Tô Tiểu Mạn
Trần Dương thoải mái đến nơi làm việc, đến bây giờ hắn vẫn còn sợ hãi về sức ăn của bản thân, một bữa sáng lúc nãy ít nhất phải bằng lượng ăn ba bốn ngày bình thường của người khác chứ không ít, không biết ví tiền cảu mình có chịu nổi không.
Tất cả thức ăn đi vào cơ thể đều lập tức được chuyển hóa thành nội lực, hít một hơi thật sâu, chưa bao giờ Trần Dương cảm thấy không khí buổi sáng lại trong lành như vậy, cơ thể căng tràn sức sống.
Cảnh giới tu luyện theo như Nguyên Lão nói thì chia ra thành Hậu Thiên, Tiên Thiên, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh...
Hậu Thiên chia làm 8 tinh tương đương với tám đường kinh mạch cơ bản gọi là kỳ kinh bát mạch, đả thông 8 mạch có thể lập tức Trúc Cơ hoặc tiếp tục đả thông ẩn mạch trong cơ thể, bất quá nếu chỉ đả thông kỳ kinh bát mạch thì cả đời vô vọng Kết Đan.
Đạt đến Tiên Thiên viên mãn chính là đả thông thập nhị chính kinh, đem 12 kinh mạch hoàn toàn thông suốt, Nguyên Lão đã nói Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh này hoàn toàn có thể giúp hắn làm được điều này.
Hiện tại Trần Dương mới là Hậu Thiên nhất tinh nhưng hắn đã cảm nhận được sức mạnh ghê gớm khác người, hắn hoàn toàn có thể đánh bại năm người cùng lúc, không thể tưởng tượng nổi những cảnh giới phía sau kia đến thế nào mạnh mẽ.
Nguyên Lão cũng trầm ngâm:
- Linh khí ở nơi đây quá thưa thớt, thậm chí có nơi còn không tồn tại, muốn tu luyện được trong hoàn cảnh này chỉ có thể dựa vào huyết khí trong cơ thể ngươi, cố gắng tìm biện pháp bổ xung khí huyết đi, bổn Quân không muốn ngươi bị ép thành một cái xác khô chút nào, thỏa thuận của hai ta vẫn còn chưa hoàn thành đâu.
Trần Dương nghe vậy cười khổ, vừa mới đột phá tầng đầu tiên mà đã biến hắn thành cái xác khô rồi, không biết những tầng sau lại kinh khủng như thế nào, mà ví tiền của ta cũng sẽ không chống đỡ nổi a, lương tháng có năm mươi vạn làm sao đủ a, tiền nhà đã ngốn mất một nửa rồi, lại còn chi phí sinh hoạt, nói chung là tu luyện thật tốn kém.
Đi đến nơi làm việc, khung cảnh vẫn nhộn nhịp như mọi hôm, chỉ thấy Dương Lỗi đang nhàm chán theo dõi tivi, cũng chỉ là mấy vấn đề thời sự bình thường, Trần Dương mới đi lên chào hỏi:
- Dương ca! Ta đến đổi ca, ngươi khỏe chứ!
Dương Lỗi mệt mỏi than vãn:
- Ngươi thì sướng rồi, cả đêm nằm ngủ còn ca ca đây phải thức trắng để làm việc!
Trần Dương trợn mắt, chỉ việc thức xem phim mà ngài cũng có thể than vãn được, ban ngày ta mới phải chạy việc a, xoa xoa cái mũi nói:
- Ai dô, xem ra công việc cũng không nhàn hạ gì, đúng là kiếm tiền chưa bao giờ là đơn giản cả.
- Ngươi thì biết gì? Tối qua ở đây xảy ra một việc vô cùng lạ, ta đang trực đêm thì bộ đàm tầng 25 tự nhiên lại nối máy bảo ta lên giúp họ xem lại hệ thống ống thoát nước, ngươi nói xem đó đâu phải công việc của ta, nhưng ta vẫn phải lết lên xem, vậy mà đến nơi không hề có ai còn thức, gõ cửa mà cũng không ai thèm thưa, thử hỏi có tức không chứ.
Dương Lỗi tức giận nói.
Đổ mồ hôi hột a, đại ca ngươi không biết nơi đó đang bị phong tỏa sao, làm gì có ai sống ở đó nữa, có phải là ngươi gặp 'thứ đó' không, Trần Dương sợ hãi lau mồ hôi.
Nguyên Lão mỉa mai nhìn hắn nói:
- Ngay cả ta cũng tồn tại, ngươi cũng có thể tu luyện, cớ gì không thể tồn tại những thứ khác chứ!
- Tiền bối nói chí phải!
Trần Dương lập tức minh bạch, đúng vậy, không thể dùng ánh mắt trần tục để xem xét thế giới này được.
Thúc dục nội lực chạy qua mắt, Trần Dương thấy thế kinh hãi, phía sau Dương Lỗi vậy mà tồn tại một luồng hắc khí đang cuộn chặt lại vào cổ hắn, nội lực tan đi tất cả lại trở lại bình thường, Nguyên Lão có chút ngạc nhiên nói:
- Ồ! Không ngờ thứ này lại tồn tại ở đây!
- Nguyên Lão ngài biết?
- Thứ này chính là âm khí, xuất phát từ lệ quỷ cấp thấp, bị nó quẩn phải sẽ khiến tinh thần suy nhược, lâu ngày sẽ thấm vào lục phủ ngũ tạng biến ngươi thành một cái xác sống, nhưng ta xem ra với từng kia thì vẫn chưa đủ, chỉ cần tên kia đi ra ngoài là sẽ bị dương khí đanh tan ngay.
- Má ơi quỷ!
Không ngờ thứ này thật sự tồn tại, vậy tầng 25 thật ra là có ma quỷ đang giở trò, vậy cái chết của mấy người kia xem ra cũng có thể giải thích.
Trần Dương cũng phải bội phục nhìn vị Dương ca trước mặt, đúng là một người có sở thích kỳ quặc, lá gan không nhỏ chút nào!
- Dương ca, ngươi đi nghỉ đi, nếu mệt mỏi như vậy thì để ta làm luôn ca đêm cho được không?
Trần Dương dùng tay vỗ vai Dương Lỗi chân thành nói, khi bàn tay mới chạm vào hắn liền thúc dục nội lực vào bàn tay và mắt lập tức lôi đoàn âm khí kia ra.
Dương Lỗi cảm động nhìn hắn nói:
- Nếu tiểu đệ đã xó lời thì ta cũng không từ chối, nhưng để ngươi làm việc cả một ngày cũng khiến ta áy náy!
- Đại ca cứ yên tâm, tinh thần của ta rất tốt, ngươi an tâm về đi! À mà nhớ hôm sau cầm theo mấy cái ảnh ngươi chụp đến nhá.
Tiễn Dương Lỗi đi về, Trần Dương quay lại chỗ ngồi, lật tay một cái, đoàn âm khí kia xuất hiện trong tay, tuy nhiên hắn đã đem nội lực của mình bao phủ lại.
Chỉ thấy đoàn hắc khí kia như gặp đại địch điên cuồng tán loạn làm hắn có chút chật vật, vội vàng đem nội lực dồn vào tay bóp mạnh một cái, một làn khói trắng từ trong tay hắn bốc lên, đám âm khí kia bây giờ đã tan biến như chưa từng tồn tại.
- Chỉ một đoàn âm khí đã khiến ta chật vật như vậy, không biết thứ ở trên tầng 25 kinh khủng đến thế nào.
Lần đầu tiếp xúc đã gặp phải tồn tại như vậy khiến Trần Dương không một chút vui vẻ, tu luyện, chỉ cần mạnh thêm là sẽ không phải lo sợ những thứ khác, phân phó Nguyên Lão một tiếng rồi vận chuyển Dịch Cân Tẩy Tủy Kinh tiếp tục rèn luyện.
...
- Tiểu tử, có người đến!
Nguyên Linh Chân Quân kéo hắn từ trong nhập định thoát ra, Trần Dương nhẹ nhàng thu công bước ra ngoài, đúng là không được yên ổn, xem chừng có khi phải chuyển đến nơi nào yên tĩnh một chút mới được.
Bên ngoài một đám lưu manh đang vây quanh một cô nữ sinh thiếu nữ tầm tuổi học sinh cấp ba, chỉ thấy đám người ai nấy khuôn mặt đều hiện lên vẻ thèm khát, ánh mắt dâm tà quét khắp người thiếu nữ cười lớn:
- Vị tiểu mỹ nữ này, hay là hôm nay đi chơi với các đại ca có được không?
- Hắc hắc, hay là để bọn ta đưa ngươi về, con gái ra đường một mình nguy hiểm lắm, đại ca hứa sẽ chiều chuộng ngươi nha!
Thiếu nữ chán ghét nhìn đám người lạnh lùng nói:
- Hôm nay tâm trạng của bổn cô nương không tồi, không muốn động thủ với các ngươi, bây giờ thì cút đi!
- Hừ, tiểu cô nương thật độc mồm độc miệng, bất quá ca thích, hé hé ...
- Đúng là thiếu nữ chưa trải sự đời, ngươi cho rằng lão tử đang hỏi ý kiến của ngươi sao, ngoan ngoãn mà phục vụ bọn ta cho tốt, nếu làm chúng ta thoải mái thì còn cho ngươi chút tiền a, ha ha ha...
Thầm hô không ổn, Trần Dương vội vàng chạy đến la lên:
- Uy, các ngươi làm việc thì đi ra chỗ khác, đừng đứng trước nơi ta làm việc hành sự chứ, có gì thì tìm nơi nào kín đáo mà làm!
Thiếu nữ chưa biết tên: ...
Đám lưu manh: ...
Ngươi xác định là không nhầm kịch bản đấy chứ, Nguyên Lão che mặt, không phải là ngươi phải lao lên giáo huấn đám này một trận cứu vị tiểu cô nương kia diễn ra một màn anh hùng cứu mỹ nhân chứ, ra bài thế này thì ai đỡ nổi cơ chứ.
Tô Tiểu Mạn bất mãn liếc Trần Dương một cái, từ trước đến giờ nàng chưa từng gặp tên nào thiếu phong độ như thế, mọi ngươi khi nhìn thấy nàng ai mà không nâng niu chiều chuộng sợ nàng bị trầy xước từng chút một, đây là lần đầu tiên có người đối đãi với nàng như vậy.
Sắc mặt nàng trầm xuống có chút tức giận quát:
- Hừ, tâm trạng của bổn cô nương chính là vì tên kia mà thay đổi rồi, có trách thì trách tên kia nhiều chuyện, các ngươi hôm nay coi như xui xẻo!
Trước ánh mắt kinh ngạc của Trần Dương cùng đám người đi đường xung quanh, Tô Tiểu Mạn nhanh như chớp đánh ngã từng tên một, đơn giản như đánh ngã một con gà vậy, đám lưu manh trước còn hùng hổ dọa nạt vậy mà bị đánh thành nhừng con cún nhỏ chỉ biết rên lên thống khổ.
Trần Dương không kinh ngạc về bản lĩnh cảu nàng mà thứ làm hắn ngạc nhiên là luồng khí lưu lam sắc vây quanh Tô Tiểu Mạn kia, tứ đó chính là nội lực, không ngờ vừa nhập đạo đã gặp đạo hữu, có điều nhìn qua so với hắn mạnh hơn nhiều lắm.
Tô Tiểu Mạn phủi tay nhàn nhạt nhìn Trần Dương một cái khiến hắn rùng mình, chọc phải đại phiền toái rồi.
Vội vàng chỉnh lại sắc mặt, Trần Dương mỉm cười nói:
- Đã không có việc gì thì tôi cũng đi đây!
- Đứng lại!
Tô Tiểu Mạn hô lên, cước bộ của Trần Dương lập tức dừng lại, quay ra mỉm cười thân ái:
- Tiểu cô nương có chuyện gì sao? Ta còn phải đi làm việc nha, ngươi đây là đang trốn học ra ngoài sao? Còn không mau trở về.
- Ngươi!... Hừ, bản cô nương không muốn tính toán với ngươi!
- Vậy thì ta đi a?
- Không được, ngươi là bảo vệ ở đây sao, ta muốn thuê căn phòng xảy ra án mạng hôm qua.
Lần này Trần Dương thật sự bất đắc gĩ, ta làm bảo vệ chứ có phải osin vạn năng đâu mà sao ai có việc gì cũng đổ hết lên người ta là sao, lương tháng bèo bọt không phải để ta làm những chuyện như vậy, bất quá hắn vẫn không dám tỏ ra một chút bất mãn nào, lắc đầu nói:
- Vậy thì không được rồi, cả tầng 25 hiện đang bị phong tỏa, muốn gì thì có thể trực tiếp liên hẹ với giám đốc a.
- Nhưng ta thật sự có chuyện quan trọng cần làm, hay chỉ thuê một đêm thôi có được không?
- Không được!
Sau một hồi năn nỉ thì Tô Tiểu Mạn cũng phải bỏ cuộc trước thái độ cứng rắn mềm cứng không ăn của Trần Dương, trước lúc đi còn quay lại nói với hắn một câu đầy ẩn ý:
- Ngươi tên Trần Dương đúng không, Tô Tiểu Mạn ta nhớ kỹ ngươi rồi!
Tuy nàng rời đi nhưng ánh mắt vẫn không ngừng quan sát lên tầng 25 của tòa nhà, khuôn mặt có chút ngưng trọng, Trần Dương cũng lười để ý quay trở về.
Nguyên Lão lúc này cũng thở ra một hơi nói:
- Không ngờ nơi này lại xuất hiện một thiên tài đáng sợ như vậy!
- Ý lão nói là Tô Tiểu Mạn kia sao?
- Đúng vậy, tiểu cô nương kia xem ra cũng chỉ mười lăm mười sáu tuổi vậy mà có thể đạt đến Tiên Thiên võ giả đích xác không tầm thường chút nào, ngươi chắc cũng nhìn thấy lam quang bao quanh nàng đúng không, đó không phải là nội lực mà chính là chân nguyên lực, dạng cao cấp hơn của nội lực, cái kia chính là chân khí li thể đặc trưng của Tiên Thiên cảnh giới.
Trần Dương có chút kinh nghi về thực lực của Tô Tiểu Mạn, trong điều kiện như vậy mà có thể đạt được thành tựu đáng nể như vậy, thiên phú của nàng thật kinh khủng, hắn cũng phải lau mắt đánh giá lại lần nữa về thế giới này, ngọa hổ tàng long, không thể coi thường cao thủ trong thiên hạ.
- Bất quá cũng không cần quá lo lắng, người như tiểu cô nương kia cũng coi như là thiên phú đỉnh cao nhất cái vị diện này rồi, ngươi không phải là không có khả năng đuổi kịp nàng, có Đệ Nhất Thư vô đối kia đơn giản không ngán bất cứ ai.
- Chắc chắn Tô Tiểu Mạn đã nhận ra tầng 25 kia có vấn đề, tám chín phần là muốn lên đấu pháp với con lệ quỷ trên đó, Nguyên Lão ngươi nói nàng có bao nhiêu phần thắng?
- Mười phần!
Đăng bởi | ThánhThủThầnMa |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |