Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 2443 chữ

Oanh vang quét qua làm vỡ nát những bóng đèn điện vốn đã không sáng được bao nhiêu tại nơi đây. Ánh sáng từ vụ nổ chiếu rội như thể là một vầng mặt trời lần đầu xuất hiện tại nơi sâu thẩm dưới lòng đất.

Hồng quang lóe lên từ nơi tâm tối, một cột quang mang năng lượng hủy diệt bắn ra từ nơi bóng tối sâu thẳm. Một thân hồng nhuận cơ khí hiện ra, che chắn trước mặt nó là một cái vòng tròn lớn, trong trung tâm vòng tròn mờ ảo hiện lên vần lưu quang lấp lóe rồi vụt tắt.

Từ ban đầu, cổ máy màu đỏ này đã sớm muốn dụ cho những kẻ truy sát theo sau thẳng đứng cùng một hàng, vậy nên hắn đã cố tình lộ ra sơ hở để đám người kia mất đi cảnh giác. Thời khắc tất cả đại pháo bắn ra cũng là lúc bốn chiếc vòng sau lưng cỗ máy hoạt động. Chúng tách ra rồi liên kết lại với nhau tạo thành một cái vòng tròn lớn. Lượng hạt nano bên trong khởi động từ sớm bóp méo rồi tạo nên một cánh cổng không gian trong cái vòng lớn, và mở ra một lối ra tại nơi mà thiếu niên chỉ định cách đó 50 mét. Sau khi vụ nổ vừa hình thành cũng là lúc thiếu niên mười bốn tuổi điều khiển cỗ máy đưa chiếc vòng về chế độ chiến đấu, những hạt nano phân tán tích tụ bắn ra một tia sáng mang theo năng lượng hủy diệt, quét qua chiến trường. Dưới sự tỉ mỉ của thiếu niên, toàn bộ bảy người truy sát đều bị diệt.

Hắn không vội thu về cổ máy mà mở ra một thông đạo đi đến trước cánh cổng rời khỏi khu vực của infeslah, cẩn thận nhìn một màng quang cảnh. Khi hắn nghĩ đã an toàn thì từ bên trong tầng hầm tăm tối bay ra một đạo hắc ảnh, như bóng ma đã đến ngay trước mặt hắn. Một cú đá hướng đến với tóc độ cực nhanh.

Thanh âm kim loại va vào nhau rồi xước qua với tốc độ rất nhanh, một tiếng rít gió đó lướt qua. Cỗ máy màu đỏ của thiếu niên mười bốn tuổi đã bị một cỗ máy màu đen huyền với gặp chân dài đá bay về sau. Đôi mắt của cổ máy màu đen này sáng lên ánh đỏ.

Cỗ máy đỏ lúc nãy phản ứng nhanh chống dùng đến một thương trong tay để đỡ qua nên thương tổn không lớn. Vết xước trên chiến giáp cứ thế theo đó mà dần lành lại.

Vừa vui chưa được bao lâu thì tại thân ảnh máy móc có cặp chân lớn kia vang lên thanh âm máy móc, cái chân dài và to kia tách ra thành bốn cái chân nhện. thân ảnh cỗ máy quỷ dị ẩn hiện phóng đến vô thanh vô ảnh đã lướt qua cổ máy màu đỏ không dưới mười lần, mỗi lần là tám cái chân nhện sắt nhọn đều chém đến liên hồi từ nhiều hướng. Dù cho có phản ứng nhanh đến đâu thì cỗ máy vẫn phải nhận lấy không ít tổn thương.

Đến lần thứ mười một thì cánh tay cầm thương của cổ máy màu đỏ bị chặt đứt, rơi xuống nền đất lạnh.

Cánh tay cùng trường thương tồn tại không lâu liền hóa thành những hạt sáng xanh nhỏ rồi biến mất. Tại cái nơi bị tổn thương mọc ra lại một cái tay mới.

Nhưng mà giờ chơi của cổ máy màu đen đã hết. Khi trường thương đang dần được tạo ra sắp đến một nữa thì tám cái chân nhện đã đến, dùng tốc độ nhanh nhất cắt xuống các bộ phận của cỗ máy đỏ thành nhiều mảnh. Bộ phận điều khiển của cổ máy rơi xuống lăng đi một vòng định dùng tốc độ cao nhất phục chế lại thì bị một cái phi tiêu hai màu xanh lá cùng tím phi đến đâm xuyên qua. Người bên trong đang định phục hồi thì cái phi tiêu vỡ ra thành hơn một ngàn mảnh vụn nhỏ lơ lửng, mỗi cái đều như có tri giác, tất cả đồng loạt bắn ra hàng nghìn tia năng lượng xuyên qua thân thể của thiếu niên, ngăn chặn quá trình phục hồi của tế bào nano. Từ bóng tối đi ra, bước đi nhẹ nhàng không tiếng động lộ đến một thân hợp kim nano bóng loáng với hai màu tím lục.

Cỗ máy đưa đến bộ móng vuốt sắc nhọn chụp lấy quả cầu từ những mảnh vỡ của phi tiêu vào tay, cố định tại chỗ.

Từ trong bóng tối dần bước ra một thân nữ tử với đôi chân dài cùng mái tóc nâu xõa dài về sau, thân hình nàng nuột nà tôn lên bởi một bộ đồ bó sát màu đen đầy gợi cảm, ánh sáng từ tia năng lượng soi đến trên khuôn mặt nàng để lộ một chút vẻ mị hoặc cùng cặp kính đen khiến nàng tăng thêm vài phần khí chất, bàn tay trắng nõn thon gọn như rắn độc uyển chuyển lấy ra một cái ống kim tim từ trong chiếc túi sau quần, nhẹ nhàng thành thục đưa vào trong cái lòng sắc rồi đâm xuống. Thuốc bên trong tim vừa hết cũng là lúc cơ thể thiếu niên kia co giật toàn thân tế bào nano dần chết đi cuối cùng co cụm lại như nhúm thịt mà chết.

Không một chút biểu cảm, cô gái dùng móng tay nhọn của mình đâm thẳng vào trong. Tại trung tâm của khói thịt lụt lội, sau vài phút thì lấy ra được một cái khối cầu nhỏ bằng nắm tay.

Nàng đặt quả cầu vào trong một cái hộp nhỏ. rồi kinh tởm lột đôi bao tay xuống xong lấy ra một cái bật lửa đốt chúng thành tro, vừa làm nàng vừa oán trách.

– Tởm chết đi được. Ngươi nhìn vậy rồi còn không mau giải tỏa mecha rồi xuống dọn dẹp giúp ta.

Cỗ máy sáng lên, từ thân nó bay ra những hạt nano màu xanh nhạt rất nhỏ, lần lượt giải trừ đến khi toàn cỗ máy biến mất để lộ một thanh niên với thân hình có đôi phần to lớn, hắn lắt lắt cổ tay rồi từng bước đi đến trước cô gái đang đầy kinh tởm dọn dẹp tàn dư. Với vẽ không nghĩa khí tên này nói.

– Tởm cái gì mà tởm. Dịch thể con người thôi mà. Không phải cô nói chưa phải chưa từng sờ qua sao? Mấy lần trước tôi giải quyết cô toàn chăm chọc kiểu đấy, giờ quả báo đến còn lằng nhằng cái gì?

Đầy bực nhọc cô gái vừa dọn dẹp vừa trách.

– Con không phải tại tay anh bị nổi mẩn thì giờ tôi đâu phải khổ sở vậy.

Người thanh niên xắng lên tay áo, đi đến phụ giúp thu dọn cỗ thi thể đã bị co rúm, vừa làm hắn vừa nói.

– Tôi có cách sao? Cô xem tôi có ngày nào được như cô không? Không khi nào không làm việt, một ngày tôi ngủ được có ba tiếng là cao thôi đấy.

Thở ra một hơi dài, người phụ nữ không có cách nào oán trách.

– Lão nương sung sướng hơn ngươi chắc. Nhắc ta mới nhớ tên tư bản kia đêm hôm qua còn bắt ta đi làm việt. Cứ nghĩ là sẽ gặp chuyện gì khẩn cấp, ấy vậy hóa ra là bảo ta đi nhân lúc gia chủ của nhà họ Trần không tỉnh táo mà đến để tạo mâu thuẫn. Đã vậy còn bắt lão nương hóa trang thành tên bụng phệ Lưu Thiên kia. Ta nói với ngươi, nếu về sau ta mà có gặp được người làm con quỷ tư bản kia động lồng, nhất định lão nương phải làm thân, mượn tay người kia…

Nàng chưa nói ý định thì từ bộ đàm đã vang lên một thanh âm trầm thấp, thanh giọng đầy vô cảm.

– Linh cô nương thật có không ít bất mảng. Thay vì giữ lại trong lòng ôm bệnh thì chi bằng tại đây giãi bày hết để người làm sếp như ta THANH LÝ… nhầm là xử lý cho cô.

Hai người giật bắn mình nhìn qua bộ đàm, cô gái đầy méo mó trên khuôn mặt đi qua, nhất lên bộ đàm, mặt mày xám xịt vội vàng thanh minh.

Mà một bên vị thanh niên lại bụm miệng cười nhìn người gặp họa, ấy vậy mà vui chưa lâu thì vị trong bộ đàm kia liền nhắc đến hắn.

– La Chuẩn, anh sau khi dọn dẹp xong thì đưa số hiệu 011 Tornado cho Linh đi, giữ lại số hiệu 032 Nezha mà dùng, độ tương thích của anh cùng nó là 80%, cao hơn số hiệu 067 Indra nhiều.

Thoáng dừng một lúc vị trong bộ đáp tiếp lời.

– À, tất nhiên đưa cả số hiệu 067 Indra cho Linh để cô ấy mang về. Hai người đi chung đến đại lộ số 7 thì anh xuống xe, đi bộ qua khu phố số 3 ngã tư Vẫn Lạc trước 20 giờ, chờ xe bay số hiệu ex-323 của Ôn Tửu Tùy đi qua thì dùng số hiệu 039 Nezha phá hủy. Đúng 21 giờ 06 phút 27 giây thì lập tức rút lui về đường Tuyết Bạch cách đó 50 kilomet, đi đến ngõ Tuyết Nguyệt, đúng 22 giờ sẽ có tiếp ứng, nếu được làm thanh thế lớn chút.

Ánh hoàng hôn dần khuất sau những tòa cao ốc chọc trời, bầu trời như thay cho mình một bộ áo mới, ánh sáng ấm áp ban ngày dần khuất, nhường lại bầu trời cho màn đêm hiu quạnh.

Từ trong bóng tối tịch mịch bỗng chốc thắp lên muôn ngàn tia sáng, lộ ra những tòa cao ốc trăm tầng, chi chít các nơi là sự phồn hoa, điều này khó có thể thấy được từ khu vực bên dưới lòng đất, nơi của những Iinfeslah.

Những tòa nhà cao tầng xích xác vào nhau, chúng đâu lại nối dài, những khoảng trống lộ ra được gọi là những đại lộ, những con đường lớn kéo dài bất tận về trước. Kéo dài đến điểm cuối là một ngã tư giao nhau với một đại lộ khác. Bao bọc quanh hơn một trăm căn cao ốc là những bức tường kim loại màu đen ngòm, chúng cao lớn đồ sộ ngăn cách những khu vực trong thành phố. Trên vách tường kim loại lạnh lẽo được chi chít lắp đặt vô vàng những khẩu súng năng lượng công xuất cao, những khẩu pháo hỏa lực này được dùng để trị an cũng như bảo đảm sự an toàn cho khu vực dân cư bên trong.

Tổng có hơn tám khu vực như vậy, chúng được đâu lại sát nhau, tạo nên một khối bát giác kiến trúc đầy hiện đại, tại trung tâm mỗi khu vực có một tháp năng lượng, tùy thời tùy khắc thả ra môi trường những hạt phân tử nano rất nhỏ. Chúng là nguồn năng lượng cung cấp cho hoạt động hằng ngày của nhân loại thay thế cho điện năng.

Mỗi tòa pháp sẽ có một ống dẫn mạch, kéo thẳng xuống rất sâu dưới lòng đất, đâm xuống xuyên qua đi đến tận cùng của những mạch dung nham nóng chảy, tòa tháp dùng sức nóng của nham thạch chuyển hóa nhiệt năng thành điện năng, dùng điện năng duy trì quá trình chuyển hóa năng lượng tạo nên hạt nano, những hạt nano được đựng trong bồn chứa, chúng tùy thời sẽ phân tách thành những hạt năng lượng siêu nhỏ, theo ống dẫn khí đưa vào lò phản ứng nano, chuyển hóa từ thể khí thành thể rắn có cấu trúc là các khối tinh thể, cái viên tinh thể qua thiết bị xử lý sẽ trở thành những hạt năng lượng kích thước siêu nhỏ, có dạng cấu trúc sóng vô tuyến, theo kim phát sống lan tỏa bao phủ khắp nơi trong khu vực và đường kính cho phép.

Tại trung tâm của hình Bát giác là một khu thành thị tách biệt, nơi đây có tám tòa tháp năng lượng ở tám góc, với khu vực loang tỏa hướng về trong khu trung tâm, nơi có tòa cao ốc mười tầng. Tại xung quanh khu vực này phân tán phân ra thành ba khu gồm: khu biệt phũ, khu trường học, khu bảo trì tế bào nano. Lấy tòa cao ốc làm trung tâm hợp bàn và quản lý sự vụ. Trên đỉnh cao óc là một tòa sân bay, với neo đậu là một Tòa pháo đài đồ sộ, trên thành pháo đài có khắc một logo hình cơn bão.

Mười chín giờ mười lăm phút. Tại một tòa biệt phũ với kiến trúc bên ngoài cổ kính, nữ tử tên Linh bước vào.

Nàng không nói gì, một mạch đi thẳng đến căn phòng trên lầu hai, nàng đã thay một bộ áo công sở, với đôi giày cao gót màu đen, một hơi đi thẳng lên tầng lầu, mái tóc dài màu nâu của nàng xõa dài tung bay, đến trước một căn phòng có cánh cửa gỗ màu đen sậm, nàng nhẹ đưa tay lên gõ lên cửa một cái ngắn ba cái dài.

Lát sau cánh cửa mở ra, lộ ra một khu kệ sách đồ sộ, tại giữa căn phòng lớn đầy sách, có một người thanh niên mười chín hai mươi tuổi, đang nhè nhẹ cắt ngón tay, nhỏ máu của mình để pha màu, những chén màu hắn pha phảng phất văn lạc xưa cổ, không gian căn phòng thanh tĩnh văng vẳng bên tai tiếng nhạc dịu nhẹ, trên cái bàn đặt công văn là một bộ ấm trà bằng ngọc phỉ thúy với những hoa văn được điêu khắc tinh xảo, hương thơm từ trầm hương lan tỏa khắp phòng.

Tại ở bức tường trong phòng treo lên một bức tranh của một vị thần văn hóa trung đông, thuộc nhị thập bát tú tên tự Can Kim Long, với thân rồng mình người trên đỉnh đầu là một cái sừng lớn, trên tay cầm theo trường thương màu bạc.

Bạn đang đọc Tương Lai Tự Định sáng tác bởi HuynhVanThu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuynhVanThu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.