Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại tiến vào Vĩnh Hằng sâm lâm

Tiểu thuyết gốc · 1140 chữ

“Tiểu Phong, đi thôi, sắp tới có việc cho mày làm rồi đấy.”

Diệp Phong khoát tay gọi Tiểu Phong đang rong chơi gần đó. Ra khỏi cửa động hắn liền chuyển thân đi đến Nội vụ đường.

Bước nhanh vào bên trong đại sảnh, Diệp Phong liền chọn cho mình một nhiệm vụ cấp cao: Liệt sát năm mươi đầu yêu thú Mộc môn tầng thứ tám.

Đây chính là kế hoạch của Diệp Phong. Trong thời gian một tháng cuối cùng này, hắn muốn nhanh chóng đột phá và gia tăng cảnh giới của mình.

Chiến đấu chính là một biện pháp hiệu quả nhất.

Gần một năm chăm chỉ tu luyện, Diệp Phong đã sớm đạt đến Mộc môn tầng thứ chín. Hắn hoàn toàn có thể đột phá tới Hỏa môn Nguyệt thần cảnh. Thế nhưng Diệp Phong cần phải củng cố tu vi của mình, nếu tu vi tịnh tiến quá mau thì sẽ không thể có căn cơ vững chắc được.

Để chuẩn bị cho hành trình này, hắn đã chuẩn bị sẵn một chút thuốc trị thương khi cần, một chút nồi niêu xoong chảo và một ít gia vị để tiện cho việc nấu nướng.

Tiến vào Vĩnh Hằng sâm lâm đồng nghĩa với việc phải đối mặt với rất nhiều yêu thú. Nên việc chuẩn bị sẵn dụng cụ chế biến là điều không thể thiếu.

“Tu luyện dù quan trọng nhưng cũng không thể bỏ lỡ những mĩ vị chốn nhân gian được, đúng không Tiểu Phong?”

Diệp Phong nhét nốt đống dụng cụ “quan trọng” vào trong giới chỉ, sau đó quay sang nói với Tiểu Phong.

Con vật nhỏ bé trên vai Diệp Phong liền gật đầu như mưa, đôi mắt sáng rực đồng tình. Hiển nhiên nó cũng vô cùng tán thành câu nói của hắn.

Một số đệ tử của Thương Mang học viện đi qua, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng trước mặt liền đứng ngây ngốc như gà mắc thóc.

Tên gia hỏa trước mặt kia đi săn giết yêu thú mà cứ như đi lễ hội ẩm thực vậy, chuẩn bị cũng thật là chu đáo. Chỉ thiếu điều mang luôn cả nhà bếp đi nữa thôi là đủ bộ rồi.

Đứng trước những ánh mắt kì dị nhìn mình, Diệp Phong cũng chẳng thèm để ý. Một người một thú nghênh ngang bước ra khỏi Thương Mang học viện, sau đó tiến về phía Vĩnh Hằng sâm lâm.

Hiện tại trong số những môn sinh của Thương Mang học viện, không ai dám coi thường Diệp Phong nữa, bởi lẽ có thực lực là có tất cả, thực lực của hắn hiện tại có thể nói là nằm trong tốp đầu.

Vĩnh Hằng sâm lâm này Diệp Phong đã từng cùng Ý Lăng tiến vào rìa một lần nên cũng có chút quen thuộc.

Rất nhanh hắn đã tới được nơi xa nhất mà lần trước đã từng đi. Dọc đường hắn cũng gặp phải không ít yêu thú Mộc môn bậc năm trở xuống, tất nhiên chúng liền trở thành món ăn dinh dưỡng của Diệp Phong và Tiểu Phong.

Lần này Diệp Phong để cho Tiểu Phong ra trận, bởi lẽ tên nhóc này cũng vô cùng cường đại. Sau khi được Diệp Phong cứu cho tới bây giờ, cảnh giới của Tiểu Phong vẫn một mực tăng lên.

Thậm chí hiện tại Tiểu phong đã là một yêu thú Mộc môn bậc một hàng thật giá thật rồi.

Đáng nói là nó có một lớp lông da bên ngoài vô cùng rắn chắc, cặp sừng trên đầu nó cũng mọc dài hơn được một chút. Sau khi kiểm tra một hồi, Diệp Phong đã đi đến kết luận rằng độ cường hãn của cơ thể Tiểu Phong không ngờ vượt qua cả hắn, thậm chí cường đại hơn không phải chỉ vài ba lần. Điều này khiến Diệp Phong kinh ngạc nguyên một ngày trời.

Phải biết rằng hắn đã phải tập luyện vô cùng khổ sở mới có được thành quả như hiện tại, thế mà tên nhóc kia…

Nếu vậy thì không biết kẻ thù đã gây ra vết thương cho Tiểu Phong hồi đó có bao nhiêu khủng bố.

Với thân thể rắn chắc và tốc độ khá nhanh nên Tiểu Phong hoàn toàn có thể xử lý được những yêu thú Mộc môn bậc năm trở xuống.

Chỉ có điều thân hình Tiểu Phong vẫn còn quá nhỏ, thật không tương xứng với sức mạnh của nó chút nào. Nhưng Diệp Phong lại thích bé bé như vậy, hắn không nhịn được mà ôm chặt con vật nhỏ bé vào lòng.

Hôm sau Diệp Phong tiếp tục tiến sâu vào Vĩnh Hằng sâm lâm. Nơi này đã dần dần ít đi sự xuất hiện của con người, có chăng thì chỉ có những người như hắn hoặc là những liệp sát giả chuyên đi săn yêu thú để lấy hồn thạch.

Trên thị trường hồn thạch luôn là một món hàng được tiêu thụ rất nhiều, kể cả là ở chợ đen. Do đó nên có không ít những người sẵn sàng mạo hiểm đi săn những yêu thú mạnh mẽ để lấy hồn thạch. Những liệp sát giả có thực lực rất cao với kinh nghiệm chiến đấu vô cùng dày dặn.

Ngoài ra nơi này còn có những vương công quý tộc muốn đi thăm quan hoặc là ra ngoài để lịch luyện, tuy nhiên tu vi lại chưa đủ cao. Họ rất cần những cao thủ đi theo để hộ tống, do đó những dong binh đoàn được hình thành.

Nhiệm vụ của những dong binh đoàn chính là bảo vệ những người đó an toàn khỏi vùng rừng rậm đầy rẫy nguy hiểm này.

Diệp Phong đã thay bộ trang phục của Mạn Huyền Phong, hắn toàn thân lúc này vận một bộ hắc y với chiếc áo choàng dài tới tận chân. Một chiếc nón tre che kín đầu, thoạt nhìn không khác gì một liệp sát giả bình thường. Chỉ có điều trên vai hắn có thêm một con yêu thú nhỏ mà thôi.

Lúc này Diệp Phong đang thu dọn tàn cuộc của một cuộc chiến vừa mới xảy ra, phía trước mặt hắn là xác của một con hỏa phong hầu đã đạt đến Mộc môn bậc tám. Sau khi đã lấy được hồn thạch của nó, Diệp Phong như thường lệ tỏa ra thần thức để theo dõi động tĩnh của khu vực phía xung quanh.

Đột nhiên hai mắt hắn nhíu lại, ngoảnh đầu về một khu vực phía xa xa.

“Tiểu Phong, đi thôi.”

Diệp Phong gọi, sau đó hắn nhanh chóng phi thân lên những cành cây cao, hướng về khu vực nọ.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Huyết Lộ sáng tác bởi virgo08
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi virgo08
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.