Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh thạch hạ phẩm

Phiên bản Dịch · 1004 chữ

Con gái Liễu Vô Ngân tên là Liễu Tử Hàn, bị bệnh lao hành hạ suốt năm năm, thân hình tiều tụy, ho không ngừng, sinh mệnh đã như ngọn đèn trước gió.

Liễu Vô Ngân bán hết gia sản cầu được một viên "Tục Mệnh Đan", giữ được một hơi thở cho Liễu Tử Hàn, mỗi ngày dùng chân khí Tiên Thiên giúp nàng điều hòa cơ thể, cố gắng duy trì sự sống đến hôm nay.

Tiếp theo, mọi chuyện diễn ra thuận lợi.

Thuốc đặc hiệu một ngày có hiệu quả, hai ngày có chuyển biến rõ rệt, chỉ cần uống thuốc liên tục, hai tháng là có thể hồi phục.

Liễu Vô Ngân nhìn thấy con gái mình được cứu, một đại Tiên Thiên Tông Sư, nắm tay Dương Thạch, nước mắt tuôn trào!

Triệu Cuồng Phong muốn gây rắc rối cho Dương gia, chẳng khác nào tự tay giết con gái bảo bối của lão!

Lần này, lão luôn âm thầm trấn giữ, sẵn sàng ra tay giải quyết Triệu Cuồng Phong.

Nói không ngoa, Liễu Vô Ngân còn theo dõi cẩn thận hơn cả Dương Căn Thạc, sợ làm tổn thương thần y cứu mạng con gái mình.

"Không ra tay mà giữ lại ân tình, sau này sẽ chính là lá bài tẩy của Dương Thạch..."

Dương Căn Thạc nghĩ vậy, cho nên ủng hộ Dương Thạch tự mình dùng liên hoàn kế giết Triệu Cuồng Phong.

"Thạch ca! Gã thật sự có bí kíp võ công trên người!"

Sau khi Liễu Vô Ngân đi, Hổ Tử lột sạch Triệu Cuồng Phong, lấy hết đồ đạc trên người hắn ra.

Hai quyển bí kíp võ công vô cùng nổi bật.

"Cuồng Phong Đao Pháp" và "Bá Khí Quyết".

Liêu Thao ngạc nhiên: "Gã tu luyện lại là tâm pháp thượng thừa ‘Bá Khí Quyết’! Khó trách Cuồng Phong Đao Pháp có uy lực như vậy..."

"Đây là tâm pháp nội tức?"

Dương Thạch đang ở Đoán Thể cảnh tầng năm, muốn thăng lên Đoán Thể cảnh tầng sáu, ngoài việc luyện cốt đến cực hạn, còn phải tìm một môn công pháp dưỡng khí, hắn vốn nhờ Liêu Thao mua giúp một bản, không ngờ lại tìm thấy một bản trên người Triệu Cuồng Phong.

"Đúng vậy, nội tức tâm pháp cũng có cao thấp, tu luyện thành công tâm pháp thượng thừa có thể mang lại năng lực đặc biệt, như ‘Bá Khí Quyết’ này, vận khí xong cơ bắp cứng như sắt, sức mạnh vô song."

"Tốt lắm."

Cũng may dùi cui điện là công kích ma pháp, bằng không Triệu Cuồng Phong có để mặc cho bọn hắn đánh, trong thời gian ngắn cũng khó mà phá vỡ phòng thủ.

Ngoài hai quyển bí kíp, Hổ Tử còn lấy ra ba viên thuốc chữa thương và một túi nhỏ.

Mở túi ra, năm viên tinh thể hình thoi trong suốt lấp lánh hiện ra, tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ.

Dương Căn Thạc ở bên ngoài màn hình tinh thần phấn chấn.

"Linh thạch hạ phẩm!"

"5 viên!"

"Triệu Cuồng Phong quả thật là hào phóng!"

Liêu Thao liên tục thốt lên kinh ngạc, còn ngạc nhiên hơn khi nhìn thấy bí kíp võ công.

Dương Thạch lấy ra một viên tinh thạch, kẹp giữa ngón trỏ và ngón cái. Dưới ánh nắng chiếu rọi, bên trong viên tinh thạch tỏa ra linh khí màu trắng, lượn lờ động lòng người, có một vẻ đẹp thần tiên thoát tục.

"Viên tinh thể hình thoi trong suốt, bên trong còn có khí thể lưu động, vẻ ngoài này... đem đi bán ở hội đấu giá ngọc thạch chắc chắn kiếm được cả đống tiền."

Dương Căn Thạc khen ngợi, tỏ vẻ rất hài lòng với hình dáng của viên tinh thạch.

"Đây chẳng phải là một viên linh thạch có thể mua được 20 cân linh đạo sao?"

"Đúng vậy! Năm viên này, ở Trân Phẩm Các của ta có thể đổi lấy 100,000 lượng bạc trắng, có giá mà không có hàng..."

"Haha, Triệu Cuồng Phong này cũng coi như làm được một việc tốt, số linh thạch này ta sẽ coi như là lễ vật bồi thường cho sự mạo phạm của ngươi với Dương gia chúng ta, ta sẽ nhận."

Nếu Triệu Cuồng Phong còn có thể nói, chắc chắn sẽ mở mắt ra mắng một câu: "Lễ vật bồi thường? Ta đã đền bằng mạng sống vẫn chưa đủ sao? Thật là kẻ vô liêm sỉ!"

Năm viên linh thạch hạ phẩm này còn quý giá hơn toàn bộ tài sản của Dương Thạch cộng lại.

"Liêu chưởng quỹ, chuyện này đến đây là dừng, nhớ kỹ, hôm nay không có đao khách đến Thanh Thạch huyện, ngươi cũng chưa từng gặp người của Cát gia, mọi thứ... cứ như bình thường."

"Ta chắc chắn sẽ giữ kín miệng, từ nay về sau Dương gia chính là bằng hữu vĩnh viễn của Liêu gia chúng ta!"

Liêu Thao đã lên thuyền của Dương Thạch, không thể nào xuống được nữa.

Mọi chuyện hôm nay đều là kế hoạch từ trước của Dương Thạch, bắt đầu từ cổng thành, từng bước dẫn dắt vào hầm ngầm trong tư gia của Liêu chưởng quỹ, thậm chí không có mấy người qua đường nhìn thấy Triệu Cuồng Phong.

"Hổ Tử, lát nữa đến Hương Mãn Viên đặt vài bàn tiệc, mời huynh đệ Cái Bang thưởng thức."

"Được!"

Liêu chưởng quỹ nghe vậy thở dài: "Lục Tử... bị Triệu Cuồng Phong đánh chết rồi."

"Tại sao?"

"Dẫn đường đến chỗ ta đòi tiền thưởng, bị một cước đá chết."

"Làm cho Lục Tử một cỗ quan tài lớn, để Triệu Cuồng Phong cúi đầu quỳ bên trong, hối lỗi với Lục Tử ở dưới đất."

Trở về trang viên Dương gia.

"Ca ca!"

Giang Tiểu Bạch đang chờ ở cửa khóc sướt mướt chạy tới, ôm chặt lấy Dương Thạch, nhỏ giọng nức nở.

Bạn đang đọc Tử Tôn Thắp Hương, Ta Thành Chân Tiên (Bản dịch) của Doanh Ma Liễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyentuyetmy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 208

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.