Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

nên để cho hắn rung động

Phiên bản Dịch · 1874 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ biết võ đạo của Triệu Ngạn hơn xa mình, giữa hai người vẫn có khoảng cách chưa thể vượt qua. Triệu Ngạn đã cấy kim đan đặc cấp, trên thân còn có vài kiện thực trang phụ trợ cấp S nữa. Vì thế Lâm Duệ không chút khách khí, trực tiếp đâm đũa tới luôn.

- Gì thế! Nhanh quá!

Nạp Lan Uy ở bên cạnh trợn mắt há hốc mồm. Không đúng! Lâm Duệ dùng đũa thi triển võ đạo rất lợi hại, phối hợp tốt với thực trang của hắn nhưng Nạp Lan Uy chưa từng thấy bao giờ. Hắn trực tiếp quay lại, dùng AI tìm kiếm video tương tự nhưng không tìm được video nào trên internet.

Sắc mặt Lữ Phương thì trắng xanh, hắn hôm nay định khiêu chiến Lâm Duệ. Hắn vừa cắm vào một thực trang phụ trợ S+, võ đạo tiến nhanh nên tự tin cũng tăng theo. Kết quả là vừa nhìn Lâm Duệ và Triệu Ngạn giao thủ, hắn biết khoảng cách giữa hai người không rút ngắn mà kéo dài ra xa hơn…

Cộc! Cộc! Cộc cộc cộc…

Hai người giao thủ cực nhanh, chớp mắt đã 30 đòn. Lâm Duệ ban đầu dựa vào đánh trước, áp chế được Triệu Ngạn nhưng Triệu Ngạn phản ứng cũng rất nhanh, bắt đầu phản kích lại.

Lâm Duệ thấy vậy quyết đoán dừng lại:

- Dừng! Không đánh nữa, ta hiện tại chính là như này.

Đã không cần thiết đánh nữa, hắn đã phát huy hết sức ưu thế võ đạo của mình – đó là nhanh và biến hóa!

Lâm Duệ cũng âm thầm rung đụng, thầm nghĩ Triệu Ngạn ít phải cấy 4 thực trang S+ trở lên, chiến lực cũng ở mức S+, có thể sánh ngang với huyết đao cơ lúc trước.

Hắn hiện giờ còn chưa truyền huyết thanh nhân tạo, thực lực còn thua cả dị thể nên bị Triệu Ngạn đè đánh cũng là bình thường. Đây là tiêu chuẩn phó chủ tướng sao? Như vậy chủ tướng là cấp độ như nào? Mà hình như Triệu Ngạn bị người cướp mất vị trí…

Triệu Ngạn hồi lâu mới bình ổn tâm tình, hắn hít sâu một hơi rồi hỏi:

- Lâm Duệ, có phải ngươi tự căn cứ thực trang, sáng chế công pháp và võ đạo không? Ngươi dùng đũa thi triển đao pháp cảm giác còn ngượng nghịu không thành thục.

Lâm Duệ mỉm cười nói:

- Triệu ca nhìn ra rồi à? Ta cảm giác nền tảng võ đạo của mình trước kia không đủ phát huy ưu thế thực trang, nên cải tiến chút, nhưng chưa luyện đủ nhiều.

Lời hắn nói ra làm đám người thêm rung động. Tên này còn sáng tạo thung công và võ đạo, bộ dáng không tệ nữa… Thiên phú của tên này đến cùng cao đến đâu?

Dư Phỉ Thúy nghe được thì khẽ nhíu mày, nhưng rất nhanh nở nụ cười nói:

- Nhìn cũng ra dáng đấy! Lâm Duệ ngươi có thể thử hoàn thiện chút, đợi chút thời gian nữa, chị sẽ mời Phí thượng tướng đến bình luận, chỉnh sửa thêm giúp em. Đúng rồi, Thiên Kinh Vũ Đại và Vị Lai Khoa Đại đã ấn định thời gian giao đấu với chúng ta, đúng nửa tháng nữa, mọi người phải chuẩn bị kỹ càng đấy, cả Lâm Duệ nữa, không biết Phí thượng tướng nói gì với họ mà họ rất hứng thú muốn gặp em.

Lần giao lưu giữa các võ đạo xã đoàn này, Dư Phỉ Thúy vốn không định để Lâm Duệ xuất chiến, mục đích giao lưu là rèn luyện kinh nghiệm thực chiến chứ không phải là để lộ con át chủ bài. Lâm Duệ là trụ cột tương lai của võ đạo xã đoàn, nàng không muốn để lộ quá sớm.

Dư Phỉ Thúy cũng biết ý đồ của Phí Vân Lai, nhưng nàng không muốn như vậy. Chỉ là giờ nàng lại đổi ý. Dư Phỉ Thúy cảm thấy Lâm Duệ ở giai đoạn này tự sáng tạo võ đạo là lãng phí thời gian, tinh lực, tự làm chậm trễ bản thân. Hiện giờ Lâm Duệ nên làm là theo con đường người đi trước, nhanh chóng trưởng thành mới đúng.

Chỉ là Dư Phỉ Thúy biết mình hẳn không thuyết phục được đối phương, nên để đối phương tự va chạm với bạn bè cùng lứa, cùng thiên phú “thánh điện” mới tốt, để Lâm Duệ nhận thức rõ sự thực là như nào.

Lâm Duệ cũng không biết ý đồ của Dư Phỉ Thúy, hắn hơi gật đầu đáp:

- Không sao, thời gian này em sẽ luyện thêm!

Hắn đã “tự sáng tạo” thung công và võ đạo đến cấp tông sư rồi! Hiện giờ chỉ thiếu rèn luyện cho thuần thục, thành bản năng mà thôi!

- A, người đã đủ rồi, sao còn không ăn đi?

Lúc này Lâm Hi bưng tạp dề, mang lên món cuối:

- Mọi người mau ăn đi, không đồ ăn nguội mất. Đừng khách khí, xem em chuẩn bị bao nhiêu món như này, còn cố ý đi siêu thị mua thực phẩm tươi mới nhất đấy.

Lâm Duệ vẫn luôn thích ăn đồ Lâm Hi nấu, nàng nấu nướng rất ngon, rất hợp khẩu vị của hắn. Hắn cầm một miếng bánh gà lên, ánh mắt sáng bừng, là thịt gà thật, không phải đồ nhân tạo…

Nhưng vào lúc này, đột nhiên một tin tức thông báo hiện lên trong đầu hắn.

Thông báo: chiến linh số 2 thèm nhỏ dãi bàn ăn trước mặt, nàng vô cùng hy vọng được phụ thể vào ngài, nhấm nháp mỹ vị nhân gian, điều này có thể giúp giảm chấp niệm và ảnh hưởng của chiến linh lên tinh thần ngài.

Lâm Duệ nghe vậy thì hơi sững sờ, Cơ Thần Diễm là kẻ tham ăn sao? Trong lòng hắn vô cùng không muốn, hắn cũng đã lâu rồi không được ăn đồ của Lâm Hi nấu.

Thông báo: chiến linh số 2 đã 700 năm không ăn uống, oán niệm của nàng đang dâng lên, sắp rơi vào cuồng bạo, xin ngài cảnh giác, chiến linh số 2 sắp sửa phản phệ.

Lâm Duệ đã cảm giác được âm khí cuồng bạo đang nảy sinh trong đầu, sắc mặt hắn không khỏi đen kịt, chiến linh này không cho ăn thì phản chủ sao? Hắn không dám chần chừ nữa, đành chọn đồng ý, đây là chiến linh cấp 6 bậc hoàng, sau khi ma biến đã lên cấp 7, một khi bạo động thì trời mới biết chuyện gì xảy ra.

Lúc này cả đám nhao nhao động đũa, thần sắc hưởng thụ. Trước khi đến đây, vốn bọn họ chỉ nghĩ là ăn uống đơn giản, nào ngờ tay nghề của Lâm Hi phải sánh ngang đầu bếp cao cấp, ít nhất là ba sao.

Tư Mã Lâm híp mắt lại, cảm giác hưởng thụ mãnh liệt. Nhưng hắn lập tức nhíu mày, phát hiện đối thủ trên bàn ăn.

Chính là Lâm Duệ! Không biết vì sao, tốc độ ăn của tên này rất nhanh, nhưng động tác lại ưu nhã, mang theo mấy phần quý tộc!

Tư Mã Lâm thoáng nhìn Lâm Hi rồi chat với Lâm Duệ.

Thần y Tư Mã (Tư Mã Lâm): Lâm Duệ, từ mai em theo tôi học sinh vật học, nội khoa học và thực trang ngoại khoa đi. Tôi sẽ gửi cho em tài liệu học tập, cứ nửa tháng sẽ kiểm tra một lần, nếu như thành tích của em làm tôi hài lòng, tôi sẽ cho em một suất tuyển thẳng.

Cô bé kia không muốn hắn nói cho anh trai mình biết, Trường Sinh Hội cũng từng cảnh báo hắn không được nói nhưng hắn không muốn đầu bếp bé nhỏ này ra đi mãi mãi. Hắn không thể nói thẳng nhưng lại có thể hướng dẫn Lâm Duệ tự phát hiện vấn đề.

Lâm Duệ sau khi nhận được tin nhắn thì khó hiểu, nhìn hướng Tư Mã Lâm. Dù cho hắn đang ở trạng thái phụ thể, nhưng chiến linh số 2 chỉ hứng thú với việc ăn uống, không ảnh hưởng việc gì khác.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Ok giáo sư! Cảm tạ giáo sư, em nhất định sẽ cố gắng học tập!

Nếu là lúc khác, Lâm Duệ sẽ lo lắng bản thân không đủ thời gian, nhưng giờ hắn biết điểm hồn lực có thể hack giúp hắn học nhanh hơn.

Tư Mã Lâm hơi kinh ngạc, tốc độ ăn của Lâm Duệ không giảm chút nào. Sau đó hắn nói:

- Lâm Duệ, em chuẩn bị một khoản tiền để chế tạo dị thể cho Lâm Hi đi, để em ấy giáng lâm Thiên Cực tinh.

Lời của Tư Mã Lâm nói ra làm cả đám sửng sốt, giật mình nhìn sang.

Ngay cả Lâm Duệ cũng cưỡng ép khống chế lại đôi mắt nhìn hướng Tư Mã Lâm.

Dư Phỉ Thúy vô cùng ngạc nhiên hỏi:

- Giáo sư, hiện giờ Lâm Hi mới 16 tuổi, cho dù giáng lâm Thiên Cực tinh cũng chưa thể tu hành, hơn nữa nàng ấy không có giấy phép dị thể hành giả.

Cân nhắc đến vấn đề dung hợp linh nhục, dị thể hành giả đều chờ đến 18 tuổi mới giang lâm. Người Thiên Cực tinh đến tuổi 18 mới khép lại tín cốt, bắt đầu tu hành.

- Cho nên hắn phải chuẩn bị thêm tiền. Không có giấy phép dị thể hành giả có thể tự trả tiền, người Thiên Cực tinh đến 18 tuổi mới có thể tu võ nhưng cũng có ngoại lệ riêng. Ta có biện pháp để sớm khép lại tín cốt, vừa vặn trong tay Lâm Duệ cũng có máu đỉnh cấp.

Lâm Duệ mang về huyết dịch sau khi chế tạo huyết thanh còn thừa rất nhiều, có thể dùng để chế tạo dị thể.

Kỹ thuật khoa học, sinh vật của Liên Bang không thể trợ giúp Lâm Hi sống tiếp, nếu không Trường Sinh Hội đã không bỏ qua dự án Tuyệt Vọng Thiên Nữ rồi. Đường sống duy nhất của cô bé này là ở Thiên Cực tinh, ở nơi đó có điểm tụ hợp nhiều chiều không gian, có thể sẽ có kỳ tích.

Lâm Hi nghe vậy thì hai mắt sáng lên, nàng không nghĩ quá nhiều, chỉ đơn thuần là thấy hứng thú và hiếu kỳ. Cần biết dị thể hành giả cũng giúp tăng lên chiến lực. Trong cả võ đạo xã đoàn, bao gồm cả Dư Phỉ Thúy đều có dị thể của mình.

Nhưng tự trả tiền dị thể tốn bao nhiêu chứ? Trong căn cứ số 9, chỉ có hộ siêu giàu mới tự trả tiền dị thể thôi.

Lâm Duệ thì đang suy nghĩ, tại sao đột nhiên giáo sư Tư Mã Lâm lại muốn dạy hắn, lại khuyên hắn sắm dị thể cho Lâm Hi, là vì sao vậy?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 132

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.