Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức Tỉnh Võ Hồn

Phiên bản Dịch · 2010 chữ

Trong phòng thức tỉnh có một người trung niên mặc trường bào theo phong cách cổ xưa có màu cam, bên ngoài thêu một ít hình ảnh về Hồn Thú.

Hình Danh từ lúc trọng sinh tới nay, thường rất thích hay tìm hiểu chuyện xưa ở Đấu La Đại Lục, trong những câu chuyện đó, luôn có Truyền Linh Sư, Truyền Linh Sư này đều tới từ Truyền Linh Tháp, là một tồn tại cường đại và thần bí, là những Hồn Sư cực kỳ đặc biệt, có địa cao quý trên cả đại lục. Đây chính là lần đầu tiên nó được nhìn thấy một người như vậy.

Truyền Linh Sư cười ôn hòa, "Mau lại đây bạn nhỏ, đứng ở chính giữa."

Hình Danh mở to mắt, ngoan ngoãn làm theo, nhịn không được hỏi: "Truyền Linh Sư đại nhân, con sẽ có Võ Hồn gì?''

Truyền Linh Sư mỉm cười: "Ta cũng không biết! Đợi tí nữa con thức tỉnh, thì sẽ nhìn ra. Nhưng mắt con đẹp như vậy, nếu con có Võ Hồn liên quan tới đôi mắt, vậy chắc chắn sẽ rất hoàn mỹ."

Hình Danh sáng mắt, "Linh nhãn? Con từng nghe tới rồi. Tháp chủ đầu tiên của Truyền Linh Tháp..."

Truyền Linh Sư ngắt lời nó: "Ngưng thần tĩnh khí, ta sẽ bắt đầu."

Đúng lúc này, bàn tay Truyền Linh Sư bỗng sáng lên một luồng sáng trắng nhu hòa, rất thần bí, đã thu hút sự chú ý của Hình Danh.

Hình Danh không nhịn được hỏi:

-''Luồng sáng trắng đó, là Hồn Lực trong truyền thuyết có phải không? Chỉ có Hồn Sư mới có năng lượng cường đại đó đúng không?''

Truyền Linh Sư không trả lời, đưa tay phải điểm lên không trung một cái, luồng sáng trắng trên hai tay ông ta bay vèo lên không, nở rộ như pháo hoa.

Từng đường vân đẹp đẽ huyễn hoặc sáng lên, bắt đầu từ trần nhà, kéo dần xuống bốn vách tường, chúng như được khôi phục sức sống, trở nên có sinh mạng, tràn về phía dưới chân Hình Danh, tất cả hào quang cuối cùng hội tụ cả vào người nó.

Một luồng hơi ấm với một chút tê dại từ gan bàn chân truyền vào cơ thể, làm cơ thể nho nhỏ của Hình Danh khẽ run run, ngay sau đó, nó cảm thân cả người như bị điện giật.

Mọi thứ trước mắt trở nên mơ hồ, vài bức hình ảnh không ngừng lóe lên trong đầu, nó muốn nhìn cho rõ ràng, nhưng chỉ thấy được những quang ảnh lưu động, nhìn thấy, nhưng không thể nào nhớ được.

Cả người Truyền Linh Sư trước mặt đều được bao phủ trong quầng sáng trắng, nhờ tác dụng của nghi thức thức tỉnh, Võ Hồn của nó đã sắp thức tỉnh.

"A ——" Hình Danh kêu lên một tiếng, dọa Truyền Linh Sư nhảy dựng, bình thường, lúc con nít thức tỉnh Võ Hồn, sẽ không bị ảnh hưởng gì nhiều, chỉ có một ít những đứa trẻ thân thể quá yếu ớt không chịu nổi năng lượng trùng kích thì mới gặp nguy hiểm.

Thân thể Truyền Linh Sư lóe lên một cái, đã tới trước mặt Hình Danh, nếu quả thật có điểm không ổn, ông ta sẽ kết thúc nghi thức ngay tức khắc, để đảm bảo Hình Danh được an toàn.

Ở khoảng cách gần, ông ta kinh ngạc nhận ra ở trên trán Hình Danh có một đường vân màu vàng lóe lên một cái, sau đó nó như cái lưới, tràn xuống tứ chi thằng bé.

Đây là Võ Hồn gì? Truyền Linh Sư này đã có thâm niên rất dày dặn, đã thức tỉnh ngàn vạn đứa bé, nhưng hiện tượng trên người Hình Danh thì đây là lần đầu tiên ông ta mới nhìn thấy.

Một luồng năng lượng yếu ớt từ người Đường Vũ Lân tỏa ra, năng lượng đó xuất hiện từ bụng thằng bé, đó là nơi sinh ra Hồn Lực, năng lượng chấn động rất là mạnh, nó tồn tại trong vô hình.

Điều này làm cho Truyền Linh Sư rất là hoảng sợ, năng lượng chấn đồng từ Võ Hồn rất là mạnh liệt, ông làm nghi thức cả đời cũng chưa từng thấy chấn động nào mạnh như vậy, điều này làm cho ông vui mừng, suốt đời ông, chỉ mõi hôm nay vận khí thực là tốt. Nhưng mà, Võ Hồn của thằng bé này, rốt cuộc là cái gì vậy?

Đường vân hình lưới màu vàng đã biến mất, như chưa bao giờ xuất hiện, Hình Danh hai mắt nhắm nghiền, như đang chịu đựng cái gì đó rất đau đớn, nó từ từ đưa tay phải lên.

''Một bàn tay vô hình!'' Truyền Linh Sư tràn đầy kinh ngạc. Ông ta chưa từng nhìn thấy loại Võ Hồn này bao giờ, chưa nói lại còn có hồn lực cộng sinh.

Đau quá! Bàn tay phải Hình Danh đau đớn, cảm thấy thân thể nó như bị xé nát ra.

Lúc luồng ấm áp truyền vào người, nó chỉ thấy cả người tê dại, còn có một chút sảng khoái, nhưng rất nhanh sau đó, từ trong xương cốt tuôn ra một luồng khí cực nóng, luồng khí nóng đó điên cuồng đi chuyển, phá phách khắp nơi trong người nó, nó cảm thấy bị bụng chướng lên, như nứt ra làm nó đau tới mức không thở được.

Cả người nó, chỗ nào cũng có cảm giác bị xé rách, xương cốt, cơ bắp, làn da, đau nhất là bàn tay phải của nó.

Lâu thật lâu sau, sự đau đớn đó mới giảm dần, từ lòng bàn tay truyền tới một cảm giác ấm áp, nó mở mắt ra.

Hình Danh tuy tuổi còn nhỏ, nhưng nó nhớ rất rõ mình đang làm cái gì, nên hiểu ngay ra vấn đề, nhìn vào bàn tay mình. "Nó? Là Võ Hồn của con?"

"Ừ, đúng vậy, nó chính là Võ Hồn của con." Truyền Linh Sư mỉm cười, trong ánh mắt thật là vui mừng.

Ông tuy chỉ là một người thức tỉnh Võ Hồn, nhưng cũng có chút hiểu biết về Võ Hồn biến dị hỏi sao ông không vui.

''Được rồi ta tiến hành kiểm tra hồn lực cho con.'' Vừa nói, ông ta vừa đưa lam thủy tinh cầu tới trước mặt Hình Danh.

Tay Hình Danh vừa mới tiếp xúc vào lam thủy tinh cầu thì thân thể Hình Danh kịch liệt run rẩy một chút, hắn giật mình phát hiện, khỏa màu lam thủy tinh cầu nhìn rất đẹp mắt kia dĩ nhiên cũng có thật lớn hấp lực, nội lực của mình phảng phất như tìm được một lỗ thoát mà mãnh liệt xuất ra. Hắn muốn tránh, nhưng làm thế nào cũng không tránh được cỗ hấp lực kia.

Vừa nhìn vào thủy tinh cầu, Truyền Linh Sư liền giật mình, thủy tinh cầu trong tay Hình Danh sáng lên, lam quang chói mắt bắt đầu từ một điểm trong nháy mắt lan tràn ra, nháy mắt công phu, ánh sáng của khỏa thủy tinh cầu giống như bảo thạch phát quang. Vầng sáng màu lam nhạt lộ ra, không nói lên lời thật sự động lòng người.

Dựa theo truyền thống của thi kiểm tra, chỉ cần thủy tinh cầu xuất hiện một chút phản ứng, cho dù là một tia quang mang, cũng chứng minh được là người làm kiểm tra có hồn lực tồn tại, mà thủy tinh cầu trước mắt lóng lánh như thế, quang mang chói mắt như thế thì chỉ có một giải thích.

"Trời ạ, không ngờ lại là Tiên Thiên Mãn Hồn lực" Thanh quang lại từ trên người Truyền Linh Sư phóng thích, thủy tinh cầu tương bàn tay của Hình Danh văng ra, lúc này, ánh mắt hắn nhìn hài nhi này đã hoàn toàn bất đồng. Phảng phất như là đang nhìn một con quái vật.

Hình Danh tự nhiên cũng phát hiện ra tình huống của mình và mấy đứa trẻ thi kiểm tra bất đồng, nghi hoặc hỏi: "Thúc thúc, cái gì là tiên thiên mãn hồn lực?"

Truyền Linh Sư ngốc trệ nhìn hắn, nhận ra và giải thích rằng: "Mỗi người tại lúc vũ hồn lực thức tỉnh trừ việc chính hình thái quyết định nó cường đại hay không dĩ ngoại,hồn lực nhiều ít bao nhiêu cũng rất quan trọng. Đại đa số những người đang ở thời điểm vũ hồn thức tỉnh không có hồn lực tựa như mấy đứa nhỏ này vậy. Bọn họ nhất định cả đời không cách nào trở thành Hồn sư. Mà chỉ cần có hồn lực xuất hiện, dù chỉ một tia, đều cũng có thể thông qua minh tư tiến hành tu luyện, mà khi vũ hồn giác tỉnh, hồn lực nhiều ít bao nhiêu rất trọng yếu, quyết định Hồn sư khởi đầu tu luyện cao hay thấp, hồn lực tiên thiên càng cao, sau này tu luyện tốc độ càng nhanh chóng, đồng thời bởi vì bước khởi đầu cao cũng tự nhiên lĩnh hội trước người khác. Vì tiên thiên mãn hồn lực chính là tại lúc vũ hồn giác tỉnh là lúc tiên thiên có khả năng đạt tới cao nhất hồn lực."

"Cao nhất hồn lực?" Hình Danh nhìn ông ta, tâm niệm thay đổi thật nhanh, hắn không biết hồn lực của mình thế nào.

Truyền Linh Sư thở dài nói:

Vũ hồn cấp bậc của chúng ta là như thế này, mỗi thập cấp là một xưng hiệu. Chỉ cần sau khi vũ hồn giác tỉnh, có thể tự xưng là Hồn sĩ. Đương nhiên là nhất cấp Hồn sĩ. Dựa theo vũ hồn lực mạnh yếu để phân cấp bậc. Vì Tiên Thiên Mãn Hồn lực, hay chính là lúc vũ hồn giác tỉnh, hồn lực có thể đạt tới tiên thiên cao nhất thập cấp cảnh giới. Ta còn chưa bao giờ gặp quá người có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, lúc đầu ta giác tỉnh cũng bất quá là nhị cấp hồn lực mà thôi."

Hình Danh lúc này tinh thần đã hồi phục trở lại. Thật vất vả mới tìm được một vị Hồn sư chân chính, tự nhiên hắn sẽ không bỏ qua, vội hỏi ngay nghi hoặc trong lòng mình: "Vũ hồn lực tiên thiên chỉ có thể đạt đến cấp mười thôi sao? Không thể cao hơn nữa?"

Thanh quang toàn thân thu liễm, Truyền Linh Sư thu lại vũ hồn phụ thể: " Đương nhiên là không thể, thực lực của Hồn sư tăng lên không phải dễ dàng. Mỗi lần vượt qua một cấp xưng hiệu, không chỉ phải có vũ hồn lực phải đạt đến đỉnh phong của xưng hiệu đó, đồng thời còn cần phải có được một hồn hoàn. Không có hồn hoàn, cho dù ngươi có tiếp tục cố gắng tu luyện cũng không có khả năng tiến vào xưng hiệu kế tiếp. Nên giống như ngươi bây giờ vậy, vì tiên thiên hồn lực đã đạt đến giới hạn, hồn lực của ngươi muốn tiếp tục tăng lên, sẽ không cần phải minh tưởng mà trước tiên cần phải có được một hồn hoàn. Sau khi tiến vào tầng kế tiếp mới có thể tiếp tục tu luyện".

Hình Danh chợt nói: "Hồn hoàn chính là vòng sáng trên người thúc thúc vừa rồi phải không? thúc là cấp thứ hai mươi sáu nên có hai hồn hoàn?"

Tố Vân Đào gật đầu nói: "Đúng là như vậy, tình huống của ngươi rất đặc thù, Tiên Thiên Hồn Lực đã đạt tới giới hạn, đúng là thiên tài trăm năm khó gặp. Nhưng mà vũ hồn của ngươi biến dị rất kì lạ sợ là không có ai giải thích được, muốn thêm bất kỳ hồn hoàn nào cũng gặp khó khăn.

Bạn đang đọc Võ Hồn Đấu La. của DanhPhe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danhdanh02022004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.