Chương 484: Ba yêu cầu
Nhìn vào đống giày chiến chất lượng cực phấm này, đám người Natasha ai nấy đều sáng mắt lên:
Ha ha, đã có những thứ này, tôi xem đám người kia còn trốn đi đâu được.
Đừng tự tin quá như vậy. Vũ khí khoa học kỹ thuật của Luyện Ngục Quân Đoàn rất bí hiểm. Trước đây, tôi đã từng gặp phải đạn siêu âm tốc độ cao của họ, tuy nhiên, khoảng cách bắn ra của những loại đạn này khá dài. Tuy sau khi bắn ra rất khó tránh, nhưng cũng không dễ bắn trúng.
Mọi người phải đề phòng đấy, chủ yếu vẫn là xạ tuyến nhiệt độ cao. Tôi nghĩ, những đầu đạn thông thường không thể bắn trúng mọi người được.
Lâm Phi nhắc nhớ.
-Hiểu rồi. Vậy chúng ta tìm chúng ở đâu? Chắc là lũ khốn nạn đó đã chạy mất xác rồi.
Enzo hỏi.
Lâm Phi cười cười, dựng lại cổ áo, lấy từ trong cổ áo ra một vật thể màu đen mảnh nhỏ như một cây kim.
-Đây là... máy truyền tin ngụy trang?
Natasha khá quen với thứ này.
-Nói một cách chính xác, là máy truyền tin mini đã được Thiên Diện cải tiến, dùng tần số độc lập để thu phát tín hiệu, phòng tránh bị nghe trộm, đồng thời trang bị tính năng định vị vệ tinh...
- Cô ấy ở Lâm An nhàm chán quá, không nghịch kỹ thuật hacker thì sẽ làm ra thứ thiết bị gián điệp này. Vừa hay lần này chúng ta có thế dùng đến.
Lâm Phi nói xong liền đem máy truyền tin cắm vào một máy tính đa chức năng, bắt đầu truy tìm tọa độ của một máy truyền tin khác.
Đề phòng Luyện Ngục Quân Đoàn phát hiện ra việc tung tích đang bị theo dõi, Lâm Phi còn cố ý dùng tin tức đặc thù được mã hóa truyền đến vị trí tọa độ địa lý của chúng.
Làm như vậy, tin tức về tọa độ, chỉ mình Lâm Phi mới đọc được. Cho dù khả năng giám sát của quân đoàn luyện ngục mạnh đến đâu đi chăng nữa, chúng cũng chỉ tưởng rằng đây là một chuỗi tin tức vô hiệu, không thể biết được đây là một dấu hiệu có ý nghĩa đặc biệt.
- Đợi đã... Scarpe, anh nói Thiên Diện mang theo một máy truyền tin khác sao? Vậy chẳng phải là, bọn chúng đã bắt Thiên Diện đi sao?
Natasha kinh ngạc nói:
-Thiên Diện bị bọn chúng bắt đi sao? Chẳng phải ngay cả Thần Thánh Chi Vương cũng bó tay với cô ấy sao?
Lâm Phi mỉm cười giải thích về việc hắn tạm thời để Thiên Diện đổi quần áo cho Tô Ánh Tuyết, hắn còn cố ý dùng tiếng Ba Tư để nói chuyện với Thiên Diện. Mọi thứ vô cùng cẩn trọng.
Mọi người nghe xong đều cười ha hả. Loại “nhiệm vụ bất khả thi ” này chỉ Thiên Diện mới làm được.
-Không ngờ trước kia là đối thủ mà giờ lại thành bạn bè. Scarpe, rốt cuộc anh làm cách nào mà có thể trở thành bạn của Thiên Diện thế? Tôi chưa từng nghe nói cô ta đồng ý phối hợp với ai như vậy cả.
Natasha cũng rất tò mò về Thiên Diện, dù sao đó cũng là cô gái đầu tiên trong Bảng Huyết Toản.
Thật ra, Lâm Phi cũng thấy chuyện này rất kỳ diệu. Vì từ trước đến nay, Thiên Diện chưa từng xác nhận mối quan hệ giữa họ là gì, nhưng cô giúp hắn rất nhiều, mà hắn cũng rất tín nhiệm cô. Hai người cùng làm việc rất ăn ý, như thể đã quen biết nhau từ lâu.
Lâm Phi ngẫm nghĩ một lúc rồi quay đầu lại, giơ ba ngón tay ra nói một cách rành mạch:
- Đầu tiên, phải già vờ như bị bệnh tâm thần, ừ nhất cũng không phải là người bình thường. Thứ hai, phải khiến cô ấy muốn giết mình mà không giết được. Thứ ba, bảo cô ấy đi làm giáo viên tiểu học.
Nghe xong ba điểm này, mọi người đều không nói nên lời. Tuy nhiên, Lâm Phi cũng chẳng thèm quan tâm họ nghĩ như thế nào.
Hắn tiếp tục tìm kiếm mục tiêu, muốn hoàn thành việc này một cách bí mật cũng cần một chút thời gian.
Tuy vấn đề nguy hiểm đến tính mạng của “cô giáo Liễu ” khó có thế xảy ra, nhưng nếu bị phát hiện sớm, rất khó bắt được bọn chúng.
Thành phố Ninh lúc này, trời đã chạng vạng tối. Nhờ có máy phun trừ chất độc và sức gió, những khí độc trong Diệp gia bảo cuối cùng đã sắp tiêu tan.
Đống hỗn độn xung quanh từ đường bắt đầu được quét dọn.
Diệp Vân Sênh đưa theo đứa cháu Diệp Hoàng và những người khác của Diệp gia đang chuẩn bị tới từ đường đã bị hủy diệt, cố gắng thu hồi những bài vị tổ tiên không bị hư tổn. Nhiều tấm bài vị bằng gỗ được lưu truyền từ mấy trăm năm nay, họ không dám thay mới, làm vậy chính là đại bất kính.
Thế nhưng, vừa tới gần từ đường, Diệp Vân Sênh liền cảm nhận được có một luồng áp lực tỏa ra từ bên trong nền, liền phi thân lên, dẫn đầu mọi người tiến vào trong từ đường.
-Các hạ là người phương nào?
Một hòa thượng mù, mặc áo bào màu xám, bên trên có nhiều miếng vá, dáng người gây còm đang ở bên trong, suy tư như thể đang cảm nhận được điều gì đó.
Hòa thượng xoay người, hành lễ:
-A di đà phật, tiểu tăng pháp danh là Kaysone, được biết ân sư đã từng tới nơi này nên muốn tới xem một lần.
- Ông à, đây là Khô Lâu Vương đứng thứ hai trong Bảng Huyết Toản. Lần trước, y đã giao đấu với cha ở bến cảng. Y là người của Lâm Phi.
Diệp Hoàng chạy tới nói, ngay lập tức đã nhận ra y..
Diệp Vân Sênh sững sờ. Ông ta hiểu nhiều chuyện năm xưa hơn Diệp Hoàng nên không khỏi kinh ngạc:
-Cậu là Khô Lâu Vương? Vậy...Sư phụ cậu là... Bách Quỷ Thần Tướng Diego Tana?
Tuy trước đây, Lâm Phi cũng đã đoán được thân phận thật của Beelzebub, nhưng vì lúc ấy, đám người Diệp Vân Sênh đã bỏ đi, nên họ không hiểu rõ tình hình.
Kaysone thổn thức, tiếc nuối:
Đúng vậy .... bây giờ tiểu tăng có thể xác nhận, người vừa đến đây chính là ân sư pháp sư Diego Tanna. Nhưng tiểu tăng không hiểu... Vì sao rõ ràng là ân sư ngủ yên mấy chục năm, lại đột nhiên xuất hiện trở lại...
Thảo nào... hóa ra là Diego Tana!
Sắc mặt Diệp Vân Sênh trắng bệch, có chút hoảng sợ. Thực lực năm đó của ông ta, nếu xếp hạng, chắc chắn cũng có thể được xếp vào trong hàng ngũ 12 thần tướng. Nhưng so sánh với yêu thuật trăm năm khó kiếm của Diego Tana, ông ta vẫn không sánh được.
Cũng may, Lâm Phi và Long Thiên Cương đều ở đây, Diego Tana biết rõ không thể quá ương ngạnh, nên mới kiềm chế yêu thuật. Nếu không, e rằng Diệp gia đã sớm bị diệt trừ.
Lúc này, một thân ảnh sáng chói lập lòe di động từ cách xa hàng trăm mét, rồi đi vào trong sân. Rõ ràng người đó là Long Thiên Cương -người đáng ra đang ngồi trong phòng khách.
Long Thiên Cương hào hứng nhìn kĩ Kaysone rồi nói:
-Nếu Lâm Phi đã cử cậu tới đây để xác nhận thân phận của Beelzebub, thì có lẽ hắn đã bắt đầu hành động rồi, nhưng chắc vẫn còn điều gì muốn nói bảo cậu chuyển lời đến đây phải không? Chắc là đã biết thực lực của mình nên muốn nhờ giúp đỡ chứ gì.
Thông qua khí tức, Kaysone dễ dàng nhận ra thân phận của Long Thiên Cương. Gã hòa thuận nói :
Cũng không phải. Lần hành động này để báo thù cho chiến hữu đã tử nạn lần trước, Scarpe không muốn bất kỳ ai giúp đỡ. Tiểu tăng tới đây để tìm Lôi công bà. Lần hành động này, cô ấy cũng cần tham gia.
Lúc này, Diệp Tử Huyên chạy tới, hét lớn “hòa thượng, hòa thượng’’. Dĩ nhiên, sau khi biết kế hoạch của Lâm Phi, cô ta cũng rất mong chờ.
Lôi công bà, Scarpe muốn cô mau chóng sắp xếp một đội thuyền tới vùng biển quốc tế.
Hắn đã giao vũ khí, trang bị cho tôi, cô mau bắt tay vào chuẩn bị đi. Chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, đánh cho chúng trở tay không kịp.
Kaysone đưa một tờ giấy cho Diệp Tử Huyên.
Diệp Tử Huyên nhìn lướt qua rồi cau mày nói:
-Sao không liên lạc với tôi sớm một chút? chuyện này có hơi gấp...
- Vì lý do an toàn, mạng lưới thông tin không bảo đảm thì không nên sử dụng. Kavsone nói.
Diệp Tử Huyên giật mình rồi gật đầu nói:
- Được, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay, 10 phút sau xuất phát, chúng ta đi máy bay, tôi đã có cách...
Nói xong, Diệp Tử Huyên liền vội vã chạy đi, không biết là liên lạc với ai. Dĩ nhiên, cách của cô ta sẽ không hiện ra trước mặt mọi người.
Long Thiên Cương nghe thấy Lâm Phi muốn tự mình dẫn người đi mà không cần ai hỗ trợ, thì khẽ chau mày. Đối với gã, tìm được một đối thủ có thể giao đấu là rất khó. Lần này khó lắm mới có một cao thủ xuất hiện, kết quả là, cơ hội giao chiến còn chưa có. Gã chưa thỏa mãn.
Đừng nói gã không thỏa mãn, Long gia cũng vậy, quốc gia cũng vậy, tất cả đều không thỏa mãn.
Phải biết rằng, lần này nơi Lâm Phi tìm đến rất có thể là căn cứ của Luyện Ngục Quân Đoàn, thậm chí còn có thể là hang ổ của chúng! Luyện Ngục Quân Đoàn dựa vào cái gì mà phách lối như vậy? Chẳng phải là dựa vào khoa học kỹ thuật đương đại siêu việt hay sao?
Nếu có thế đến Hoàng Long, tìm ra hang ổ của bọn chúng, chẳng phải đồng nghĩa với kỹ thuật không gì sánh bằng hay sao?
Ai sẽ bỏ qua cơ hội này cơ chứ? Tuy Long Thiên Cương luôn theo đuổi vô đạo, không quá coi trọng những thứ này, nhưng lần này liên quan đến vận mệnh quốc gia, cho dù gã muốn bỏ qua thì quốc gia cũng không bỏ qua.
Long Thiên Cương nhíu mày. Xem ra, tình hình này phải để người ở thủ đô biết mới được... " Lúc này, Tô Ảnh Tuyết và Lục Vũ Phi cũng chạy tới. Thấy Kaysone mang tin tức của Lâm Phi tới, Tô Ảnh Tuyết liền tiến lên hỏi:
-Vi Vi sao rồi? Có còn gặp nguy hiểm nữa không?
- A di đà phật.
Kaysone cười đáp:
- Tiểu thư Hứa Vi đã thu phục thành công Hàn Nguyệt. Hiện nay, cô ấy đang tĩnh dưỡng một nơi an toàn. Mọi người hãy yên tâm!
Đăng bởi | infinite |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 813 |