Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 28

Phiên bản Dịch · 991 chữ

Hứa Mộc Tình bắt đầu kể cho Lý Tranh nghe về giám đốc mới đến và cuộc trò chuyện giữa anh ta với cô: "Hôm nay sau khi ăn tối xong, em đã cố ý lái xe đến công ty để xem sơ yếu lý lịch của anh ta! Quả nhiên anh ta vẫn còn ít tuổi! Chỉ mới hai mươi lăm tuổi! Có điều lúc đầu em cứ tưởng rằng anh ta chỉ khoảng hai mươi hai hai mươi ba tuổi thôi. Anh ta như vậy mới gọi là mặt trẻ con, giống như Lâm Chí Dĩnh vậy, phải nói thế nào nhỉ, thiên sơn đồng lão hay là cải lão hoàn đồng?"

"Cách dùng từ và đặt câu của em chẳng ra làm sao." Lý Tranh ngắt lời của người phụ nữ.

"Này, anh đừng ngắt lời em, anh nghe em nói này. Anh ta học quản lý kinh doanh tại đại học Harvard, sau đó anh ta học ngành truyền thông văn hóa tại đại học Columbia khi còn là nghiên cứu sinh, trông anh ta có vẻ rất giỏi, năm nay anh ta mới về và ứng tuyển vào vị trí tổng giám đốc của công ty chúng em đấy!"

"Rùa biển(*) gì đó dễ tìm công việc thì phải."

(*) Internet slang vui dành cho các bạn du học trở về nước.

"Lúc đầu em còn tưởng anh ta là gay, ha ha, sau đó…"

"Lý Tranh, anh chờ một chút, có người gõ cửa sao? Ôi, anh nói xem đã muộn như vậy rồi, liệu có phải là kẻ cướp không? Hay là em đừng mở cửa nữa…"

"Đồ nhát gan, không sao đâu, đi mở đi, là anh gọi đến đấy."

"Hả? Anh gọi từ lúc nào vậy?"

"Em đừng để cho người ta đợi, đi mở cửa trước đi, trở về rồi nói sau, khoan đã, mặc áo khoác vào." Lý Tranh dặn dò qua camera.

Một lúc sau, Hứa Mộc Tình chạy trở lại với nụ cười trên môi, tay cầm nửa quả dưa hấu: "Lý Tranh! Anh làm bằng cách nào vậy! Anh giỏi quá!"

"À, vừa nãy anh gọi điện thoại cho một khách sạn gần nhà chúng ta và bảo họ đưa dưa hấu đến cho em." Lý Tranh bình tĩnh nói, nhưng nụ cười trên mặt vẫn lộ ra vẻ vui mừng khi được người phụ nữ khen ngợi.

Nhìn Hứa Mộc Tình vén tóc ra sau tai, để lộ chiếc cổ trắng ngần, đường cong đẹp đến kinh người, đặc biệt là khi cô cúi đầu xúc một thìa dưa hấu lớn cho vào miệng, sự gợi cảm vô tình lộ ra này khiến Lý Tranh cảm thấy khô khốc.

Lý Tranh hắng giọng và cầm chén trà tráng men có dòng chữ "Thế giới rộng lớn, mặc sức vùng vẫy" lên uống vài hớp.

Lý Tranh là kiểu người như vậy, ngay cả khi anh kiệt sức và đói vì huấn luyện trong học viện quân sự thì anh cũng sẽ không ăn ngấu nghiến như những đồng đội xung quanh mình. Anh chỉ ăn không ngưng nhưng rất tao nhã, uống nước cũng như vậy, cho dù có khát nước đến mức nào thì anh cũng uống một cách từ tốn.

"Lý Tranh, dáng vẻ anh uống nước rất xinh đẹp!" Hứa Mộc Tình đang miệt mài ăn dưa hấu vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy cảnh này, cô thẳng thắn khen ngợi anh.

"Khụ khụ." Bác sĩ Lý đang uống nước một cách từ tốn đột nhiên bị sặc nước: "Hứa Mộc Tình! Có rất nhiều từ để miêu tả ông đây, đẹp trai tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, cao to mạnh mẽ, chế ngự hấp dẫn gì đó, em đừng nói anh xinh đẹp được không?"

"Em biết rồi!"

Lý Tranh nhìn thấy khuôn mặt lộ vẻ hả hê sau khi trêu chọc mình, không hiểu vì sao lại muốn cười đùa với cô. Nhưng chuyện vừa nãy không thể để cô được nước lấn tới, vì vậy anh cố tỏ ra lạnh lùng nói: "Còn nữa, em tránh xa giám đốc của các em ra, vừa nhìn là biết anh ta không có ý tốt."

"Hả? Không phải chứ? Trông anh ta có vẻ rất tốt bụng, chính là, giống như em trai của em vậy."

"Hừ, em làm gì có em trai chứ."

"Anh đang nói không có căn cứ à?"

"Dù sao thì em cũng phải tránh xa anh ta ra. Một người tốt bụng mà được đảm nhận vị trí tổng giám đốc khi còn trẻ như vậy à? Mặc dù đó chỉ là một công ty cỏn con. Được rồi, em đừng trừng mắt với anh, công ty lớn công ty lớn. E rằng em chưa nhìn thấy vẻ âm hiểm và độc ác của anh ta đâu. Nhưng người ta tốt nghiệp từ một trường đại học nổi tiếng, chỉ số thông minh chắc chắn không ở cùng một cấp độ với em. Nếu anh ta mà thật sự muốn hãm hại em thì chẳng phải là dễ như bỡn sao?"

Hứa Mộc Tình bị Lý Tranh làm cho sợ hãi đến ngây người, cô luôn cho rằng mình chẳng có gì để lừa cả. Nhưng đám người Lý Tranh đều là người thông minh, chắc chắn anh đã nhận ra điều gì đó không đúng từ lời kể của mình: "Em nhớ rồi, em sẽ duy trì khoảng cách với anh ta!"

Quả thật Lý Tranh đã nhận ra điều gì đó không đúng từ lời kể của cô. Chàng trai hai mươi lăm tuổi này rõ ràng đang muốn có một tình yêu phi công lái máy bay nhỉ. Hừ, đừng hỏi anh là vì sao, trực giác của đàn ông, đặc biệt là trực giác của một người đàn ông từng học ngành an ninh điều tra tội phạm là rất chính xác!

Bạn đang đọc Từ Mối Tình Đầu Đến Chiếc Váy Cưới của Tiểu Bố Ái Cật Đản Thát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tudue1810
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.