Bạch Hồ Nhi Kiểm 3
Thiếu niên nghiêm túc đứng thẳng người, Từ Phượng Niên xoa đầu của đệ đệ, hơi thất vọng cười nói: "Không cao không tráng."
Thiếu niên ôm lấy eo của ca ca, Từ Phượng Niên cũng không kinh ngạc lắm, ngực bị dính không ít nước bọt, ha ha cười nói: "Sức lực lại mạnh thêm không ít."
Đại trụ quốc đứng tại chỗ, nửa đời người hành quân đánh trận giết người như ngóe, hốc mất lại có chút ướt át, lặng lẽ quay đầu, thì thào tự giễu một câu "Gió lớn quá, hạt cát ở đâu ra".
Ca đệ hai người cùng nhau về phòng, Từ Kiêu lập tức sai người bưng tới bữa điểm tâm đã chuẩn bị sẵn từ sớm. Chỉ là hạ nhân bưng hộp đựng thức ăn mà đã có tới hai ba mươi vị, lần lượt mang vào, dưới thiện ý nhắc nhở của lão đạo Long Hổ sơn phần lớn là thức ăn chay, ít ăn đồ chua cay.
Ăn ngon uống ngon ngủ ngon ba ngày, Từ Phượng Niên đi đến Thính Triều đình nổi tiếng nhất trong phủ. Trên người còn mang theo một chiếc cần câu bằng trúc tía, để đệ đệ Từ Long Tượng xách theo mấy cái ghế tú đôn, lại để cho hạ nhân chuẩn bị bàn trà lớn, kỳ trân dị quả, món ngon đủ cả, còn đặc biệt để quản gia tuyển chọn 4-5 vị mỹ tỳ đang tuổi dậy thì vào đấm lưng hầu hạ, đây mới là cuộc sống dễ chịu của Thế tử điện hạ.
Thính Triều đình, chỉ nhìn cái tên này liền có thể nghe ra mấy phần hàm nghĩa, Bắc Lương Vương phủ toạ hạ ở Thanh Lương sơn, đã tăng gấp đôi diện tích của sườn núi nơi có hồ nước, ý đồ mở rộng hồ, dựng đình đài lâu tạ. Giữa đình nghỉ mát chín tầng hùng vĩ cao vút trong mây lấy tên Thính Triều, Thế tử Từ Phượng Niên thích thả câu tại lầu một, trong lâu chứa vạn quyển sách, vô số sách quý bản độc nhất, không thiếu võ học bí kíp truyền thừa.
Mười lăm năm trước, Từ Kiêu chưa được phong Bắc Lương Vương từng đích thân dẫn thiết kỵ, mang thánh chỉ cùng thượng phương bảo kiếm nghiền ép mấy chục môn phái võ lâm đại giang nam bắc trong vương triều. Trừ Long Hổ sơn chính thống xưa nay an phận, còn Tử Cấm sơn trang bướng bỉnh thì trực tiếp bị diệt.
Phải biết rằng hai mươi năm trước, Tử Cấm sơn trang chính là thánh địa võ học nhất lưu trên giang hồ. Trăm năm qua, trong thập đại cao thủ đã có bốn vị, cuối cùng kho vũ khí bí điển của sơn trang, trừ giao tượng trưng cho đại nội mấy bộ, còn lại đều đặt trong tầng sáu của Thính Triều đình.
May mà tướng mạo Từ Phượng Niên không giống phụ thân Từ Kiêu, sau khi đi ra ngoài, không dám tự xưng là Thế tử Bắc Lương, nếu không chỉ dựa vào điểm này, cũng đủ để cho hắn vạn kiếp bất phục, kẻ thù của Đại trụ quốc giống như môn sinh có khắp thiên hạ.
Trong hồ có cá chép vạn đuôi, tiện tay thả mồi câu, đó chính là kỳ cảnh vạn lý triêu thiên, ngay cả thiên tử mấy năm trước đến nghỉ mát đều tấm tắc khen ngợi, thầm than không bằng.
Từ Phượng Niên nằm trên giường gỗ trải gấm Tứ Xuyên hoa mỹ, trong khi thả câu, thấy đệ đệ lại cười ngây ngô chảy nước miếng, bèn đưa tay lau sạch.
Không khỏi nhớ tới Bạch Hồ Nhi Kiểm bị mình lừa gạt, đây chính là một tiểu mỹ nhân có nụ cười như vầng trăng khuyết, Từ Phượng Niên luôn lén lút gọi nàng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân. Lúc đầu khen là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, bị nện thành đầu heo, đành lùi một bước, sửa chữa một chữ, mỹ nữ biến mỹ nhân.
Từ Phượng Niên nghĩ đến đây, tâm tình liền rất tốt, vuốt vuốt đầu của đệ đệ, mỉm cười nói: "Ca đã từng nói phải giúp ngươi lừa gạt một mỹ nhân xinh đẹp về làm vợ ngươi. Đã lừa được một người, là Bạch Hồ Nhi Kiểm, cực kỳ xinh đẹp, đeo song đao, một thanh 'Tú Đông', một thanh 'Xuân Lôi', đều là danh đao hiếm có trong thiên hạ. Đáng tiếc nha, lại là nam nhân."
Sau khi tắm rửa sạch sẽ toàn thân thư thái, vất hết áo gai giày rơm của kẻ ăn mày lang thang, thay vào cẩm y ngọc phục của con em đại thế gia, cạo sạch râu ria, Từ Phượng Niên mới ra dáng công tử ca anh tuấn đích thực.
Ở Lăng Châu sáu, bảy vị hồng hoa khôi có tầm mắt cực kỳ cao lại khinh người, nhưng vì để trở thành tình nhân của hắn mà tranh giành đến đòi sống đòi chết, không chỉ vì đồ xa xỉ mà thế tử Bắc Lương Vương thưởng cho.
Tuy nói vị thế tử điện hạ này thường dùng mánh khoé bỉ ổi là mua thi từ, nhưng lại tinh thông chuyện phong nguyệt, chơi được cờ vây, am hiểu chuyện phụ nữ, nghe hiểu hồ cầm, thích xem vũ khúc, là người có thể sưởi ấm trái tim của nữ nhân.
Trên dưới phủ Bắc Lương Vương, làm gì còn tỳ nữ trẻ tuổi nào ngực hơi nhô lên chưa bị hắn sờ chưa bị hắn nắn đâu.
Nhưng nhân gia cũng chỉ đỏ mặt khẽ mắng vài câu, không ai là thực sự chán ghét.
Ít nhất vị chủ tử trẻ tuổi này cũng không phải loại người một lời không hợp liền đánh hạ nhân đến chết, hoặc là băm nhỏ cho chó ăn.
Đăng bởi | T-Rng |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |