phòng ngự sử
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Quan văn áo xanh ánh mắt nghi hoặc nhìn Cơ Tuyết Oánh, còn có Trương tuần kiểm đang bị đối phương tóm nữa.
Hắn thật ra không dám xác định huyết đao cơ đối diện là cấp 4 vượt hoàng, chỉ cảm giác được đao ý của đối phương vô cùng đáng sợ, nảy sinh cảnh báo nguy hiểm trong lòng. Cao thủ cấp 5 như hắn không phải đối thủ của nàng ta!
Quan văn áo xanh lập tức chuyển mắt qua Lâm Duệ, còn có đám quận binh bên cạnh.
Hắn thấy Lâm Duệ đang đưa tay lấy lại lệnh bài vũ đức đô úy, thần sắc lập tức hòa hoãn mấy phần:
- Ngươi là ai? Vì sao xảy ra chuyện này? Sao lại đánh ngất Trương tuần kiểm?
Tiểu tử kia rất trẻ, chỉ hơn 18 chút, vậy mà đã là vũ đức đô úy rồi? Huyết đao cơ kia hẳn là hộ pháp ma của đối phương, thật không hiểu bối cảnh như nào, tuổi còn trẻ đã có hộ pháp ma mạnh như vậy rồi.
Lúc này đám quận binh đều đang cười trên nỗi đau của người khác, vui vẻ ra mặt. Trương tuần kiểm trước kia thích lên mặt với bọn họ, hôm nay bị người trị, xem ra sẽ ăn không ít thiệt thòi.
Đội trưởng giả bộ khổ sở, giải thích ngắn gọn:
- Thưa quận thừa đại nhân, đây là Lâm đại nhân Lâm đô úy, vừa rồi khi Lâm đại nhân vào thành, Trương tuần kiểm ngôn từ kiêu ngạo có nhiều va chạm, còn có thể liên quan đến vụ án Vọng Thành Đô nữa nên Lâm đại nhân lệnh hộ pháp ma bắt lại.
Quan văn áo xanh không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ vũ đức đô úy này quá độc ác rồi. Dù cho Trương tuần kiểm làm việc tùy ý, đắc tội đối phương thì cũng không nên dí vào huyết án Vọng Thành Đô chứ. Có ai không biết đó là do vực ngoại thiên ma ra tay trả thù tổng đốc Sa Châu chứ?
Hắn còn định hỏi Lâm Duệ có chứng cứ gì không thì Lâm Duệ thần sắc không mặn không nhạt, hờ hững chắp tay nói:
- Đông quận thừa, hạ quan là Lâm Thập Nhị, là vũ đức đô úy thất phẩm. Theo lệnh Sa Châu trấn thủ sử đến Vọng Thành Đô đảm nhiệm chức phòng ngự phó sử, tạm nắm quyền phòng ngự sử! Ta thấy kẻ này ngăn cản ta vào thành, bộ dáng lại khả nghi nên muốn bắt hạ ngục tra khảo, xem có phải là kẻ này cấu kết cùng vực ngoại thiên ma không.
Lâm Duệ đã từng tìm hiểu tin tức quan trường quận Vọng Thành, nên biết quan văn trước mặt là Đông Linh Huệ, quận thừa của quận. Rồi hắn đột ngột ngừng lời ánh mắt lạnh lùng:
- Cửa bắc thành rất gần Vọng Thành Đô. Thời điểm Vọng Thành Đô phát sinh án, người này là tuần kiểm vô cùng khả nghi, lúc đó hắn đang ở đâu? Vì sao không cảnh báo mọi người? Có phải là hắn để hung thủ ra vào thành không, điều này bản quan phải điều tra rõ ràng.
Vị quan văn nghe được những lời này thì khóe miệng giật giật.
Thiếu niên trước mặt không chỉ là vũ đức đô úy mà còn tạm đảm nhiệm phòng ngự sử Vọng Thành Đô sao? Người này bối cảnh như nào vậy? Còn có, người này lấy thảm án Vọng Thành Đô làm cớ để trả đũa nhưng lý do vô cùng ngay ngắn hợp lý, không thể phản bác.
- Hóa ra là như vậy. Vừa rồi ta cảm ứng được ma khí mạnh mẽ nên vội vã đến đây, hóa ra là hộ pháp ma của Lâm đại nhân, vậy thì không sao rồi.
Quan văn vội nhảy xuống, chắp tay làm lễ. Hắn không chút đề cập đến chuyện của Trương tuần kiểm, đầy khách khí cười nói:
- Lâm đại nhân đến thật đúng lúc, quận chúng ta sau thảm án ở Vọng Thành Đô thì đang rối bời, yêu ma đạo chích trong thành ngo ngoe làm càn, bách tính trong thành đang mong chờ ngài đến. Lâm đại nhân hay là theo tại hạ đi quận nha, để tại hạ tiện giới thiệu mấy vị đồng sự với ngài luôn.
Lâm Duệ không chút chần chừ lắc đầu luôn:
- Đa tạ ý tốt của Đông quận thừa, nhưng trấn thủ sử ủy nhiệm có lệnh tại hạ lập tức tiếp nhiệm Vọng Thành Đô, chấn chỉnh khôi phục chức quyền Hoàng Thành Ty, thay thiên tử giám sát bản quận. Hạ quan còn mang theo trọng trách không dám chần chừ, chờ xử lý xong việc trong nha môn lại đến bái phỏng sau.
Trước khi đi, hắn đã được Trang Minh Nguyệt tận tình chỉ dạy, bảo hắn không cần tiếp xúc với quan địa phương quá nhiều, đầu tiên phải lập uy, nắm chắc quyền thế rồi mới tiếp xúc với họ. Hoàng Thành Ty là cấm vệ quân của hoàng đế, là cánh tay tai mắt, không cần phải cấu kết sâu với hệ thống quan văn.
Quan văn nghe vậy thì hơi thất vọng, hắn vốn muốn lừa gạt Lâm Thập Nhị tiến vào quận nha, chỉ cần đưa được Trương tuần kiểm vào quận nha thì đối phương không thể mang Trương tuần kiểm đi được. Đã Lâm Thập Nhị không chịu đi thì hắn cũng đành bó tay.
Mà đấy là phiền phức của quận trưởng, Trương tuần kiểm chết tiệt kia rõ ràng là định hạ uy phong của Lâm Thập Nhị. Giờ xảy ra chuyện thì quận trưởng tự đến mà giải quyết.
- Cũng được, Đông mỗ tùy thời chờ tiếp đón ở quận nha!
Vị quan văn cười rạng rỡ chắp tay với Lâm Duệ, xoay người rời đi.
Lúc này đám quận binh ánh mắt nhìn Lâm Duệ cũng thay đổi, mang theo mấy phần kính sợ. Trước đó họ còn không nhận thức rõ chênh lệch giữa đôi bên, giờ nhìn thấy Lâm Thập Nhị nói chuyện cùng quận thừa, họ mới ý thức được người từng cùng họ tuần phố, giết yêu ma giờ đã đứng ngang với quận trưởng đại nhân! Bọn họ không ngờ Lâm Thập Nhị giờ đã là phòng ngự sử của quận!
Lâm Duệ vẫn thân mật với họ như cũ, không chút kiêu ngạo:
- Các vị! Chờ ta xử lý xong việc ở nha môn sẽ mời các anh em tiệc rượu. Dù có từng đến huyện Ngân Nguyệt hay không đều mời đến cho ta, uống nguyên ngày luôn! A, ta nhận mệnh của trấn thủ sử đại nhân, muốn nhận một trăm thanh niên trai tráng làm ngự long trưc, nếu các ngươi đủ thực lực, hiểu quy củ, là tráng sĩ hảo hán tinh trung anh dũng thì có thể tới tự đề cử, xung phong nhận việc. Nhưng phải nói trước, ta không nhận được thực lực quá yếu, yêu cầu của ngự long trực là không thể thấp hơn cấp 2 hậu kỳ, tốt nhất là có một loại huyết mạch trở lên. Vào ngự long trực phải tuân thủ kỷ cương pháp luật, những ai tâm tính tản mạn không chịu được quản thúc thì đừng tới mất công.
Đám quận binh nghe vậy thì hai mắt sáng rực. Đó chính là ngự long trực đấy, là thân quân của thiên tử! Dù là bổng lộc đãi ngộ hay địa vị thân phận đều hơn xa quận binh!
Trong bọn họ đại đa không đạt yêu cầu, nhưng ai không có quan hệ chứ? Trong đám quận binh đã có mấy người vội vã về nhà báo tin, những người còn lại thì vây lấy Lâm Duệ dẫn hắn vào thành.
Nha môn Vọng Thành Đô quả nhiên ở sau cửa bắc thành, chỉ cách không đến 100 mét, ở chỗ phồn hoa của quận thành.
Vương Sâm nhìn quanh rồi cảm thán:
- Vực ngoại thiên ma thật lợi hại!
Lâm Duệ cũng gật đầu, thầm nghĩ thủ đoạn hung thủ quả thực rất cao, lại vô cùng hung tàn đáng sợ. Nghe nói vụ án phát sinh vào ban ngày, giữa lúc người xe tấp nập nhưng không ai biết huyết án của Vọng Thành Đô. Hơn 200 người trong Vọng Thành Đô đều bị giết sạch, chết trong yên lặng không phát ra chút thanh âm nào!
Sau nửa canh giờ sau, khi bốn tên ngự long trực không thấy có người thay ca, vào trong nha môn tìm kiếm mới biết người bên trong đều bị giết cả, ngay cả chó mèo cũng không tha. Có thể thấy hung thủ hung ác cỡ nào!
Vọng Thành Đô được xây rộng rãi khí phái, sánh ngang với quận nha, bên trên treo hai biển hiệu, một là Hoàng Thành Ty, một là Ngự Long Trực Vọng Thành Đô. Có một đám người đứng ở bên ngoài chờ đón sẵn, bao gồm ba tên văn lại, hai mươi hai ngự long trực, vì các loại nguyên nhân khác nhau mà hôm đó không có mặt trong nha môn nên may mắn còn sống. Những người này đã được quận binh báo tin trước nên tụ tập chờ đón, khom người làm lễ:
- Chúng thuộc hạ tham kiến phòng ngự sử!
Vừa rồi phòng ngự sử và hộ pháp ma đấu với quận thừa đại nhân, đao ý xung thiên đối kháng với quận thừa không chút rơi xuống hạ phong. Bọn họ dù không được thấy tận mắt chứng kiến nhưng được nghe quận binh kể lại, cũng cảm ứng được động tĩnh nên không dám vì Lâm Duệ trẻ tuổi mà nảy sinh khinh thường. Người này tuổi còn trẻ đã làm phòng ngự sử, lại có yêu ma cấp 4 vượt hoàng làm hộ pháp ma, thủ đoạn sắc bén, chắc hẳn bối cảnh thâm hậu.
Lâm Duệ mỉm cười gật đầu:
- Đứng lên cả đi! Bản quan mới đến còn chưa rõ tình huống trong quận, Vọng Thành Đô chúng ta mới trải qua đại nạn, nhân lực khan hiếm, các ngươi muốn dũng cảm đối mặt, giúp đỡ bản quan xây dựng lại Vọng Thành Đô.
Hắn nói đến đây bỗng thấy không đúng, khó hiểu nhìn một đám võ sĩ áo xanh đứng sau cửa hỏi:
- Các ngươi là ai?
Những võ sĩ này tuyệt đối không phải người Vọng Thành Đô, trang phục không đúng, khí chất cũng không đúng.
Lên tiếng là một trong ba văn lại còn sống, tên là Văn Thái Lai, là chưởng bí thư của Vọng Thành Đô:
- Thưa đại nhân. Đây là những anh em của đề hình án sát sử ti, họ đến đây phá án mới bắt được một vực ngoại thiên ma, đang muốn giải về châu thành, trên đường giải về châu thành bị đông đảo vực ngoại thiên ma chặn đường, nên chỉ đành lui vào trong thành, mượn tạm chỗ chúng ta.
Trong đám võ sĩ áo xanh, một trung niên mặc giáp chắp tay nói:
- Đại nhân, tại hạ là đề hình Đậu Minh của đề hình án sát sử ti, bởi vì bị vực ngoại thiên ma bức bách, chỉ đành đặt chân ở đây, mượn ngục giam của Vọng Thành Đô giam giữ ngoại ma, xin đại nhân khoan dung!
Lâm Duệ đưa mắt nhìn Vương Sâm, ánh mắt cả hai vô cùng quái dị.
Vực ngoại thiên ma? Đồng bào của họ bị đám người này bắt giữ?
- Đặt chân tạm? Trước giờ chưa từng có quy củ này, sao các ngươi không ở lại dịch trạm.
Lâm Duệ không chút khách khí với Đậu Minh, lúc trước hắn từng gặp Vương đề hình, còn có chút ấn tượng tốt, chứ Đậu đề hình này phá hoại quy củ của Hoàng Thành Ty. Người này quan hàm lục phẩm, tu vi cũng không tầm thường, đã là cấp 4 đỉnh phong, một thân khí huyết mạnh mẽ.
Lâm Duệ lạnh lùng nhìn hắn, rồi chuyển hướng Văn Thái Lai, đường đường Vọng Thành Đô của Hoàng Thành Ty biến thành dịch trạm, là do chưởng bí thư này tự tác chủ trương? Hay là do đám bộ khoái bắt nạt Vọng Thành Đô không người? Thật là to gan!
Hắn không khỏi hừ nhẹ:
- Thật trùng hợp! Trấn thủ sử đại nhân lệnh ta điều tra rõ thảm án Vọng Thành Đô, báo thù rửa hận cho các anh em đã chết. Người đâu, dẫn đường cho ta đến nhà giam, ta muốn xem vực ngoại thiên ma kia bộ dáng như nào, có dính líu đến vụ thảm án không.
Đám người trước nha môn nghe vậy thì nhìn nhau, có hai ngự long trực nhanh nhảu vội vã dẫn đường.
Đậu Minh kia thấy thế hơi do dự, muốn nói lại thôi. Người ta là phòng ngự sử, nào có đạo lý nào ngăn người ta kiểm tra nhà ngục của mình chứ? Hơn nữa muốn ngăn cũng không được, huyết đao cơ nghe nói là cấp 4 vượt hoàng, đang đi sau lưng Lâm Duệ đồng thời ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm họ.
Cấp 4 vượt vương phải coi như cấp 5 thượng vị rồi, đối phương còn là cấp 4 vượt hoàng…
Hắn quay lại nhìn Văn Thái Lai, thầm nghĩ vị phòng ngự sử mới này không phải người đơn giản.
Lâm Duệ không thèm để ý chút nào, đi theo hai ngự long trực dẫn đường tiến vào ngục giam.
Ngục giam được xây rất lớn, diện tích hơn năm mẫu, còn đào xuống dưới lòng đất, xây đến ba tầng hầm ngầm. Đề hình án sát sử ti giam vực ngoại thiên ma kia ở tầng sâu nhất.
Khi Lâm Duệ và Vương Sâm thấy vực ngoại thiên ma này, cả hai không khỏi sững sờ, tràn đầy kinh ngạc.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 118 |