Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu luyện

Tiểu thuyết gốc · 2586 chữ

Sáng ngày thứ hai trong lúc đang mơ màng ngủ thì muội muội Cơ Vân Nhi không biết tại sao lại len lén vào phòng lay lay hắn dậy:

"Ca ca mau dậy thôi, tiết học hôm nay là sáng sớm đó. Lần trước huynh đến trễ đã bị ông bắt chạy vòng quanh thôn rồi mà chưa sợ sao, nhanh nhanh hôm nay Mạnh Xuyên ca ca cũng đi học đó."

Ậm ự vài tiếng rồi bảo muội muội đi học trước, bảo là mình lát nữa sẽ ghé sang nhà Mạnh Xuyên tiểu đệ rồi cùng tên đó đi học. Mạnh Xuyên chỉ kém hắn 1 tuổi nên cả hai rất thân thiết với nhau.

Nhớ hồi đó lúc hắn mới về thôn Mạnh Xuyên lúc đó ngày nào cũng bám dính lấy hắn rủ rê đi chơi, vì cả thôn lúc cũng chỉ có mỗi hai đứa là gần bằng tuổi nhau nên dần dần hắn cũng coi tên đó thành đệ đệ của mình, tên đó cũng nghiễm nhiên gọi hắn là một tiếng đại ca.

Vì là hai đứa lớn nhất trong đám nên hắn cùng đệ đệ tự nhiên trở thành người cầm đầu của đám trẻ. Hắn từ nhỏ cũng coi như sáng sủa, lanh lợi lại vì cha mẹ mất sớm nên có chút trưởng thành hơn tuổi thật.

Còn đệ đệ kết nghĩa này hắn thì từ nhỏ đã luôn là đứa vừa hiếu động nhất, sức lực cũng đặc biệt mạnh mẽ không kém gì người trưởng thành. Mấy ngày trước, tên đó ham hố đi theo người lớn trong thôn ra biển đánh bắt vì sức mạnh thể chất đặc biệt nên dù còn nhỏ cũng được mọi người cho phép đi theo. Tất nhiên là trừ lão trưởng thôn cảm thấy không vừa lòng việc bỏ bê học hành của hắn.

Tỉnh dậy trời lúc này vẫn còn khá sớm nên Vân Vũ chưa vội sang nhà Mạnh Xuyên mà bình tĩnh tay cầm bánh bao, tay còn lại thì liên tục lật qua lật lại cuốn sách thần bí. Kì lạ là quyển sách bây giờ trông hơi khác, so với tối qua trông nó có vẻ nhỏ hơn một chút.

Mở cuốn sách ra Vân Vũ liền bị dọa cho một phen, đến mức tay trái đang cầm bánh bao không tự chủ làm rơi xuống đất. Vân Vũ cũng không vội nhặt lên, lúc này tinh thần của hắn đã hoàn toàn tập trung vào nội dung bên trong cuốn sách.

Nguyên bản cuốn sách này ban đầu chỉ ghi những thông tin cơ bản của thế giới tuy nhiên sau khí phát hiện biến hóa thì bên trong sách, nội dung lại viết rất chi tiết về một sự kiện lớn tại Thiên Thủy Quốc, đó là ngày chiêu mộ đệ tử ở các môn phái, đồng thời là ngày tuyển quân của triều đình được tổ chức 5 năm một lần.

Ngoài diễn tả chi tiết ra sự kiện ra thì mấy trang phụ lục sau cũng cấp thêm rất nhiều thông tin thú vị về các môn phái tại Thiên Thủy Quốc và quân đội quốc gia như đặc điểm nổi bật, sức mạnh, công pháp,..

Đọc xong hết thảy những thông tin này Vân Vũ liền hoảng sợ, trong lòng nảy ra vô số suy nghĩ:

"Hình như trước khi ngủ gật, bản thân ta đang suy nghĩ về chuyện này, vậy mà liền hôm sau thông tin về sự kiện đó liền xuất hiện trong sách, chẳng lẽ quyển sách có thể hiện ra thông tin mà bản thân đang suy nghĩ."

Biến hóa này không khỏi làm hắn nhớ tới lúc tình cờ lượm được quyển sách, trong đầu hắn lúc đó cũng có suy nghĩ, mong muốn đi ra khám phá thế giới rộng lớn này. Lúc về nhà mở ra trùng hợp đúng là các kiến thức về Thiên Uyên đại lục, lúc đó hắn nghĩ bản thân mình thật may mắn, giờ nghĩ lại nếu quyển sách thần bí nếu thật có khả năng này thì bản thân Vân Vũ hắn phải nói là vô cùng may mắn mới đúng.

"Đây chắc chắn là cái gọi "pháp bảo" trong giới tu sĩ rồi, ta lại là người thường thế mà đi bậy ba lại nhặt được thứ đồ chơi này. Theo như những gì trong sách trước đó ghi chép quả thật có vài loại pháp bảo cho phép người sử dụng ghi chép thông tin, ký ức bản thân vào vật. Tỉ như truyền thừa công pháp của các danh môn, vọng tộc chắc chẳn cũng cùng một loại như quyển sách thần bí này."

Đang chìm đắm trong nghiền ngẫm nội dung mới của cuốn sách thì trước cửa nhà bỗng có tiếng kêu lớn kéo Vân Vũ còn đang say sưa trước bàn đọc sách trở về.

"Đại ca, đệ về rồi mau mau đi học đệ không muốn hôm nay lại bị phạt chạy khắp thôn nữa đâu."

Mạnh Xuyên bước vội vào nhà nhanh rồi chóng chạy đi kiếm Vân Vũ thì thấy đại ca mình lại đang say sưa đọc liền khẩn trương hối thúc.

Vân Vũ bên này thấy tiếng kêu của Mạnh Xuyên thì gấp quyển sách lại ngay ngắn trên bàn không để tâm, thản nhiên chất vấn ngược lại:

"Chả phải Xuyên đệ có thừa sức để đi ra biển đánh cá sao? Chạy một vòng quang thôn chắc cũng không có gì to tát lắm."

Nói xong hắn vui vẻ ra ngoài, cùng Mạnh Xuyên đến lớp, trên đường tên kế bên cứ liên tục than thở về chuyến đánh bắt, nào là dậy sớm giăng lưới, xung quanh toàn là người lớn không ai chơi cùng vân vân.

Vân Vũ nghe cũng đã đoán trước, đứng nghe Mạnh Xuyên than vãn thỉnh thoảng thì mở miệng chọc ngoáy vài câu, cả hai hai cũng coi như mấy ngày không gặp vui vẻ nói chuyện bất giác đã đi đến lớp học.

Lớp nằm ở giữa thôn chỉ cách nhà hắn vài phút đi bộ, mới được xây dựng hồi đầu năm nay nên còn khá mới, tuy không thể so được với học quán trong trấn gần đây nhưng đối với một thôn nhỏ mới thành lập mà nói đã khá to rồi, ước chừng có thể chứa cùng lúc hơn hai mươi người. Cả thôn tổng lại chỉ vỏn vẹn mười đứa trẻ, thành ra trong lớp ngồi vô cùng thoải mái.

Không đợi tới đúng giờ, vừa mới thấy hai tên lúc nào đi học muộn nhất đến lớp thì lão trưởng thôn đã cho buổi học bắt đầu.

"Nhờ có sức mạnh, thực lực mà quốc gia của ta mới có thể sống yên ổn, hòa bình như ngày hôm nay nhưng không vì thế mà chúng ta được phép lười biếng, chểnh mảng trong việc phát triển lực chiến chung của quốc gia, vì vậy cứ mỗi năm năm một lần, quốc gia cùng các tông môn tu luyện đều sẽ cùng nhau tổ chức một kỳ chiêu mộ binh lính, đệ tử trong lãnh thổ Thiên Thủy Quốc. Điều kiện tham gia là từ 6 đến 12 tuổi..."

Đám học sinh nghe mà say mê, cảm giác lần đầu tiếp nhận thông tin về thế giới tu sĩ quả thật rất dễ khiến người ta rung động. Vân Vũ đã đọc sách từ trước nhưng như cũ vẫn không tránh khỏi cảm giác say mê, cũng vì thế trừ tiếng giảng dạy của lão trưởng thôn, lớp học hôm nay yên tĩnh đến lạ thường.

Lão trưởng thôn vừa kết thúc câu, còn chưa mở miệng bảo các học sinh có câu hỏi gì không thì đã có đứa không nhịn được lên tiếng hỏi trước:

"Thật sao thầy, vậy có phải sau này có phải con có thể bay khắp thế giới không?"

Những cô cậu nhóc nghe xong thì liền hớn hở, nhao nhao hỏi liên tục không ngớt, nải nỉ lão kể thêm về thế giới của tu sĩ, lão vừa cười vừa nhiệt tình giải đáp hết thắc mắc của bọn trẻ, cả Vân Nhi hai bên má cũng đỏ lên không kìm được sự thích thú tham gia cùng đám bạn.

Mạnh Xuyên cũng biết chút ít về giới tu sĩ nhờ Vân Vũ thỉnh thoảng kể một chút đã vô cùng hào hứng, nay có người giảng dạy càng không bỏ qua cơ hội tìm hiểu này, phải biết Mạnh Xuyên rất coi trong sức mạnh, nay nghe được sức mạnh của giới tu sĩ, phản ứng có thể nói là mạnh mẽ nhất lớp.

"Lão sư, vậy trong tu sĩ chắc cũng có mạnh, yếu nên chắc chắn là có phân chia cấp bậc phải không?"

Lão nghe xong câu hỏi của Mạnh Xuyên thì liền ra dấu bảo đám học trò yên lặng rồi nghiêm túc giảng dạy:

"Ở thế giới này, người tu luyện được gọi chung là tu sĩ. Tu sĩ tu luyện có nhiều đại cảnh giới, trong mỗi đại cảnh giới lại có bốn cảnh giới nhỏ là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong lần lượt là:

_ Cảnh giới thứ nhất là Luyện Thể: Thông thường chỉ cần ăn uống, tập luyện thì tạp chất trong cơ thể sẽ dần được bài trừ nên người dân bình thường ở các nước thường sẽ ở cảnh giới này, chỉ cần tăng thêm một sức mạnh thể chất thôi cũng giúp họ rất nhiều trong công việc. Tất nhiên những người có điều kiện thì món ăn đầy đủ hơn, cách luyện tập hiểu quả hơn thì việc tu luyện sẽ nhanh hơn.

_Cảnh giới thứ hai Khai Mạch: Sau khi cơ thể đã đủ điều kiện có thể tiến hành khai mạch, tu sĩ có thể chọn một bộ công pháp thích hợp để tu luyện, lần lượt mở ra mạch cần thiết, sau khi mở ra đủ mạch yêu cầu của công pháp thì có thể coi là bước chân Khai Mạch Cảnh Sơ Kỳ, chính thức trở thành tu sĩ. Lúc này tu sĩ có thể hấp thu chân khí, rèn luyện để mở rộng và làm cứng cáp kinh mạch ngoài ra còn có thể điều động chân khí trong cơ thể để thi triển võ kỹ.

_Cảnh giới thứ ba Hóa Đan: Sau rèn luyện kinh mạch đạt đến Khai Mạch Đỉnh Phong, ngưng tụ chân khí thanh đan. Ở cảnh giới này lượng chân khí tăng đột biến, dự trữ nuôi dưỡng trong đan. Lượng chân khí của hóa đan cảnh mới tiến cấp có thể lớn gấp hai mươi lần khai mạch cảnh đỉnh phong.

_Cảnh giới thứ tư Anh Biến: Tạm thời chưa có nhiều thông tin lắm vì người mạnh nhất ở Thiên Thủy Quốc là hoàng đế cũng chỉ vừa tiến cấp được vài năm, chỉ biết năm đó khi hai nước đối địch liên minh nhằm thôn tính Thiên Thủy Quốc, tình hình vô cùng cấp bách thì hoàng đế Thiên Thủy Quốc đột phá thành công tới Anh Biến, chỉ sau hai tháng hai nước liên mình thua bài trận sát nhập lãnh thổ với Thiên Thủy Quốc, đủ hiểu thực lực chênh lệch 1 đại cảnh giới to lớn đến mức nào.

Ngoài ra còn có các cảnh giới trên là Thần Du, Độ Kiếp, Niết Bàn, Luân Hồi...

Công pháp và võ kỹ được chia thành bốn cấp lớn, trong đó có ba cấp nhỏ: yếu nhất là Hoàng giai Sơ cấp, Huyền Giai, Địa Giai, mạnh nhất là Thiên Giai Thượng Cấp. Công pháp càng cao, càng khó tu luyện nhưng bù lại, vì kinh mạch mở ra nhiều hơn nên chân khí cũng nhiều hơn, độ tinh diệu của chân khí từ đó cũng cao hơn.

Võ kỹ càng cao thì tiêu hao chân khí càng lớn, đồng thời uy lực cũng tăng.

_Tuy nhiên công pháp, cùng võ kỹ thực sự rất hiếm, ví dụ như ở những đất nước hạ cấp Hoàng đế cũng chỉ có vài quyển Huyền giai, gia tộc ở đó thì cũng chỉ có vài quyển Hoàng giai Thượng cấp tất cả đều được coi là chí bảo gia tộc. Bởi công pháp thực sự quá hiếm nên người bình thường muốn trở thành tu sĩ, thì chỉ có hai cách:

Một là vào quân đội trở thành binh sĩ, chỉ cần Luyện thể đủ điều kiện khải mạch là có thể gia nhập, được cấp một quyển công pháp phổ thông chung của quân lính. Nên bình thường đây là cách dễ nhất để dễ dàng tu luyện.

Hai là bái nhập được vào một tông môn tu luyện, trở thành đệ tử. Tuy nhiên cách thứ hai thì ngươi càng được coi là "thiên tài" so với người khác thì mới được các môn phái chú ý tới. Cái gọi là "thiên tài" được đánh giá qua tư chất trời sinh, người có tư chất cao thì tốc độ tu luyện càng nhanh, ngoài còn cần có ngộ tính, tâm tính, có đủ ba yếu tố thì người đó là thiên tài chân chính.

Việc lựa chọn công pháp không phải lúc nào cũng cấp bậc cứ cao là tốt. Có một câu chuyện như thế này hai người có cùng tư chất, một người chọn Hoàng Giai Hậu Kỳ công pháp, người còn thì chọn Huyền giai sơ kỳ công pháp.

Sau nay người đầu đã trở thành hóa Hóa Đan Kỳ đổi sang công pháp khác mạnh hơn như Huyền Giai Trung Kỳ tiếp tục tu luyện, người kìa thì mãi không thể nào Hóa Đan được cũng không thể đổi công pháp khác được.

Vì vậy lựa chọn công pháp phù hợp, khôn ngoan cũng ảnh hưởng không nhỏ đến thành tựu tương lai. Mỗi lần thăng lên một cảnh giới lớn có thể tiến hành thay đổi công pháp bằng cách cố gắng đóng, mở mạch khác nhau vì lúc đó kinh mạch mới thăng cấp còn yếu, chưa được củng cố, hoàn thiện cũng là lúc dễ thay đổi nhất."

Lão trưởng thôn nói một hơi dài, lương thông tin vô cùng khủng bố. Đối với mấy đứa trẻ mới chập chững tiếp cận nhũng thông tin này mà nói chẳng khác nào mở ra một chân trời mới, phút chốc khiến đám trẻ ánh mắt không khỏi có chút si mê, càng nhiều hơn là mãnh liệt, lại có chút chờ mong...

Lão trưởng thôn thấy vậy tuy thì cũng không nhịn được cười lớn rồi dùng que gỗ gõ lên bàn đánh thức đám trẻ rồi ồn tồn dặn dò:

"Hôm nay ta nhắc tới việc này cũng là vì ba năm nữa là tới ngày diễn ra sự kiện đó, các con sẽ lên đường đến đó gia nhập các thế lực mang vinh quang về cho thôn chúng ta. Vì thế từ ngày mai, ta sẽ chính thức hướng dẫn các con tu luyện."

Đám nhóc này là thế hệ đầu tiên, cũng là hi vọng trong tương lai của thôn Tiểu Hà, của Thiên Thủy Quốc. Lão chỉ mong đám nhóc chí ít có thể khai mạch thành tu sĩ lúc đó đã có thể vì nhân loại đóng góp một phần không nhỏ sức lực.

Bạn đang đọc Tu Chân Ký sáng tác bởi Kidsu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kidsu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.