Tẩu hỏa nhập ma (3)
Chưởng môn cùng các trưởng lão bắt đầu rơi vào trầm tư khiến không khí trong phòng trở nên nặng nề, gương mặt của những người đàn ông trung niên bỗng dưng xuất hiện thêm nhiều nếp nhăn hơn đặc biệt là Trung Ưu trưởng lão, mặc dù ông là người trẻ nhất trong 4 người thế nhưng ông lại có ngoại hình già yếu hơn những người còn lại bộ dạng già nua, tóc bạc trắng dài đến hông được búi lên bằng một cây trâm làm từ gỗ trông rất có tiên khí, râu của ông cũng bạc phơ mà dài đến ngực rồi, âu cũng là do một mình ông quản lý hai nơi, sổ sách chi tiêu trong tông môn cũng một tay ông đảm nhiệm mà. Hôm nay gặp loại tình huống này khiến ông không khỏi khó khăn suy nghĩ đến mức đã già còn già thêm.
Tiết Thanh Hà cũng đang mải suy nghĩ, khi ông ngước mặt lên thấy gương mặt của Trung Ưu trưởng lão như vậy không nhịn được mà đã lên tiếng:
“ Lão Trung….”
Trung Ưu nghe vậy liền đưa mắt nhìn qua: “hửm?”
“Ông xấu quá…” - Tiết Thanh Hà vẻ mặt khổ sở đáp lời.
Lam Thanh cùng với Lạc Thái bị sốc nhưng không biết nói gì: …
Trung Ưu đột nhiên bị chê mà phẫn nộ hét lớn vào mặt của Tiết Thanh Hà: “ Lão cẩu ngươi rốt cuộc có được bình thường không hả????? Chuyện trọng đại thì không lo, lại đi chú ý đến ta, còn chê ta nữa… sao ông không nhìn lại mình xem có trẻ hơn là bao không??”
Một câu chửi nội lực bay thẳng vào mặt Tiết Thanh Hà khiến ông bất lực đứng yên, hai người còn lại chỉ nhìn Trung Ưu mà đứa ngón tay cái lên (trưởng lão thật lợi hại), một lần chửi này của ông ấy có thể rửa mặt cho Thanh Hà luôn rồi. Trung Ưu trưởng lão nhìn ngón tay của hai người họ mà hài lòng vừa gật đầu vừa vuốt râu biểu thị (quá khen rồi!).
Sau một khi Trung Ưu chửi xong thì căn phòng vừa nhộn nhịp lại rơi vào nốt lặng một lần nữa, tất cả đều thở dài một cái “Haiz”
Phía ngoài phòng hầu như tất cả đệ tử nội môn và ngoại môn đều tập hợp lại hóng hớt, bọn họ chứng kiến các trưởng lão chửi mắng nhau, rồi nghe họ bàn luận mà ở ngoài cũng nhốn nháo bàn luận.
“Không ngờ chưởng môn lại bị Trung Ưu trưởng lão chửi như vậy ha.”
…
“ Vậy Diệp Túy Yên đã thật sự tẩu hỏa nhập ma sao?”
…..
“Vậy Lạc Thái trưởng lão đã chùi giang môn chưa nhỉ” một nam đệ tử nói (hắn là đệ tử lúc nãy ở nhà vệ sinh)
Tất cả mọi người đều sửng sốt:
“Hả?”
“Gì?”
“??????”
Bỗng tiếng một nam tử trẻ tuổi vang lên xé tan sự ồn ào đó: “Hôm qua cô ây một thân đi bộ từ chân núi lên đây, rõ ràng là có sự nhẫn nại rất lớn sao lại tẩu hỏa nhập ma chứ, chắc chắn có hiểu lầm”
Sau khi chất giọng thanh tao vang lên, đám đông im lặng mà quay đầu lại nhìn chỉ thấy có 3 thanh niên đang đứng nhìn vào trong phòng, họ không chen lấn mà chỉ đứng từ xa vì thế không ai biết họ đến lúc nào. Sau khi nhìn thấy ba người họ tất cả các nữ đệ tử đều nhốn nháo đứng ngồi không yên, tim đập thình thịch họ chỉ hận không đủ dũng khí để đến ôm họ. Vậy họ là ai???
Lúc này trong phòng Lam Thanh khi nghe câu nói này vang lên ông như liền suy nghĩ ra cái gì đó mà hỏi Trung Ưu: “ Này Lão Trung! Ông đã kiểm tra qua cơ thể của Diệp Túy Yên chưa?”
Lão Trung đang hả hê vì hành động lúc nãy của mình đột nhiên nghe câu hỏi liền tỉnh hồn mà cố nhớ lại từng khoảnh khắc, lúc ông mới nghe được tin liền hớt hải lao đến đây cho tới khi ông lay người con bé, sau đó con bé ngất ông liền gọi cho chưởng môn đến rồi mọi người lại tập trung ở đây, nhớ xong hết vị trưởng lão giật mình mà trợn mắt, hai tay đập vào nhau:
“Ha! nhớ rồi ta chưa kiểm tra gì hết, mới đến đã thấy tình hình nguy hiểm như vậy làm gì nhớ đến việc này”
Lam Thanh trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi dần tiến đến gần giường của Diệp Túy Yên chỉ thấy vị này vung nhẹ tay dùng linh lực bao phủ toàn người của nàng nguồn linh lực mạnh mẽ nhấc Nàng lên khỏi giường, những tia linh khí màu trắng từ từ luồn lách vào cơ thể tìm đến các cơ quan trong người, nó thấm vào mạch máu như đang tìm kiếm thứ gì đó. Một lúc sau nguồn linh lực từ từ biến mất linh khí màu trắng trong người Diệp Túy Yên cũng hoàn toàn hòa vào nàng. Sức mạnh nguồn linh lực dần biến mất Diệp Túy Yên từ từ được hạ xuống giường.
Lam Thanh đứng đó cau mày suy nghĩ, ba người còn lại nín thở đợi kết quả vừa nhìn về Lam Thanh lại vừa nhìn về Diệp Túy Yên và cứ thế họ lặp đi lặp lại hành động này trong nửa canh giờ, do Lam Thanh có một tật xấu mỗi lần suy nghĩ thì sẽ như rơi vào một thế giới khác rất lâu sau mới có thể lấy lại tinh thần, khi ông lấy lại được nhận thức lại bắt gặp hai người trưởng lão và một chưởng môn đang lắc lắc cái đầu nhìn qua nhìn lại khiến ông nổi điên mà quát:
“ Ba lão già các người có thể bình thường được không hả!? Suốt ngày điên điên khùng khùng người khác nhìn vào ai sẽ tin các người là những người đứng đầu ở tông môn này chứ?”
bỗng nhiên bị chửi ba người liền nghệt mặt ra mà không hiểu gì Lam Thanh thấy bộ dạng mặt không có tiền đồ của bọn họ mà thở dài chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà thôi.
“ Diệp Túy Yên không có ma khí trong người, không có dấu hiệu như đã sinh tâm ma, thần thức ổn định không có bị tẩu hỏa nhập ma gì cả!” - Lam Thanh lên tiếng
“HẢ???”
Tất cả mọi người đều sửng sốt trong đầu họ lúc này đã tiếp nhận quá nhiều cú sốc nên đã từ chối hoạt động rồi.
“Hơn nữa ta kiểm tra trong người con bé đã xuất hiện mạch dẫn khí, 12 đoạn mạch đã mở được 8 đoạn linh khí được dẫn vào trong người rất dồi dào, thần thức của con bé không ngừng được mở rộng nói cách khác Diệp Túy Yên đang không ngừng thăng cấp tu vi. Bây giờ con bé đã là luyện khí trung kỳ rồi cứ đà này con bé sẽ mở được 12 đoạn mạch và sẽ đạt luyện khí hậu kỳ đó”
Đăng bởi | Thienkhanhtieuhuu |
Thời gian |