Hoa Thuỷ Tiên
.................................................
"Ngươi đi chết!"
Lời vừa dứt, thân ảnh nữ nhân một tay tụ chưởng lực nâng lên, khí tức Nguyên Anh trung kỳ tỏa ra khí thế hướng thẳng về phía tiểu huynh đệ giữa hai chân Lý Vương.
"Chủ nhân, nữ nhân này có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, cao hơn ngươi hai đại cảnh giới. Ngươi cẩn thận!" Tiếng Ngọc Nhi vội vàng nói bên tai hắn.
Ngửi thấy một mùi chết chóc đang lao đến phía mình, theo bản năng sinh tồn của một nam nhân, hắn vội vàng định thần lại, khuôn mặt nghiêm nghị lùi lại vài bước thủ thế. Phong Lang Kiếm hiện ra trên tay, đôi mắt tuyết lang trở lên đỏ ngầu tru lên một tiếng.
"Bạo Phong Trảm!"
KENGGGG!
Chưởng lực va chạm kiếm khí, Lý Vương bị đẩy lùi hàng chục bước chân, bàn tay cầm kiếm run lên. Một trảm vừa rồi của hắn phải thi triển toàn lực mới đỡ được một chưởng của nữ nhân này nhưng nó cũng không dễ dàng gì.
"Hử? Trúc Cơ viên mãn? Có thể đỡ được một chưởng của ta ngươi cũng khá đấy!" Nữ nhân khuôn mặt biểu lộ kinh ngạc trước những gì vừa diễn ra trước mắt:
"Nhưng còn chưa đủ!" Lời vừa dứt, nữ nhân lại tiếp tục hội tụ linh lực vào tay.
"Tứ Cấp hạ phẩm vũ kỹ Vạn Hoa Lôi Chưởng!" Hàng trăm cánh hoa xoay tròn trong long bàn tay nàng được bao phủ bởi từng đợt tử lôi.
Một chiêu này vừa xuất hiện Lý Vương tóc gáy dựng đứng ngửi rõ được mùi tử vong nồng nặc, một chưởng này hắn cảm nhận được rõ Bạo Phong Trảm của mình hoàn toàn sẽ bị nghiền nát trước nói. Đến đây như nghĩ điều gì đó, hắn giơ hai tay lên đầu hàng.
"Từ từ đã chị hai à, rốt cuộc ta đã chọc vào chị hai cái gì hả? Sao lại muốn giết ta, phải nói cho rõ ràng đã nha!" Hắn thật sự đang cảm thấy sợ hãi trước bà cô điên khùng này, mếu máo nói. Nhưng đã quá muộn, mọi thứ diễn ra quá nhanh, Vạn Hoa Lôi Chưởng lấy tốc độ kinh hoàng lao đến nhắm thẳng lồng ngực Lý Vương chưởng thẳng vào.
PHỤTTTTTTTTT!
Một cột máu tươi bắn ra. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, Lý Vương hoàn toàn không kịp né tránh vội nhắm tịt mắt lại ăn trọn một chưởng vừa rồi. Nhưng!
"Hả, cái khỉ gì?"
Tưởng chừng như sau khi ăn một chưởng kia, Lý Vương sẽ lại bị đem đánh bay như một con chó chết, bất ngờ thay cảnh tượng lúc này khiến hắn không thể tin vào mắt mình. Sau khi hắn hoàn toàn lãnh một chưởng tàn bạo, nữ nhân kia liền bị chấn ngược lại bay về sau, khóe miệng nàng liên tục rỉ máu nàng đau đớn rên khẽ lên một tiếng.
"Làm....làm....sao có thể? Một chiêu vừa rồi của ta, rốt cuộc ngươi đã giở trò gì?" Khuôn mặt nữ nhân hiện lên vẻ thất kinh.
"Ngọc Nhi, rốt cuộc vừa xảy ra chuyện gì?" khuôn mặt Lý Vương cũng chứa đầy vẻ nghi hoặc hướng trong lòng hỏi Ngọc Nhi:
"Hì hì, việc này chủ nhân ngươi phải cảm tạ môn công pháp song tu mà ngươi đang tu luyện nha!" Ngọc Nhi hiện ra trên vai hắn nhanh nhảu đáp.
Lời vừa dứt, hắn liền động ý niệm đọc kỹ lại thông tin môn công pháp song tu kia.
Tứ cấp thượng phẩm công pháp DIỆP SONG PHI THIÊN TRÚC: Công pháp song tu có khả năng hồi phục linh khí, thể trạng bằng phương pháp song tu. Âm dương hòa hợp, đồng tâm đồng ý, nhất phi trùng thiên. Tu sĩ tu luyện công pháp này khi song tu với bạn tình sẽ để lại ấn ký đồng tâm, cảm nhận cảm xúc của nhau, hòa hợp sinh khí. Nhận phản phệ nếu xóa bỏ ấn ký hoặc gây tổn thương cho đối phương. (Tác dụng với tu vi Nguyên Anh viên mãn trở xuống!)
"Ồ ồ ồ, đồ tốt, rất tốt ha ha!"Lý Vương cười lớn, không ngờ đến trường hợp công pháp phụ trợ này lại là thứ đã cứu mạng hắn sau khi ăn một quyền của cường giả Luyện Hư viên mãn sau đó lại còn bảo vệ hắn khỏi bà điên kia. Đến đây hắn vội mặc tại quần che đậy tiểu huynh đệ ngoại cỡ đang lủng lẳng chậm rãi bước về phía nữ nhân đã nhanh chóng mặc lại y phục, chậm rãi mở miệng giải thích:
"Tất cả cũng là nhờ ta đang tu luyện một công pháp song tu nên việc vừa rồi mới xảy ra với nàng." Hắn hướng nữ nhân nói, động ý niệm. Lúc này có thể thấy trên giữa trán hắn và trán nữ nhân cùng lúc xuất hiện hai ấn ký có hình như 1 chiếc lá trúc phát sáng lên, Nàng vội vàng cảm nhận được khí tức và cảm xúc của nam nhân trước mặt rõ ràng hơn bao giờ hết.
"Hừ, ta sẽ xóa bỏ nó và giết ngươi." Nàng vội hội tụ một luồng lôi lực vào đầu ngón tay muốn đưa lên trán muốn xóa bỏ đi ấn ký đang hiện diện.
"Dừng lại, nàng sẽ bị phản phệ đến trọng thương. Tu vi của nàng chưa đủ để có thể chịu đựng nó." Lý Vương vội chạy lại nắm lấy bàn tay kiều diễm nói. Như nghĩ ra điều gì đó, hắn lại mở miệng thêm.
"Nói đi, tại sao? Tại sao rõ ràng nàng vừa nhân lúc ta bất tỉnh lại đè ta ra cưỡng dâm sau đó còn muốn giết ta, ta đã làm gì nên tội với nàng." Hắn bóp chặt bàn tay kia, trừng mắt hỏi. Hiển nhiên rõ ràng hắn là người bị cưỡng dâm nha, sau đó còn bị bà cô điên khùng này đem ra muốn giết, như vậy sao có thể không tức giận? Hắn đâu có làm gì người ta.
"Ta.....ta......." Hắn nói quá đúng khiến nàng nhất thời không biết phải hồi đáp ra sao, mở miệng á khẩu. Nhìn biểu cảm của nữ nhân Lý Vương buông bàn tay nàng ra.
"Thôi được rồi, nàng cứ từ từ giải thích cho ta hiểu. Đầu tiên tại sao lại nhân lúc ta đang trọng thương bất tỉnh nhân sự lại cưỡng dâm ta.?" Mặt hắn nghiêm nghị lại chậm rãi hỏi.
Nữ nhân thấy vậy ngập ngừng một hồi, cuối cùng nàng cũng hé môi xinh đáp:
"Ngươi biết nơi này là đâu chứ?"
Lý Vương đưa mắt ngắm nghía xung quanh:
"Không! Không có chút ấn tượng nào về nơi này, đây là đâu?"
"Đây là Vạn Hoa Tông!" Nàng chậm rãi giải thích cho hắn hiểu Vạn Hoa Tông hắn đang ở là nơi như thế nào. Nơi đây chỉ thu nhận nữ đệ tử, không có nam nhân, bất kỳ nam nhân lạ mặt nào nếu không được tông phái mời vào mà đột nhiên xuất hiện thì đều phải chết.
"Mà nơi ngươi đang đặt trân lên chính là đình viện nơi ở của ta!"
Hắn liền vuốt cằm gật gù. Dựa theo trí nhớ mà kiếp trước mà thân xác này đã để lại cho hắn đương nhiên có thể nhận biết được Vạn Hoa Tông chính là thế lực như thế nào.
"Nhưng việc đó thì có liên quan gì đến việc mà nàng làm vậy với ta?"
Nói đến đây, nữ nhân thở ra một hơi dài chậm rãi hé môi thơm nói với một vẻ mặt u oán, ánh mắt chứa đầy sự buồn bã:
"Ngươi đã từng nghe qua cái tên Hỏa Minh Giáo?"
Hắn vội lục lại trí nhớ của thân xác này. Hỏa Minh Giáo là một thế lực được tọa trấn bởi một nữ cường giả có tu vi Đại Thừa viên mãn. Thế lực này nổi tiếng danh thiên hạ là nơi có những tu sĩ chủ tu Hỏa hệ công pháp thuộc vào hàng mạnh nhất. Mà nói thêm về nữ nhân giáo chủ Hỏa Minh Giáo thì nữ nhân này nổi tiếng với việc sở hữu trong mình Huỳnh Huyền Hỏa, một loại Dị hỏa với khả năng tạo khuếch đại những ngọn lửa xung quanh và hỏa công của bản thân đạt đến trạng thái cực hạn, sức nóng khủng khiếp và chỉ có thể bị dập tắt bởi Dị thủy Huỳnh Huyền Thủy.
Hiển nhiên với nội tình như vậy thì các thế lại khác luôn nể trọng Hỏa Minh Giáo tới bảy phần, phần nhiều vì không anh muốn đối đầu trực diện với ngọn nửa hủy diệt kia.
"Ta có biết sơ qua, sao vậy?"
"Trong một lần giao chiến với một bầy Thất giai yêu Độc Lang Đường Thú, tông chủ của môn phái chúng ta đã bị dính phải ấn ký kịch độc của chúng. Trong những năm qua người luôn trong trạng thái bế quan, dùng tu vi để áp chế kịch động mà ấn ký kia để lại." Nàng lại tiếp tục chậm rã nói tiếp:
"Mà để có thể hoàn toàn xóa bỏ được độc ấn ký kia thì chỉ có cách duy nhất là sử dụng Huỳnh Huyền Hỏa của giáo chủ Hỏa Minh Giáo. Vừa khi biết được tin, tên tam trưởng lão của Hỏa Minh Giáo Hỏa Lực vội vàng đến bái phỏng Vạn Hoa Tông ngỏ ý muốn giúp đỡ. Với điều kiện là Vạn Hoa Tông phải đồng ý gả ta cho hắn, đổi lại hắn khẳng định chắc chắn sẽ xin được sự trợ giúp của Hỏa Minh Giáo chủ cho tông chủ chúng ta."
"Chỉ không ngờ sư phụ của ta là Nhị trưởng lão Vạn Hoa Tông liền đứng ra chấp thuận mặc dù chưa từng hỏi qua ý kiến của ta, nếu tên Hỏa Lực kia là một nam nhân tử tế thì ta cũng chẳng có vấn đề gì với hắn cả. Chỉ là hắn không những là một tên có ngoại hình béo mập dữ tợn mà bản chất của hắn cũng là loại cặn bã, có ai là không nghe những chuyện hắn đã làm ức hiếp nhiều nữ nhân nhà lành hay các nữ nhân đến từ các thế lực yếu kém hơn, rõ ràng là một tên biến thái háo sắc."
Đến đây nàng ngập ngừng mím môi lại:
"Ta thà trao thân mình cho kẻ ăn mày khác còn hơn là trao cho hắn. Chuyện sau đó là ngươi từ trên trời rơi xuống trước mắt ta và như nào thì ta và ngươi đều đã rõ."
Hắn tặc lưỡi:
"Còn không phải do nàng quá xinh đẹp hay sao? Lại lọt vào mắt xanh của tên biến thái đó."
Nàng trừng mắt nhìn hắn.
"Còn không phải ngươi đã hớt tay trên?"
Lý Vương vội vàng ho khan:
"Khụ....khụ....khụ...Chuyện này không thể trách ta nha, khi đó ta hoàn toàn không biết gì hết, chính là nàng tự nguyện nha. Khi ta tỉnh lại nàng còn muốn chưởng chết ta, ta đành phải làm vậy"
Lý Vương tiến lại gần đối mặt nữ nhân. Đồng tâm đồng ý khiến hắn cảm nhận rõ được cảm xúc buồn bã của nàng hiện tại. Như cảm thông với nàng, hắn nhẹ nhàng nói:
“Bao giờ hôn lễ được tổ chức?”
“Hiện tại Hoả Minh Giáo đang dốc sức chuẩn bị cho đại hội tuyển chọn người kế thừa diễn ra vào 5 năm tới, ngay khi việc xong xuôi bọn hắn sẽ đem sính lễ đến hỏi cưới ta. Mà ngươi hỏi việc này làm gì?” Khuôn mặt buồn bã của nàng hồi đáp.
Hắn vuốt cằm như đang suy tín điều gì đó:
“Nàng tên là gì?”
Nữ nhân đáp lại hắn:
“Ta là Hoa Thuỷ Tiên.”
“Hoa Thuỷ tiên cũng không xứng đem ra so sánh với vẻ đẹp của nàng.”
PHỤTTTTTTT! Hoa Thuỷ Tiên xém chút phun thẳng vào mặt hắn.
“Tên khùng điên này nói cái gì?”. Lúc mày đây tâm hồn thiếu nữ, à không đúng hơn thì là tâm hồn tân thiếu phụ như đang có một làn gió vô hình thổi vào làm trái tim nàng đập lên có phần loạn nhịp.
“Nàng đã trở thành nữ nhân của ta, ta không có phép bất kì nam nhân nào khác có ý đồ với nàng.”
Hắn chợt nắm nhẹ bàn tay Hoa Thuỷ Tiên lên nói tiếp:
“Tuy rằng nàng và ta vừa mới tiếp xúc và trải qua một số chuyện không được hay cho lắm, nhưng ta tin đây là số phận ông trời sắp đặt. Hãy tin ta, 5 năm sau ta sẽ đường hoàng đến Vạn Hoa Tông hỏi cưới nàng.”
Trong lòng Hoa Thuỷ Tiên lâng lâng, nàng đơ ra chừng 2 nhịp thở:
“Xì, dựa vào ngươi. Ngươi còn không thể đánh thẳng nổi ta, lấy tư cách gì để đến hỏi cưới ta?”
Mặt Lý Vương trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết:
“Dựa vào đồng tâm đồng ý, nàng biết ta có đang chân thành hay không rồi mà!”
Ngọc Nhi trong người hắn lúc này sững sờ, không ngờ tên chủ nhân này của nàng khả năng mồm mép tán gái cũng ngọt quá nha nhưng không thể không nói rằng nàng có thể đọc được suy nghĩ của Lý Vương nên thừa biết điều hắn đang nói là thật.
“Hừ chỉ như nước chảy bèo trôi mà thôi, ta không cần ngươi chịu trách nhiệm gì cả. Mau rời khỏi đây.” Hoa Thuỷ Tiên cắn cắn môi mềm nhìn hắn nói.
ĐINH!!!!!!!!!!
“*Nhiệm vụ thành công, ký chủ nhận được:
- Một lần triệu hoán công pháp ngẫu nhiên
- Một lần triệu hoán vũ kỹ ngẫu nhiên
- Một lần triệu hoán bí thuật ngẫu nhiên
*Ký chủ nhận được 500 điểm tích luỹ quà tặng kèm từ hệ thống.!”
Đột nhiên bên tai Lý Vương lúc này có tiếng máy móc lần lượt vang lên kèm theo đó là những dòng thông báo.
Hắn liền cười toe toét không khép được miệng mặc kệ vẻ mặt khó hiểu của Hoa Thuỷ Tiên.
“Tên này bị thần kinh cái gì.?”
Hắn giả vờ ho khan đánh trống lảng, làm mặt nghiêm túc lại:
“Khụ……khụ…….khụ. Lòng ta đã quyết, mặc dù lúc này ta biểu hiện ra vẫn còn chưa đủ tư cách để hỏi cưới nàng nhưng chắc hẳn nàng cảm nhận được rằng từng lời ta vừa nói ra là thật lòng. 5 năm sau ta sẽ đến hỏi cưới nàng, nữ nhân của ta.!”
Hắn siết chặt đôi tay Hoa Thuỷ Tiên nói giọng chắc nịch:
“Nàng có dám đặt cược vào ta?”
Hoa Thuỷ Tiên đỏ mặt ngơ ngác:
“A……ai…..ai là nữ nhân của ngươi.?”
Hắn liền động ý niệm mở ra cửa hàng may mắn, khuôn mặt như đang tìm kiếm mợt điều gì đó.
Lại là một gian hàng nhỏ với 5 món đồ lúc này đã được thay thế.
“Cửa Hàng Hệ Thống sẽ tự động làm mới vật phẩm sau một ngày đó nha chủ nhân, nếu muốn lập tức làm mới thì ngươi có thể chọn nhấn ô làm mới vật phẩm!”
Hắn nhìn xuống góc bên trái cửa hàng có dòng chữ “Làm mới vật phẩm” hắn không chần chờ nhấn làm mới.
“ĐINH!!!! Làm mới thành công, khấu trừ 10 điểm tích luỹ!”
Chừng vài lần làm mới cửa hàng, ngoài việc mua Thông Dịch Lệnh và mấy viên Phục Nguyên Đan để dành. Ánh mắt hắn dừng lại tại một vật phẩm.
“Chính là nó, cho ta mua!”
“ĐINH!! Mua thành công Tam cấp cực phẩm trang sức “Bạch Ngọc Trâm”, khấu trừ 130 Điểm Tích Luỹ”
Hắn xoè ra Bạch Ngọc Trâm trước mặt Hoa Thuỷ Tiên, vội nhét vào tay nàng:
“Tuy đây không phải là thứ gì quá đáng giá nhưng nó tượng trưng cho lời định ước của ta với nàng, hãy tin tưởng ở ta!”
Hoa Thuỷ Tiên lồng ngực phập phồng nhìn cây trâm trong tay, lại đưa mắt nhìn Lý Vương.
“Nơi này không tiện ở lâu, sự phụ ta chuẩn bị kết thúc bế quan, thần thức của người sẽ quét đến nơi này và phát hiện ra ngươi. Mau rời khỏi Vạn Hoa Tông.”
“Ta sẽ quay lại tìm nàng, hãy chờ ta!” Lý Vương nhìn thẳng vào đôi mắt đẹp của Hoa Thuỷ Tiên nói. Liền động ý niệm đem Thông Dịch Lệnh ra bóp nát. Thân ảnh hắn chậm rãi biến mất trước mắt nàng.
Hoa Thuỷ Tiên hừ lạnh.
“Hừ, ai thèm chờ đợi ngươi?” Bàn tay nàng lúc này vẫn đang nâng niu chiếc trâm mà nam nhân kia vừa tặng.
……………………….
Đăng bởi | ThienTu66 |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 30 |