Tẩu hỏa nhập ma (1)
Sau sau khi từ Hoài Ngọc Các trở về, Diệp Túy Yên tinh thần phấn chấn nàng lập tức leo lên giường mà tu luyện. Sau khi ngồi đúng tư thế xếp bằng như trong tiểu thuyết nàng hay đọc, Diệp Túy Yên bắt đầu mở trang sách đầu tiên ra vừa đọc hết trang đầu tiên ngay lập tức trong đầu nàng liền hiện ra hình ảnh một người đang ngồi tu luyện nó chân thật tới mức nàng còn thấy được từng hành động chi tiết nhỏ khi người đó bắt đầu dẫn linh khí vào người, như hiểu được đây chính là bí pháp truyền thụ mà chưởng môn vừa cho ngay lập tức Nàng liền nhắm mắt lại làm theo từng hành bỗng nhiên trong cơ thể xuất hiện hiện cảm giác lạ cơ thể như có một luồng gió mát thổi vào, tinh thần đột nhiên phấn chấn khiến cho nàng cảm thán:
“Đây chính là linh khí nhập thể sao? Vậy lúc này nàng đã chính thức trở thành một tu sĩ luyện khí kỳ rồi ư? Nhưng sao nàng đọc trong các tiểu thuyết, việc tu luyện rất khó khăn kể cả là cảnh giới đơn giản nhất như luyện khí một người có linh căn trung phẩm cũng có thể mất vài năm để lĩnh ngộ cách dẫn khí nhập thể, cho dù được truyền thụ trực tiếp cách lĩnh ngộ cũng không đến mức nhanh như vậy. Hay là nói ta đây lại là thiên tài”
Nghĩ tới đây Nàng hưng phấn đến mức ngửa mặt lên trời mà cười thật lớn tiếng cười này vang ra khỏi phòng khiến cho những đệ tử trong môn khi đi ngang nghe thấy liền cảm thán.
Một nam đệ tử nói: “Người trong phòng này không phải là đệ tử mới gia nhập hay sao? Sao nhanh như vậy đã bị tẩu hỏa nhập ma rồi?”
“ Bởi mới nói, tu tiên thật không dễ dàng…haiz chúng ta đi báo cho các vị trưởng lão đi” - Đệ từ đi chung đáp lời
Thế là một lúc sau trong lúc Nàng đang cười thì bỗng cánh cửa phòng nàng bị một nguồn sức mạnh đá bay đi Trung Ưu trưởng lão hốt hoảng bay vào dùng tay đặt lên hay vai nàng mà vừa lay dằn vặt nàng một cách mạnh mẽ khiến cho cả người Diệp Túy Yên như đang bị xoay vòng, nàng còn chưa kịp phản ứng đã thì đầu óc của nàng bị vị trưởng lão kia làm cho quay cuồng,. Trung Ưu trưởng lão thấy gương mặt của Diệp Túy Yên đỏ bừng, đôi mắt mờ đục, miệng nàng sùi cả bọt mép, ông không nghĩ nàng chưa gì đã tâm ma ăn mòn tẩu hỏa nhập ma nặng đến vậy. Liền gào thét tên của nàng:
“ Diệp Túy Yên!!!!!!!......Diệp Túy Yên!!!! Ngươi sao lại thành ra thế này vậy ? Sao mới đây đã bị tẩu hỏa nhập ma nặng đến mức này rồi??? Mau tỉnh lại đi”
Trung Ưu rưởng lão nào biết, chính ông là thủ phạm làm cho Diệp Túy Yên ra nông nổi này đâu. Trong đầu ông lúc này chỉ toàn là cảm giác tội lỗi, vì mới hôm qua nàng bị ông và A Trung làm cho thê thảm như vậy, ông tốt xấu gì cũng là người hiểu chuyện, là một trưởng lão của tông môn, lương tâm cắn rứt còn đang nghĩ cách bù đắp nhưng thế nào mà bây giờ Diệp Túy Yên lại nằm đây mà tẩu hỏa nhập ma rồi…Diệp Túy Yên đầu óc quay cuồng nghe cái gì mà tẩu hỏa nhập ma, nhưng Nàng chỉ có thể mơ hồ nói ra vài câu:
“Thiên….Thiên tài…Ta là thiên tài”
Trung Ưu trưởng lão nghe vậy liền cảm thấy nàng chính là ôm hy vọng khát khao tu luyện để trở thành thiên tài đến mức tẩu hỏa nhập ma đây mà. Tu tiên thật sự quá khó khăn rồi, lại dễ dàng khiến cho người ta rơi vào tâm ma như vậy:
“ Thật đáng tiếc ta còn định chuộc lỗi với con bé bằng cách cho con bé vào làm đệ tử nội môn thế nhưng chưa gì con bé đã tẩu hỏa nhập ma rồi… Không được phải mau cứu con bé mới được mình không thể cứ trơ mắt nhìn một đứa trẻ ôm khát khao mà chết được”
Ông lấy lại tinh thần liền phất tay một cái liền xuất hiện một luồng ánh sáng màu xanh lá cây nồng đậm linh khí mà mạnh mẽ bay thẳng về hướng phòng ngủ của Tiết Thanh Hà chưởng môn, Luồng ánh sáng cứ thế mà luồng qua khỏi các ngõ ngách mà tìm đến phòng của chưởng môn. Tiết Thanh Hà lúc này đang ngồi ăn sáng bỗng cánh cửa phòng ông bị một loại sức mạnh đá bay tới chỗ ông, Tiết Thanh Hà liền dùng linh lực đỡ thế nhưng tô mì của ông lại không may mắn như vậy lại bị nguồn linh lực của Trung Ưu trưởng lão phóng tới hất tô mì vào người của tiết Thanh Hà.
Tiết Thanh Hà: ….
Ông bắt đầu phẫn nộ trong nguồn ánh sát đó lại phát ra âm thanh: “Lão già! Ngươi mau đến phòng của đệ tử ngoại môn mới gia nhập Diệp Túy Uyên đi!... Con bé tẩu hỏa nhập ma rồi”
Tiết Thanh Hà nghe xong liền hoảng hốt mà quên mất trên người ông đang dính đầy mì và nước súp, ông liền dùng Tốc Ảnh Thuật mà tốc biến đến phòng của Diệp Túy Yên, đến nơi ông hớt hải chạy vào ông thấy gương mặt Diệp Túy Yên đỏ bừng, đôi mắt mờ nhạt, trên miệng còn sủi bọt. Ông cảm thấy cho dù tẩu hỏa nhập ma không đến mức như vậy đây chắc chắn là có vấn đề, chuyện lớn như vậy phải báo cho các trưởng lão còn lại biết mới được. Ông liền làm theo cách của Trung Ưu trưởng lão mà phất tay chỉ thấy hai nguồn ánh sáng đầy linh lực màu đỏ tách ra hai hướng, một hướng bay thẳng về nhà vệ sinh, một hướng lại bay về phòng của Lam Thanh trưởng lão, lúc này Lam Thanh trưởng lão cũng giống như tiết Thanh Hà đang ngồi ăn thì nguồn linh lực phá cửa mà xông tới, nhưng lần này Lam Thanh trưởng lão lại dễ dàng phá bỏ sức mạnh của nguồn linh lực, cánh cửa thì hư hỏng nặng nhưng cái bánh bao trên bàn vẫn còn nguyên và cả người của ông vẫn sạch sẽ. Khi nghe được tin tức đồng tử trong mắt ông khẽ giãn lập tức thân ảnh của ông biến mất khỏi phòng.
Lạc Thái Trưởng Lão thì không được may mắn như thế, ông đang đi vệ sinh vì tông môn quá nghèo nàn nên hai nhà vệ sinh cho nam và nữ mỗi bên chỉ có đúng một gian phòng cho nên lúc ông đang ngồi trong nhà vệ sinh thì ở ngoài có rất nhiều đồ đệ đang xếp hàng chờ đợi. Đang trong lúc cao trào bỗng nhiên nguồn linh lực lao đến khiến ông không kịp phản ứng, cánh cửa của nhà vệ sinh bị đá bay làm cho đầu tóc của ông cũng bay lên bù xù, âm thanh trong nguồn linh lực truyền đến khiến ông hoảng hốt không kịp chùi giang môn* mà kéo quần bay thẳng đến phòng của Diệp Túy Yên. Các đệ tử đứng bên ngoài điều đã cứng đơ mình, họ không tin được vào mắt mình lúc nãy có phải họ vừa thấy Lạc Thái Trưởng lão đang đi vệ sinh thì cánh cửa bay mất không? Nhưng vừa nãy ông chưa gì đã kéo quần bay mất, xấp giấy ông mang theo vẫn còn nguyên vậy có phải nói trưởng lão đã quên chùi giang môn rồi ư?
*Giang môn 〈 肛門 ⟩: lỗ đí.t, hậu môn.
Đăng bởi | Thienkhanhtieuhuu |
Thời gian |