Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạo hóa

Tiểu thuyết gốc · 2178 chữ

Tách...

Tách...

Tiếng nước chảy từ những thạch nhũ đang treo lơ lửng trên nắp sơn động, dần dần mà rơi xuống những bậc thềm đá, phát ra những tiếng tách tách có quy luật. Những giọt nước này sau khi chạm vào thềm đá thì không thấm vào lòng đất ngay, mà lại chảy về lòng suối gần đó, nơi đây chính là sơn động nào đó dưới Minh Châu Sơn. Không biết sơn động này đã tồn tại từ bao giờ, cũng giống như những hang động khác, tối tăm, ẩm ướt, lạnh lẽo.

Ở lòng suối gần đó, có một người đang nằm, không rõ sống chết, có vẻ như vừa qua một trận cửu tử nhất sinh, quần áo thì rách rưới. Đặc biệt chân của hắn ta, dường như bị một thứ gì đó cắt mất, còn đang đầm đìa chảy máu, máu và nước hòa quyện với nhau chảy xuống dòng suối, như muối bỏ biển, chỉ khiến cho dòng suối xen lẫn một chút sắc đỏ.

"Mình ... mình chưa .... chết sao", hắn thều thào nói ra những câu lắp bắp, hắn không phải ai khác chính là Lâm Phong.

Từ sau khi bị rơi xuống vách đá, quá sức mà ngất lịm. May mắn thay, Lâm Phong trong lúc rơi xuống, lại tránh được những tảng đá sắc nhọn, mà đắm mình trực tiếp xuống suối.

Thuận theo dòng suối, Lâm Phong trôi dạt vào một hang động gần đó. Có thể hang động này đã rất lâu chưa có người khám phá đến, bụi bặm, đất đá, thạch nhũ, tạo vật khoáng chất, đã ở đây không biết bao lâu rồi.

Vừa tỉnh dậy, Lâm Phong thều thào từng bước, trườn đến một bức tường đá gần đó để dựa mình. Vì bị mất một chân nên lúc này cậu gần như là không đủ sức để có thể ngồi dậy mà chỉ có thể nằm lê lết từng chút, từng chút một.

"Kết thúc rồi sao... chân mình, trường quân đội..." Lâm Phong thầm than, lúc này cậu đang cố nén đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần, trườn về phía trước chậm rãi.

Mặc dù thể chất và sức chịu đựng của con người được cải thiện sau thời kì Niết Bàn. Nhưng nếu bị thương thì cũng chỉ có thể từ từ khôi phục hoặc dùng một số thần dược, vật phẩm cực hiếm. Nếu Lâm Phong là một Tinh Giả thì sẽ có khả năng hồi phục rất nhanh.

Nhưng nếu là bị đoạn chi thì gần như là không thể hồi phục lại một cách lành lặn, trừ khi thay thế bằng các thiết bị điện tử chế tạo bằng hợp kim "Tử Hằng", như thế các chi mới có thể hoạt động trở lại như các chi thật.

Tuy vậy chi phí của chúng thực sự rất đắt, nhất là hợp kim "Tử Hằng" được sinh ra để chế tạo, xây dựng các vật tư quân sự, như vũ khí lạnh, khí tài, đạn dược, căn cứ quân sự... Với Lâm Phong hiện giờ, trường quân đội, cậu đã không còn cơ hội, thì tiền đâu mà thay thế cho mình một chiếc chân giả.

"Còn ba, mẹ ...."

Dựa lưng vào tường đá, lúc này có nghĩ gì đi chăng nữa cũng không thay đổi được. Nhưng trước mắt Lâm Phong chợt nghĩ, hắn còn ba, hắn còn mẹ, hắn còn gia đình để về, hắn không thể chết ở đây được. Lúc này hắn phải sống, phải sống mới có thể làm được thứ khác .

"Ba mẹ còn ở nhà, mình phải trở về"

Lâm Phong thầm nghĩ, lúc này cậu đang vô cùng đau đớn, mất đi cơ hội tương lai thì mấy ai còn có thể vui vẻ được. Chưa kể đang trong tình trạng thế này, nếu là người bình thường thì đã tuyệt vọng vì mất quá nhiều máu rồi.

...

Đã một tiếng trôi qua, kể từ lúc Lâm phong tỉnh dậy. Chiếc chân trái bị cắt mất của Lâm Phong đã được quấn kín một lớp vải trắng, song lớp vải đó đã nhuốm nguyên màu đỏ thẫm, phát ra những mùi tanh nồng, khó ngửi.

Vì một vài lý do, trước khi đi ra cánh rừng một mình, thì cậu lại không đem theo một thiết bị liên lạc nào. Bây giờ cũng không có khả năng liên lạc được ai tới đây.

"Chả nhẽ, mình ... phải chết ở đây sao"

Trong lòng lúc này Lâm Phong cảm thấy không cam lòng, mất quá nhiều máu chỉ có một mình. Lúc này ánh sáng trên nóc sơn động, xuyên qua từng kẽ đá, đã dần thu lại, có vẻ như ngoài trời đã bắt đầu trở tối.

Lâm Phong dường như vẫn là quá sức, sau một lúc không cam lòng, cậu chợt ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay...

...

Đã 10 tiếng trôi qua kể từ lúc Lâm phong tỉnh dậy.

Lâm Phong vẫn một mình ngồi đó. Chân trái đã dừng chảy máu từ bao giờ, nhưng cơn đau vẫn chưa hề chấm dứt. Cậu vừa tình dậy, suy nghĩ lan man về cuộc đời của mình, những việc mình đã trải qua, chuyện vui chuyện buồn, nghĩ về ba mẹ, nghĩ về Thanh Tuyết.

Lúc này dường như tất cả mọi thứ, hiện ra ở ngay trước mắt cậu, mắt cậu dần mờ đi. Lâm Phong vẫn cố giữ vững tỉnh táo mở mắt, lại chợt thấy ba, thấy mẹ, thấy Thanh Tuyết, đang vây xung quanh mình. Dẫu vậy lúc này cậu vẫn hiểu rằng, có lẽ cậu sắp chết, mọi thứ chỉ đều là hư ảo, là ảo giác của cậu mà thôi. Song bây giờ, tâm của cậu đã trở nên rất thanh thản, có lẽ cuộc đời này hối tiếc nhất là không được ở bên cạnh cha mẹ lúc già, chăm sóc cho họ.

Khi con người ta, nghĩ về quá nhiều thứ, nghĩ về viễn cảnh chết chóc, mà vẫn giữ được tâm thức thì sẽ dần trở nên thanh thản hơn. Nếu như Lâm Phong có thể vượt qua được kiếp nạn này, chắc chắn rằng tâm thức của cậu, có lẽ sẽ đạt được một bước lớn.

Nhưng dần rồi, hai hàng nước mắt của hắn, cũng bắt đầu rưng rưng, chảy xuống những giọt lệ tinh khiết, những giọt lệ hàm chứa sự bất lực, sự khát khao được sống. Cho dù vậy, Lâm Phong vẫn cố nén lại cảm xúc của mình. Suy cho cùng, hắn vẫn còn quá trẻ, hắn chưa đi ra ngoài thế giới rộng lớn, hắn chưa gặp được người mình yêu, hắn chưa trở thành Tinh Giả, hắn chưa trở thành người mà hắn hằng mong ước...

...

"Ngươi mong ước điều gì, Vĩnh hằng?"

Một giọng nói bỗng vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu. Lâm phong chợt hoảng sợ, lúc này cũng chỉ có mình cậu ở đây, không có người thứ hai thì âm thanh đó có thể phát ra từ đâu được.

"Ta có thể cho ngươi"

Âm thanh đó lại cất lên trong đầu Lâm Phong, một cách chậm rãi.

"Tôi... muốn được sống!", Lâm Phong thều thào chậm rãi nói ra, nói ra những lời nói khao khát từ tận trái tim. Có lẽ tất cả chỉ là những thứ cậu tưởng tượng ra lúc sắp chết, một chút sinh cơ, một chút phép màu có lẽ sẽ thật sự không xảy ra. Lâm Phong dần nhắm hai mắt, có lẽ lúc này đường sinh cơ của cậu đã kết thúc, có lẽ cậu đã bắt đầu chấp nhận sự thật.

Ngay lúc Lâm phong vừa nhắm mắt, một viên đá ngay cạnh bên, bỗng chốc nứt ra một mẩu nhỏ. Bên trong đó phát ra một thứ ánh sáng kì diệu lấp ló qua khe hở, một thứ ánh sáng thất sắc tuyệt đẹp, các mảnh vỡ thô ráp của vỏ đá vây xung quanh dần bị lụi tàn, hóa thành tro, hiện ra bên trong một viên pha lê thất sắc không tỳ vết.

"Ta sẽ cho ngươi một tạo hóa"

Âm thanh đó lại phát ra lần nữa, lần này âm thanh đó không đâu khác, là phát ra từ chính viên pha lê thất sắc.

Ánh sáng từ viên pha lê thất sắc bộc phát ra mạnh mẽ. Viên pha lê dần hóa thành những giọt chất lỏng hư ảo, bay lên không trung, tiến dần về phía bụng của Lâm Phong.

Đoàng, một tiếng nổ vang lên. Lúc này có vẻ như Lâm Phong đã bị ngất lịm đi mà không biết rằng, viên pha lê thất sắc này đã ban cho cậu một tạo hóa vô cùng lớn.

Những giọt chất lỏng của pha lê thất sắc hóa thành, vừa chạm vào bụng của Lâm Phong, liền ngay lập tức tiến vào nội không gian.

Bản thân mỗi người sinh ra, đều đã có nội không gian bên trong cơ thể, trước đây nhân loại chưa từng phát hiện được sự tồn tại của nội không gian cho đến khi thời kì "Tinh Nhân Niết Bàn" xảy ra.

Tuy nhiên, nội không gian đó sẽ không thể nhìn thấy bởi những người là Tinh Giả trở xuống. Nội không gian tối tăm, nhưng rộng lớn vô cùng. Nội không gian chỉ được thắp sáng cho đến khi các vật chất sáng gọi là "Tinh Mạch" xuất hiện, số lượng vật chất sáng "Tinh mạch" sẽ biểu hiện cho sức mạnh của Tinh Giả. Và mỗi một tinh giả sẽ đều có một Tinh chủ, như một trái tim co bóp năng lượng bên trong nội không gian.

Nói một cách khác, đặc điểm chí tử của Tinh Giả là ở Tinh Chủ.

Lúc này giữa nội không gian của Lâm Phong, các giọt chất lỏng dần tràn vào, bỗng chốc ngưng tụ thành một viên pha lê thất sắc, đứng sừng sững giữa không gian tối tăm vô tận. Viên pha lê thất sắc sau khi ngưng tụ, lúc này giống như Tinh chủ đang hoạt động một cách có chu kì, không ngừng phát ra những dòng năng lượng vô cùng lớn tràn khắp cơ thể, phát ra những thứ ánh sáng vô cùng mạnh mẽ thắp sáng toàn bộ Nội không gian.

Những dòng năng lượng vô cùng tinh thuần này, mang theo ánh sáng thất sắc, đánh bay toàn bộ những chất độc tích tụ khắp cơ thể Lâm Phong.

Dòng năng lượng tinh thuần này khi vừa tràn đến chiếc chân bị đoạn của Lâm phong, liền mạnh mẽ bộc phát, ngay lập tức, xương, cơ đều được sinh sôi lại nhanh chóng dưới cấp độ tế bào, tế bào nhân bản liên tục không ngừng, chẳng mấy chốc là đến lớp da.

Sau một thời gian, xung quanh cơ thể Lâm phong lúc này, đã dính đầy những chất lỏng đặc quánh đen hôi, nhờ có nguồn năng lượng thuần khiết mà chúng được đẩy ra ngoài cơ thể. Nguồn năng lượng này, đồng thời còn cải hóa dòng năng lượng bản chất sẵn có bên trong cơ thể Lâm Phong.

Bây giờ thân hình Lâm Phong đã trở nên cao to hơn trước, chân trái lúc trước bị đoạn, nay đã trở về với nguyên vẹn. Mọi bó cơ của Lâm phong lúc này cũng đang tràn đầy năng lượng, các tế bào thì đang lúc nhúc sôi lên như những con kiến đang chờ được giải phóng khỏi lồng gian chật hẹp.

Vừa hoàn thành chu kì tuần hoàn năng lượng cuối cùng, bỗng chốc cơ thể của Lâm Phong được dịch chuyển ra bên ngoài hang động, nằm ngoài một cánh rừng gần đó. Lúc này ngoài trời vẫn còn đang tối.

Sau đó ánh sáng của viên pha lê thất sắc bên trong nội không gian của Lâm Phong dần ảm đạm, tối dần, chốc lát chìm vào trong bóng tối vô tận.

...

"Éc éc", "Tách.... tách", "Bốp", "Ộp" ...

Hai bên tai của Lâm Phong có thể cảm nhận rõ ràng những thứ âm thanh này, cậu dần mở đôi mắt nặng trĩu của mình nhưng lại không cảm thấy mệt mỏi chút nào, cơ thể của cậu ngay bây giờ đang tràn đầy năng lượng.

Ánh sáng của buổi ban mai, khẽ chiếu rọi qua từng kẽ lá , đung đưa theo gió xào xạc đang chiếu vào mắt cậu, khiến cậu giật mình ngồi bật dậy.

"Mình đang ở đâu? chẳng phải mình chết rồi sao?"

Bỗng nhiên, Lâm Phong cảm thấy có thể cảm nhận mọi thứ xung quanh. Tiếng chim kêu, tiếng nước chảy, đoàn kiến đang di chuyển, bọ cánh cứng đang lăn cục đất nặng trĩu .... tất cả hình ảnh, âm thanh, đều như đang diễn ra trong đầu của Lâm phong, giống như là đang nhìn thấy trực tiếp vậy.

"Thần thức?" Lâm Phong chợt nghĩ.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Tinh Thuần sáng tác bởi Sangpham66
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sangpham66
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.