Lão thụ thương
Hiện tại thân thể Tô Đình Vân đã bảy mươi tuổi, nhưng vóc dáng rất cao lớn, chính là một bà lão chân tay thô kệch, Lý Hinh Mi chỉ là một tiểu cô nương hơn mười tuổi, cho dù vóc người yểu điệu cao lớn, cũng chỉ đến ngực Tô Đình Vân, căn bản không ngăn được bao nhiêu. Chỉ là nhìn cái ót chỉ cao đến ngực mình, Tô Đình Vân cảm thấy trái tim mình chua xót.
Nàng là người trưởng thành duy nhất ở đây, bất kể như thế nào cũng không thể để một đứa bé chắn ở phía trước.
Ngay khi quái thú xông tới, Tô Đình Vân đột nhiên ôm lấy cây đại thụ sau lưng, nàng cắn răng, dùng sức, nhổ bật gốc một cây đại thụ, sau đó vung cây đại thụ đập mạnh về phía quái thú. Một đòn đột ngột này theo ý nghĩ của Tô Đình Vân làm sao cũng có thể khiến quái thú kia bị thương, nhưng sự thật lại khiến nàng kinh ngạc.
Đại thụ to bằng miệng bát bị chặt thành hai khúc, quái thú chỉ hơi khựng lại, răng nanh dài ngoằng của nó trực tiếp xé thân cây trong tay Tô Đình Vân thành hai nửa, sau đó càng điên cuồng lao đến, răng nanh nhọn hoắt kia có thể phá vỡ đại thụ, cũng có thể trực tiếp đâm thủng thân thể Tô Đình Vân. Trước đó Tô Đình Vân là người ít bị uy áp thần hồn nhất, nhưng giờ phút này dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của quái thú đang nổi giận, nàng ôm đại thụ đứng ở đó toàn thân cứng ngắc, chỉ có thể trơ mắt nhìn quái thú càng ngày càng gần, càng ngày càng gần...
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lý Hinh Mi tay cầm chủy thủ đón đỡ răng nanh của quái thú.
Cây trúc và đồ sắt được chôn trong bẫy của bọn họ lúc trước, nhưng lại không có chút tác dụng nào với quái thú. Lúc này con dao găm xấu xí của Lý Hinh Mi va chạm với răng nanh, bắn ra tia lửa màu vàng, trên răng nanh bị vạch ra một vết xước. Trong nháy mắt con quái thú phát ra một tiếng gào thét, đầu dùng sức húc lên, trực tiếp đẩy thân thể nhỏ bé của Lý Hinh Mi lên không trung, treo cô ta vào răng nanh bên trái.
Quái thú sau khi húc Lý Hinh Mi lên, chân không ngừng bước, trực tiếp đụng vào vách núi đá.
Tô Đình Vân mắt đỏ lên, nàng không chút nghĩ ngợi, trực tiếp túm lấy đuôi quái thú, dùng một thân man lực gắt gao kéo nó lại, khi quái thú hung ác quay đầu, nàng đã động tác nhanh nhẹn bò lên lưng quái thú. Đây cũng không phải ý nghĩ của nàng, mà là bản năng thân thể, nguyên lai Ngụy lão thái thái là một nhân vật hung ác, mấy năm trước binh hoang mã loạn ăn không no, nàng vì nuôi hai hài tử mà đến thâm sơn rừng già săn thú, nghe nói săn qua hổ, đấu với gấu đen, thân thủ cao cường.
Lúc này, Tô Đình Vân không chút nghĩ ngợi trực tiếp trèo lên lưng quái thú, hai mắt nàng đỏ bừng dùng trọng quyền hung hăng đập vào hoa văn mặt quỷ trên lưng quái thú, kết quả khiến cho quái thú kia phát ra tiếng rú thảm thiết, càng không ngừng động đầu, ném mạnh Lý Hinh Mi đang bị treo trên răng nanh ra ngoài, sau đó nó quay đầu lại công kích Tô Đình Vân, nhưng động tác lúc này của Tô Đình Vân nhanh nhẹn lạ thường, thần thức của nàng cũng vô cùng nhạy bén, thường thường lúc đối phó với đầu của nó đều có thể tránh đi, đồng thời không quên một quyền lại một quyền nện về phía hoa văn trên lưng nó, trực tiếp đập cho nơi đó máu thịt be bét, rốt cuộc nhìn không ra bất kỳ đồ án nào.
Quái thú giãy dụa càng ngày càng yếu ớt, cuối cùng phát ra một tiếng kêu rên không cam lòng rồi ngã ầm xuống đất, mà lúc này, Tô Đình Vân mới đứng dậy đi tới một bên đem một tảng đá lớn giơ lên, nặng nề nện ở trên đầu quái thú, đợi sau khi làm xong hết thảy, toàn thân nàng đều hư thoát, mồ hôi ướt đẫm quần áo, nàng giống như là vừa mới từ trong nước vớt ra.
Tô Đình Vân lảo đảo bước tới bên cạnh Lý Hinh Mi, chỉ thấy trên người nàng bị đâm ra một lỗ máu to bằng đồng xu, máu tươi nhuộm đỏ cả quần áo, khí tức vô cùng yếu ớt.
Gió đêm thổi lá cây vang lên ù ù, lòng Tô Đình Vân cũng lạnh lẽo theo.
"Tiểu Mi..."
"Mi tỷ..." Quái thú chết rồi, tự nhiên sẽ không còn uy áp thần hồn, lúc này Trương Trí Tử cũng có thể động đậy, hắn chạy nhanh đến bên cạnh hai người, mắt bị nước mắt bao lấy, từng giọt nước mắt to lớn rơi xuống, nhỏ lên mặt Lý Hinh Mi.
Tô Đình Vân lúc này mới phản ứng lại, nàng biết rất ít về Tu Chân giới, thương thế như vậy ở thế giới của nàng chỉ sợ là không cứu được, nhưng nơi này là thế giới tiên hiệp, khởi tử hồi sinh gì gì đó đều có thể tồn tại, có lẽ còn có thể cứu trở về, không phải nói linh thạch hấp thu linh khí đều có thể chữa thương sao? Đem linh tinh của quái thú kia đào ra để cho Tiểu Mi hấp thu hết sao?
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 22 |