Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra tay giúp đỡ

Tiểu thuyết gốc · 1013 chữ

Tốc độ của Diệp Phong vô cùng nhanh, chỉ chốc lát sau hắn đã cách xa chỗ cũ mấy trăm trượng. Đáp xuống một cành cây lớn, Diệp Phong phóng tầm mắt xuống phía dưới.

Trước mặt hắn là một đội ngũ ba người, hai nam một nữ đang chiến đấu với một con Thái thản cự viên.

Dẫn đầu đội ngũ này là một trung niên nhân, thực lực đã đạt tới Mộc môn tầng thứ ba. Hai người còn lại khá trẻ, thoạt nhìn chỉ khoảng 15, 16 tuổi, thực lực mới chỉ là Thủy Môn tầng thứ sáu. Trong khi con cự viên đã đạt tới Mộc môn tầng thứ năm.

Nhìn cách ăn mặc và trang phục của ba người này, Diệp Phong đoán có lẽ họ cũng không phải là vương công quý tộc gì. Hơn nữa rõ ràng không phải là đối thủ của con yêu thú, nên họ nhanh chóng rơi vào thế hạ phong.

Diệp Phong để ý thấy ba người này đã bị thương khá nặng, có lẽ là kết quả của trận chiến đang diễn ra.

“Thực lực thế này sao lại đi sâu vào Vĩnh Hằng sâm lâm chứ? Bộ chê cuộc sống dài quá à.”

Diệp Phong lắc đầu cảm thán, bản thân hắn đi vào đây còn phải thận trọng từng chút một.

“Cũng may là gặp được ta, nếu không thì hẳn phải bỏ mạng tại đây rồi.”

“Tiểu Phong, giao cho mày đấy. Đừng để họ phát hiện.”

Diệp Phong đưa tay khẽ sờ đầu con yêu thú nhỏ trên vai mình. Yêu thú cảnh giới này căn bản để Tiểu Phong ra tay là đủ, hắn không cần phải hiện thân, và cũng không muốn hiện thân làm gì.

Tiểu Phong gật gật đầu, đoạn hóa thành một làn gió lao xuống chiến trường phía dưới.

Tốc độ của Tiểu Phong vô cùng nhanh lướt đến chỗ cự viên, chỉ thấy một đạo tàn ảnh chợt lóe lên rồi biến mất.

Ngay sau đó một tiếng gầm rống thê lương vang lên, cự viên khổng lồ đổ gục xuống đất trước sự ngỡ ngàng của ba người.

Ba người kia cũng không dám lơ là khi cự viên bị hạ gục, họ cảnh giác nhìn xung quanh, một con yêu thú Mộc môn bậc năm cứ như vậy mà chết đi chưa chắc đã là điều tốt, vì chưa biết chừng lại có một con yêu thú khủng bố hơn nữa xuất hiện.

Diệp Phong lúc này đã thu liễm tất cả khí tức nên tất nhiên ba người phía dưới không thể nào biết đến sự tồn tại của hắn.

Phải một lúc lâu sau, khi xác định là không còn nguy hiểm gì nữa, ba người mới thở phào ngồi thụp xuống đất. Mặc dù không biết rõ nguyên nhân dẫn đến cái chết của cự viên nhưng dù sao trước mắt họ cũng tạm thời được an toàn.

“Làm tốt lắm.”

Diệp Phong vuốt vuốt cằm Tiểu Phong như đang nựng một con mèo nhỏ.

“Meow…”

Tiểu Phong nhắm hai mắt lim dim hưởng thụ, chỉ khẽ kêu một tiếng như để đáp lại Diệp Phong.

Diệp Phong mỉm cười, con vật này cực kì khả ái, rất dễ khiến người khác yêu thích mà vuốt ve mãi không thôi.

Sau khi xác nhận xung quanh không còn nguy hiểm gì cho đội ngũ ba người phía dưới nữa, Diệp Phong mới chuyển thân rời đi, tiếp tục đi sâu vào Vĩnh Hằng sâm lâm.

Tất nhiên nói vậy thôi chứ hắn cũng vẫn chỉ đang loanh quanh ở vùng rìa.

Những ngày tiếp theo, Diệp Phong vẫn một mực chiến đấu không ngừng nghỉ. Trong hai mươi ngày hắn đã hoàn thành nhiệm vụ của Nội vụ đường mà không mất nhiều công sức. Những con yêu thú cùng cấp bậc với hắn dường như yếu ớt không có một chút uy hiếp nào.

Lực chiến đấu của Diệp Phong trong thời gian này được nâng cao rõ rệt. Đồng thời trên người hắn vô hình trung hình thành một cỗ sát khí nồng đậm.

Đây chính là kết quả của việc liệp sát vô số yêu thú mạnh mẽ mà thành.

Ban ngày Diệp Phong liên tục chiến đấu, đến đêm hắn vẫn không ngừng tu luyện Mạn Đà La chân giả.

Diệp Phong nhất định phải luyện được thức thứ nhất trước khi diễn ra cuộc tỉ thí giữa tứ đại viện. Sự hùng mạnh của nó là không phải nghi ngờ, chỉ khi nào thành công thì hắn mới có thể nắm được một suất tiến vào Thái sơ bí cảnh.

Long hồn tụ khí pháp thì dường như trở thành bản năng của Diệp Phong, nó luôn luôn tự vận chuyển theo vòng đại chu thiên và bảy tiểu chu thiên trên cơ thể hắn.

Do đó uy lực của Long hồn cũng ngày càng cường đại hơn, Diệp Phong càng ngày càng bất ngờ vì những môn công pháp của Mạn Huyền Phong đều không hề tầm thường một chút nào.

Việc tu luyện Mạn đà la chân giả cũng tiến triển khá tốt, mặc dù vẫn tiêu hao khá nhiều linh lực mỗi lần thi triển thế nhưng khoảng cách đến thành công của Diệp Phong càng ngày càng gần hơn.

Hắn mơ hồ hiểu rõ được một chút áo nghĩa của thức thứ nhất trong môn công pháp này. Do đó Diệp Phong cũng đã biết được điểm mấu chốt để khiến “Tịch diệt” được luyện thành.

Ngồi điều tức cả đêm khiến cơ thể hắn vô cùng sảng khoái. Ngay khi những tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu rọi xuống dưới đất, Diệp Phong liền vươn vai đứng dậy.

Chỉ còn không đến mười ngày nữa là đại hội tứ đại viện sẽ diễn ra, Diệp Phong cần phải đẩy mạnh hơn nữa tiến độ săn giết yêu thú của mình.

Thế nhưng đời không như là mơ.

Trái đất vẫn luôn thật tròn.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Huyết Lộ sáng tác bởi virgo08
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi virgo08
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.