Đao trong tuyết 3
Bạch Hồ Nhi Kiểm áo bào trắng, lần đầu tiên đồng thời rút ra hai thanh đao Tú Đông Xuân Lôi.
Tú Đông đao dài 3 thước 2 thốn, nặng 10 cân 9 lạng.
Người luyện đao không cầu sắc bén, mà ngược lại, thích xài mũi cùn.
Xuân Lôi đao dài 2 xích 4 thốn, nặng 1 cân 3 lạng, toàn thân xanh tím, vô cùng sắc bén, có thể dễ dàng bổ đôi trọng giáp.
Một thanh Tú Đông cuốn lên nghìn tầng tuyết.
Tuyết rơi trên trời cứ như cái bóng, nghiêng hướng về phía bạch bào lướt nhanh trên hồ.
Bàng bạc hùng vĩ.
Xuân Lôi đao đao lạnh lùng, đánh tan hàng trăm hố băng cực lớn khiến người kinh hãi.
Gió tuyết loạn mắt người.
Từ Phượng Niên đang gặm một quả dưa leo bỗng động tác cứng đờ, nhìn chằm chằm một người hai đao như thần tiên dưới bầu trời tuyết.
Gặm dưa leo bắp nướng đã trở thành thói quen du lịch suốt sáu nghìn dặm, có thể nói là hợp khẩu vị "xảo quyệt" của Thế tử điện hạ, đều chuẩn bị rất nhiều dưa leo chưa lột vỏ rửa sạch, còn có một số bắp ngọt, thời tiết này muốn mua những thứ này phải bỏ ra số tiền không nhỏ.
Khương Nê nỉ non: "Nữ tử này đẹp quá."
So sánh với thanh Thần Phù không có lực sát thương gì trong tay của nữ tỳ, Ngư Ấu Vi tập kiếm qua loa đồng thời sống tại Thượng Âm Học Cung vài năm càng có nhãn lực hơn, nhân vật tuấn nhã cầm hãn đao trên hồ, tuyệt đối là đao khách nổi trội nhất.
Phong cảnh trước mắt, không hề thua so với kiếm vũ của mẫu thân mà lúc nhỏ từng thấy.
Bóng trắng cuốn tuyết đi về phía trước.
Hai đao khí ngang dọc không ai bằng.
Từ Phượng Niên gặm một trái dưa leo, vui vẻ nói: "Đây mới là phong phạm tông sư."
Gió tuyết trong hồ đột nhiên dừng lại, một thanh đoản đao một lần nữa trở lại vào vỏ, thanh còn lại xuất một đường vòng cung huyền diệu, cắm thẳng vào người tuyết trước mặt của Từ Phượng Niên.
Vào năm đó, trong tiết đại tuyết, Bạch Hồ Nhi Kiểm bỏ lại thanh Xuân Lôi, leo lên lầu hai.
Bạch Hồ Nhi lại bế quan, chân trước mới bước vào Thính Triều Đình, chân sau mặt hồ bên này bèn triệt để vỡ vụn, không chỉ có như vậy, cả hồ nước cũng bắt đầu lắc lư, vô số cá chép nhảy khỏi mặt nước, khiến cho Ngư Ấu Vi hoảng hốt.
Thượng Âm Học Cung giảng bài hỗn tạp, ngoài trừ giảng về tiêu diệt quỷ thần, kỳ cảnh biến hoá kỳ lạ trước mắt, Ngư Ấu Vi không tin là sức người có thể làm được, ngay cả Khương Nê thường thấy vạn cá chép nhảy lên khỏi mặt nước cũng nhíu mày, không nghĩ ra nguyên do trong đó.
Từ Phượng Niên suy nghĩ, nhỏ giọng chửi bới, ném đi trái dưa leo đã gặm gần hết.
Lão Hoàng chăn ngựa cắm hai tay bàn tay vào cổ áo run run chạy tới, đoán chừng là tham gia náo nhiệt.
Lão bộc này có thân phận tương đối đặc thù ở vương phủ, không thân không thích, nhưng bởi vì nuôi ngựa của Thế tử điện hạ cùng Hai quận chúa rất nhiều năm, cho dù là giao cho đại quản gia tính tình hung ác nham hiểm nhìn thấy lão chăn ngựa cũng sẽ dừng bước gật đầu chào, mà lão Hoàng thì mặc kệ nhìn thấy ai cũng là dáng vẻ khờ khệch vạn năm không đổi, nhếch miệng cười với hàm răng thiếu răng cửa.
Từ Phượng Niên kêu lão Hoàng ngồi xuống, mặt hồ đã yên ả.
Để cho bọn hạ nhân đi chuẩn bị một chiếc thuyền ô bồng, mang Khương Nê, Ngư Ấu Vi cùng lão Hoàng cùng đi đến giữa hồ hâm rượu thưởng tuyết, lão Hoàng không có mấy đam mê, ngoại trừ ngựa chính là uống rượu, cho nên dù đánh rắm như điên, cả khuôn mặt lão đều cười tươi như hoa.
Bên trong thuyền, lão Hoàng nhấc lò lên, đúng lúc tăng thêm củi đốt, rượu không phải là Hoàng tửu, mà là một loại rượu địa phương đặc sản của Lăng Châu, rượu mới được cất ở thôn trang bên ngoài Vương phủ, trên bề mặt lềnh bềnh bã rượu khó coi, màu lục nhạt, nhỏ như kiến, được những bợm nhậu không mua được rượu ngon gọi là rượu Lục Nghĩ, không được chú ý lắm, nhưng Đại Trụ Quốc lại rất thích nó.
Rượu Lục Nghĩ chân chính dương danh, là do nhị quận chúa của Bắc Lương Vương phủ lúc mười tuổi làm Đệ thưởng tuyết thì câu đầu tiên "Lục Nghĩ tân phôi rượu, hồng nê tiểu hỏa lô", sau đó lưu truyền rộng rãi, được rất nhiều danh sĩ kinh thành tán thưởng, nhất thời nổi lên trào lưu đông về hâm rượu Lục Nghĩ.
Bắc Lương Vương Từ Kiêu có hai đứa con trai Từ Phượng Niên, Từ Long Tượng, hai con gái trưởng nữ từ Chi Hổ, thứ nữ Từ Vị Hùng, tên của nhị quận chúa không có chút nữ tính, từ nhỏ thông minh hơn người, kiếm thuật xuất chúng, thơ từ thì chỉ cần lên tiếng là khiến người khác kinh ngạc, ngực có khe sâu, mười sáu tuổi tiến vào học tại Thượng Âm Học Cung, cùng Hàn Cốc Tử tập kinh vĩ thuật, duy nhất không được hoàn mỹ chính là tướng mạo Nhị quận chúa lại bình thường, không bằng dung mạo của Đại Quận Chúa cùng thế tử điện hạ.
Khương Nê vẫn không uống rượu, bởi vì nàng chán ghét rượu Lục Nghĩ, chán ghét tất cả đồ đạc liên quan đến vị nữ nhân kia, mức độ căm hận gần với Từ Phượng Niên.
Đăng bởi | T-Rng |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 10 |