Chương 24
Xúc xắc, bởi vì cô thích đậu đỏ nên vào ngày lễ tình nhân đầu tiên với Lâm Kỳ Phong, anh ta đã tặng cô một chiếc vòng cổ xúc xắc bằng ngà voi, anh ta nói rằng: "Xúc xắc lung linh hòa đậu đỏ, thương nhớ sâu đậm người biết chăng?" Lúc đó anh ta đi công tác ở nơi khác một tuần, cô đã cảm thấy nhớ thương sâu đậm.
Hứa Mộc Tình lắc đầu, không muốn nghĩ đến ký ức đó nữa. Cô bực bội gọi điện thoại cho Lý Tranh, hỏi ý kiến anh khi gặp vấn đề trong quan hệ như trước đây, mặc dù có thể anh không có nhiều kinh nghiệm như cô.
"Lý Tranh! Em nói này, hôm nay Lâm Kỳ Phong hẹn em đi ăn cơm…" Hứa Mộc Tình kể lại những gì đã xảy ra tối nay và những lời Lâm Kỳ Phong nói cho anh biết.
"Ồ, vậy em có bắt đầu lại từ đầu với anh ta không?"
"Anh không biết phá hoại hôn nhân của quân nhân là sẽ bị bắt đi tù sao!"
"Ồ, may mà em vẫn còn chút lý trí."
"Hơn nữa, em cứ cảm thấy việc anh ta oán trách em là sai. Đâu có giống như anh ta nói chứ, em muốn tìm anh thì bắt xe đi khoảng nửa tiếng đồng hồ là đến. Nhưng anh ta ở nước Mỹ mà, anh ta cũng có cho em biết địa chỉ đâu, em tìm anh ta bằng cách nào chứ. Còn nữa, em không biết rằng mình có thể liên lạc với anh ta qua điện thoại. Em cứ tưởng rằng bình thường ra nước ngoài thì sẽ thay sim điện thoại. Số điện thoại của anh ta cũng không phải là hệ thống toàn cầu cho truyền thông di động, không thay số điện thoại thì tốn tiền lắm, người bình thường đâu có dùng mãi chứ… Em thật sự không biết."
Người đàn ông ở đầu dây bên kia cười khúc khích khi nghe những lời phàn nàn hoàn toàn không đúng trọng điểm của người phụ nữ: "Hứa Mộc Tình, sao em lại ngốc nghếch như vậy chứ!"
"Lý Tranh, em đã nói là không được nói em ngốc nghếch nữa!"
Người đàn ông âm thầm bổ sung trong lòng, may mà em ngốc nghếch như vậy.
Đêm hôm sau, Hứa Mộc Tình kinh ngạc nhìn thấy Lý Tranh nhắm mắt nằm ở trên sô pha khi vừa bước vào cửa.
Nhìn thấy người phụ nữ ngồi bên cạnh mình, lấy một cái vòng tay mã não từ trong túi quần ra, mỗi một viên màu đỏ đều giống đậu đỏ trong suốt: "Anh đã đếm rồi, có tất cả hai mươi hai viên, nhiều hơn cái súc sắc đó một viên đấy." Vừa nói, anh vừa đeo vòng tay vào cổ tay trắng ngần của người phụ nữ.
"Sao anh lại thiếu hiểu biết như vậy, còn súc sắc nữa chứ, là xúc xắc." Nâng cổ tay lên nhìn dưới ánh đèn, cô cảm nhận nỗi nhớ thương nhiều hơn.
Sau khi tắm xong, Lý Tranh nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh người phụ nữ, bàn tay lớn vuốt ve dưới vạt áo ngủ, nhưng lại bị người phụ nữ giữ tay lại.
"Lý Tranh, em, bà dì của em lại đến rồi…"
"Hả? Hu hu hu, Hứa Mộc Tình em không thể đối xử với anh như vậy được… Anh đã làm việc cả ngày để có thể thu xếp công việc sáng mai để đến gặp em… Em xấu xa quá…" Lý Tranh vùi mặt vào gối giả vờ khóc giống như một đứa trẻ không được mẹ cho kẹo.
"Em xin lỗi… hai tuần nữa anh hẵng trở về là được mà…" Hứa Mộc Tình nhẹ nhàng vỗ lưng, xoa dịu người đàn ông.
"Hừ, hai tuần nữa không biết liệu em có bị người khác bắt đi không." Lý Tranh kéo bàn tay trên lưng xuống và đặt trên eo, ôm người phụ nữ vào trong lòng, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.
Nửa tiếng đồng hồ sau.
"Hứa Mộc Tình, anh không ngủ được…" Giọng nói rầu rĩ của người đàn ông vang vọng trong đêm tối.
"Hứa Mộc Tình, anh không ngủ được…"
"Vậy phải làm sao?" Hứa Mộc Tình cảm thấy trong lòng hơi ngứa khi bị bàn tay rực lửa của Lý Tranh vuốt ve, nhưng cô không biết làm sao để gãi đúng chỗ ngứa để không run rẩy như bây giờ.
"Anh cũng không biết…" Lý Tranh đã cởi khuy áo ngủ của Hứa Mộc Tình.
"Hay là em hát cho anh nghe một bài để dập lửa nhé?" Hứa Mộc Tình dứt khoát nhắm chặt mắt coi như không nhìn thấy gì, mặc dù xung quanh tối om, quả thật không nhìn thấy gì hết.
"Ừ, được…"
"Khụ khụ, cuối tháng Bảy bạn là chòm Sư Tử, đầu tháng Tám a…" Hứa Mộc Tình hát với giọng run run, nhưng cuối câu lại có một âm vực cao vút kỳ lạ.
"Ừm, khá giống âm thanh của cừu…"
"Lý Tranh." Người phụ nữ dịu dàng nói.
"Ừ, anh đây, em hát tiếp đi…" Lý Tranh ôm người phụ nữ lên trên người mình.
"Không hát nữa, Lý Tranh anh lại bắt nạt em." Hứa Mộc Tình vùi đầu vào cổ của Lý Tranh, cảm nhận những thay đổi kỳ lạ trong cơ thể của bản thân.
"Ừ, vậy thì đừng hát nữa, dù sao cũng không hay chút nào." Khi người đàn ông nghe thấy câu "lại bắt nạt em", anh đã mỉm cười và hôn Hứa Mộc Tình. Người phụ nữ này nói "bắt nạt" dịu dàng đến mức mỗi tấc tế bào trên cơ thể anh đều bắt đầu hét lên "bắt nạt cô ấy, bắt nạt cô ấy".
"Lý Tranh." Người phụ nữ ngẩng đầu lên, giữ một khoảng cách với người đàn ông: "Em giúp anh nhé…"
Đăng bởi | tudue1810 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |