Ngươi đùa ta à?!
"Từ giờ... ta sẽ là—"
Khoan đã.
Hắn hít sâu một hơi, nhìn lại thế giới trước mắt. Không cây cối, không sinh vật, không thức ăn, không nước uống. Chỉ có một bãi đất hoang khô khốc trải dài đến tận chân trời.
Hắn lại nhìn lên trời. Một bầu trời xanh trong, không một gợn mây. Mặt trời treo lơ lửng, tỏa sáng ấm áp nhưng chẳng biết là sắp lặn hay mãi mãi treo ở đó.
Rồi hắn nhìn xuống mình. Một thân áo vải đơn sơ, tay không tất sắt. Không nhẫn trữ vật, không pháp bảo, thậm chí cả một cọng cỏ để gặm cũng không có.
Hắn lặng người mất vài giây.
Rồi...
"MẸ NÓ! HỆ THỐNG, NGƯƠI ĐÙA TA À?!"
[Kí chủ, xin giữ bình tĩnh.]
"Bình tĩnh cái đầu ngươi! Ngươi nói đây là thế giới của ta? Ngươi gọi đây là một thế giới hả?! Một cọng cỏ cũng không có! Một con muỗi cũng chẳng thấy! Ta còn không biết ta là ai! Ta là bá chủ chỗ nào?!"
Hắn giậm chân, đá mạnh xuống đất. Nhưng chẳng có gì thay đổi, ngoài việc bàn chân hơi đau đau.
[Thế giới này còn sơ khai, kí chủ có nhiệm vụ phát triển nó.]
"Phát triển cái rắm! Ngươi vứt ta vào đây mà không có chút hướng dẫn nào à?!"
[Đã có hướng dẫn.]
"Hướng dẫn chỗ nào?!"
[Nhiệm vụ đầu tiên: Sống sót.]
"... Ngươi nói hay lắm. Ta không có thức ăn, không có nước uống, không có chỗ trú thân, vậy ta sống kiểu gì?!"
[Hãy tận dụng nguồn lực sẵn có.]
Hắn im lặng. Nhìn trái, nhìn phải.
"... NGUỒN LỰC Ở ĐÂU?!"
Hệ thống im lặng mất vài giây.
[Hãy tận dụng trí tuệ của kí chủ.]
"... Trí tuệ cái đầu nhà ngươi! Đến muối cũng không có, ngươi bảo ta chế tạo cái gì?! Ngươi ít nhất cũng phải cho ta một cuốn sách nhập môn chứ!"
[Không có.]
"... Một cái cây nhỏ cũng được!"
[Không có.]
"... Một viên đá phát sáng?"
[Không có.]
"... Vậy ít nhất cũng có một con kiến bò ngang qua đi?"
[Không có.]
"... Tao đập mày bây giờ hệ thống."
[Không thể.]
Hắn ngửa mặt lên trời, thở dài một hơi.
"... Mẹ nó chứ."
Hắn ngồi bệt xuống đất, tâm hồn như hóa tro tàn. Hệ thống này không phải chỉ là hướng dẫn, mà nó chính là cha đẻ của những cái hướng dẫn vô dụng.
Nhưng hắn vẫn còn một câu hỏi chưa hỏi.
"Nói đi, tại sao ngươi lại đưa ta vào đây?"
Hệ thống im lặng một lúc lâu.
[Kí chủ được chọn.]
"Chọn cái gì?"
[Một người có thể khai sáng thế giới này.]
Hắn lại im lặng.
Những lời đó không giống như một trò đùa nữa.
Khai sáng thế giới này?
Hắn nhìn lại vùng đất hoang vu. Không có gì hết. Nhưng nếu đúng như lời hệ thống, thì có lẽ... mọi thứ trong thế giới này đều do hắn quyết định?
Mắt hắn sáng lên một chút, nhưng rồi chợt tối lại.
"Thế trước khi làm bá chủ... ta sống kiểu gì?"
Hệ thống lại im lặng vài giây.
[Mời kí chủ nhận nhiệm vụ thứ hai.]
Hắn nheo mắt.
"Đừng nói với ta là—"
[Nhiệm vụ thứ hai: Tìm cách tạo ra thức ăn.]
"... Mày chơi tao đúng không?"
Đăng bởi | Gacon.nhonho |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |