Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 488: Để ta chết trước

Phiên bản Dịch · 1889 chữ

Lâm Phi nở nụ cười kỳ quái, bình thản nói:

- Yên tâm đi, cho dù những người khác có chết hết thì Thiên Diện vẫn sẽ sống ngon lành thôi... bây giờ chắc cô ấy đang vui vẻ lắm.

Mọi người đều thấy nghi ngờ, không hiểu Lâm Phi nói vậy là có ý gì, nhưng dù sao họ cũng đoán được rằng Thiên Diện có kỹ năng tồn tại đặc biệt, như vậy là được rồi.

Tửu Dũng không kìm nén được sự hưng phấn của mình nữa, dùng máy truyền tin phát ra khẩu lệnh hô hào cho đạn đạo phóng ra. Cùng lúc đó, tàu ngầm bên trên cũng phóng ra những luồng hỏa diễm phun kên chiến phu đạn đạo. Những luồng hỏa diễm tựa như phi hỏa lưu tinh, điên cuồng công kích hòn đảo phía xa kia.

Đạn đạo vô dụng lúc trước giờ đây đã có cơ hội phát huy tác dụng. Mục tiêu của chúng chính là lối ra vào gần căn cứ của Luyện Ngục Quân Đoàn.

Một khi lối ra đã bị sụp xuống thì rất có khá năng những quân dịch chưa kịp thoát ra sẽ hoàn toàn bị chôn vùi dưới đáy biển.

Lâm Phi nhìn quá trình tấn công đã đúng theo kế hoạch rồi mới vung tay lên:

-Đi thôi, xem có bao nhiêu con cá bị sa lưới...

Đoàn người bước đi, lay động cả căn cứ. Hoa Lộng Ảnh và quân đoàn trưởng đi đến khu vực Beelzebub nghỉ ngơi rồi bước qua một cánh cửa thép.

-Thiên Diện ở trong đó à?

Hoa Lộng Ảnh quay sang nhìn Beelzebub.

Beelzebub giọng khàn khàn lên tiếng xác nhận:

-Cô ta bị giam giữ trong lồng kim loại đặc chế, có biến đổi kiểu gì thì cô ta cũng không thoát ra dược đâu. Cô ta chắc chắn vẫn đang ở trong đó.

Hoa Lộng Ảnh đặt tay mình lên một chiếc máy hiển thị, nhưng chiếc khóa vân tay này hoàn toàn không có bất kì một phản ứng nào. Lúc đó bọn 'chúng mới nhớ ra rằng mạng lưới của căn cứ đã bị sụp đổ, những cánh cửa này cùng đã bị tê liệt hoàn toàn rồi .

Quân đoàn trưởng đứng bên cạnh không nói năng gì, bước đến phía trước cánh cửa kim loại nặng mười mấy tấn thép kia, giơ chân đạp lên cửa, cánh cửa thép lúc này chẳng khác gì một tấm cửa gỗ, thậm chí như một cánh cửa giấy, chân gã vừa chạm vào, “ầm " một tiếng rồi đổ sập xuống.

Tấm kim loại nặng mười mấy tấn kia đặt trước mũi chân gã nhẹ chẳng khác nào tờ giấy mỏng!

Mọi người cũng chẳng ai thấy ngạc nhiên nhưng khi đứng gần gã, trong lòng vẫn có chút nghiêm nghị.

Bước vào phòng, chiếc lồng kim loại hình vuông bên trong đã được khóa kín cẩn thận, chỉ có duy nhất một lỗ hổng để không khí vào. Đây là “Thiên lao " được đặc chế cho những người có tuyệt kỹ hoán thân. Cho dù có chân khí tiên thiên thì cũng không làm được gì với chiếc lồng kim loại này, hơn nữa sẽ bị bắn ngược vào, tự làm mình tổn thương.

Quân đoàn trưởng bước vào trong, đôi đồng tử kim quang liếc nhìn chiếc lồng kim loại kia rồi nói dứt khoát:

-Ả ta không có trong đó.

- Cái gì?!

Beelzebub kinh ngạc. Thân hình khổng lồ bên trong chiếc áo choàng rung lên bần bật, vội vàng đến, nhập mật mã vào rồi mở cửa ra.

Quả nhiên trong lồng trống rỗng!

Điều khiến mọi người ngạc nhiên hơn nữa là bên trong vẫn còn nguyên bộ quần áo mà Thiên Diện mặc của Tô Ánh Tuyết trước khi bị bắt tới đây !

Có điều quần áo vẫn còn đó nhưng người không thấy đâu nữa!

Hoa Lộng Ảnh cũng vô cùng kinh ngạc, bởi theo ả nghĩ thì thực lực của Thiên Diện còn chưa đủ để thoát khỏi chiếc lồng giam như vậy.

A đưa tay đỡ lấy trán, nhắm mặt lại, đại não như đang tìm kiếm gì đó. Một lúc sau, sắc mặt ả trở nên vô cùng khó đoán.

-Sao lại có thể thế được... máy giám sát cũng không bắt được hình ảnh lúc ả rời khỏi đây ! Rốt cuộc là ả đã trốn từ lúc nào...

Giọng Beelzebub vô cùng buồn phiền và bực tức:

-Một tiếng trước tôi còn đến đây xem, rõ ràng là cô ta vẫn còn ở trong này. Nếu có chạy thì chính là chạy trong vòng một tiếng đó... Chết tiệt.... Sao tôi lại không phát hiện ra cơ chứ! Cô ta rốt cuộc có khả năng gì mà thoát khỏi đây !?

- Hừ, Thống soái đại nhân nói đúng, ngươi quá sơ suất.

Quân đoàn trưởng dùng ánh mắt khinh thường nhìn Hoa Lộng Ảnh:

-Sát thù hàng đầu của Bảng Huyết Toản, ả đàn bà mà ngay cả Thần Thánh Chi Vương cũng không giết nôti ả mà ngươi dám coi thường.

Hoa Lộng Ảnh tức đen mặt lại. Đây đúng là quá sỉ nhục ả rồi. Thiên Diện và Lâm Phi bắt tay với nhau, hết lần này đến lần khác giỡn ả!

-Đừng có đùa! Ta làm sao có thể thua cái đám người ngu ngốc được!

Hoa Lộng Ảnh sẵng giọng miệt thị quân đoàn trưởng:

- Thống soái của các anh cũng nào có tốt đẹp gì ! Nếu không đã không đưa căn cứ này trở thành khu vực để đối phương lợi dụng! Bây giờ đống đất núi lửa mà xảy ra thì đúng là khổ cho hắn quá !

-Nơi này bị phát hiện là do ngươi chỉ huy không tốt, chả liên quan gì đến thống soái cả.

- Quân đoàn trưởng bình thản nói: - Đi thôi, mang được bao nhiêu người đi thì mang... chúng ta vẫn còn chưa đến lúc tuyên chiến với toàn thế giới, không thể đâm đầu ra tấn công bây giờ được.

Đúng lúc đó, một tên đội trưởng Luyện Ngục Quân Đoàn vội vã chạy tới báo cáo:

-Quân đoàn trưởng đại nhân! Có người mai phục trong căn cứ của chúng ta, mặc áo giáp của chiến sĩ chúng ta để ám sát!

-Cái gì?!

Mọi người sững sờ, kể cả quân đoàn trưởng.

-Ha ha ha ha... - Hoa Lộng Ảnh cười phá lên: - Thiên Diện này quả là thú vị quá đi, thoát ra rồi còn không chạy đi, còn ở lại đây giết người, cản trở chúng ta rút lui!

Beelzebub trầm giọng nói:

-Ả ta ở đâu, ta đi giết chết ả...!

- Ở gần kho dự trữ bọc thép, nhưng người của chúng ta không tìm được ả, cũng không dám tự tiện mặc chiến giáp vì...

Tên đội trưởng kia còn chưa nói xong thì Beelzebub đã điên cuồng lao đi với tốc độ nhanh không tưởng.

Kho dự trữ trong căn cứ có mấy chục bộ áp áp đen, mấy chục bộ đỏ sẫm.

Dù sao thì đám quân lính luyện ngục cũng không thể mặc áo giáp 24/24 trong căn cứ được, những bộ chiến giáp này cần được bảo vệ và bổ sung năng lượng, bởi vậy bọn chúng cần phải xây dựng riêng một kho để cất chiến giáp.

Nhưng lúc này nơi vốn để đám quân lính đó tăng cường sức mạnh lại là mồ chôn bọn chúng.

Từng thi thể lần lượt ngã xuống vũng máu. Những tên lính đó còn chưa kịp mặc áo giáp. Đa số bọn chúng đều là những cao thủ, được huấn luyện nghiêm chỉnh trong đội ngũ lính đánh thuê, sức chiến đấu cũng thuộc cấp Bạch Ngân.

Đối mặt với một kẻ ẩn nấp trong bóng đêm, xuất quỷ nhập thần, sát thủ đứng đầu trong Bảng Huyết Toản thì bọn chúng hoàn toàn không có khả năng chống đỡ! Điều quan trọng là bọn chúng cũng không biết Thiên Diện đã giết những người này như thế nào!

- Carlo! Đừng đến đây ! Tên sát thủ vẫn còn ở đây!

Một gã binh sĩ đầu đầy mồ hôi cầm thanh súng cao nhiệt, thấy chiến hữu của mình đứng đối diện đang mặc bộ quần áo giống hệt trang phục của Luyện Ngục Quân Đoàn liền vội vàng chỉ tay vào những xác chết trước mặt, ra hiệu cho gã không tiến lên nữa.

Tên binh sĩ tên Carlo đó thở hồng hộc, nói to:

-Mụ sát thủ đứng ớ phía sau! Jimmy và Kate từ cửa số 4 tiến vào kho dự trữ, kết quả cũng bị mụ ta giết!

-Jimmy? Kate? Bọn họ là ai?

Gã lẩm nhẩm nhớ lại, hình như căn cứ không có ai tên như vậy. Đúng lúc đó, thần sắc của binh sĩ Carlo kia lập tức trở nên lạnh lẽo vô tình.

-Hả? Không có cả... thế cũng chả sao...

Cái tên “Carlo ” đang đứng cách gã chỉ tầm năm mét, trong nháy mắt, cây súng cao nhiệt của gã thọc đúng vào yết hầu tên binh sĩ kia.

Tên binh sĩ “Carlo " kia nhanh chóng biến hóa từ một gã tráng kiện thành Thiên Diện.

Khuôn mặt Thiên Diện hồng hào, vẻ mặt hưng phấn. Bây giờ tâm trạng cô rất tốt, bởi nơi đây toàn là những người cô vừa tiện tay giết chết !

Cô cảm giác như bệnh “ung thư tay " của mình đã được chữa khỏi rồi !

Nghe thấy có hai tiếng bước chân đến gần, Thiên Diện giơ chân đá vào đầu gã, rồi biến thành hình dáng gã, hoảng hót chạy đến.

Hai tên lính kia nhìn thấy cô liền hét lên:

-Niko ! Mau rút lui với bọn ta đi ! Không cần chiến giáp nữa! Đại nhân Beelzebub đến tìm mụ sát thủ kia rồi! Carlo cũng chết rồi, chúng ta không phải là đối thủ của mụ ta đâu!

Thiên Diện chạy tới trước mặt hai người kia, bình thản nói:

-Ồ... cuối cùng cũng có người đến bắt ta rồi à?

Hai tên lính kia nghe xong sợ tới mức hồn vía lên mây, chúng lập tức biết mụ sát thủ kia đã thay đổi hình dáng!

Tiếc rằng bọn chúng không có cơ hội để chạy nữa. Thiên Diện tung một chưởng, chân khí sắc bén ngưng tụ lại, cắt đứt đầu chúng!

Thiên Diện giẫm lên xác chết, đưa mắt nhìn xung quanh. đâu đâu cũng là xác chết do cô giết, có những người thực ra không phải là do cô giết nhưng những binh sĩ đó tận mắt thấy được Thiên Diện biến thành hình dáng người khác nên chúng không tin tướng những chiến hữu của mình nữa, cứ tự cho rằng ai đó là do Thiên Diện biến thành nên chúng liền tàn sát lần nhau!

-Thật nhàm chán... ta còn chưa giết hết các ngươi, các ngươi đã chết cả rồi...!

Thiên Diện chán nản quăng cây súng kia đi, bình thản bước về phía lối ra. Dáng vẻ cô lúc này như người vừa đi dạo công viên xong, bắt đầu trở về nhà ăn cơm vậy.

Bạn đang đọc Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc của Mai Can Thái Thiếu Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi infinite
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 836

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.