Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thị bạc ti Tĩnh Cảng

Phiên bản Dịch · 1865 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Từ bên ngoài đột nhập Vọng Thành Đô là một vị trung niên, mặc giáp xanh, khuôn mặt nghiêm nghị. Tu vi của người này cũng là cấp 5 sơ kỳ nhưng đón đỡ mười mấy đao của huyết đao cơ là có chút không theo kịp. Tốc độ xuất thủ của hai người rất nhanh, nháy mắt đã trao đổi hơn mười đòn.

Trung niên nghiêm nghị song kiếm trong tay đã chỉ tập trung phòng thủ được thôi. Ánh mắt của hắn tràn đầy kinh dị! Huyết đao cơ giờ mạnh hơn không ít so với lúc chiều khi chiến đấu với quận trưởng Lý Xương Quốc! Nàng ta đã lên cấp 4 hậu kỳ, thảo nào thủ lĩnh của Thiết Sát Đường lại bị lăng trì!

Hắn vừa ra sức ngăn cản vừa hét lên:

- Lâm đại nhân, ta là Trương Tri Lực, án sát thiêm sự của đề hình án sát sử ti, không phải là người xấu! Xin đại nhân lệnh hộ pháp ma dừng tay, hạ quan có lời muốn phân trần với ngài. Chúng ta là đồng liêu, cùng hiệu lực cho triều đình, không cần thiết làm như vậy.

Hắn là án sát thiêm sự, quan ngũ phẩm cao hơn Lâm Duệ nhưng bởi vì tình thế cấp bách, phải tự xưng hạ quan.

Lâm Duệ nghe vậy cười lạnh, mặc kệ không hỏi. Đề hình án sát sử ti còn có cao thủ ở ngoài quan sát? Lại còn là cấp 5 nữa chứ! Như vậy càng đáng ghê tởm! Bọn họ rõ ràng có thể trợ giúp Vọng Thành Đô đẩy lùi Thiết Sát Đường nhưng lại một mực coi như không thấy, chỉ khoanh tay đứng nhìn, đám người này đến cùng là nghĩ gì, định làm gì?

- Ngự long trực nghe lệnh! Tước binh khí những người này, kể cả Đậu Minh nữa, giam vào nhà giam. Nếu như dám phản kháng, luận tội cấu kết cùng thiên ma, giết không tha!

Lâm Duệ chắp tay lại, nhìn đám bộ khoái nói.

Lúc này ngự long trực của Vọng Thành Đô chỉ còn 17 người, lại mang theo thương thế nhưng khi nghe lệnh thì bọn họ không chút do dự bao vây đám người đề hình án sát sử ti lại. Đám người ngự long trực hai mắt tràn đầy lửa giận, bọn họ nghe bí thư Văn Thái Lai nói những lời kia, lại thấy phản ứng của Đậu Minh, thêm vào sự xuất hiện đột ngột của Trương Tri Lực, sao họ có thể không hiểu chứ? Đám bộ khoái kia luôn miệng nói tình đồng liêu, nhưng vừa rồi khi bọn họ liều mình sống chết thì lại khoanh tay đứng nhìn, việc này đã sớm khơi gợi bất mãn trong lòng đám ngự long trực!

Đám bộ khoái thì thần sắc mờ mịt, không biết phải làm sao. Trong lòng bọn họ đuối lý, cũng hiểu chống cự là lựa chọn sai lầm, dù chạy trốn cũng không thích hợp, nếu chạy trốn sẽ bị nói thành chạy án ngay! Nhưng bọn họ cũng không cam tâm bị trói bắt lại.

Chỉ là lúc này Cơ Tuyết Oánh đột nhiên bộc phát huyết diễm, đao ý mạnh mẽ bá đạo quét qua, cả đám bộ khoái thân hình trì trệ, thần niệm đờ đẫn không thể động đậy.

Trương Tri Lực cấp 5 kia thì bị Cơ Tuyết Oánh một đao đập mạnh, thân thể rơi uỵch xuống đất, đá vụn bùn đất tung tóe.

Thật ra khi Cơ Tuyết Oánh chém xuống đao này, song kiếm phòng ngự của Trương Tri Lực đã tán loạn, không thể đỡ được, một đao gần như mổ phanh ngực bụng đối phương.

Chỉ là vào lúc này, một bóng người lại đến, người này cũng mặc thanh giáp, tuổi chưa đến 30, mang theo một đôi thiết giản, diện mạo tuấn tú, khí chất mạnh mẽ. Hắn như mãnh hổ đánh tới, nện như điên về hướng huyết đao cơ, tranh thủ đường sống cho Trương Tri Lực, ở thời khắc sống còn đỡ đao của Cơ Tuyết Oánh giúp đối phương.

Chỉ là người trẻ tuổi này đỡ mấy đòn xong, lập tức hô lớn:

- Lâm đại nhân, ta là Vương Thiên Động, án sát thiêm sự của đề hình án sát sử ti. Ta mới tới vì tra án vực ngoại thiên ma. Mời Lâm đại nhân để hộ pháp ma dừng tay! Chuyện hôm nay là người của chúng ta không đúng, đề hình án sát sử ti sẽ cho đại nhân câu trả lời thỏa mãn.

Thực lực của hắn còn hơn Trương Tri Lực, vừa chống đỡ Cơ Tuyết Oánh vừa lùi lại thành công. Trương Tri Lực lúc này đã đứng dậy được, hợp lực chiến đấu cùng hắn.

Lâm Duệ nhìn Vương Thiên Động rồi phẩy tay nói:

- Oánh nhi trở lại!

Đám bộ khoái đã bị bắt lại. Bên ngự long trực thừa cơ họ bị đao ý trấn áp thì nhanh chóng đánh ngã xuống đất, trực tiếp đánh ngất. Trên người đám bộ khoái mang sẵn trấn long đinh và dây thừng, phe ngự long trực dùng luôn để trói lại.

Về hai vị án sát thiêm sự bên ngoài thì khá phiền phức, nhất thời không bắt lại được. Quan trọng là giờ Lâm Duệ có việc cần làm hơn, không muốn lãng phí thời gian với họ. Cơ hội lần này khó có, hắn có thể mượn cơ hội này hoàn thành nhắc nhở của Trang Minh Nguyệt.

- Các ngươi giải họ vào trong nhà lao, sau đó đi theo ta, tiếp theo còn có việc cần xử lý.

Lâm Duệ quay lại nhìn chưởng bí thư Văn Thái Lai:

- Thương nhân Nguyên Cực cấu kết vực ngoại thiên ma, ý đồ hành thích phòng ngự sử, ta cần ngươi đi tới quận úy đại nhân, mượn 500 quận binh bao vây lục soát dinh thự Nguyên Cực và đám thương thuyền của hắn. Không biết Văn chưởng thư có dám lĩnh mệnh không?

Việc này có nguy hiểm nhất định, có thể bị Thiết Sát Đường và Nguyên Cực tập kích. Lâm Duệ không muốn để Vương Sâm chịu nguy hiểm này.

Chưởng bí thư Văn Thái Lai nghe vậy không chút do dự, nghiêm mặt nói:

- Hạ quan nhận mệnh!

Hắn biết đây là cơ hội cuối để mình lấy công chuộc tội, vãn hồi ấn tượng của Lâm phòng ngự sử nên vô cùng nhanh chóng lưu loát. Hắn lập tức lao về hướng chuồng ngựa, lấy ra thiết lân mã nhanh nhất, lao vùn vụt ra ngoài thành.

Vương Sâm lúc này vô cùng khiếp sợ, thầm nghĩ Duệ ca định làm gì vậy? Nếu chỉ kê biên tài sản, dinh thự thương thuyền của Nguyên Cực thì không cần mượn nhiều binh như vậy, Duệ ca nhất định còn có ý đồ khác. Hắn lại nhìn hướng nhà giam nói:

- Thập Nhị ca, không cần để ý đám người kia sao?

- Không cần, cứ để bọn họ ở đó. Bọn họ có gan thì cứ chạy đi!

Lâm Duệ khẽ cười lạnh đáp, đám đó dám chạy trốn thì hắn càng mừng, gãi đúng chỗ ngứa luôn. Hắn nhớ ra một việc nói:

- Đúng rồi, kiếm của người kia là thủy hệ, cấp 5, ngươi cầm lấy dùng tạm, sau tìm cơ hội đổi cái khác.

Đáng tiếc, huyết đao cơ vừa rồi lăng trì đối phương, lột da róc thịt nên phá hỏng hết pháp khí của đối phương, chỉ để lại thanh kiếm còn hoàn hảo. Nhưng đám sát thủ cũng có không ít binh khí pháp khí, có thể cầm bán. Đám sát thủ này không giống đám quỷ nghèo ma tu thuộc hạ Chu Lệnh Thì, mỗi người đều có mấy món pháp khí, phẩm chất còn không thấp.

Vương Sâm nghe vậy thì cười khổ, không chút khách khí gật đầu. Thanh kiếm này không quá thích hợp với hắn, sau này có cơ hội hắn sẽ đổi thành thuẫn, tiếp tục tăng lên lực phòng ngự cho hắn.

Cùng lúc này, ở bên ngoài nha môn Vọng Thành Đô, Hàn Khả Đạo và Lý Lập đang âm thầm quan sát thì nhìn nhau. Bọn họ có thể thấy được tia may mắn trong mắt nhau. Quả nhiên người của đề hình án sát sử ti bố trí mai phục ở đây, thậm chí cả Vương Thiên Động cũng tới, người này là cao thủ huyết mạch đã gần đến bậc vương, nghe nói sắp lên được bậc vương rồi. May là bọn họ không tùy tiện xông đến cướp ngục cứu người, nếu không một khi bọn họ xông vào ngục giam, bị đối phương đóng cửa đánh chó thì không thể trốn thoát.

…..

Lúc này ở một trạch viện cách đó không xa, Nguyên Cực đau đầu mãnh liệt bừng tỉnh.

Hắn vừa rồi thi pháp từ xa, mượn huyễn thuật điều khiển Cơ Tuyết Oánh trong giấc mộng bị thất bại, bị Cơ Tuyết Oánh chém nát nguyên thần. Vốn hắn đã tử vong nhưng bởi vì một món kỳ bảo, nguyên thần của hắn bị chém vụn nhưng lại hội tụ lại.

- Tình huống không ổn! Rất không ổn!

Nguyên Cực hai tay run rẩy, lấy ra một bình đan dược, đổ ực viên đan màu đỏ vào miệng, vừa chịu đựng đau đớn mãnh liệt vừa suy nghĩ. Nếu như hắn là Lâm Thập Nhị, hắn chắc chắn sẽ mượn cớ lần này. Cho nên phía Tĩnh Cảng, thương hội và thuyền của hắn sẽ gặp nguy hiểm! Không! Đối phương thậm chí sẽ đẩy án này thành vực ngoại thiên ma gây ra, đả kích tất cả thế lực và nhân mạch liên quan đến hắn! Bọn họ sở dĩ bắt chước vực ngoại thiên ma gây án là vì có nắm chắc giết được đối phương nhưng giờ hành động thất bại, bị người nắm đằng chuôi rồi.

Lưỡi đao của Lâm Thập Nhị rất có thể sẽ chỉ hướng thị bạc ti của Tĩnh Cảng!

Kể từ khi Vọng Thành Đô bị giết sạch, thái giám giám quan của thị bạc ti Tĩnh Cảng dưới chỉ thị của Hàn Vương điện hạ, lấy cớ đề phòng yêu ma, lệnh mấy trăm thương thuyền ở yên tại chỗ, không được rời cảng!

Trấn thủ sử Sa Châu bổ nhiệm Lâm Thập Nhị tiếp nhận Vọng Thành Đô, một phần là vì lý do này! Chuyện hôm nay vừa hay cho đối phương một cái cớ! Cho nên hắn nhất định phải nhanh chóng đến Tĩnh Cảng, trước khi Lâm Thập Nhị đến đó để sẵn sàng ứng phó!

Nguyên Cực sau khi dùng đan dược thì cắn răng nỗ lực đứng lên, thân hình lảo đảo đi về hướng Tĩnh Cảng. Hắn không thể làm hỏng đại sự của Hàn Vương được, không thể để hai trăm thương thuyền rời cảng được!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.