Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu La Đại Lục

Phiên bản Dịch · 1536 chữ

Nơi đây được gọi là Đấu La Đại Lục là một hành tinh rất là lớn.

Người ở Đấu La Đại Lục đều có một thứ dược gọi là Võ Hồn. Võ Hồn là một bộ phận thân thể của họ, nó có thể là động vật, có thể là thực vật hoặc đồ vật. Tới lúc sáu tuổi, thông qua nghi thức, thức tỉnh, họ sẽ đánh thức Võ Hồn của bản thân. Ngày thức tỉnh mỗi năm một lần chỉ có một cơ hội duy nhất,chính là thời điểm thức tỉnh Võ Hồn là rồng hay phượng điều quyết định vào ngày đó.

Nếu Võ Hồn là một cái cuốc, thì khả năng cày ruộng của người đó sẽ mạnh hơn người khác. Nếu Võ Hồn là một loài động vật, vậy thì không chừng người đó có lẽ sẽ có được một chút năng lực đơn giản của loài động vật đó, nên, Võ Hồn sớm đã trở thành một thứ quan trọng làm thay đổi cuộc sống của con người.

Quan trọng hơn là, người ta rất mong đợi có được Hồn Lực, Hồn Lực là một loại năng lượng giúp tăng tiến Võ Hồn, mỗi người đều có Võ Hồn, nhưng trong cả ngàn người, chưa chắc có được một người có được Hồn Lực.

Có Hồn Lực nghĩa là có tương lai, là có sức mạnh, nếu lúc Võ Hồn cộng sinh có Hồn Lực xuất hiện, thì có thể thông qua tu luyện Hồn Lực để tăng lên Võ Hồn của bản thân, trở thành người có chức nghiệp luôn cao quý trong lịch sử suốt trăm ngàn vạn năm qua của Đấu La Đại Lục,được gọi là hồn sư

Đẳng cấp hồn sư: Hồn Sĩ (Cấp một - Cấp mười) - Hồn Sư (Cấp mười một - Cấp hai mươi) - Đại Hồn Sư (Cấp hai mươi mốt - Cấp ba mươi) - Hồn Tôn (Cấp ba mươi mốt - Cấp bốn mươi) - Hồn Tông (Cấp bốn mươi mốt - Cấp năm mươi) - Hồn Vương (Cấp năm mươi mốt - Cấp sáu mươi) - Hồn Đế (Cấp sáu mươi mốt - Cấp bảy mươi) - Hồn Thánh (Cấp bảy mươi mốt - Cấp tám mươi) - Hồn Đấu La (Cấp tám mươi mốt - Cấp chín mươi).

Khi đột phá tới cấp chín mươi mốt,sẽ được gọi là Phong Hào Đấu La,là người được cả thế giới coi trọng và là người có địa vị cao nhất ở Đấu La Đại Lục, những người này thường rất là ít xuất hiện nghe nói chỉ có trong truyền thuyết.

Nên, dù chỉ là người dân bình thường, cũng luôn mong đợi con của mình vào ngày thức tỉnh Võ Hồn, ngoài đánh thức được võ hồn còn đồng thời có được Hồn Lực, như thế sẽ làm biến đổi cuộc đời của đứa bé, và của cả gia đình.

Sau khi Hình Danh đọc xong vài quyển sách liền cảm thấy buồn ngủ, dù gì vừa mới được trọng sinh sống lại vẫn chưa thích ứng với cơ thể này.

Vừa nằm vừa suy nghĩ cuộc sống tương lai của mình một thế này sẽ ra sao, không khỏi cảm thấy tịch mịch, hi vọng sau này thức tỉnh được một cái võ hồn cường đại, nếu đã đến đây rồi thôi cứ đi được bước nào thì tính bước nấy vậy,nói xong hắn ngủ từ lúc nào không hay.

Thoáng cái đã qua hai năm,trong hai năm này Hình Danh đêm nào cũng trằn trọc suy nghĩ và nghiêng cứu thế giới này rốt cuộc cũng chờ được ngày này, cái ngày mà không biết bao nhiêu người sẽ vui sướng, bao nhiêu người sẽ chán nản.

Mới sáng sớm chả của Hình Danh là Hình Thiên đã gõ cửa nhẹ nhàng nói:

-''Dậy thôi con, chuẩn bị ăn sáng rồi ba kêu Nam thúc dẫn con đi Minh Thiên Học Viện thức tỉnh Võ Hồn.''

Hình Danh vội vàng mở mắt bước xuốn giường đẩy cửa ra vội vàng trả lời:

-''Con ra liền, cha người nói Võ Hồn của con sẽ là cái gì.''

Ông vội vàng xoa đầu thằng bé nói:

-Cha cũng không biết nghe theo mệnh trời thôi, dù con không làm được hồn sư cha cũng không trách con, cha vẫn đủ khả năng nuôi con, cha chỉ mong con được bình yên thôi

Hình Danh nhìn bóng lưng ông thật sau vẫn không nói gì, dần dần bóng lưng ông đã đi mất thì mới thở dài nói :

-''Mặc dù con của ông đã chết, nhưng ta đã trọng sinh vào thân thể này rồi thì từ nay ta sẽ làm tròn trách nghiệm,ông là người cha đầu tiên của ta.''

Sau khi vệ sinh thân thể xong, thì Hình Danh đi lên đình viện ăn sáng cùng cha và Nam thúc.

Vừa thấy Nam thúc thì Hình Danh vội vàng tiến lên bắt chuyện.

-''Nam thúc gia gia tí nữa, thúc nhớ dẫn cháu đi thức tỉnh Võ Hồn.''

Nam thúc vội vàng xoa đầu Hình Danh nói:

-"Được rồi cháu mau ăn cơm đi kẻo nguội, tí nữa thúc dẫn cháu đi."

Khi ăn sáng xong xe ngựa cũng đã được chuẩn bị xong hai thúc cháu cứ vậy mà lên đường, chỉ còn lại Hình Thiên ở lại đình viện thở dài thì thầm nói:

-''Sương Nhan à, Sương Nhan à, hôm nay là ngày con nó thức tỉnh Võ Hồn rồi, hết thảy nghe mệnh trời thôi, dù nó không trở thành hồn sư ta cũng vẫn thương yêu nó.''

Trên đường tới Minh Thiên Học Viện, từ sáng sớm đã chen chúc không chịu nổi, chỗ nào cũng là các bậc phụ huynh dẫn con tới đây để tham gia thức tỉnh.

Dù đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước , nhưng tới Hình Danh không khỏi lo sợ nhìn Nam thúc nói :

-''Nam thúc con nhất định sẽ có Hồn Lực đúng không.''

Nam thúc nó thầm than trong lòng, ngày thức tỉnh này, cũng chính là ngày làm phân hóa cuộc đời con người. Có Hồn Lực hay không, sẽ quyết định vận mệnh cuộc đời của một con người. May là vào thời này, dù không thể trở thành Hồn Sư, cũng vẫn có khả năng có tương lai sáng sủa.

Nam thúc sờ đầu nó, mỉm cười: "Dù con có Hồn Lực hay không, Nam thúc và cha con, cũng yêu con."

Trong học viện, không ngừng có phụ huynh dẫn con đi ra, đa số ai cũng có vẻ chán nản hoặc buồn rầu, chỉ thỉnh thoảng mới có người hân hoan nhảy nhót, không cần phải hỏi, nhất định cũng đoán ra người đó có Võ Hồn lẫn Hồn Lực xuất hiện, những đứa trẻ đó lập tức được mọi người chú ý, hâm mộ và ganh ghét.

Nhìn thời gian dần trôi qua, ánh nắng càng lúc càng chói chang, sự hưng phấn của thằng bé cũng giảm dần đi rất nhiều.

"Hình Danh!" một lão sư từ trong Minh Thiên Học Viện đi ra, đọc một cái tên trong danh sách trên tay.

"Con ở đây!" Thằng bé nhảy dựng lên.

"Đi theo ta." Có lẽ ngày hôm nay phải làm việc nhiều quá, nên lão sư nói rất ngắn gọn lạnh lùng, rồi quay người đi trước. Nam thúc vội vàng dắt Đường Vũ Lân đi theo.

Trên con đường nhỏ của học viện, Hình Danh hưng phấn nhìn ngó khắp nơi, đối với nó cái nào cũng là mới lạ. Minh Thiên Học Viện là một học viện tổng hợp sơ đẳng có thể chứa tới hai nghìn học viên, có phong cách kiến trúc cổ xưa, tường đỏ ngói trắng, sân trường được quét dọn vô cùng sạch sẽ. So với âm thanh ầm ĩ ở bên ngoài, bên trong học viện cực kỳ yên tĩnh, làm Hình Danh đang nhảy nhót cũng dần yên tĩnh theo.

Lão sư dẫn hai thúc cháu tới một tòa lầu dạy học hình tròn, nói với Nam thúc: "Phụ huynh của bé cũng đi theo luôn đi"

Dạng kiến trúc hình tròn này học viện sơ đẳng nào cũng có, nó được gọi là Phòng Thức tỉnh, chuyên dùng để giúp những đứa trẻ sáu tuổi thức tỉnh Võ Hồn, mỗi năm khi tới ngày thức tỉnh, học viện sẽ mời Truyền Linh Sư của Truyền Linh Tháp tới tiến hành nghi thức, thức tỉnh.

Đi theo thằng bé, trong lòng Nam thúc tự nhiên hiện lên nỗi buồn vô cớ. ''Mấy thập niên trước, mình cũng đã tràn đầy hy vọng như vậy đi vào phòng thức tỉnh.''

Trong phòng Thức tỉnh không phải chỉ có một chỗ để thức tỉnh Võ Hồn, mà có tới bảy tầng, mỗi tầng đều có một phòng Thức tỉnh. Hình Danh được dẫn tới phòng thức tỉnh ở tầng bốn.

Tới phòng thức tỉnh, Hình Danh thấy hoa cả mắt, trên mặt đất, trên vách tường, thậm chí trên nóc phòng, đều chạm khắc những hoa văn kỳ diệu, mơ hồ làm trong lòng nó có một cảm giác kỳ dị, giống như trong người có một thứ gì đó đang rục rịch.

Bạn đang đọc Võ Hồn Đấu La. của DanhPhe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danhdanh02022004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.