Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai cái má lúm đồng tiền 2

Phiên bản Dịch · 1017 chữ

Bị bóp cổ, mặt của tên mập đỏ lên, ủy khuất kêu ầm: "Điện hạ, gầy, gầy đi trông thấy! Điện hạ nếu không tin, tiểu nhân ngay lập tức đi cân, tăng thêm một cân lập tức cắt xuống một cân thịt, tăng mười cân cắt mười cân!"

Từ Phượng Niên buông cổ y ra, vuốt gương mặt run rẩy của Chử Lộc Sơn, cười nói: "Quả nhiên là hảo huynh đệ."

Chử mập hiện tại đang giữ chức Thiên Ngưu Long Vũ tướng quân tòng tam phẩm bị người ta tùy ý tát vào mặt.

Tòng tam phẩm, chỉ cần không phải là tản quan, thì đặt ở bất cứ châu quận nào, đều là đại quan số một số hai.

Huống chi là Thiên Ngưu Long Vũ tướng quân nắm trong tay hổ phù thống lĩnh ba ngàn tinh binh, nhưng tên mập chẳng những không cảm thấy nhục, ngược lại còn trông cực kỳ vinh hạnh.

- Giải thích, tản quan là chức quan không có thực quyền, chỉ sống dựa vào lương, phần lớn chỉ là phụ tá cho các quan lớn trong triều đình.

Hết giải thích.

Y cúi cái đầu to như đầu heo của mình, cười dâm nói: "Điện hạ, ta mới nhập một mỹ thiếp, da mịn thịt mềm, bóp cũng có thể bóp ra nước, không dám hưởng dụng, là vì giữ lại cho điện hạ, điện hạ có thể bớt thời gian đại giá quang lâm, uống trước chút rượu, nghe vài khúc, sau đó…?"

Từ Phượng Niên gật đầu nói: "Được được nha."

Hai người nhìn nhau cười, muốn bao nhiêu gian trá có bấy nhiêu gian trá, cổ ngữ có câu cấu kết với nhau làm việc xấu, có lẽ chính là nói đến hai kẻ gây họa thế gian này.

Tên mập ân cần hỏi han 3 năm qua Thế tử điện hạ sống thế nào, Bắc Lương Vương chậm rãi đi tới.

Vương triều có mấy vị Trụ quốc, nhưng Đại trụ quốc lại chỉ có một vị, gần như ngang hàng với Thiên Sách thượng tướng lúc đất nước xảy ra quốc nạn.

Từ Kiêu chinh chiến cả đời, lúc trẻ thống lĩnh quân đội còn xung phong đi đầu, đến mức Tiên Hoàng từng phá lệ ban thánh chỉ lệnh lão không cần đích thân xông pha trận địa, sau này lúc chinh chiến tại Tây Sở trúng phải một mũi tên lạc, té ngã mới dính di chứng bị què.

Từ Kiêu không ngại những bị những thanh lưu danh sĩ chế giễu lão là "Từ man tử", nhưng nếu như ai dám chửi một câu "Từ què", vậy tuyệt đối sẽ không chết không thôi.

Lúc trước, Vũ An Hầu cùng lão thảo phạt Tây Sở từng có một tâm phúc, trẻ tuổi non dại, liền phải trả giá, bị Từ Kiêu tùy tiện tìm cái cớ chém đầu răn chúng, đầu lâu của kẻ này được treo cùng một loạt đầu danh tướng Tây Sở trên hoàng thành Tây Sở.

Vũ An Hầu dù tức cũng không dám nói gì, thậm chí sau đó cũng không kháng nghị nửa câu với Hoàng đế bệ hạ.

Từ Kiêu có hai bên tóc mai hơi bạc, dáng người cũng không cao lớn, tướng mạo tầm thường, trung niên bị què, hiện tại lưng còn hơi còng, cứ như gánh vác ba mươi vạn oan quỷ vong linh.

Tên mập họ Chử là kẻ linh hoạt mắt nhìn bốn phương tai nghe tám hướng, lập tức thu lại dáng vẻ nịnh nọt của mình, quỳ rạp trên mặt đất.

Cùng là nghĩa tử, nhưng Viên Tả Tông lại có cốt khí hơn, chỉ là khom người theo lễ nghi bình thường.

Bắc Lương Vương Từ Kiêu nhẹ nhàng phất tay, để Chử Lộc Sơn tự bưng ghế ngồi xuống, còn lão định ngồi trên giường gỗ với nhi tử, kết quả bị Từ Phượng Niên với bộ mặt tức giận đá vào mông, đành phải lúng túng ngồi ở cái ghế bên cạnh.

Tên mập họ Chử toát mồ hôi lạnh đầy người, như ngồi trên bàn chông, cũng không dám chùi.

Viên Tả Tông hiểu ý mỉm cười.

Từ Phượng Niên huýt sáo một tiếng, cầm lấy một khối gấm Tứ Xuyên quấn ở trên cánh tay, gọi mâu chuẩn do Chử mập mạp nuôi đến, cầm một ly ngọc lưu ly đựng đầy rượu nho ngon, ra vẻ thở dài nói:

"Tiểu Bạch a tiểu Bạch, 3 năm này khổ cho ngươi rồi, rượu không có uống, thịt không được ăn, thiếu chút nữa bị ta người giết rồi đem hầm, ta có lỗi với ngươi."

Đại trụ quốc vẻ mặt xấu hổ, liên tục thở dài.

Nữ tỳ Khương Nê dung mạo càng lớn càng khuynh quốc khuynh thành nhẹ nhàng cười lạnh.

Nghĩ thầm con mâu chuẩn trắng như tuyết này cũng không thích gặp người như nàng.

Loại chim cắt hiếm thấy này chỉ tồn tại trong vùng băng thiên tuyết địa ở bắc Cẩm Châu, thợ săn chỉ cần bắt được một con, thì được miễn tội chết trừ tội phản quốc.

Năm đó ngay cả quyền quý Tây Sở cũng không tiếc ngàn vàng cầu mua linh vật có biệt danh "Thanh Bạch Loan" này, nhưng vẫn chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

Con ở trên cánh tay Từ Phượng Niên càng không tầm thường, là "Lục Niên Phượng" tối cực phẩm trong Thanh Bạch Loan, còn hiếm có quý báu hơn cả "Tam Niên Long".

Lãnh địa Ung Châu từng có một gia tộc quyền thế lấy ngàn lượng hoàng kim cùng 3 mỹ phụ cầu đổi "Tiểu Bạch", lại bị Từ Phượng Niên ương ngạnh kêu cút ở ngay trước mặt, vị quyền quý lừng lẫy này ở lãnh địa của mình muốn gió được gió muốn mưa được mưa, chỉ đành phải chịu nhục.

Từ Phượng Niên hừ hừ nói: "Từ Kiêu, ta hỏi ngươi, nhi tử bị người ta khi dễ, làm cha, nên như thế nào?"

Bạn đang đọc Tuyết Trung Hãn Đao Hành 「D」 của Phong Hỏa Hí Chư Hầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.