đỉnh cấp độc sư
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Theo bóng đêm buông xuống, ở phía đông thành, quán bar Dạ Lang đã sớm lên đèn.
Khi sói hoang Nike dẫn theo mấy tên đàn em vào quán bar thì mùi nước hoa, rượu và ma túy phả vào mặt hắn. Dưới ánh đèn nhấp nháy, âm nhạc ầm ỹ, tất cả hỗn hợp thành không khí cuồng hoan. Nhưng Nike liếc mắt nhìn quanh thấy rất vắng khách. Đợt càn quét trước đó của chính phủ vẫn ảnh hưởng đến bây giờ, quán bar đã khai trương lại được năm ngày nhưng lượng khách chỉ bằng ¼ ngày trước.
Đây cũng là vì khách quen còn sợ hãi, lo lắng, thêm vào bọn họ cũng không còn “hàng” tốt. Đêm hôm đó, vũ trường Fabric bị thế lực thần bí san bằng, nhóm hàng cuối cùng dấu ở đó cũng bị thiêu hủy, làm rất nhiều khách hàng của Huyết Tích Bang chạy sang bên khác. Vốn Huyết Tích Bang nắm giữ buôn bán ma túy ở phía đông thành, giờ còn bị ép phải mua lại hàng của các thế lực khác, thật là nhục không chịu được.
- Diana cứt chó! Chị em nàng ta đắc tội họ làm gì cơ chứ.
Sói hoang Nike vô cùng tức giận giật giật dây chuyền vàng trên cổ:
- Má nó nữa, thật không biết lão đại nghĩ gì mà lại tìm đến nữ nhân điên cuồng như thế.
Càng đáng chết là Thiết Quyền Vương vẫn còn muốn trả thù, hắn mời Cực Ác Hải Đạo Đoàn phái một tổ đến hành động, còn lệnh Nike phụ trách hậu cần cho họ.
Sói hoang Nike cứ nghĩ đến hậu quả nếu việc này lộ ra mà da đầu tê dại. Hắn biết cách nghĩ của Thiết Quyền Vương, chuyện lần trước qua chưa lâu, giờ vẫn ở trong thời kỳ mẫn cảm, nếu ra tay ngược lại ở mức độ nào đó chứng minh Thiết Quyền Vương “trong sạch”. Nhưng vấn đề là thế lực đối diện mạnh như vậy, có thể điều động cả quân đội, họ sẽ quan tâm con kiến trong sạch sao? Người ta tức giận lên sẽ không quan tâm ngươi có tham gia hay không, trực tiếp giẫm bẹp là được!
Sói hoang Nike không dám phản kháng, không phải vì hắn sợ Thiết Quyền Vương, mà vì hắn Cực Ác Hải Đạo Đoàn! Bọn họ là một đám cùng hung cực ác, vô pháp vô thiên, hung tính hơn xa Huyết Tích Bang.
Nếu như lão đại của hắn mời thế lực khác, sát thủ khác, thì hắn đã sớm viết mật thư báo cáo các thủ lĩnh khác rồi, nhưng giờ hắn chỉ có thể lặng im, nghe lời họ, nếu việc bại lộ thì đành đi làm hải tặc thôi…
- Lượng khách ít vậy sao? Sao ít nhân viên như này, đều chạy trốn cả à? Hừ, ta chờ các ngươi đến 8 giờ, nếu còn không đến thì cút cả đi.
Nike vừa lo lắng vừa bực bội vào phòng của mình ở tầng ba. Vừa vào hắn đã cảm giác không đúng, yên lặng nhìn màn hình giám sát.
Sói hoang Nike vì dễ dàng quan sát quán bar, thuận tiện kinh doanh nên bố trí màn hình giám sát ở ngay trong phòng của mình. Nhưng lúc này hắn thấy ở một góc khuất tầng ba, nằm nhung nhúc ba mươi mấy người! Bọn họ không chút nhúc nhích, không phát ra thanh âm nào! Là bị giết sao?
Không đúng, nếu như là bị giết thì vòng tay trí năng đã phát ra cảnh báo! Bọn họ hẳn là bị đánh thuốc mê, giấu ở đó!
Như vậy ở đây cũng có vấn đề! Thảo nào trên đường lên đây hắn thấy ít nhân viên như vậy!
Sói hoang Nike lập tức lạnh cả người, đầu não tê dại, vội vã rút súng hô lên:
- Có sát thủ! Chú ý cảnh giác, ta đi báo cảnh sát!
Đây là một sát thủ cao cấp! Không chút tiếng động hạ gục một đám tay chân của hắn! Hơn ba mươi tên thiếu úy và trung úy, trong đó còn có vài tên đã lên thượng úy, giờ nằm một chỗ như lợn chết! Trước khi bọn họ ngất xỉu còn không phát ra được tín hiệu cảnh báo!
Lúc này, sói hoang Nike nghe thấy có tiếng hát.
- Trong vườn hoa nho nhỏ, ta trồng đóa hoa…
Đây hình như là lời bài hát thiếu nhi, nhưng từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng nghe thấy bài này. Người này là ai?
Ngay khi Nike còn đang suy nghĩ, một ánh đao hiện ra.
Mấy tên thuộc hạ đi theo Nike đã bị chém bay đầu! Máu tươi văng tung tóe, qua màn mưa máu, Nike thấy một bóng dáng màu đen đang lạnh lùng nhìn hắn. Hắn không chút do dự nã súng liên tục về đối phương. Khẩu súng trong tay hắn là “người bảo vệ” số 5, được xưng hỏa lực mãnh liệt, trong một giây bắn ra 80 viên đạn!
Nhưng bóng hình kia bỗng hóa thành tia chớp, nháy mắt sau xuất hiện ở phía sau Nike.
- Độn pháp! Là thuật võ song tu!
Sói hoang Nike không chút do dư vứt súng dùng đao, đầy quyết đoán chém về phía sau. Người này hẳn là đã bố trí sẵn một lá phù ở sau lưng hắn.
Nhưng vào lúc này, hắn cảm thấy đầu mình như hoa đi, khí lực thân thể dần tan biến.
- Là thuốc mê?
Sói hoang Nike khó mà tin nổi, hắn mới vào đây được bao lâu chứ? Sao đã trúng độc rồi, thông qua hình thức nào chứ? Hắn ít nhiều cũng là võ giả cấp thiếu tá, sao có thể bị đối phương hạ độc chứ, mà lại không chút phát hiện nữa chứ? Ngay lúc này, tay cầm đao của hắn đã bị chém xuống! Bóng hình kia ra đao rất nhanh, nháy mắt chém xuống nốt tay còn lại của hắn. Tên kia còn dùng thân đao nóng bỏng để cầm máu vết thương cho hắn, đề phòng hắn mất máu nhiều quá ngất xỉu.
Sói hoang Nike gào lên thảm thiết rồi mở to hai mắt, trừng trừng nhìn đối phương:
- Ngươi là ai? Dám trêu chọc Huyết Tích Bang, chó chết, ngươi sẽ hối hận!
Lâm Duệ nhìn sói hoang Nike, khóe môi khẽ giương lên châm chọc. Lúc này hắn đã nghe thấy tiếng còi cảnh sát.
- Đã báo cảnh sát à?
Có thể là vì vừa trải qua một đợt hành động càn quét chống khủng bố, lần này cảnh sát hành động rất nhanh.
Lâm Duệ không chút hoang mang, châm vào thuốc nói thật cho Nike.
Sói hoang Nike đeo trí năng vòng tay là dạng vòng tay, đeo trên tay trái của hắn, cảnh sát có thể thông qua vật này xác định vị trí của hắn.
Cùng lúc đó, trong tay Lâm Duệ bắn ra phi châm, như là bầy ong ào qua cửa, chốt lát sau giết sạch đám thành viên Huyết Tích Bang đang hôn mê.
Hắn còn tiện tay phá hủy ổ cứng lưu trữ dữ liệu, dùng nhiệt độ cao thiêu hủy sạch sẽ.
Lúc này thông báo chém giết ma tu liên tục xuất hiện trong đầu Lâm Duệ. Hắn không khỏi nhếch môi vui vẻ, lần này kiếm được 8324 điểm.
Lâm Duệ mang theo sói hoang Nike, xuyên qua cửa sổ, chạy thật nhanh, đến ba phút sau, khi không nghe thấy tiếng còi cảnh sát nữa, hắn mới ném Nike xuống. Lâm Duệ không chút cảm tình nhìn đối phương:
- Người Cực Ác Hải Đạo Đoàn phái tới ở đâu?
Sói hoang Nike hai mắt mờ mịt trả lời:
- Bọn họ ở đường Long Trạch, ở khách sạn thanh niên Long Trạch, phòng 5321 và 5322, đều là phòng vip, một phòng 3 người, một phòng 4 người.
Lâm Duệ nhìn lướt địa đồ rồi hỏi:
- Người đến là ai, dùng vũ khí gì?
- Đội trưởng Acheson, trung tá điểm B, cơ giới sư Jaya, thiếu tá điểm C, tay bắn tỉa Nhan Trác, thiếu tá điểm B…
Lâm Duệ kiên nhẫn nghe xong tình báo rồi hỏi tiếp:
- Mật mã hai tấm thẻ vô danh này là gì?
Sói hoang Nike theo bản năng biết nếu mình nói ra chắc chắn phải chết. Hơn nữa hai tấm thẻ đó là toàn bộ gia tài của hắn, dù khổ tâm giãy dụa nhưng hắn vẫn nói ra mật mã.
Lâm Duệ kiểm tra thử hai tấm thẻ. Số dư tài khoản: 3345621. Số dư tài khoản: 4563124. Khi hắn nhìn số dư tài khoản không khỏi khẽ nhếch mép, tên này cũng có tiền đấy, quả không hổ là thành viên cấp cao của Huyết Tích Bang.
Đáng tiếc đều là tiền chưa qua xử lý, khó mà dùng trực tiếp được. Nhưng vẫn có thể mua được trang bị ở các trang web đen, ví như phù văn phi châm. Có phù văn phi châm, Lâm Duệ không cần dán phù khắp nơi nữa. Còn có thể mua phi kiếm cấp 4 nữa, hiện giờ với tinh thần lực của hắn, đã có thể tăng cấp phi kiếm.
Lâm Duệ lập tức ra đao, chém vào mi tâm Nike, thu hoạch điểm hồn lực của đối phương.
Sau đó hắn nhoáng lên, đi về hướng đường Long Trạch.
Cũng ngay lúc này, hắn nhận được tin nhắn của Tiết Lăng Tuyết.
Bạch Sắc Hạ Thiên (Tiết Lăng Tuyết): Lâm Duệ, là em gây án ở quán bar Dạ Lang đúng không? Sao em lại ra tay với người Huyết Tích Bang, em điên rồi sao, đang nghĩ cái gì vậy?
Lâm Duệ trừng mắt nhìn rồi nhanh chóng nhắn trả.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Quán bar Dạ Lang? Em không hiểu, em đang ngủ trong khoang ngủ.
Ngay lúc này, một bóng hình màu đen bỗng như chớp giật lao thẳng xuống bổ đao về phía hắn.
Lâm Duệ cả người run lên, thân pháp biến ảo, nháy mắt lùi lại 20m, kéo giãn khoảng cách đôi bên. Hắn thấy bóng hình nữ nhân mặc áo giáp quen thuộc, không khỏi đau đầu.
Người đối diện hắn chính là cảnh sát Tiết – Tiết Lăng Tuyết! Lời nói dối của hắn bị lộ rồi!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 121 |