Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đông khôi

Phiên bản Dịch · 1029 chữ

Mọi thứ đều an ổn, ngươi có thể làm con chim hoàng yến của ta, trên đời này, còn có lồng sắt nào hoa lệ bằng Bắc Lương Vương Phủ này sao?"

Ngư Huyền Cơ nghẹn ngào nức nở.

Từ Phượng Niên thình lình tung đòn mạnh hơn nói: "Nhớ ra rồi, còn con mèo Võ Mị Nương.

Con vật nhỏ này đáng yêu thật, song thật đáng thương, sắp biến thành đồ ăn trong miệng chó.

Ta sẽ rời giường, đi tới viện chuối tây ôm lấy nó, chặt nát nó ngay trước mặt của ngươi, lại ném cho mấy đám chó hoang đói bụng liếm sạch."

Ngư Huyền Cơ lập tức ngất xỉu.

Từ Phượng Niên cười khẩy, thế thôi đã sợ xỉu rồi sao? Trong kế hoạch còn có nhiều chiêu độc hơn chưa xài, chưa thỏa mãn nha.

Ngư hoa khôi ngất lịm nằm ngay đơ như xác chết, khiến Từ Phượng Niên mất hứng thú đùa bỡn, nếu chỉ là xinh đẹp quyến rũ, Từ Phượng Niên chỉ cần búng tay, thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Ngồi dậy, mặc quần áo tử tế, cúi đầu nhìn thoáng qua Ngư Ấu Vi lê hoa đái vũ nằm đó, oán khí trong ngực cùng âm lệ trong mắt của Từ Phượng Niên phai đi vài phần, một khuê nữ ngốc nghếch mà thôi, không có gì lạ, quý phủ không phải đã có một vị Thái Bình công chúa rồi sao?

Từ Phượng Niên đắp chăn có hoa văn kim tiền mãng rồi kê gối dưới đầu nàng, trong lòng Thế tử điện hạ có cái cân để đánh giá mỹ mạo khí phái của nữ tử thế gian, 100 văn là giá trị quy đổi tối đa 1 lượng bạc, 60 văn là nhan sắc trung bình, chỉ có trên 80 văn mới có thể vừa mắt của Từ Phượng Niên.

Hắn thấy khuôn mặt Bạch Hồ Nhi Kiểm nếu dứt bỏ thân phận nam nhân, có thể được 95 văn, vốn hắn muốn cho thêm một hai văn, nhưng lại có cảm giác không thích hợp, phải chừa mình chút nhớ nhung; Khương Nê có 90 văn, nhưng tương lai còn có thể hấp dẫn hơn.

Trước mắt Ngư Ấu Vi có 86 văn, cũng xấp xỉ đại tỷ của hắn.

Diễm phụ mỹ tỳ trong quý phủ có nhan sắc trên 70 không nhiều, nhưng cũng không ít, chẳng qua có câu cỏ gần hang không nên ăn, dùng thuật ngữ của Thế tử điện hạ chính là "Thật không phải kỹ năng sống", Từ Phượng Niên không thích học võ, không dám buông thả dục vọng quá độ, chọn kỹ lựa khéo, thà thiếu không ẩu, phẩm cách "Cao nhã" .

Từ Phượng Niên bận rộn hai canh giờ, ăn một chút điểm tâm để trong hộp đựng đồ ăn tinh xảo, có sức lực, ngồi ở bên giường, lại một cái tát thức tỉnh Ngư hoa khôi, lạnh nhạt nói: "Ta đang nghĩ dùng thịt của Võ Mị Nương làm nhân bánh bao?"

Ngư Huyền Cơ khóc oà lên.

Từ Phượng Niên trợn mắt nói: "Ta không gạt ngươi.

Không ngại nói thật với ngươi, ta muốn trút giận, nhiều nhất là gây khó dễ với ngươi và gia thế của ngươi, Võ Mị Nương ta giúp ngươi nuôi, nhất định nó sẽ mập mạp."

Nàng sững sờ nhìn Từ Phượng Niên.

Từ Phượng Niên cười lạnh nói: "Ở dưới giường, ta có khi nào lừa gạt ngươi chưa?

Nàng ủy khuất nói: "Lúc này ngươi ngồi ở trên giường."

Từ Phượng Niên thẹn quá hóa giận, đứng lên nói: "Đồ đàn bà không biết điều, lão tử sẽ băm Võ Mị Nương thành thịt vụn!"

Vừa mới đứng dậy, chợt nghe Ngư Ấu Vi nhẹ nhàng nói: "Ta làm nô tỳ cho ngươi, từ hôm nay trở đi, ta chỉ là Ngư Ấu Vi."

Từ Phượng Niên xoay người chăm chú nhìn Ngư Hoa Khôi chết lặng, hỏi: "Ta có thể tin ngươi?"

Nàng nhắm mắt lại sầu khổ nói: "Nếu vậy ngươi trước hết giết ta, sau đó giết Võ Mị Nương."

Từ Phượng Niên do dự một chút, tháo dây trói tay chân nàng ra, sau đó đứng cách thật xa: "Ngày hôm nay ngươi ngủ ở đây trước, ngày mai giúp ngươi an bài một cái viện, xem như hôn phòng đón thị thiếp, đừng ảo tượng danh phận, không được phép thì không được đi lại khắp nơi."

Nàng bình tĩnh nói: "Ta muốn Võ Mị Nương."

Đêm đó, Thế tử điện hạ phái người đi Tử Kim Lâu giao tiền chuộc thân cho Ngư Ấu Vi, viện chuối tây ngoại trừ một con mèo trắng, không mang bất cứ vật gì về Bắc Lương Vương phủ.

Trăng sáng sao thưa, hai người chậm rãi đi lên Thính Triều Đình, tổ hợp cổ quái.

Đại trụ Quốc Từ Kiêu cùng Bạch Hồ Nhi Kiểm do Từ Phượng Niên mang về.

Bởi vì Vương phi đã qua đời lúc sống tin phật, nên dưới nền đài hùng vĩ có một tòa Phật tháp hình tứ phương, khắc hoa mai tám cạnh Tu Di tọa, tháp thân là hình phúc bát, ở giữa có một khám hình thuyền, bên trong khắc một vị phật ngồi xếp bằng trên đài sen, thần thái trang nghiêm, phía dưới có tám Kim Cương lực sĩ bằng đá nâng phật.

Tòa kiến trúc này chắc chắn là nơi có phong thủy nhất của Lăng Châu Thành, Lăng Châu thiếu nước, Bắc Lương Vương Từ Kiêu lợi dụng nhân lực mở rộng hồ thành biển, ngụ ý "Bút lông", Thính Triều Đình cao vót nguy nga, xây trên nước, tụ tập thiên địa linh khí cùng hấp thu tinh hoa nhật nguyệt.

Dưới hiên của chủ lâu có 3 khối hoành phi, chánh đông là Cửu Long biển "Khôi vĩ hùng tuyệt" do Hoàng Đế ngự tứ.

Vừa vào các, Đại Trụ Quốc khẽ cười nói: "Lấy việc cứu một mạng của Phượng Niên đổi lại để cho Nam Cung tiên sinh nhập các, nhìn thế nào cũng thấy ta không lỗ."

Bạn đang đọc Tuyết Trung Hãn Đao Hành 「D」 của Phong Hỏa Hí Chư Hầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.