Chương 485: Lạt mềm buộc chặt
Tô Anh Tuyết khẽ thở dài, cô hơi do dự, đáng ra cô định báo Lâm Phì hãy chú ý an toàn, nhưng rồi khi nghĩ kỹ lại, hiện nay, cô đã không còn là gì của Lâm Phi, nói những lời như vậy có vẻ không hay cho lắm, vì thế cô quyết định không nói.
Ánh mắt Lục Vũ Phi sáng như sao, cô ta định âm thầm liên lạc với Bộ An ninh. Suy nghĩ của cô ta và Long Thiên Cương y hệt nhau, không thể để Lâm Phi đi "ăn mảnh" Cho dù giao tranh với Luyện Ngục Quân Đoàn có gặp bao nhiêu nguy hiểm đi nữa thì cũng đáng.
Nữa đêm, ở Ấn Độ Dương, vùng biển gần đảo Sumatra của Indonesia.
Một bóng dài màu đen chậm rãi hiện trên mặt biển như u linh. Nhưng sau khi nhìn gần, đó là một con tàu ngầm ước tính có thể xếp được khoảng 5000 tấn hàng.
Mấy người từ trong tàu ngầm đi ra chính là đám người Lâm Phi. Chỉ có điều, lần này,ngoài Natasha, Enzo và Khuyên Nha, còn có 7, 8 thành viên của Truyền Kỹ Thế Đại đi đằng sau.
-Phía trước chính là quần đảo Mentawai, tổng cộng có hơn 70 đảo lớn nhỏ, nhưng chỉ có chưa đến ba vạn dân thổ cư sinh sống. Đa phần các đảo đều là đảo hoang, quả thật là một nơi ẩn náu lý tưởng.
Hít thở không khí mát mẻ của đại dương, Lâm Phi cười nói:
-Hóa ra là trốn ở cái chỗ khi ho cò gáy này, khổ thân cho chúng phải chịu cuộc sống nhàm chán rồi.
Người nói là một người đàn ông trung niên thấp béo, bụng to, mồm đầy râu, mặc đồ quân trang hải quân Xô Viết.
Lâm Phi quay đầu, cười nói với ông ta:
-Tửu Dũng, đây là bản vẽ tàu ngầm hạt nhân. Đây không phải bản vẽ Bộ quốc phòng Mỹ để lại. Đây rõ ràng là mấy chiếc tàu ngầm hạt nhân hải quân Mỹ chưa tạo ra được.
Người bộ đội hải quân thấp béo, tên gọi là “Tửu Dũng", là một trong số những trường hợp hiếm hoi không được xếp hạng vào Chiến Thần bảng và Huyết Toán bảng nhưng lại là thành viên của Truyền Kỳ Thế Đại.
Lĩnh vực ông ta am hiểu là chế tạo vũ khí quân sự cỡ lớn, đã bí mật hợp tác với nhà máy sản xuất quân sự của nhiều quốc gia, có thể nói là một người trung gian giữa các bên.
Việc làm ăn buôn bán liên quan đến quân sự phần lớn đều là những phi vụ bí mật. Mà Tửu Dũng có thể giúp đỡ nhiều thương nhân lòng dạ hiểm độc về lĩnh vực công nghiệp quân sự ở các quốc gia hoàn thành giao dịch. Dĩ nhiên, ông ta cũng biết cơ mật quân sự công nghiệp ở nhiều quốc gia.
Chỉ có điểu, ông ta rất đúng mực. Cho dù lén lút tạo ra một số thứ nhưng cũng không đem đi bán, từ đó tạo ra ảnh hướng không tốt đến các quốc gia. Ông ta chỉ giữ lại chơi, dù sao tiền của ông ta cũng nhiều đến mức tiêu không hết.
Đa số súng ống đạn dược của Truyền Kỳ Thế Đại đều do Diệp Tử Huyên phụ trách, còn những tàu ngầm hạt nhân, quân hạm thông thường đều do Tửu Dũng ra tay.
Tửu Dũng ngậm một điếu xì gà, cười toe toét:
-Đã bị cậu phát hiện ra rồi... Hì hì, Mỹ không chịu bỏ tiền để chế tạo ra nhiều tàu ngầm. Tôi làm ra ba cái, cái lởn quá thì tôi không dùng đến, cái Hải Lang này cấp độ vừa vặn, còn có hai chiếc theo phía sau, đạn đạo, ngư lôi, thủy lôi đều được trang bị đầy đủ.
-Đợi lát nữa mọi người lên trên, tôi chỉ sẽ chỉ huy tàu oanh tạc, đánh chết bọn chúng đi! Lần trước, trên đảo, chúng hại tôi suýt chết, lần này, nhất định phải cho chúng xuống địa ngục.
- Có lẽ đến gần khoảng mấy hải lý nữa chúng sẽ cảnh giác. Hay là tôi đi trước thăm dò một lượt.
Người nói là một đàn ông da đen cường tráng, đeo kính đặc chế, trên người mặc một bộ đồ đen bó sát.
Người này có biệt hiệu là “Dạ Ưng ”, tuy nhìn qua không có gì đặc biệt, nhưng lại là sát thủ đứng thứ 15 trong Huyết Toàn bảng.
Ngoài việc tinh thông mọi loại hình chiến đấu và vũ khí, anh ta có khả năng quan sát trong đêm và khả năng quan sát động thái thiên bẩm rất tốt. Ban đêm, anh ta luôn nhanh hơn người khác một bước, là người đầu tiên tìm được đối thủ. Về điểm này, nếu Lâm Phi không dùng đến năng lực đặc thù của đồng tử kim diễm thì cũng không bằng anh ta.
-Không được! Ngộ nhỡ có người tuần tra trên không, sẽ rất nguy hiểm cho anh.
Lâm Phi xua tay, bác bỏ đề nghị của Dạ Ưng. Sau đó, hắn hỏi Natasha ở bên cạnh:
- Lôi Công bà và Kaysone đến đâu rồi?
Natasha nhìn màn hình GPS trên tay, phía trên có một điểm đang tiếp cận bọn họ ở một hướng khác.
-Có lẽ 10phút nữa là tới rồi, kịp thời phối hợp với chúng ta.
Natasha nói .
- Được, dừng lại ngay đi, chuẩn bị tác chiến. Mấy hải lý còn lại, đợi một lát rồi bay thẳng tới đó.
Lâm Phi ra lệnh.
Mọi người ngay lập tức tiến hành chuẩn bị, nhưng Eva không thể trực tiếp tham chiến, cũng không đi theo cùng mọi người. Cô hơi do dự, muốn nói lại thôi.
Lâm Phi đã sớm chú ý đến biểu cảm của cô, cười nói:
- Eva, có việc gì cứ nói.
Eva mấp máy cánh môi rồi mới hỏi:
-Chủ nhân, liệu người của chúng ta có hơi ít không?... Tuy khả năng chiến đấu của mọi người rất tốt, chúng ta sẽ không thua. Nhưng... không phải Eva nghi ngờ thực lực của chủ nhân... chỉ có điều...
- Chỉ có điều chúng ta quá khinh địch, đúng không?
Lâm Phi hiểu ý Eva nên cười đáp lại:
- Người của chúng ta không ít. Nếu thật sự phải đánh nhau, chưa chắc người đông...
- Vì sao ạ?
Eva chớp mắt liên hồi, tỏ vẻ vô cùng nghi hoặc.
Lâm Phi nói:
- Cô quên rồi sao, ta đã phái Kaysone tới Diệp gia đưa Lôi Công bà tới đây rồi.
- Tôi biết, nhưng không phải chủ nhân không muốn những người khác hỗ trợ, để chúng ta tự do báo thù vì những người bạn đã mất hay sao? Chuyện này...
Eva vừa nói xong, mắt chợt lóe sáng. Thấy dáng vẻ tươi cười thâm trầm của Lâm Phi, cuối cùng cô cũng hiểu.
Cô cười khanh khách nói:
Chủ nhân thật hư quá đi. Theo ngạn ngữ của Hạ Quốc, cái này chính là “lạt mềm buộc chặt ”... Ngài cố ý muốn Kaysone tới đó, nói rằng không muốn chính phủ Hạ Quốc tham gia vào chuyện này. Nhưng làm như vậy, họ sẽ tưởng chúng ta muốn ăn mảnh, nên sẽ nghĩ mọi cách để tham gia.
Mà lúc họ tới, không những có thể giúp chúng ta, trở thành viện quân của chúng ta, mà chúng ta cũng không thiếu nợ họ bất cứ ân tình nào. Dù gì cũng là do họ mặt dày chạy tới đây. Phải không ạ?
Lâm Phi giơ tay xoa đầu cô đầy sủng ái:
Giờ mới hiểu sao? Nếu không cô tưởng rằng, tôi sẽ vì vấn đề an toàn thông tin mà phái Kaysone tới đó sao ? Chẳng qua chỉ là lấy cớ mà thôi.
- Vì thế, tôi mới dám dùng vũ khí loại lớn để tới đấy. Kinh nghiệm ở biển san hô lần trước đã khiến ta hiểu rõ một điều, khả năng giám sát của Luyện Ngục Quân Đoàn cũng không phải là toàn năng.
- Bọn chúng có thể sử dụng camera để tra cứu những thứ kia. Nhưng giám sát trên vệ tinh toàn cầu có một sự thiếu sót rất nghiêm trọng. •Cái này không giống với Look trước kia chúng ta dùng. Nếu bình thường Look không gặp trở ngại gì, chắc chắn có thể tìm ra biển san hô mà ta tới. Nhưng Luyện Ngục Quân Đoàn lại không thể. Đây chính là điểm khác biệt. • Chỉ sợ lúc này, quân đội Hạ Quốc đã âm thầm liên kết với quân đội một số quốc gia Đông Nam Á, vài nhóm hạm đội đã bí mật đi sau đám người Lôi Công bà rồi.
- Vậy chắc chắn ngài cũng cố ý để chúng phát hiện bị theo dõi, cũng cố tỏ ra không biết.
Eva cười vui vẻ.
Lâm Phi nhún vai, tỏ vẻ cam chịu.
Hắn nhìn ra xa xăm về phía vùng biển tối đen. Mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay. Điểu duy nhất chưa xác định được đó là điểm sắp tới có phải hang ổ của Luyện Ngục Quân Đoàn hay không?
Quần đảo Mentawai chịu đủ mọi thiên tai liên quan đến động đất, bão biển, quanh năm rơi vào trạng thái hoang tàn, đổ nát. Tuy có rừng nhiệt đới rậm rạp nhưng cũng không thể che dấu được sự thật là nơi đây cũng không đủ an toàn và ổn định cho việc sinh sống.
Ở một nơi vắng vẻ, hoang tàn, vô danh, trong một động lớn ở vách núi lại có một động khác.
Hàng rào nham thạch gia cố bằng những loại hóa chất đặc biệt được mài trơn bỏng, khiến cho kết cấu bên trong lộ ra rất vững chắc.
Không gian bên trong bị tường hợp kim cắt ra thành nhiều khu vực lớn nhỏ.
Đi qua đi lại có người của tất cả các màu da. Đa số đểu là những người chiến sĩ có dáng người khôi ngô, vạm vỡ.
Một vài vật thể đang vận chuyển hàng hóa, kiểm tra, sửa chữa vũ khí và các thiết bị cỡ lớn nhưng không phải là con người, mà là những người máy có thể di động bốn phía.
Trong cả trụ sở, ở bất cứ đâu cũng có thể nhìn thấy chiến giáp của Luyện Ngục Quân Đoàn, những tàu chiến, súng ống đạn dược cỡ lớn màu đen đang trong quá trình hoàn thiện đều được đặt trong các vịnh biển, có thể xuất phát bất cứ lúc nào. Trong số đó cũng có những súng bắn đạn hạt nhân siêu tốc Lâm Phi đã từng đụng độ.
Một gian phòng độc lập trong động có nhiều máy tính và các màn hình hiển thị lớn. Đa phần những màn hình này đều là đầu máy của máy chủ, dùng việc kiểm soát ánh sáng và âm thanh để chấp hành nhiệm vụ. Bên trong là trung tâm điều khiển của cả động, cũng là trung tâm liên lạc.
Đây là một căn cứ bình thường mà người bình thưởng không được đi vào. Nhưng khu vực cao cấp như thế này lại có một chiếc giường phủ nhung lớn đặt ở chính giữa.
Một cô gái tóc đen, thoạt nhìn lười biếng vô cùng, mặc trên người một chiếc áo ngủ màu hồng đang áp lên người một cỏ gái da trắng, tóc bạch kim. Trên người cỏ gái da trắng không có một mảnh vải che thân . Hai cô gái đang vuốt ve điểm nhạy cảm trên cơ thể đối phương, miệng lưỡi giao nhau, khó chia khó lìa...
Đăng bởi | infinite |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 8 |
Lượt đọc | 906 |