Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bánh mì và tự do

Tiểu thuyết gốc · 5482 chữ

Trong những thời điểm cuối của Kỷ Nguyên Lệ Đen, khái niệm "tự do thứ cấp" xuất hiện như một hệ quả tất yếu của sự tái cấu trúc xã hội. Nếu tự do nguyên thủy được định nghĩa là quyền tự quyết không bị ràng buộc bởi áp lực bên ngoài, thì tự do thứ cấp lại là sự tự do trong khuôn khổ các lựa chọn mà một cá nhân được phép tiếp cận.

Năm 2738 theo lịch niên đại của kỷ nguyên lệ đen , Hiền Giả Ephrestor Dercitlo Den Catlos đã trình bày khái niệm này tại Hội Đồng Thập Lục, miêu tả nó như "một lớp vỏ bảo vệ được thiết kế để tạo ra cảm giác an toàn, nhưng cũng giới hạn tầm nhìn của kẻ bị bao bọc." Ephrestor tin rằng, sự tự do này không xuất phát từ bản năng, mà là một công cụ được thiết kế bởi những thế lực cai trị nhằm kiểm soát nguyện vọng cá nhân.

Một ví dụ điển hình là hệ thống "Lựa Chọn Bảy Bậc" được áp dụng trong các thành phố tự trị dưới quyền chức trách thời ấy . Dân chúng được phép chọn nghề nghiệp, nơi ở và mức độ tham gia chính trị trong phạm vi mà Hiến Hội cho phép. Tuy nhiên, những lựa chọn này không bao giờ vượt ra ngoài khuôn khổ đã được định trước. Như một nhà biên niên sử đã viết:

"Người ta không nhận ra xiềng xích của chính mình, bởi chúng được đúc thành từ chính giấc mơ mà họ đã bị dẫn dụ tin vào đức tin và luật lệ ."

Viết những thông tin ra giấy anh thì thầm qua miệng qua góc nhìn của mình

Tự do thứ cấp, vì vậy, không chỉ là một dạng kiểm soát tinh vi, mà còn là công cụ mạnh mẽ trong việc duy trì trật tự xã hội. Nó trao quyền quyết định cho cá nhân, nhưng đồng thời giới hạn tầm nhìn của họ, khiến họ tin rằng những gì họ có là toàn bộ những gì họ cần.

Đến năm 2874, các học giả thuộc Hiến Hội đã chính thức định nghĩa tự do thứ cấp trong "Tập Hợp Lý Thuyết Xã Hội" như sau:

"Là quyền tự do bị giới hạn trong khuôn khổ do bên ngoài đặt ra, khiến cá nhân tự nguyện chấp nhận các lựa chọn đã được kiểm soát và quy chuẩn hóa."

Trên bàn của anh là vô số cuốn sách và nhiều vỏ giấy bị nhàu nát tờ giấy xã loán trên bàn lấy thêm giấy và mài thêm mực cậu chấm thêm bút lông và viết thêm vào tờ giấy mới

Những Góc Nhìn Đối Lập về Tự Do Thứ Cấp

Tự do thứ cấp không chỉ là một khái niệm, mà còn là tâm điểm của nhiều tranh luận triết học và chính trị . Một số nhà hiền triết cho rằng đây là một dạng tự do không hoàn hảo, nhưng cần thiết để duy trì trật tự. Những người khác, như Đại Hiền Giả Ephrestor Dercitlo Den Catlos, lại xem nó như một hình thức nô lệ hóa tinh vi.

Tự Do Thứ Cấp: Công Cụ Của Trật Tự Xã Hội

Những người ủng hộ tự do thứ cấp lập luận rằng, trong một xã hội có cấu trúc phức tạp, việc trao quyền tự do không giới hạn sẽ dẫn đến hỗn loạn. Thay vào đó, tự do thứ cấp tạo ra các lựa chọn đủ để dân chúng cảm thấy được tự quyết, nhưng không vượt quá khả năng kiểm soát của chính quyền.

Học giả Lysandor Typhoilk Vam Déntil từng viết trong "Triết Lý Quyền Lực":

"Một xã hội lớn mạnh không phải là nơi mọi cá nhân đều tự do vô hạn, mà là nơi tự do được khuôn định để phục vụ mục tiêu chung."

Sự Đánh Đổi của Cá Nhân

Dẫu vậy, sự tồn tại của tự do thứ cấp luôn đặt ra câu hỏi: Con người có thực sự được tự do nếu mọi lựa chọn của họ đều bị định hướng? Dưới góc nhìn tâm lý học, tự do thứ cấp khiến cá nhân tin rằng mình đang làm chủ cuộc đời, trong khi thực chất họ chỉ vận hành theo các khuôn mẫu đã được thiết lập sẵn.

Kết Luận

Tự do thứ cấp, vì thế, vừa là một công cụ bảo vệ, vừa là một con dao hai lưỡi. Nó cho phép xã hội vận hành một cách trật tự, nhưng cũng kìm hãm sự phát triển cá nhân. Câu hỏi đặt ra là, liệu con người có chấp nhận sống trong khuôn khổ để được yên bình, hay sẵn sàng phá bỏ mọi giới hạn để tìm kiếm tự do thực sự?

Viết xong những dòng này cậu chỉ biết ôm đầu đau khổ rất nhiều ,hết giật tóc rồi đấm vào trán não cậu như bị phình ra vậy không thể nào mà giải tỏa hết trong một lần .Cảm giác u uất và bế tắc ấy như thể không thể thoát ra được, khi mà mỗi suy nghĩ, mỗi câu chữ cứ quay cuồng trong đầu, như những cơn sóng vỗ vào bờ. Những lời về tự do thứ cấp, về những xiềng xích vô hình đang xiết chặt tâm trí cậu, dường như không chỉ là một khái niệm trừu tượng, mà là thực tại đang đè nặng lên từng nhịp thở.

Cậu ngồi thừ người bên bàn làm việc, nhìn những trang giấy bám đầy mực đen. Cảm giác căng thẳng như dâng lên trong lồng ngực, đôi tay lạnh buốt của cậu run lên mỗi khi ngòi bút di chuyển trên giấy. Những trang giấy ấy không chỉ là những ký ức đã qua mà còn là những câu hỏi không thể trả lời về sự tự do, về lựa chọn, về sự kiểm soát không thể nhìn thấy. Cậu tự hỏi, liệu có bao giờ con người thực sự tự do?

"Những lựa chọn này… liệu chúng có thực sự là của tôi?" – cậu thầm nghĩ, miệng khẽ mỉm cười với chính câu hỏi của mình, mặc dù trong lòng lại chẳng có chút hạnh phúc nào.

Cậu nhớ lại những lời của Ephrestor Dercitlo Den Catlos, những từ ngữ khắc khoải về sự tự do thứ cấp: "Một lớp vỏ bảo vệ tạo ra cảm giác an toàn, nhưng cũng giới hạn tầm nhìn." Mỗi lựa chọn, mỗi quyết định mà xã hội đưa ra dường như đều nằm trong một cái khuôn cố định, một cái lồng vô hình mà người ta vẫn tin là tự do.

Lúc này, một luồng suy nghĩ chợt đến: "Nếu tôi phá vỡ cái khuôn này, liệu tôi sẽ tìm thấy tự do thật sự, hay sẽ chỉ rơi vào một khoảng trống vô tận, nơi chẳng có gì ngoài sự cô đơn và hỗn loạn?"

Cậu quay lại với mấy trang giấy đang viết dở. Những từ ngữ ấy giờ như một gánh nặng. Cậu biết mình không thể thoát khỏi chúng. Không thể nào. Nhưng cũng không thể nào ngừng viết. Cậu phải tiếp tục đi tìm lời giải cho câu hỏi này, dù nó có ám ảnh đến mức nào.

Với tay lấy thêm một mảnh giấy nhàu, cậu bắt đầu viết tiếp. Những chữ mực đen lại chạy dài trên trang giấy, nhưng giờ đây có gì đó khác biệt trong từng nét bút. Cảm giác này không phải là sự giải thoát, mà là sự nhẫn nại, một sự kiên trì tiếp tục đối mặt với câu hỏi mà không tìm ra lời đáp.

"Chúng ta có thực sự tự do không, hay chỉ là những con rối trong một vở kịch mà chính chúng ta không thể nào nhìn thấy?"

Cậu tự hỏi, và cảm thấy nỗi đau trong lòng như đang dâng lên, khó có thể giải tỏa hết trong một lần. Mỗi câu hỏi này cứ đâm sâu vào tâm trí, như một vết thương không thể lành. Cậu đấm vào trán, nhưng cơn đau chỉ làm mọi thứ trở nên mơ hồ hơn, không có gì rõ ràng, chỉ có sự đau đớn và sự lẫn lộn giữa tự do và sự kiểm soát.

"Liệu tôi có đủ dũng cảm để phá bỏ mọi khuôn khổ không?" – cậu lẩm bẩm, và trong cái khoảnh khắc ấy, mọi thứ dường như ngừng lại, chỉ còn tiếng mực chảy trên giấy, như một bản nhạc tĩnh lặng giữa đêm tối.

Và như thế, câu hỏi về tự do thứ cấp, về sự lựa chọn và sự kiểm soát, vẫn còn đó, không thể dứt ra, như một câu thần chú không có lời giải. Cậu tiếp tục viết, không phải để tìm câu trả lời, mà để đối diện với sự không biết.Cậu ta cảm thấy mình như bị chặn đường hết rồi. Cơn đau nhức trong đầu vẫn dai dẳng, không thể giải tỏa bằng bất kỳ cách nào. Những câu chữ về tự do thứ cấp cứ quẩn quanh trong tâm trí, như những sợi dây siết chặt lấy suy nghĩ của cậu. Cảm giác tuyệt vọng ấy khiến cậu quyết định không tiếp tục nữa trong đêm nay. "Ngày mai sẽ là một ngày mới," cậu tự nhủ, quyết định quay lại với những dòng chữ vào sáng hôm sau.

Rời khỏi thư viện Lá Phổi Đế Đô, bước trên thầm sàn của thư viện anh cởi bỏ áo chào của một hiến pháp nhân tiếp tấn lại mình bộ đồ của một người đàn ông của phố đường cổ sẽ mặc ,đội lên mình chiếc mũ lưỡi trai ghim đầu trước anh bước ung dung ra khỏi nơi đảnh sảnh và đẩy cửa chính ra ngoài , nơi này không khí tĩnh lặng như ngừng lại theo từng trang sách cậu lật qua, cậu bước ra ngoài. Trời đã bắt đầu tối dần, những ngọn đèn dầu của thành phố sáng mờ, phản chiếu lên mặt đường ẩm ướt vì sương đêm. Con phố dài hun hút, những tòa nhà cổ kính với mái ngói phủ rêu tạo thành một không gian trầm mặc, đầy huyền bí, như một phần của những câu chuyện chưa kể.

Cậu đi qua những cửa hàng nhỏ ven đường, thỉnh thoảng ánh mắt lướt qua một vài cửa hàng bán đồ thủ công cổ xưa. Tuy vậy, giờ đây cậu chỉ nghĩ đến một thứ duy nhất: một bữa ăn ngon để tạm quên đi những bức bối trong lòng.

Cuối cùng, cậu dừng lại trước một quán ăn nhỏ nằm nép mình trong góc phố, nơi mùi thơm nồng nàn của món súp thịt lợn ninh nhừ, hòa quyện với mùi gia vị cay nồng, quyến rũ cậu tiến vào. Bên trong, không khí ấm áp và tĩnh lặng, ánh sáng vàng dịu nhẹ từ những ngọn đèn chiếu xuống những bàn gỗ mộc mạc, tạo ra một không gian ấm cúng, gần gũi. Quán không đông người, chỉ có một vài thực khách ngồi trong góc, như những bóng hình lặng lẽ giữa đêm khuya.

Cậu ngồi xuống bàn, gọi một tô súp thịt lợn ninh nhừ, kèm theo bánh mì nướng thơm lừng, lớp vỏ giòn tan bên ngoài và mềm mại bên trong. Món súp đậm đà, thịt lợn mềm nhừ, hòa quyện cùng nước dùng đậm vị, cay nhẹ bởi những gia vị bí truyền của quán. Mùi thơm của rau thơm và gia vị quyện vào trong không khí khiến cậu cảm thấy thoải mái, như thể vừa bước ra khỏi một thế giới khác.

Sau khi ăn xong, cậu cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm hơn, những suy nghĩ rối ren trong đầu cũng dần vơi bớt. Với tâm trạng thoải mái hơn, cậu đứng dậy trả tiền rồi bước ra khỏi quán.Tiến tới khu chợ ,ghé vào một quán ven đường và mua cho mình một con dao cạo mới .Con phố về nhà im lặng, vắng vẻ, chỉ có tiếng bước chân lẻ loi của cậu vang vọng trong đêm khuya.

Về đến căn phòng thuê của mình, cậu đóng cửa lại, bỏ chiếc mũ lên bàn và nhìn quanh. Căn phòng bừa bộn với giấy tờ, tài liệu, những cuốn sách nằm ngổn ngang trên sàn và trên bàn. Bất chấp sự hỗn độn, nơi này là nhà của cậu, nơi cậu có thể suy ngẫm, viết lách và đối mặt với những câu hỏi không lời giải. Cậu ngồi xuống chiếc ghế gỗ cũ, nhìn đống giấy tờ chưa được xếp gọn, cảm giác như mọi thứ vẫn chưa thật sự kết thúc. Cậu thở dài, nhưng vẫn không thể bỏ cuộc. Những câu chữ, những lý thuyết, những câu hỏi sẽ vẫn phải được tiếp tục, dù có phải trải qua bao đêm dài như thế này.

Cậu đứng dậy, đi tới chiếc bàn nơi những tờ giấy mới vừa viết xong. Cầm bút lên, cậu lại bắt đầu viết tiếp, như thể đây là cách duy nhất để đối diện với chính mình trong đêm tối.Rồi cứ viết tiếp để màn đêm ngoài cửa sổ ấy nhấn chìm bên ngoài căn phòng ấy và đôi mắt anh khép hờ trong sự ô uất và thấm nhầm mệt mỏi của ngày hôm nay

...............................................................................................................................

Nhịp chuông trên tháp đồng hồ vang lên " BENG - BENG - BENG - BENG - BENG........"

Theo đó tiếng chuông vọng lại từ trung tâm thành phố báo hiệu cho một ngày sáng đã tới nó vang theo từng nhịp rồi kết thức ở nhịp thứ 5 vào theo đó là quảng nhạc nhỏ sau về giai điệu quốc ca của đế quốc vang dội thành phố Mẫu Đế

Khi ánh sáng ban mai chiếu qua những ô kính màu, Đại Sảnh Vosgaron rực rỡ như một khải hoàn ca của ánh sáng và bóng tối. Các bức tranh kính kể lại câu chuyện của những kẻ giác ngộ đời trước, mỗi nhân vật như sống dậy dưới sự chuyển động nhẹ nhàng của những tia sáng.

Trung tâm Đại Sảnh là một bục tròn được bao quanh bởi hàng ghế bậc thang, nơi Hội đồng Hiến Hội – gồm các học giả uyên bác và quyền lực nhất – ngồi quan sát từ trên cao. Đây là sự kiến đối thuyết luận đề nơi các hiến pháp nhân như Aresene buộc phải có mặt để hoàn thành đề án của cùng khi tới tuần lễ Misakolver Sen tới .Cậu đã đến từ tối qua vì đó là yêu cầu đến từ các giám mục tức là các bô lão người sẽ xem xét luận đề hôm nay của họ và bây giờ đối thuyết luận đề vẫn đang tiếp tục . Ai ai trong khán phòng rộng lớn này đều mang áo choàng dài, một bên cánh trái phải thuê lên biểu tượng của một nhà hiền pháp nhân, mỗi người đều toát lên sự uy nghiêm khiến cả căn phòng im lặng tuyệt đối.

Lần lượt học giả bước lên bục thuyết trình

Từng nhóm ,từng con người tiến lên bục thuyết trình với một dáng vẻ vừa căng thẳng vừa quyết tâm. Mỗi người trong nhóm cầm một cây quyền trượng phát sáng – không phải để thể hiện quyền lực, mà là biểu tượng của sự thật và tri thức họ đã khám phá.

Phần thuyết trình và đối thuyết

Bắt đầu bằng một lời chào trang trọng, nhóm đầu tiên trình bày các luận điểm của mình. Tiếng nói của họ vang vọng, từng lời được chọn lựa cẩn thận, đôi khi chậm rãi để đảm bảo mọi chi tiết đều được hiểu rõ.

Ngay khi phần trình bày kết thúc, hội đồng bắt đầu đặt câu hỏi. Những câu hỏi sắc bén, không chỉ để kiểm tra tính chính xác mà còn để thử thách sự sáng tạo trong cách nhìn nhận vấn đề.

Một thành viên trong hội đồng đứng lên, ánh mắt sắc sảo: “Nếu luận điểm của các người đúng, tại sao lại có mâu thuẫn với văn bản?”

Không nao núng, người đứng đầu nhóm trả lời với sự tự tin, thậm chí còn dẫn ra các tài liệu mới để làm bằng chứng.

Đôi lúc, các nhóm khác xen vào, phản biện ngay tại chỗ. Không khí căng thẳng bao trùm, nhưng cũng chính lúc đó, tinh thần học thuật và trí tuệ được đẩy lên đỉnh cao nhất.

.............................................................................................................................................................................................................................

" Xin cảm ơn phần trình bày và chúc mừng hiến pháp nhân Jackel Vem Theoball đã hoàn thành xuất sắc phần thể hiện của mình vậy tiếp theo xin mời phần trình bày luận đề tiếp theo tới từ hiến pháp nhân ngài Fruit Van Aresene ,xin mời bạn chuẩn bị "

Nghe đến lượt của mình cậu để cho mình một ánh mắt lãnh đãm nhất có thể đứng dậy và tiền về xuống dưới bệ trung tâm phía mét trung tâm đấy là hiến pháp nhân Jackel Vem Theoball đứng ngay đó với quyền trường gỗ trên tay đang chờ cậu tới để trao lại quyền trượng đấy

" đây cầm lấy , và hãy làm tốt nhé vì nữ thần Serena sẽ luôn theo dõi nhưng kẻ tín đồ trung thành vì ngài "

" tôi luôn hiểu điều đó ,cảm ơn anh nhiều anh Theoball "

Nhận lấy cây quyền trượng gỗ trên tay anh để ánh mắt mình rơi xuống vị đồng nghiệp thấp thỏm khi chùm mình qua nón áo choàng của hiến pháp nhân

" vậy thì cầu chúa đêm tôi và toàn năng hãy để trái tim của ngài tới kẻ tín đồ trung thành này "

Hiến pháp nhân Theoball dùng ba ngón tay chỉ điểm từ vần thái dương xuống trái tim bà và qua một vòng tròn quy định từ trái sang

" vì nữ thần đêm tối và toàn năng "

Aresene cũng làm hành động tương tự khi chào hỏi xã giao xong anh bước lên bục trung tâm xoay mắt một vòng để rồi dừng lại tại ví trí các bô lão tức là giám mục người tổ chức thuyết đối luận đề lần này anh chào họ một cách trang nhã nhất qua hành động của một quý ông

" Xin kính chào buổi sáng các vị bô lão của thần điện và tòa tháp Vosgaron ,xin chào các vị đồng môn ở đây xin hãy để tôi giới thiệu lại bản thân mình lại tới mọi người lần nửa tên tôi là Fruit Van Aresene tôi đứng đây với tư cách là hiến pháp nhân trực thuộc của hiến hội là người của tòa thánh Vosgaron , là hiện thân của lòng trung thành với đế quốc và nữ thần "

Theo đó một khoảng ngắn tiếng vỗ tay nhỏ từ xa và những tiếng xì xào từ khắp phương tứ phương về thân thế về cậu

" Cạch !!! "

Một tiếng đạp gậy từ sàn dội một khoảng nhỏ nhưng đủ để khiến kháng đài xung quanh phải yên lại vì nơi phát ra loại âm thanh đấy tới từ các bô lão một số ngài thì cởi nón áo choàng ra từ lâu số ngài còn lại thì lựa chọn đội mình lên nón áo choàng ấy .Đột ngột từ phía ngồi của các ngài dội ra tiếng người đàn ông trung niên

"Được rồi vậy thì xin mời cậu đọc ra 6 điều răn trước tất thảy mọi người ở đây và cùng là với tư cách của cậu hởi hiến pháp nhân Fruit Van Aresene "

Trong góc sau cùng các bô lão là một quý ông trung niên ông với râu dày được khắc hai bên mét , khoác lên mình chiếc bào áo của hiến pháp nhân và một tầng che phủ thêm khắc họa đan xen màu trắng và xanh lục đậm tự chưng cho một cấp độ hiến pháp sư ,khuôn mặc ông mang vẻ từ tốn điềm tĩnh nhìn xuống phía cậu

Thấy thế cậu nghe theo lời của vị bô lão vì đây chính là luật bất thành văn chung khi đứng ở đây rồi ,một bên tay trái cầm trượng gỗ một bên tay dơ lên đan lại các phía ngón ngoài lại với nhau tạo thành ba ngón chỉ lên trời

" Tôi đứng đây dưới sự chứng kiến của nữ thần đêm tối và toàn năng , xin được phép nói lên lời răn của ngài

Điều 1 Của Sự Lặng Im:

Trong bóng tối, sự im lặng là lời nguyện cầu lớn nhất. Không được làm gián đoạn những giờ phút của sự tĩnh lặng, vì đó là lúc tâm hồn giao hòa của ngài

Điều 2 Của Ánh Trăng:

Ánh trăng là hơi thở của Nữ Thần. Hãy luôn để ánh trăng dẫn lối trong những lúc khó khăn, và không bao giờ quay lưng lại khi mặt trăng soi sáng.

Điều 3 Của Tinh Thần Kết Nối:

Mọi tín đồ đều là những sợi dây đan vào tấm màn đêm của Nữ Thần. Phản bội đồng đạo chính là phá vỡ tấm màn, khiến toàn thể giáo phái bị tổn thương.

Điều 4 Không sử dụng sức mạnh cho tư lợi:

Mọi ân sủng từ Nữ Thần là để phục vụ vì những đứa con của đế quốc và là sự cân bằng, không được dùng để mưu cầu danh lợi cá nhân

Điều 5 Của Lời Hứa:

Mỗi lời thề nguyện trước Nữ Thần đều phải được giữ vững, dù có phải đánh đổi mọi thứ. Bội ước là tự mình cắt đứt khỏi sự che chở của Người.

Điều Cuối Cùng Của Ký Ức Cổ Xưa:

Không bao giờ được lãng quên nguồn gốc, vì lịch sử là bóng tối che giấu những bài học quý giá nhất.

Tôi hiến pháp nhân Fruit Van Aresene xin tuyên hệ ngay tại đây "

Cậu hét lên một cách dõng dạc khi nói lên 6 điều răn của nữ thần tại đây

" Rất tốt xin mời cậu trình bày luận đề của bản thân mình với mới người hôm nay "

Một trong các vị bô lão trong đó lên tiếng

" Vâng luận đề của tôi muốn gửi tới các vị hôm nay có chủ đề mang tên bánh mì và tự do "

................................................................................................................................................................................................................................

Luận đề: Giai đoạn cuối kỷ nguyên Lệ Đen – Những toan tính và tàn dư

Mở đầu

Kỷ nguyên Lệ Đen, dù nhuốm màu bi kịch, vẫn là một giai đoạn rực lửa trong lịch sử đế quốc Inderburg. Ở thời kỳ suy tàn ấy, các xung đột nội tại đã đạt đến cao trào, đẩy xã hội vào những cơn biến động chính trị sâu sắc. Hiến pháp – vốn được xem như một biểu tượng quyền lực tối cao – nay trở thành chiến trường ý thức hệ, nơi những giai cấp đối đầu nhau không khoan nhượng. Trong bối cảnh đó, tư tưởng mới lại giống như những ngọn lửa le lói giữa đêm đen, vừa gợi hy vọng, vừa phơi bày thêm sự tan rã.

Luận đề này sẽ làm sáng tỏ hai vấn đề chính yếu: sự thao túng hiến pháp của giai cấp thống trị và tác động của các phong trào tư tưởng đến xã hội.

Phân tích

Hiến pháp như một vũ khí quyền lực

Cuối kỷ nguyên Lệ Đen, Hợp liên chủng Alterishia, tổ tiên của đế quốc Inderburg, đang phải đối mặt với những rạn nứt không thể hàn gắn. Các quý tộc đã dựng lên một bức tường thành quyền lực bằng cách độc quyền kiểm soát “quyền truyền tải hiến pháp”. Với sự thống trị này, họ biến hiến pháp – thứ lẽ ra phải đại diện cho công lý – thành một công cụ để củng cố đặc quyền.

Chính sách “độc quyền truyền tải” là minh chứng điển hình: mọi điều khoản trong hiến pháp được tinh chỉnh để loại bỏ nguy cơ nổi dậy từ tầng lớp lao động, đồng thời hợp pháp hóa quyền cai trị của quý tộc. Những điều khoản như thế không phải là ngôn từ trung lập mà là những chiếc còng vô hình, khóa chặt xã hội vào sự phục tùng.

Tầng lớp lao động, bị tước đoạt cả tiếng nói lẫn quyền lợi, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phản kháng. Thế nhưng, phản kháng của họ không phải là ngọn lửa bùng cháy mà chỉ là những tia lửa yếu ớt bị bóp nghẹt bởi bàn tay quyền lực.

Tư tưởng mới: Ngọn gió hay lời nguyền?

Bên cạnh những biến động chính trị, cuối kỷ nguyên Lệ Đen còn chứng kiến sự bùng nổ của các phong trào tư tưởng như “Pháp chế Nhân Bản” hay “Tự do Thứ cấp”. Những nhà tư tưởng mang theo hy vọng đổi thay đã tìm cách thoát ly khỏi cương quyền áp bức. Tuy nhiên, tư tưởng không phải là liều thuốc cho mọi vết thương.

Trong khi các phong trào tư tưởng như ánh sáng soi rọi vào bóng tối của chế độ phong kiến, chúng lại vô tình tạo nên những đường ranh giới mới trong xã hội. Tầng lớp thống trị lợi dụng sự phân tán này để duy trì quyền lực, trong khi tầng lớp lao động thì bị bỏ rơi trong mê cung lý tưởng.

Khủng hoảng niềm tin càng trầm trọng hơn khi những giấc mơ cải cách bị đè bẹp bởi thực tế tàn nhẫn. Thay vì trở thành vũ khí chống lại áp bức, các phong trào tư tưởng lại như những ngọn gió làm rạn nứt thêm kết cấu vốn đã mong manh của xã hội.

Kết luận

Giai đoạn cuối của kỷ nguyên Lệ Đen không chỉ là câu chuyện về một xã hội trên bờ vực sụp đổ mà còn là bức tranh phức tạp về sự thao túng quyền lực và khủng hoảng niềm tin. Hiến pháp, từ biểu tượng của công lý, trở thành chiếc mặt nạ che đậy sự bất công. Các phong trào tư tưởng, dù mang hy vọng, lại chẳng thể hàn gắn một xã hội đã quá phân hóa. Đó là thời kỳ mà mọi cố gắng đổi thay đều bị nhấn chìm trong cơn lốc của quyền lực và toan tính.

" Và đây chính là những gì tôi đã đúc kết và trình bày tới qúy vị xin mời các vị có thể đặt câu hỏi tôi sẽ cố hết sức để giải đáp "

"..... "

Như cả khán phòng theo đó thì im lặng vì nếu muốn đặc câu hỏi thì hãy để nhưng người giám mục xem xét và bóc tay ra đã rồi họ mới có quyền được hỏi cho Aresene và đây cũng là điểm mà cậu phải cảnh giác nhất vì nếu sơ hở qua việt đối thuyết với các bô lão cậu sẽ rơi vào bẩy moi thông tin

Theo đúng suy nghĩ của cậu một trong những vị bô lão trong đấy giơ tay nhẹ lên anh cũng giơ lại cánh tay đấy thiện ý gật đầu .Và cậu biết thân phận của người này ông ấy không phải là một hiền pháp sự mà là nhà hiền triến và lịch sử học Fredrick Jonhocking Kamerlo từng cho mình 4 luận án thành công nhất trong việt tìm ra và khai phái các thông tin đầu kỷ nguyên lệ đen và xây dựng lên lý thuyết về kỷ nguyên thiên tịch dựa trên các thông tin trên đĩnh ngọn núi nằm tại phía bắc cao lãnh Jetdli "

' Chà gặp phải ải khó ngay lượt đầu tiên luôn ,nên khóe ăn nói rồi '

Đâu đó trong trái tim cậu là sự hỏi rùa với loại tình thế này ,trái tim cậu đâu đó đã đập thình lình lên

" Phần trình bày cậu rất ổn định và phong thái tôi khá thích điều đó ở cậu ,lời văn và thông tin dẫn dắt có tóm gọn nhưng vẫn có sự bộ sung và tìm hiểu kĩ về móc thời gian chủ điểm tôi sẽ hài lòng đôi chút và tiếp theo sẽ là câu hỏi từ phía tôi mong cậu sẽ giải đá

“Giai đoạn cuối của kỷ nguyên Lệ Đen kéo dài bao lâu? Những sự kiện cụ thể nào đánh dấu sự khởi đầu và kết thúc của nó?”

“Anh có thể phân tích vai trò của các yếu tố kinh tế trong sự suy thoái của Inderburg không? Nó tác động như thế nào đến cấu trúc xã hội?”

" Rất cảm ơn ngài thưa nhà hiền triết Kamerlo ,vậy xin mời các vị giám mục khác đưa ra câu hỏi của các ngài ạ "

Rồi lần lượt như hạt vũ bão lần lượt ùa tới như :

“Nếu quyền này nằm trong tay tầng lớp quý tộc, tại sao tầng lớp lao động không tìm cách thay thế hoặc vô hiệu hóa nó?”

“Anh có thể giải thích khái quát nội dung chính của hai phong trào này không? Chúng ảnh hưởng như thế nào đến tầng lớp lao động và tầng lớp quý tộc?”

“Anh nghĩ gì về việc hiến pháp lúc đó đã bị thao túng để phục vụ quyền lực? Nó có thực sự cần thiết hay chỉ là một hình thức che đậy?”

“Tại sao lại cho rằng tư tưởng là một ‘lời nguyền’ thay vì là ‘ngọn gió’ thúc đẩy thay đổi? Anh có thể bảo vệ quan điểm này không?

Hết phần đặt câu hỏi của các vị giám mục tiếp đó là lũ lượt tới lượt của các đồng môn của cậu ai nấy đều có thể đặt nhưng câu hỏi đơn giản ,có lúc có loại câu hỏi cậu chả thể tài nào trả lời được và cứ thế thời gian trôi qua đối với cứ như gần 5 liên kỳ vậy nó rất dài và cuối cùng cũng kết thúc qua việc thông báo từ vị trí bô lão khi cậu đã trả lời gần như tất thảy

Trái tim cậu như được treo lên một chiếc lòng trắng mền mại cậu thở dài một quảng và đi xuống kháng đài một cách từ tốn nhất cậu thấy bàn tay và đằng sau gáy mình đã toát mô rồi miệng và cổ họng đã khát tới run người rồi nhưng vẫn theo quy trình cậu ở lại trao gậy và bức lên đại một bục trên cao ngồi và quan sát tiếp tiến trình của thuyết đối luận đề

...........................................................................................................................................................................................................................

Kết thúc và kết quả cũng đã là tối tiếng chuông nhà thờ từ xa cũng đã vang được mấy hồi

Sau khi tất cả các nhóm đã trình bày xong hội đồng thảo luận trong im lặng. Mỗi thành viên cầm một chiếc bút ánh sáng để ghi lại đánh giá. Cuối cùng, một trong số họ đứng dậy và đi lại bục trung tâm tuyên bố

"Xin chúc mừng các bạn đã hoàn thành cuộc đối đáp luận đề hôm nay ta đã được tiếp thu và trãi nghiệm rất nhiều câu chuyện thú vị và cũng buồn cười đến chẳng kém nhưng hay để ta nói những người sẽ bước ra khỏi thử thách này, hãy lắng nghe lời ta. Hôm nay, các ngươi đã đối mặt với chính giới hạn của bản thân – một hành trình không chỉ đo lường trí tuệ mà còn là sự bền bỉ của tâm hồn. Những ngọn lửa của ý chí, từng ngọn sóng của hoài nghi, tất cả đều đã thử thách các ngươi. Nhưng các ngươi vẫn đứng đây, như những ngọn đuốc không thể bị dập tắt trong gió bão.

"Kỳ thi này, với tất cả sự khắc nghiệt, chỉ là một cánh cửa. Một cánh cửa mở ra thế giới của những trách nhiệm lớn lao hơn, những bí mật sâu thẳm hơn. Các ngươi đã chứng tỏ rằng mình xứng đáng bước qua cánh cửa đó, nhưng chớ quên rằng, phía bên kia, bóng tối vẫn chờ đợi để thử thách ngọn lửa trong các ngươi một lần nữa..”

Những tiếng vỗ tay vang dội khắp khán phòng không chỉ hét còn là nhưng tiếng hít sao và sự mừng rỡ, nhưng không phải sự ganh đua, mà là sự công nhận lẫn nhau – một sự kiện đáng nhớ, không chỉ vì những gì họ đã học được, mà còn vì những cánh cửa tri thức mới đang chờ họ bước qua

Bạn đang đọc Vì tôi hãy chết hết đi sáng tác bởi jhjhjhjh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jhjhjhjh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.