Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Sau khi cất nội đan của Phi Ngô Công, Lục Đỉnh lấy điện thoại ra xem, trên màn hình thông báo có vài dòng tin nhắn của Yến Phi Phàm:

【Lục ca, chúng ta vô tình xông vào nhiệm vụ của điều tra viên chính thức rồi.】

【Lục ca, anh đang ở đâu? Đừng giết nữa, đừng giết nữa, những người này đều là đối tượng nhiệm vụ của họ mà.】

Tin nhắn mới nhất vừa được gửi đến:

【Lục ca, bọn em đã đến bên ngoài khe núi rồi, anh đang ở trong đó à? Mấy điều tra viên 749 mà anh gặp trên đường nói họ muốn vào tìm anh. 】

Lục Đỉnh nhắn lại:

【Đừng vào, tôi sẽ ra ngay】

【Lục ca anh tìm được Phi Ngô Công chưa?Em nghe chị Thi nói anh vào đó để tìm Phi Ngô Công à? 】

【Giết xong rồi. Mà cậu nói chị Thi là ai? 】

【Chính là nữ điều tra viên mà anh vừa cứu đó.】

Bên ngoài Yến Phi Phàm giơ điện thoại cho ba người Ôn Ngọc Tuyền xem lịch sử trò chuyện.

“Nội đan chắc đang ở trong tay Lục ca, chúng ta cũng không cần vào nữa, anh lập tức ra tới rồi, đợi anh ấy ra thôi.”

Ba người nhìn nhau, mỗi người một suy nghĩ.

Thi Nghênh Hà dẫn đầu ra tiếng: “Vừa rồi tôi nghe Con rối sư nói, bọn họ nuôi Phi Ngô Công chính là vì dùng nội đan của nó để luyện Định Phong châu, sau khi luyện thành họ sẽ hợp tác với Biệt Bảo Nhân để lên núi Đính Phong bắt Chi Nhân Chi Mã.”

“Giờ nhiệm vụ của chúng ta cũng đã hoàn thành, mọi chuyện ở trấn cổ Bạch Diêu cũng điều tra rõ ràng, vừa mới Tiết Ninh, Mạnh Hoài Chu, Vưu Viễn, cũng báo trong nhóm rằng nhiệm vụ bên kia của họ cũng xong rồi, họ còn cứu được một nhân viên thi hành công vụ bị trọng thương, giờ đang đưa vào bệnh viện thành phố cấp cứu, nên trước không cùng chúng tôi hội hợp, đến lúc đó trực tiếp trong Cục thấy, vừa mới bọn họ còn đang hỏi chuyện của Phi Ngô Công và ngoại viện.”

“Giờ Phi Ngô Công đã bị Lục Đỉnh giết, nội đan chắc chắn ở trong tay anh ta, báo cáo nhiệm vụ lần này... phải viết thế nào đây?”

Ba người đều có chút bất đắc dĩ, báo cáo lần này thật đúng là khó viết.

Doãn Phong đang cầm Lưu Tinh chùy đứng cạnh, bỗng nhiên nói: “Hay là đừng nhắc đến Định Phong Châu? Dù sao Định Phong châu là do Lục Đỉnh bắt được, nhiệm vụ của chúng ta cũng chỉ là điều tra và bắt giữ yêu nhân của Thiên Lý giáo ở trấn cổ Bạch Diêu thôi, tuy tất cả mục tiêu của chúng ta đều đã chết, nhưng bọn họ bên kia vẫn còn người sống mà.”

“Không viết còn bớt việc, dù sao nội đan cũng không nằm trong phạm vi nhiệm vụ, chúng ta không cần lấy về báo cáo kết quả công tác, ai lấy được thì coi như của người đó, quy tắc trong Cục không phải trước giờ vẫn vậy?”

“Tôi không có ý kiến, nhưng nhiệm vụ lần này Tiết Ninh bọn họ cũng có ra lực, theo quy tắc, nội đan này cũng phải chia cho họ một phần, nhưng giờ nội đan lại ở trong tay rồi Lục Đỉnh, Phi Ngô Công cũng do anh ta giết. Nếu Tiết Ninh bọn họ hỏi đến, biết trả lời sao đây?"

Thi Nghênh Hà nêu vấn đề mới.

Ba người đều chứng kiến thủ đoạn của Lục Đỉnh, nên không hề có ham muốn gì với nội đan này.

Ai giết chết thì là của ai.

Thứ này tuy rằng là bảo bối, nhưng không cần phải vì nó mà xảy ra tranh chấp với Lục Đỉnh.

Đó không phải tự mình chuốc lấy cực khổ?

Nhưng Tiết Ninh và hai người còn lại không hiểu tình hình.

Nhiệm vụ này, dựa theo ban đầu sáu người đã thương lượng tốt, thì điểm cống hiến nhiệm vụ mọi người sẽ chia đều, nếu có chiến lợi phẩm, mọi người cũng chia đều.

Rốt cuộc ai cũng không năng lực đối phó sở hữu yêu nhân của Thiên Lý giáo.

Ai biết trên đường lại có Lục Đỉnh nhảy ra.

Bây giờ chuyện Phi Ngô Công họ đều đã biết, nội đan cũng không thể giấu được, nếu hỏi tới chiến lợi phẩm, anh lại nói không biết, anh nghe vậy có được không.

“Tốt nhất là nói thẳng chuyện này với Lục Đỉnh, tôi cũng chẳng sao cả, Phi Ngô Công cũng không phải do tôi giết, tôi có thể không cần, chỉ xem anh ta giải quyết ra sao.”

Ôn Ngọc Tuyền nói biện pháp giải quyết.

“Cách này hình như không ổn lắm.”

Doãn Phong nói làm Ôn Ngọc Tuyền cũng hơi xấu hổ, anh ta liền mặc kệ.

“Cách này không được, cách kia cũng không xong, tôi mặc kệ, tôi không biết, tôi không cần, cũng không phải thứ tôi nên lấy, dù sao theo ý tôi, nội đan của Phi Ngô Công liền thuộc về người giết nó, mấy người thích làm sao thì làm, Tiết Ninh bọn họ thích làm gì thì làm, không liên quan tới tôi.”

“Không phục thì tìm Lục Đỉnh đấu một trận, đó cũng là quy tắc rồi, nếu không thể nói lý lẽ, vậy nắm tay ai to người đấy có lý.”

“Tôi cũng thấy vậy. Nếu có ai không phục, cứ bảo họ đến tìm tôi đấu một trận.” Lục Đỉnh từ trong rừng cây nhảy ra nói.

Vững vàng dừng ở trước mặt bốn người.

Ở trên đường trở về, anh cũng nghĩ kỹ rồi, giờ thứ này để lại cho anh dùng thì cũng không giúp ích được nhiều, anh đã có Định Phong thuật, còn cần Định Phong châu làm gì.

Bạn đang đọc Tùy Thân Mang Theo Ngục Giam Thu Nhận Quái Vật của Ngã Ái La Đích Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChanhTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.