Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu quái thú (2)

Phiên bản Dịch · 953 chữ

Thứ quỷ quái kia càng đến gần, áp lực của các nàng càng lớn. Chỉ là quái vật kia cũng bị thương, hoa văn sau lưng rỉ máu, vẻ mặt có chút bối rối, tựa hồ bị thứ gì đó đuổi theo, chạy trốn có chút hoảng hốt không chọn đường, cũng chính vì thế, nó mới đâm đầu vào cạm bẫy bọn Tô Đình Vân bày ra trước đó.

Lần này, kết cục lớn rồi.

Quỷ Diện Trư đẳng cấp cao, lúc trước chạy trốn không chú ý, bây giờ thoáng cái liền phát hiện ba người đang nằm úp sấp ở bụi cỏ bên kia. Nó bị tu sĩ Trúc Cơ kỳ vây công đã đành, hiện tại ngay cả con kiến hôi cũng dám thiết lập cạm bẫy hại nó. Quỷ Diện Trư tuy là chạy đến kiệt sức, nhưng lúc này, nó đã phẫn nộ.

Dù hôm nay trốn không thoát, nó cũng muốn xé nát ba nhân loại nhỏ bé này.

Cạm bẫy của Lý Hinh Mi căn bản không vây khốn được nó, nếu không phải nó bị trọng thương, sao lại gặp nạn. Chân sau thô to của nó đạp một cái, thân thể trực tiếp nhảy ra khỏi hố, về phần những cạm bẫy lợi khí kia, ngay cả da lông nó cũng không đâm thủng. Sau khi Quỷ Diện Trư đi ra, nó chạy thẳng về phía ba người Tô Đình Vân, tốc độ cực nhanh, chỉ vài nhịp, đã tới đỉnh đầu ba người Tô Đình Vân.

Thực lực của ba người thấp kém, dưới uy áp của nó đã không thể động đậy, nó có thể dùng phương pháp thô bạo nhất để giết chết bọn họ.

Nó muốn giẫm chết bọn họ, giẫm bọn họ thành thịt vụn.

Mắt thấy quái thú kia tới, hai đứa bé xung quanh vẫn không nhúc nhích, lúc này Tô Đình Vân phát huy năng lực đại lực sĩ, nàng một tay kẹp một đứa bé nhào sang bên cạnh, hiểm hiểm tránh được công kích của quái thú. Mà hành động tránh né của nàng hiển nhiên càng thêm chọc giận đối phương, lúc này con mắt to màu vàng kim như chuông đồng cứ như vậy gắt gao nhìn chằm chằm Tô Đình Vân, hận không thể nhai nát nàng. Bị ánh mắt của nó nhìn chằm chằm, Tô Đình Vân cảm thấy đầu mình như bị vô số mũi kim đâm vào, nàng hít sâu một hơi, thật vất vả mới thoáng trấn định một chút.

Quái thú phát ra tiếng hừ hừ từ mũi, hơi nóng nó thở ra như ngọn lửa, Tô Đình Vân cảm thấy một làn sóng nhiệt ập tới trước mặt, nướng cháy tóc nàng.

Làm sao bây giờ, nàng ngoại trừ khí lực lớn một chút, căn bản không có phương pháp công kích nào khác, mà Lý Hinh Mi cùng Trương Trí Tử đều sợ choáng váng, khóe miệng Tiểu Trương đã sùi bọt mép. Nàng lắc Lý Hinh Mi hai cái: "Ngươi biết đây là cái gì không, nhược điểm là cái gì?"

Thân thể Lý Hinh Mi căng cứng như một cây cung kéo căng dây, nhưng không phải là kéo cung bắn tên, mà là trực tiếp khiến cả cây cung sắp bị đứt gãy. Sắc mặt cô ả trắng bệch, giãy giụa, một lúc sau ả phun ra một ngụm máu tươi, sau đó giương cung trái phải, vẽ ra ba phù văn liên tiếp.

"Ta cũng không biết, trong sách linh thú cấp thấp không có cái này." Nàng thở hồng hộc nói xong, "Nhưng nó hẳn là bị trọng thương, chúng ta phải liều một phen."

Không phải cấp thấp, vậy ít nhất cũng là trung giai.

Nói cách khác, có thể giết được con linh thú này, các nàng ít nhất cũng có thể thu được một khối trung phẩm linh tinh, có thể đổi được không ít trung phẩm linh thạch, quan trọng nhất là da lông cốt cách của trung giai linh thú cũng là tài liệu rất tốt, bán được giá. Các nàng hiện tại đang vì linh thạch mà phát sầu, hiện tại cơ hội đang ở trước mắt.

"Không phải nó chết, thì chính là chúng ta vong."

Không thành công thì thành nhân, Lý Hinh Mi lạnh mặt móc ra một thanh chủy thủ màu đen tuyền thoạt nhìn không hề sáng bóng, trên mặt tràn ngập kiên nghị.

Tô Đình Vân chỉ muốn chạy trốn, bởi vì trực giác của nàng nhạy cảm, biết con quái thú trước mặt này vô cùng nguy hiểm, cho dù nó bị trọng thương, trên người chảy máu ồ ồ, cũng không phải ba người bọn họ có thể đối phó được. Chỉ là nàng cũng biết, hiện tại con quái thú này đã khóa chặt nàng, cũng không phải nàng muốn chạy là có thể chạy được.

Liều mạng ư?

Bây giờ nàng là một bộ xương già, chẳng lẽ sẽ chôn thây trong bụng quái thú, thế giới tiên hiệp này, nàng còn chưa kịp nhìn kỹ, lão công tiện nghi kia, nàng cũng chưa từng gặp mặt, đã muốn chết như vậy sao?

Tô Đình Vân cẩn thận lui về phía sau, thân thể sắp chống lên đại thụ sau lưng. Động tác của nàng khiến trên mặt Lý Hinh Mi lộ ra một tia bối rối, nhưng sau một khắc nàng cắn răng, tiến lên một bước, thân thể nho nhỏ cố ý chắn Tô Đình Vân ở phía sau. Cánh tay cầm chủy thủ của nàng khẽ run rẩy, nhưng vẫn kiên định đứng ở trước mặt Tô Đình Vân.

Bạn đang đọc Tu Chân Thượng Tiên [Dịch] của Định Ly
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.