuộc tranh luận của mọi người, bầu không khí lại lần nữa nhộn nhịp trở lại.
"Chúc mừng Hoàng gia chủ, đây hình như là người Lục phẩm đầu tiên của Hoàng gia".
"Đúng vậy, Đông Quân còn là gia chủ tương lai, Hoàng gia tương lai sẽ rất phát triển nha".
Bên phía Hoàng đế cùng các gia tộc, tông môn cũng lên tiếng chúc mừng Hoàng Đông Viễn.
"Cảm ơn các vị, hôm nay đúng là ngày vui của Hoàng gia ta. Khi về chắc chắn sẽ mở tiệc chiêu đãi".
Hoàng Đông Viễn vô cùng cao hứng đáp lễ, quả thực tương lai của Hoàng gia đã được đảm bảo. Chuyện này quả đúng thật là chuyện vui thêm một lục phẩm thì tương lai của Thiên Thủy Quốc càng được đảm bảo, việc bồi dưỡng sẽ nhân tài sẽ dễ dàng hơn. Có thể nói đây là thế hệ triển vọng nhất từ trước đến nay của Thiên Thủy Quốc.
Đám Cơ Vân Vũ cũng ngây cả người, khoảnh khắc ánh sáng màu tím xuất hiện thật sự vô cùng rung động, đồng thời cũng khiến Vân Vũ vô cùng chờ mong đến lúc muội muội kiểm tra, tư chất Lục phẩm xuất hiện cũng sẽ khiến Cơ gia hắn sẽ được mọi người biết đến.
"Chỉ là chuẩn Lục phẩm thôi, có gì đâu mà khen hắn dữ vậy. Tư chất ta chắc chắn nhỉnh hơn hắn, biết vậy ta đi sớm hơn tên đó một chút".
Vương Lãnh Hàn khinh thường, mở miệng mắng nhỏ.
"Ai mấy hôm trước bảo không hứng thú, giờ thì lại than vãn. Đối với chúng ta đây ngoài là cuộc kiểm tra ra thì còn là buổi giới thiệu những tinh anh của Thiên Thủy Quốc. Huynh đừng quên hòa bình năm trăm năm của nước ta đó".
Vương Tuyết Dao nàng chính là không quan tâm đến vấn đề này lắm, dù sao nữ nhân khắp Thiên Thủy Quốc nàng tự tin khẳng định bản thân mình hiện tại là nhất.
Tiếp đến người của Hoàng gia chỉ xuất hiện thêm hai người có tư chất Ngũ phẩm là nhị thiếu gia Hoàng Hạc Viên và một người khác là chi thứ của Hoàng gia. Đông Quân và Hạc Viên là hai người do Hoàng gia bồi dưỡng nên không nói, bỗng nhiên xuất hiện một người chuẩn Ngũ phẩm nữa khiến Hoàng gia chủ cao hứng không thôi.
"Tiếp theo là tới người của Chu gia, không biết gia tộc nào mạnh hơn ? ".
"Chắc là ngang nhau đi".
Hoàng gia và Chu gia vốn không ưa nhau nên thường xuyên đấu đá, đa phần đều là Chu gia thắng, nhưng nhìn chung hai bên chênh lệch không quá nhiều.
Chu Tử Văn đại thiếu gia của Chu gia một trong ngũ đại thiên tài thế hệ mới của Thiên Thủy Quốc. Khác với Hoàng Đông Quân trông có vẻ lạnh lợi, mưu mẹo. Chu Tử Văn lại mang dáng vẻ to lớn, trông rất nghiêm túc.
Cả quá trình kiểm tra chỉ khi thấy phiến đá màu tím của mình trông thì hắn mới nở nụ cười đầu tiên, khuôn mặt mới bắt đầu giãn ra.
Có thể là do đã có người lục phẩm trước nên xung quanh cũng không còn ồn ào nhiều như lần trước nữa.
"Hình như ánh sáng có mạnh hơn Hoàng Đông Quân một chút, nói vậy không phải Chủ Tử Văn sẽ đạt Đỉnh phong trước Hoàng Đông Quân một chút sao.
"Cùng là Lục phẩm thôi, có hơn cũng chả đáng bao nhiêu".
Mọi người đều bàn tán so sánh giữa hai người
"Chu Phong chúc mừng lão, Lục phẩm này tương lai bồi dưỡng lên Thất Phẩm cũng không quá khó khăn. Thực lực đã là Hậu Kỳ, lên đỉnh phong cũng là việc nay mai thôi.
"Hmm cũng không tệ, nhưng mà vẫn như cũ ta vẫn không hứng thú lắm".
Vương Lãnh Hàn ở dưới đánh giá, phía bên là ánh mắt khinh bỉ của muội muội hắn ném qua.
Nhanh nhanh tới Bạch gia, ta muốn xem thử tên Bạch Dạ Thiên đó tư chất cỡ nào rồi. Hắn cứ thần thần bí bí, biết nhau mười mấy năm mà ta chỉ gắp hắn mỗi một lần.
Vị Bạch Dạ Thiên thật sự vô cùng bí ẩn mấy năm trời không thấy xuất hiện, lặn đâu mất tăm nên rất được mọi người quan tâm, ai cũng tò mò không biết tên bí ẩn này thiên phú ra sao, nhưng Bạch gia là gia tộc mạnh nhất trong tứ đại tộc nên Bạch Dạ Thiên hiển nhiên có tên trong ngũ đại thiên tài thế hệ mới ở Thiên Thủy Quốc
Khác với một Chu Tử Văn nghiêm túc, Bạch Dạ Thiên lại mang dáng vẻ thờ ơ, vô cảm. Riêng việc khảo thí hắn phần nào giống Vương Lãnh Hàn cũng thấy thật vô ích, khác ở chỗ là hắn mặc kệ danh vọng dù sao Bạch gia vốn kín tiếng ít giao du với người ngoài trừ việc kinh doanh.
Bạch Dạ Thiên nhanh chóng kiểm tra, đúng như dự đoán là màu tím chỉ khác một chút là anh sáng vô cùng mạnh.
"Cường độ này, chút nữa thì có thể lên Thất phẩm như ta rồi. Hồi đó ta thật ra cũng chỉ cỡ hắn mà thôi bồi dưỡng một chút mới lên được Thất phẩm". Vương Bá Thiên tán thưởng.
"Ngài lại nói quá rồi, ai không biết tinh anh lần này hoàn toàn là được bồi dưỡng đặc biệt. Khác hoàn toàn so với ngài trước đây. Vì chiến tranh nên tình hình lúc đó vô cùng khó khăn."
Bạch Tư Nhiên khiêm tốn đáp lại, nàng không cho rằng Vương Bá Thiên đúng. Nhưng không phủ nhận Bạch Dạ Thiên là người có tư chất tốt nhất từ trước đến nay của Bạch gia.
"À Bạch Tư Nhiên, ta nhớ Bạch gia còn một nữ tử nữa thì phải".
Xem vài người Bạch gia lên kiểm tra Thương Chiến chợt nhớ ra Bạch gia hình như còn một người được bồi dưỡng mới đúng.
"Là chất nữ của ta, nàng là người quản lý Bạch gia ở đó hẳn là sẽ lên cuối".
Bạch Tư Nhiên nhẹ nhàng giải tích.
"Xem kìa, là Bạch Nguyệt Thiền của Bạch gia một trong hai mỹ nữ tương lai của Thiên Thủy Quốc, hình như tư chất cũng không thua kém với Tuyết Dao công chúa đó".
Bạch Nguyệt Thiền bước lên tiếp tục là ánh sáng màu tím, tuy không sáng bằng Bạch Dạ Thiên nhưng vẫn là Lục Phẩm, điều đó cũng đủ để nói lên tài lực của Bạch gia. Kì này họ quả thật rất mạnh, vậy mà bồi dưỡng được tận hai Lục phẩm cùng hai Ngũ phẩm có thể nói là bằng hai nhà Chu gia và Hoàng gia cộng lại.
"Bạch gia kì này có thể nói là bỏ rất nhiều vốn liêng ra".
Vương Bá Thiên vui vẻ dò hỏi, hắn biết tuy Bạch gia xác thực tài lực khủng hơn hai nhà kia nhưng không tới mức bằng hai nha cộng lại như vậy, có thể nói số dược thảo đem đi luyện đan cho họ chắc là phải dùng đến "kho tích lũy" bao năm của của Bạch gia đi.
"Không giấu gì ngài, quả thật Bạch gia cũng bỏ ra cái giá kha khá nha".
Bạch Tư Nhiên xinh đẹp che miệng cười, vô cùng quyến rũ đáp.
"Một là Bạch Dạ Thiên, hai là tên đầu óc không bình thường Thương Lam Tiêu còn lại đúng là không trông chờ được vào ai".
"Hả hả, huynh vừa nhắc tới ta hả?" Thương Lam Tiêu vừa mới tới thì bị nhắc tên, liền vui vẻ chạy nhanh đến.
"Lam Tiêu ca ca, nãy giờ huynh đi đâu thế?" Vương Tuyết Dao thấy hắn tới cũng vui vẻ hỏi thăm một chút
"Phụ thân gọi ta có việc một chút, ở đây tới đâu rồi? Có gì mà trông Lãnh Hàn đại ca chán". Dường như thấy biểu cảm khó coi của Vương Lãnh Hàn, Thương Lam Tiêu quan tâm hỏi.
"Ngươi nhìn tên Bạch Dạ Thiên đi, hào quang của ta bị hắn lấy trước rồi". Vương Lãnh Hàn trực tiếp than vãn với vị đồng bọn mới tới này.
Hai người trong thấy Vương Lãnh Hàn như vậy chỉ biết cười trừ, dường như đã quen với tính cách nhỏ nhen của hắn.
Đăng bởi | Kidsu |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 12 |