Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở ra ấn ký Thần Vũ

Phiên bản Dịch · 1312 chữ

Nhưng là một vị mẫu thân, nàng chắc chắn phải cổ vũ con của mình, cho hắn niềm tin.

Quốc gia mà Trương Nhược Trần đang ở tên là "Vân Võ quận quốc", chỉ là một nơi trong ngàn vạn quận quốc của đông vực Côn Luân giới.

Cái gọi là quận quốc thật ra cũng là một quận của Đế quốc trung ương thứ nhất, hàng năm nhất định phải nộp thuế cho Đế quốc trung ương thứ nhất.

Quốc quân của quận quốc gọi là "quận vương".

Thân phận hiện tại của Trương Nhược Trần cũng là nhi tử thứ chín của Vân Võ quận vương.

Nằm thẳng trên chiếc giường gỗ lạnh băng, cứng rắn, Trương Nhược Trần vẫn đang suy nghĩ đến việc đại điển tế tự ngày mai.

"Nguyên chủ của thân thể này đến 16 tuổi lại chưa mở ra 'ấn ký Thần Vũ', chắc chắn là người bị chư thần vứt bỏ. Ta phải làm thế nào mới có cơ hội mở ra 'ấn ký Thần Vũ' càng lớn hơn?"

Ở Côn Luân giới, muốn mở ra "ấn ký Thần Vũ" nhất định phải nhận được sự công nhận của thần linh.

Được gọi là Vũ quyền thần thụ.

Lúc diễn ra đại điển tế tự, giữa thần giới và Côn Luân giới sẽ xuất hiện một Thiên địa thần kiều kết nối hai giới, sau khi chư thần hưởng dụng tế phẩm sẽ ban cho một vài người thiên phú loại "ấn ký Thần Vũ", giúp bọn họ mở ra cánh cửa tu luyện.

Người có thiên phú càng cao thì có thể đạt được "ấn ký Thần Vũ" càng sớm hơn.

Đời trước, lúc Trương Nhược Trần còn là thai nhi trong bụng đã mở ra "ấn ký Thần Vũ", có thể nói là trời sinh kỳ tài.

Đời này, đến 16 tuổi lại còn chưa mở ra "ấn ký Thần Vũ", trên cơ bản cũng là người bị chư thần vứt bỏ, dù ngày mai lại tham gia đại điển tế tự gần như không có khả năng thu hoạch được "ấn ký Thần Vũ".

Trương Nhược Trần không cách nào chìm vào giấc ngủ, ngồi dậy từ trên giường, trong tay cầm một viên tinh thạch màu trắng hình dáng hạt táo, hai đầu bén nhọn, ở giữa lập thể, trong suốt sáng long lanh, không có chút tạp chất nào.

Hắn bắt đầu nghiên cứu viên tinh thạch màu trắng này, có lẽ nó có thể giúp mình nhận được sự công nhân của một vị thần linh nào đó, mở ra "ấn ký Thần Vũ".

Viên tinh thạch màu trắng này là món quà Minh Đế tặng cho hắn vào lễ trưởng thành 16 tuổi.

Trương Nhược Trần cũng không biết rốt cuộc viên tinh thạch màu trắng này là thứ gì, chỉ luôn đeo nó ở trên người, không ngờ đến 800 năm sau nó vẫn còn ở trên người mình.

"Ta từ 800 năm trước đến 800 năm sau, biết đâu cũng có liên quan với nó."

Trương Nhược Trần vuốt ve viên tinh thạch màu trắng, đôi mắt nhắm lại, trong đầu hiện ra bóng dáng phụ thân Minh Đế, cũng không biết phụ thân còn sống trên đời không?

Một đêm này, vương thành đổ cơn tuyết lớn.

Sáng sớm hôm sau, toàn bộ vương thành đều bị tuyết đọng thật dày bao trùm, bao trùm lên một lớp tuyết đọng lên từng tòa cung điện, lầu các, đình đài màu đỏ thắm.

Ngày đông chí, một ngày rét lạnh nhất trong cả năm.

Toàn bộ võ giả trong vương thành tụ tập ở bên ngoài Chư Hoàng từ đường, do quận vương dẫn đầu tế tự chư thần.

Bên ngoài Chư Hoàng từ đường dùng đá lớn dựng lên một tòa tế đàn cổ kính, trên tế đàn không chỉ buộc hàng vạn súc vật, trâu, dê, heo… Còn có rất nhiều man thú cường đại bị xích sắt khóa lại.

Văn võ bá quan, tu sĩ võ đạo, vương tử tần phi, vô số thiếu niên và thiếu nữ chờ đợi mở ra ấn ký Thần Vũ, thậm chí còn có một số trẻ sơ sinh còn trong tã lót.

Đây là buổi lễ long trọng nhất cả nước, không chỉ có vương thành, mỗi một tòa thành trì, mỗi một trấn nhỏ, mỗi một thôn xóm trong Vân Võ quận quốc đều tổ chức tế tự.

"Chậc chậc! Cửu đệ, ngươi cũng đã 16 tuổi, dù tham gia đại điển tế tự cũng không có khả năng thu hoạch được 'ấn ký Thần Vũ', cần gì đến làm mất mặt xấu hổ?"

Bát vương tử Trương Tể chắp hai tay sau lưng, cười lạnh.

Lục vương tử đứng bên cạnh Bát vương tử, khuôn mặt lạnh lùng nói: "Đều nói rồng sinh chín con đều có sự khác biệt. Phụ vương là nhân vật anh hùng thế nào lại sinh ra một phế vật như ngươi, 16 tuổi còn chưa mở ra 'ấn ký Thần Vũ', mặt mũi của vương tộc đều bị ngươi làm mất sạch. Ngươi sống ở trên đời làm gì? Vì sao không chết đi?"

Câu nói này hơi quá đáng nhưng cũng là tiếng lòng của mấy vị vương tử có mặt.

Tình thân trong nhà đế vương là bạc bẽo nhất, lúc này được phát huy vô cùng tinh tế.

Ở Côn Luân giới cũng không có nhiều người có thể mở ra "ấn ký Thần Vũ", trong mười người nhiều nhất chỉ có một người, có thể nói địa vị của mỗi một vị võ giả đều cực cao.

Đương nhiên đối với cường giả võ đạo lại là một chuyện khác, cao thủ võ đạo có huyết mạch cường đại, con cái đời sau cũng truyền thừa huyết mạch cường đại, xác suất mở ra "ấn ký Thần Vũ" cũng lớn hơn.

Vân Võ quận vương có tất cả chín nhi tử, trong đó tám người đều mở ra "ấn ký Thần Vũ", chỉ có Trương Nhược Trần đã 16 tuổi vẫn chưa mở ra "ấn ký Thần Vũ", biến thành trò cười của vương tộc.

Rất nhiều người đều mỉm cười gọi hắn là "hổ phụ sinh khuyển tử".

Thậm chí trong triều còn có một số tin đồn nói Trương Nhược Trần không phải nhi tử ruột thịt của Vân Võ quận vương, mặc dù chỉ là tin đồn nhưng cũng khiến người trong vương tộc mất mặt.

Cho nên, phần lớn những vương tử khác đều cho rằng Trương Nhược Trần là sự sỉ nhục của vương tộc, căn bản không coi hắn là huynh đệ ruột, hận không thể để hắn sớm chết đi.

Mấy năm gần đây, ngay cả Vân Võ quận vương cũng hơi xa lánh Trương Nhược Trần và Lâm phi.

Trong sự xa lánh của phi tần và vương tử khác, cuối cùng đêm qua Trương Nhược Trần và Lâm phi đã bị đuổi ra khỏi chủ điện, bị ép dọn đến thiên điện.

Trương Nhược Trần chỉ yên lặng đứng ơ đó, cũng không để ý đến Lục vương tử và Bát vương tử.

Trước khi chưa có đủ thực lực, bất kỳ tranh cãi miệng lưỡi nào chỉ khiến người khác càng coi thường ngươi.

Lâm phi và mấy vương phi khác đứng chung một chỗ, thấy Trương Nhược Trần bị xa lánh cũng vô cùng đau lòng nhưng lại không có cách nào.

"Đại điển tế tự, bắt đầu!"

Quốc sư Vân Võ quận quốc đứng trên tế đàn cầm một quyển chúc văn, bắt đầu đọc diễn cảm.

Sau đó, bên trên tế đàn thổi loa xoắn ốc, sừng xỡ lớn, từng vị cung nữ mặc thải y thướt tha gõ khánh, chuông nhạc, chiêng cùng đủ loại mười sáu nhạc cụ.

Bạn đang đọc Vạn Cổ Thần Đếㅤ của Phi Thiên Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.