Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong hồ có lão khôi 2

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Từ Phượng Niên vỗ vỗ bờ vai của y, đơn độc mang theo vị Phàn muội muội kia như dê vào miệng cọp đi xuyên qua con đường ven hồ, còn chủ động đặt một vòng liễu đeo ở trên đầu của nàng, Lâm Thám Hoa đã đánh mất cái ánh mắt thị uy, vô cùng đau đớn.

Trên đê có không ít nữ nhân xinh đẹp oanh oanh yến yến đi ngang qua Từ Phượng Niên, các nàng cũng nhạy bén như quản sự, một ánh mắt của Từ Phượng Niên, các nàng biết ngay Thế tử điện hạ lại bắt đầu trêu cợt vị cô nương mới.

Bắc Lương Vương phủ không chỉ nô bộc đông đảo, dù là môn khách danh sĩ chịu ơn của Đại Trụ Quốc cũng không phải số lượng nhỏ, đều ở biệt viện Vương phủ, bày mưu tính kế, làm trâu làm ngựa cho Bắc Lương Vương, nha hoàn nữ tỷ của Từ Phượng Niên ở Ngô Đồng viện được phân làm tứ đẳng, nhất đẳng đại a hoàn có hai người, một em trong đó trời sinh cơ thể có mùi thơm, chuyên giao làm ấm giường cho Thế tử điện hạ, một em khác chăm sóc mâu chuẩn của Từ Phượng Niên.

Nhị đẳng nha đầu có 4 người, trong đó một em trình đồ thi từ thư họa đều đạt thượng cấp, xinh đẹp quyến rũ viết chữ đẹp, chuyên ở bên cạnh mài mực cho thế tử điện hạ, 3 người còn lại từ nhỏ đều đã được rèn luyện nghiêm khắc âm lật ca vũ.

Tam đẳng nha đầu làm những việc nhàn nhã như tưới hoa nấu trà, tứ đẳng thì làm các loại việc nặng dọc như quét, những cô gái này, ngoại trừ đại a hoàn nhất đẳng nhan sắc xinh đẹp quyến rũ, còn lại nhan sắc cũng đều trong khoảng 70 văn, Từ Phượng Niên Nhược muốn hưởng thụ phấn hương, thì có thể hưởng thụ no bất cứ lúc nào.

Dường như cảm thấy ngột ngạt, Phàn tiểu thư nhẹ nhàng nói: "Công tử cũng biết dùng đao?"

Từ Phượng Niên không xấu hổ không ngại ngùng nói: "Chuyên cần luyện đao mười năm, Đao thuật có chút thành tựu mà thôi."

Để chứng minh mình luyện đao nhiều năm, Từ Phượng Niên bèn tung ra một chiêu Hoành Tảo Thiên Quân uy mãnh, kết quả không cẩn thận ném Xuân Lôi đao ra ngoài, thiếu chút nữa rơi vào trong hồ.

Nàng mỉm cười, khôn khéo nghiêng đầu nhìn ra nơi khác xa xa, Từ Phượng Niên nhặt thanh đao, cười ha hả, cũng không cảm thấy mất mặt, giải thích lỡ tay lỡ tay.

Vừa đến trên đình đài của Thính Triều Đình, Phàn tiểu thư nhìn ba tấm biển trên mái hiên, theo thứ tự là Cửu Long biển "Khôi vĩ hùng tuyệt" do tiên hoàng đề từ, còn có "Hữu Phượng Lai Nghi" cùng "Khí trùng đẩu ngưu" xuất từ thủ bút của đại gia, nàng không mấy để tâm đến việc bỏ mồi xuống hồ cho những con cá chép lộng lẫy nhảy lên khỏi mặt hồ ăn mồi, bị Từ Phượng Niên xuýt xoa vị tiểu thư này không giống thiên kim tiểu thư.

Từ Phượng Niên nghĩ thầm không giống mới tốt, lúc nào cũng là vi cá tổ yến cũng ngán, thỉnh thoảng đến mùa đông ăn cá lô húp canh măng mới đỡ ngán.

Từ Phượng Niên đang khoan khoái len lén thưởng thức dung nhan thanh lệ của cô nương bên cạnh, trời sinh dị Tượng, hồ nước bỗng nhiên sôi trào dâng lên, y như ngày vào tiết đại tuyết, Từ Phượng Niên kinh hỉ, ngoắc tay căn dặn hạ người dẫn Phàn muội muội kinh hãi vào Phượng Nghi quán, đồng thời hạ lệnh cho lui tất ca người bên hồ, làm xong những thứ này, Từ Phượng Niên vội vã chạy về phía thuyền vào đình, mang theo Xuân Lôi đao chém sắt như chém bùn nhảy lên thuyền, vừa muốn cầm mái chèo chèo thuyền, bèn thấy lão Hoàng cao tuổi gầy bằng cây gậy trúc loạng choạng bước tới, trên lưng mang một cái túi dài từng làm khổ Từ Phượng Niên, bên trong đựng một hộp gỗ tử đàn dài xấp xỉ bốn thước, Từ Phượng Niên liếc lão, lão Hoàng này muốn xem náo nhiệt gì đây, đến lúc đó lỡ như lão Khôi đáy hồ trở mặt, chủ tớ hai người lại bắt đầu so xem ai mới là người chạy nhanh hơn sao.

Chờ lão Hoàng lên thuyền, Từ Phượng Niên chèo thuyền hướng giữa hồ, lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Thế tử điện hạ chơi bạc không tệ, lúc này đánh một ván bạc lớn!

Nếu nói Từ Phượng Niên không hề sợ, đó là lừa mình dối người.

Chẳng qua Từ Phượng Niên luôn tin tưởng vào trực giác của mình, lão Khôi bị nhốt dưới đáy hồ vài chục năm không đến mức làm khó dễ hắn, tốt xấu gì đã giao lưu cổ quái không sâu không cạn nhiều năm như thế, Từ Phượng Niên ném xuống đùi gà, thịt quay vô số kể, hàng năm đều lặn xuống nhìn mặt lão năm ba bận, kiểu gì cũng tính là có chút giao tình.

Chuyện này, Từ Phượng Niên chưa từng đề cập với lão cha Từ Kiêu, hắn luôn tin tưởng rằng hai cha con đều thầm biết rõ, Từ Phượng Niên tối đa chỉ cảm kích ân cứu mạng năm đó, cho dù thả vị hồ khôi bị giam giữ nhiều năm này ra, lỡ Đại trụ Quốc tức giận, cùng lắm thì chỉ ăn một trận đòn roi, huống chi Từ Phượng Niên cũng tò mò mấy năng nhân dị sĩ của Bắc Lương Vương Phủ rốt cuộc ẩn giấu thực lực gì, lại thêm muốn biết lão Khôi có thể sống dưới nước mười mấy năm có đúng là cao nhân trong thiên hạ thập đại cao thủ hay không.

Bạn đang đọc Tuyết Trung Hãn Đao Hành 「D」 của Phong Hỏa Hí Chư Hầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.