Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đông Qua, Xuân Đến

Tiểu thuyết gốc · 2458 chữ

Tại khách điếm.

Mạc Thần không ngừng giao lưu với hai đại nhân vật tầm cỡ ít nhiều cũng để lại ấn tượng tốt về mình cho cả hai .

Lão tăng và Hoàng Vương tuy đã biết về việc Mạc Gia một Lục Cấp Thế Lực bị diệt hoàn toàn vì bị nghi ngờ nuôi dưỡng Tà Vật.

Nhưng khi thấy Mạc Thần biểu hiện trên từng lời nói lẫn thái độ chân thành.

Khiến cả hai suy ngẫm lại về cách nhìn nhận của bản thân đối với hắn.

Mạc Thần đương nhiên sẽ không quên khéo léo hỏi thêm tin tức về Lục Gia Chủ lẫn Tà Vật mà gã ta nuôi dưỡng rốt cuộc là gì?

Chỉ tiếc rằng Lão tăng cứ úp mở che dấu chuyện Tà Vật không thể tiếc lộ lại càng khiến Mạc Thần ngứa ngáy khó chịu.

Còn về phần Lục Niên được biết hiện tại Thành Chủ đã nhốt lão ta xuống đại lao hằng ngày dò xét linh hồn, điều tra thêm tin tức Tà Vật.

Mà tất nhiên Hoàng Vương đường đường là Đại Hoàng Tử đối với thông tin Tà Vật chỉ có thể kể ra câu chuyện về 10 năm trước tại Hoàng Thiên Quốc.

Nhắc tới chuyện 10 năm trước của Hoàng Thiên Quốc đương nhiên đây không phải việc tốt lành gì.

Lúc đầu Tà Vật bất ngờ xuất hiện bên trong Hoàng Thiên Quốc khiến bách tính lẫn người hoàng tộc hoang mang không hết.

Ngay cả những tể tướng,đại thần thậm chí là các tướng quân cũng khó mà hành động nhanh chóng bởi sức phá hủy mà Tà Vật gây ra quá mức khủng khiếp.

Hàng trăm bách tính đã phải thiệt mạng và hàng vạn quân lực thảm bại nặng nề , nhuộm đỏ cả đế đô.

Đặc biệt nhất phải kể đến sự kiện biến mất không dấu vết của Hoàng Hậu.

" Hừm...cũng chính vì sự biến mất của Hoàng Hậu đã ít nhiều ảnh hưởng đến Hoàng Đế" Lão tăng húp ngụm trà nhâm nhi nói.

Hoàng Vương gật đầu xác nhận bởi lẽ vì sự biến mất đột ngột của Hoàng Hậu mà từ đó trở đi Hoàng Đế đã không còn tin tưởng tới những người dưới trướng và bắt đầu độc đoán hơn.

Ngài luôn bế quan dài hạn gia tăng tu vi chờ một ngày nào đó Hoàng Hậu trở lại mà ra tay ứng cứu.

Mạc Thần không ngờ một Cửu Cấp Đế Quốc hùng mạnh lại có ngày chỉ vì một Tà Vật mà khiến sự mâu thuẫn trong nội bộ gia tăng.

" Không thể ngờ được tiểu tử ngươi cũng kể chi tiết đấy " Lão tăng ánh mắt nhìn Hoàng Vương.

" Dù sao đã từng là chuyện kinh động một thời nên tiểu tử có chút tìm hiểu " Hoàng Vương gãi đầu đáp.

Lão tăng biết đây cũng không phải chuyện bí mật gì , ngay cả Hoàng Đế ngày tháng năm nào cũng không ngừng nỗ lực rêu rao khắp cả Hoàng Thiên Quốc chỉ để tìm Hoàng Hậu của hắn đấy.

Bất quá mọi tin tức thu về đều không có cái nào đạt kết quả như mong đợi.

" Đến đây thôi lão ta về đây " Lão tăng cầm trượng đứng dậy nói.

" Sư phụ ngài không ở đây sao?" Thường Nghê hỏi.

" Không không, ta phải về đón xuân chứ" Lão tăng cười cười nói.

" Nếu vậy thì đệ tử về với người" Thường Nghê đáp.

Lão Tăng nghe vậy liền lắc đầu khua tay từ chối bảo:

"Lâu lâu ngươi mới có dịp rời khỏi giáo phái cứ tận hưởng đón xuân ở đây đi "

Thường Nghê có chút lưỡng lự trước lời nói, quả thật người đã lâu rồi mới đi dạo quanh đón xuân tại một thành trì thế này, nếu như quay về thật sự sẽ rất khó có cơ hội quay lại.

" Vậy đệ tử cảm ơn sư phụ" Thường Nghê chắp tay cúi đầu đáp.

Lão Tăng mỉm cười xoay người sau đó chân không đạp đất ngự không mà bay đi.

" Vậy ta cũng có việc hẹn gặp lại " Hoàng Vương chào cả hai lần cuối.

Mạc Thần và Thường Nghê cả hai liền gật đầu cũng hẹn hắn nhất định sẽ gặp lại.

" Thí chủ có thể cho Thường Nghê hỏi một câu được không? " Đột ngột Thường Nghê hỏi hắn.

" Cứ việc hỏi tại hạ sẽ trả lời " Mạc Thần đáp lại.

Thường Nghê nhìn vào ánh mắt của hắn từng chữ thốt ra:

" Thí chủ có biết nữ sát thủ kia hiện đang ở đâu không? "

Một câu hỏi chỉ một câu hỏi đã khiến hắn có chút lưỡng lự nhưng một giây sau liền nhanh chóng trả lời:

" Nữ sát thủ kia bị ta đánh cho trọng thương nên đã bỏ chạy rồi "

" Tiếc rằng ta tu vi không cao nên không thể truy đuổi nàng ta "

Mạc Thần cố gắng thêu dệt câu chuyện mong rằng Thường Nghê sẽ tin là thật , xung đột giữa Yên Nhiên và Hoa Liên Giáo hắn đương nhiên biết.

Bất quá hiện tại Mạc Thần không muốn chuyện này đẩy đi quá xa, hắn muốn giữ một mối quan hệ tốt với Hoa Liên Giáo.

Khi có đủ thực lực Mạc Thần nhất định sẽ đến Hoa Liên Giáo chuộc tội cho thê tử chỉ mong bọn họ chấp nhận tha thứ cho nàng.

Nợ máu phải trả máu Mạc Thần không muốn chuyện ấy xảy ra chút nào.

" Đa tạ, vậy Thường Nghê cáo từ thí chủ "

Thường Nghê như có được câu trả lời liền nhanh chóng tạm biệt.

Tuy vẫn còn vài khúc mắt trong lòng nhưng Thường Nghê chọn tin tưởng hắn sẽ không làm người thất vọng .

...

Thiên Không Thành.

" Tiên nhân ca ca, huynh về rồi " Nhĩ Tình vui vẻ chạy tới bên hắn.

Mạc Thần vừa bước tới đã ôm cơ thể nhỏ bé vào lòng không ngừng xoa đầu tiểu muội đáng yêu này.

Đến giờ này hắn mới nhớ lại lý do tại sao Viêm Nhân lại tấn công dân làng của Nhĩ Tình liệu có uẩn khúc nào trong đó sao?

" Nhĩ Tình tối nay chúng ta ra ngoài đón xuân " Mạc Thần nói.

Nhĩ Tình nghe vậy không ngừng hớn hở vui sướng bất quá nàng nhanh chóng ủ rũ, gương mặt mếu máo như sắp khóc .

Truớc đây mỗi lần đón xuân nàng đều là cùng gia đình và mọi người dân làng chỉ tiếc xuân này nàng phải cô đơn một mình.

Mạc Thần thấy vậy liền dìu dắt nàng vào trong cung điện nghỉ ngơi.

"Ngươi định nuôi cô bé ấy sao?" Xích Linh đứng đợi hắn ra ngoài cung điện hỏi.

"Không biết, ta vẫn chưa quyết định được" Mạc Thần lắc đầu nói.

"Ngươi nên nhanh chóng quyết định, nàng là phàm,ngươi là tiên vốn không nên ở cùng nhau"

Mạc Thần nhìn Xích Linh ánh mắt của nàng nói không hề sai, hắn hiểu điều mà nàng nói.

" Ít nhất hãy để muội ấy theo ngươi sau đó quyết định cũng không muộn" Xích Linh cười nói.

...

Con đường lớn Linh Vũ Thành.

Lúc này toàn bộ cảnh quan, nhà cửa tất cả đều treo lồng đèn giấy, cá chép vàng rọi khắp màn đêm.

Không chỉ là lồng đèn mà còn có những chiếc đèn hoa đăng nhỏ bé bay lơ lửng , tạo nên một bầu trời đầy sao lung linh , huyền ảo như chốn thần tiên.

Trên khắp phố cửa còn được treo trang hoàng bằng những dải lụa đào ,hoa mai rực rỡ.

Những con cá chép đua nhau bơi theo dòng nước , nhảy múa tung tăng theo không khí đón xuân.

Tiếng cười của trẻ con hoà quyện với tiếng nhạc du dương , tiếng trống nhộn nhịp , tạo nên bầu không khí náo nhiệt .

Bách tính trong thành ai ai cũng thi nhau trổ tài thể hiện trên khắp con đường và không quên gửi lời chúc tốt đẹp với nhau.

Mạc Thần dắt tay Nhĩ Tình bên cạnh hắn Xích Linh và Yên Nhiên cùng nhau trò chuyện với nhau.

Đã lâu rồi Mạc Thần mới có thể cảm nhận được không khí đón xuân huyên náo và nhộn nhịp thế này.

Cả bốn người quyết định ghé vào một tiệm hàng gốm màu của một ông lão , cả đám chen chúc nhau mới có thể vào trong.

"Lão bá bán chúng ta 4 gốm màu" Mạc Thần nói.

" Được được, các vị cứ tự nhiên chọn" Lão bá vuốt râu chỉ vào đám gốm trắng.

Mạc Thần bế Nhĩ Tình lên cao để nàng lựa chọn, suy nghĩ hồi lâu liền chọn hình ảnh của phượng hoàng chân đạp mây huyền ảo.

Tiếp theo đó, Mạc Thần và Yên Nhiên cũng lựa chọn hai gốm màu của bản thân, riêng Xích Linh thì không hứng thú nên đã chọn cách đứng đợi.

Mạc Thần không muốn nàng miêu nữ đứng đợi nên đã dụ dỗ bằng một cây kẹo hồ lô .

Đứng trước đồ ăn ngon tất nhiên Xích Linh không hứng thú phải chuyển sang trạng thái hứng thú.

Sau khi tiêu tốn Bốn mươi Linh Thạch Hạ Phẩm quy đổi theo giá xu của phàm nhân, cả bốn người nhanh chóng di chuyển, đường đi đôi chút chen lấn nhau nhưng vẫn đến nơi cần đến.

3

2

1

Bùm...Bùm...Bùm...Bùm

Vừa kịp lúc, tiếng pháo hoa nổ rực tung trời , nở rộ như ngàn vạn cánh hoa bung nở giữa không trung .

Ánh sáng ngũ sắc rực rỡ nhuộm cả bầu trời đêm , chứng kiến màn bắn pháo hoa đón xuân khiến Mạc Thần gợi lại ký ức khi còn ở Địa Cầu.

Cũng là khi hắn nằm ở viện không thể đi ra ngoài ngắm vẻ đẹp của pháo hoa, bây giờ đã khác Mạc Thần đã có thể nhìn bằng đôi mắt của hắn.

Hắn xoay sang nhìn Yên Nhiên, thê tử không thể cởi chiếc mặt nạ vì thân phận quá mức nhạy cảm nhưng bên trong đôi mắt ít nhiều cũng tràn ngập hạnh phúc.

Nhìn mỹ nữ lạnh lùng ngày nào đã có thể nở nụ cười như trăm hoa đua sắc, má hồng ửng lên trên đôi má trắng nõn , cặp mắt như giọt long lanh tựa sương mai sớm .

" Bảo bối , cái này phu quân tặng nàng" Mạc Thần vòng từ phía sau trên tay cầm trâm cài sắc ngọc điêu khắc hình phụng hoàn mỹ .

Yên Nhiên bất ngờ xen lẫn hạnh phúc, cơ thể mềm nhũn tựa vào vai nam nhân , miệng thủ thỉ nói :

" Thiếp yêu chàng, phu quân"

Nghe được lời đường mật của thê tử khiến cho Mạc Thần vui sướng không ngớt , cánh tay ôm lấy vòng eo thon gọn không ngừng hít lấy hương thơm của nàng.

Nhìn được tình cảm của đôi phu thê mặn nồng ngay cả Xích Linh cũng nổi da gà dựng hết tóc gáy.

...

Tại Tam Gia - Cửu Cấp Thế Lực.

Tình...Tình...Tang...Tang

Dưới ánh trăng thanh khiết,bóng dáng một nữ tử mảnh mai vận tử y tím nhạt , tay nàng thon dài uyển chuyển nhẹ nhàng lướt qua từng bậc thềm ngọc .

Âm thanh từ cây đàn tì bà vang lên, du dương , trầm bỏng , hoà quyện cùng tiếng gió qua những tán cây cổ thụ .

Mái tóc đen mượt tựa thác chảy , đính trên mái tóc chiếc trâm cài hình mai vàng lung linh dưới ánh trăng.

Nàng khuôn mặt trái xoan thanh tú , đôi mắt phượng to tròn chứa vẻ đẹp tuyệt trần . Làn da trắng như tuyết càng tôn lên đôi môi đỏ mọng như đoá hoa hé nở.

Ở từ phía xa bên trong biệt viện,vang vọng giọng nói oanh oanh yến yến của từng nữ nhân, vẻ đẹp các nàng đều là nghiêng nước nghiêng thành, không ai chịu thua kém ai.

Như nghe thấy tiếng đàn tì bà một ngày tiến gần hơn, các nàng mới vui vẻ mỉm cười chào đón vị tỷ muội này.

" Tây Thục Nhạn, ngươi tới trễ ! "

Nữ nhân mái tóc đen dài búi cao với vẻ đẹp hoang dã , mạnh mẽ với đôi mắt hổ phách vừa lên tiếng đã hàm ý trêu chọc Tây Thục Nhạn.

Nàng sở hữu làn da rám nắng khỏe khoắn , đầy kiêu sa mang cho mình bộ chiến y ôm sát thân thể , tôn lên những đường cong mềm mại không kém phần săn chắc.

" Nam Phương Huyền,cũng không phải là ta chưa từng tới trễ " Tây Thục Nhạn nở nụ cười điềm tĩnh đáp.

" Thục Nhạn tỷ, muội nhớ tỷ chết mất "

Tây Thục Nhạn bất ngờ bị cơ thể nhỏ bé ôm chặt, nàng vùi đầu vào bộ ngực bạo mãn, hít lấy hít để hương thơm.

" Phương Tiên, ta cũng nhớ muội" Tây Thục Nhạn xoa đầu nàng , khẽ đảo mắt nói :

"Cả muội nữa Phương Vận"

Phương Vận nhoẻn miệng cười tươi, gật đầu trước sự xung họp của bốn tỷ muội trong Tam Gia.

Có thêm sự tham gia của Thục Nhạn lại gia tăng thêm sự náo nhiệt của các nàng,lần lượt các chủ đề khác nhau được nêu ra bàn luận.

Đương nhiên chủ đề hưởng ứng cuộc kêu gọi của Tam Gia luôn khiến tứ nữ rôn rả kể ra.

Trong đó, Đông Phương Tiên nàng vô cùng hớn hở nhất khi kể ra chuyến đi và thu nhập trong vòng 3 năm với tỷ tỷ.

" Tỷ nghe bảo lần trước mẫu thân của hai muội nổi giận sao? " Tây Thục Nhạn hỏi.

Tỷ muội Đông Phương nghe vậy có chút xấu hổ khi kể ra nên ai náy đều không dám mở miệng nói trước.

" Ta nghe bảo hai tỷ muội các ngươi hầu một chồng,chuyện đó là thật ?"

Nam Phương Huyền đã biết trước thông tin này rất lâu do một vài thành viên trong Đông Phương tộc kể lại.

" Thật sự ?!!" Tây Thục Nhạn che miệng có chút ngạc nhiên.

Nhưng nhìn thấy hai cái song sinh tỷ muội chỉ e thẹn không dám trả lời khiến nàng có chút tò mò liệu nam nhân nào mới đủ sức chinh phục cả hai ?

Bạn đang đọc Tu Tiên Dựa Vào Vận Đào Hoa sáng tác bởi yy80553559
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy80553559
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.