ngươi như vậy mà cấu kết vực ngoại thiên ma
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Khi Lâm Duệ đi ra bậc thềm ngoại nha, Vọng Thành Đô còn lại ba văn lại và hai mươi ngự long trực nhao nhao tụ tập tới. Thần sắc bọn họ khác nhau, có người đầy mặt ửng hồng khâm phục, có người bị thương khẽ nhăn mặt đau đớn, có người sắc mặt tái nhợt, chột dạ e sợ.
Đám bộ khoái đề hình án sát sử ti thì đứng từ xa quan sát, sắc mặt của họ rất âm u, đề hình Đậu Minh đang ngầm sinh hối hận. Hắn không ngờ Thiết Sát Đường lần này ra tay vận dụng mấy chục người, còn có một vị cấp 5, thế mà không làm gì được Lâm Thập Nhị. Đám sát thủ Thiết Sát Đường không phải nổi danh chuẩn bị đầy đủ rồi mới ra tay, một khi ra tay chắc chắn thành công sao? Sao lần này lại gãy ở nha môn Vọng Thành Đô?
Còn có Lâm Thập Nhị kia nữa, Đậu Minh vừa rồi thấy được đối phương xuất đao. Chiêu bí đao kia quả thật vô cùng sắc bén, hắn cảm giác mình chưa chắc đã đỡ được. Không chỉ sắc bén, mà còn liên miên không dứt nữa, thảo nào mấy chục sát thủ cũng không thể đến gần được. Hắn hiện giờ có chút đau đầu vì đã hạ lệnh thủ hạ trốn vào nhà giam, khoanh tay đứng nhìn cuộc chiến bên ngoài. Làm như vậy không đẹp chút nào, không biết Lâm phòng ngự sử sẽ làm gì?
Lâm Duệ đứng trên bậc thang, nhìn quét đám ngự long trực:
- Ghi thưởng hai ngục thừa lần này! Khương Lập, Vệ Tú nữa, hai người hôm nay tăng lên ngũ trưởng, những người tham gia chiến đấu hôm nay đều được ghi công, thưởng hai mươi lượng ma ngân, ba viên hồn thạch! Còn về hai vị hy sinh, tăng gấp ba trợ cấp!
Bốn người được hắn khen đều vừa dùng toàn bộ sức lực, không chỉ cảnh báo ngoại nha, gọi đồng liêu, còn nỗ lực quần nhau với đám sát thủ, mỗi người đều bị thương suýt thì nguy hiểm đến tính mạng. Chỉ tiếc hai vị ngự long trực kia tu vi hơi yếu, mới có cấp 3 trung kỳ, nếu không hắn cũng lười chiêu mộ từ bên ngoài, trực tiếp đề bạt hai người này làm đội trưởng luôn. Hai ngự long trực hy sinh cũng là dũng sĩ.
Ngoài mấy người này ra, những người còn lại cũng tham gia chiến đấu. Chỉ là phương pháp chiến đấu của họ phần lớn là trốn chỗ hiểm yếu dùng ám khí quấy rầy, dùng hết sức kiềm chế lại sát thủ giúp giảm áp lực cho Lâm Duệ. Nhưng những người này cũng giúp kiềm chế 20 sát thủ giúp Lâm Duệ.
- Còn có 3 người trốn trong phòng. Theo quy củ của Ngự Long Trực, sợ chết tránh chiến bị chém đầu, hoặc phạt ba mươi côn, rồi khai trừ! Nhưng hôm nay bản quan mới nhậm chức, mở một mắt nhắm một mắt , các ngươi sau đó nộp lại lệnh bài, nhận mười ma ngân tiền lương rồi không cần đi làm nữa.
Ba người này nếu chỉ khiếp sợ thì cũng thôi, mấu chốt là còn thêm ngu xuẩn nữa! Thiết Sát Đường hôm nay điều động hơn 80 sát thủ, là muốn bắt chước vực ngoại thiên ma, chém giết toàn bộ nha môn không để lại người sống. Lúc này không ra sức tử chiến thì chờ người khác giết sao?
Ba người thấy vậy khẽ run lên, đầy mặt đắng chát và hối hận. Bọn họ không có mặt mũi nào tự biện hộ, cũng không dám. Ngự long trực là thân quân của thiên tử, thủ vững quy củ trong quân, trong quân quy, lâm trận sợ hãi tránh chiến phạt rất nặng. Đãi ngộ của Hoàng Thành Ty rất cao, bổng lộc của họ gấp mấy lần quận binh, mà lại trốn trong phòng không dám chiến đấu thì không nói nổi.
Lâm Duệ nhìn về hướng đề hình Đậu Minh và đám bộ khoái dưới trướng đối phương. Lâm Duệ không phải cấp trên của họ nhưng khi ánh mắt của hắn quét qua, đám bộ khoái đều cảm thấy áp lực nặng nề.
Lâm Duệ một tay đè nhạn linh đao bên hông, cười lạnh nói:
- Các ngươi là người của đề hình án sát sử ti, không phải thuộc hạ của bản quan. Tối nay vực ngoại thiên ma tập kích muốn giết ta, các ngươi khoanh tay đứng nhìn, ta cũng không trách các ngươi. Nhưng các ngươi không thể ở lại nha môn Vọng Thành Đô được nữa, ta cho các ngươi 30 hơi thở thu dọn hành lý, sau đó lập tức cút! Nhanh một chút, đừng ép ta dùng đao!
Đề hình Đậu Minh nghe vậy thì kinh sợ, Lâm Thập Nhị muốn đuổi bọn họ đi, giờ làm sao đây? Vực ngoại thiên ma kia còn đang bị giam trong nhà ngục Vọng Thành Đô!
Hắn tâm thần khẽ động, vừa rồi Lâm Thập Nhị nói gì, là vực ngoại thiên ma tập kích hắn? Lâm Thập Nhị biến người Thiết Sát Đường thành vực ngoại thiên ma?
Đây cũng không phải không có đạo lý, Vọng Thành Đô mới tháng trước bị vực ngoại thiên ma tập kích, hơn 200 người chết trong yên lặng. Mà lần này, Thiết Sát Đường cũng bắt chước y như vậy, bố trí trận pháp cách âm, muốn bắt chước án lần trước, định chém giết người trong nha môn một cách yên lặng. Chỉ là bọn họ không có bản lĩnh như vực ngoại thiên ma, bắt chước không đến nơi đến chốn.
Lúc này chưởng bí thư Văn Thái Lai sắc mặt âm trầm tách ra đám người, đi tới trước mặt Lâm Duệ:
- Đại nhân, đám bộ khoái đề hình án sát sử ti này vừa rồi không chỉ khoanh tay đứng nhìn thôi đâu! Vừa rồi khi đám sát thủ xuất hiện, thuộc hạ đã có cảm ứng, lúc ấy đã tiến vào gác chuông, định gõ cảnh báo nhưng lại bị đề hình Đậu Minh ngăn cản đánh ngất.
- Hả?
Ánh mắt Lâm Duệ đột nhiên sắc bén hung dữ. Chuyện này hắn không biết. Hắn có năng lực cảm nhận mạnh mẽ nhưng cũng không thể cảm nhận được hết, nhất là khoảng cách lại khá xa.
Hắn chỉ cảm ứng được tình huống ngoại nha, rồi đưa ra phỏng đoán, xử lý mà thôi. Vì thế vốn hắn còn có chút bất mãn với chưởng bí thư này. Đối phương tuy là quan văn, nhưng cũng là cấp 4 sơ kỳ, vậy mà khi xảy ra chuyện lại không lên tiếng, theo đám người đề hình án sát sử ti trốn vào trong nhà giam. Như vậy cũng là sợ chết tránh chiến! Triều Đại Tống võ đạo hưng thịnh, phân biệt văn võ không quá rõ ràng, không thấy quận trưởng quận thừa còn phải tự mình ra tay hàng phục yêu ma sao?
Nhưng người này thân là bí thư của nha môn, quan hàm chính thất phẩm, cùng quan phẩm với Lâm Duệ, nên hắn không dễ xử trí. Lâm Duệ đã chuẩn bị kỹ sau hôm nay sẽ báo cáo lên trấn thủ sử, để trấn thủ sử xử lý người này rồi. Giờ hắn nghe Văn Thái Lai nói những lời này mới biết không đúng như hắn tưởng tượng.
Lâm Duệ ánh mắt sắc bén như đao thương, lạnh lùng nhìn Đậu Minh:
- Đậu đề hình! Trước khi phát sinh chiến đấu, tại sao ngươi lại ngăn lại chưởng bí thư của Vọng Thành Đô, tại sao lại đánh ngất hắn?
- Để ta giải thích!
Đậu Minh chắp tay, sắc mặt trắng bệch, toàn thân đổ mồ hôi. Hắn không ngờ bạn học cũ của hắn – Văn Thái Lai lại nói ra, đẩy hắn vào cảnh vô cùng xấu hổ lẫn nguy hiểm. Hắn nhanh chóng suy nghĩ, tìm cách giải thích nhưng mãi vẫn không nói được từ nào.
- Không trả lời được sao! Theo như bản quan thấy thì là ngươi cấu kết cùng vực ngoại thiên ma, trong ngoài hỗ trợ, muốn làm thêm một lần huyết án Vọng Thành Đô!
Lâm Duệ khẽ cười nhạt nói.
Đậu Minh nghe được nửa đã biết không ổn rồi. Hắn là đề hình nhiều năm trong nha môn, kinh nghiệm phong phú, biết được hậu quả lần này đáng sợ như nào. Nhưng hắn quả thật không nghĩ Lâm Thập Nhị to gan lớn mật như vậy, đẩy bọn họ thành hỗ trợ sát thủ Thiết Sát Đường, hỗ trợ vực ngoại thiên ma! Hôm nay bọn họ chỉ khoanh tay đứng nhìn mà thôi, có cần thiết hạ sát thủ như vậy không?
Ngay khi Đậu Minh sinh lòng phòng bị, hắn thấy mảng lớn sấm sét nổ tung. Con ngươi hắn co nhíu lại. Đây là mở đầu của thức bí đao mạnh mẽ kia, thằng nhãi này đã sớm muốn động thủ, chuẩn bị sẵn phù lục rồi.
Hắn căn bản không kịp phòng ngự, bị Lâm Duệ một cước đạp trúng lồng ngực, toàn bộ ngực bụng răng rắc xương gãy, cả người như đạn pháo bắn ra chừng mười mét mới dừng lại được.
Lâm Duệ đã luyện Kinh Lôi Tuyệt Trảm đến đại tông sư, không còn câu nệ với vũ khí, dùng chân cũng thi triển ra được.
Ngay khi Lâm Duệ đá bay Đậu Minh, từ bên ngoài nha môn truyền đến tiếng hô:
- Dừng tay, Lâm đại nhân thủ hạ lưu tình!
Huyết đao cơ phía sau Lâm Duệ đột nhiên hóa thành tia đỏ, vọt đến không trung, nàng vung đao mãnh liệt, keng một tiếng, hoa lửa bắn tung tóe bốn phía!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 107 |