trời ban phú quý
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Trong phòng hội nghị này rất cao cấp, ngăn ngừa toàn bộ sóng điện tử ra vào, đề phòng bị nghe trộm.
Giáo sư Hàn đang vỗ vỗ trán, giờ vẫn còn thấy xấu hổ. Đây cũng là vì tin tức bị phong tỏa không được thông suốt, nếu không ông đã sớm biết vị phòng ngự sử mới đến từ huyện Ngân Nguyệt chính là học sinh của mình.
Lâm Duệ cười nói với Lý Lập:
- Cho nên đêm qua hai người đã chuẩn bị ra tay cứu chúng ta?
Lúc ấy hắn nhìn thấy hai người này định tới gần nội nha.
- Đúng vậy! May là sư đệ từ mình chống đỡ được. Chúng ta không ngờ đề hình án sát sử ti vì bắt chúng ta chuẩn bị kỹ càng như vậy. Ít nhất ba vị cấp 5, trong đó một người thực lực chuẩn tướng đủ để sánh ngang lão sư.
Lý Lập gật đầu, ngưng trọng trả lời. Lúc ấy hai người bọn họ quả thật lo lắng Lâm phòng ngự sử mới tới đã chết rồi, để bọn họ mất sạch hy vọng cứu người.
Lâm Duệ nghe vậy thì thần sắc nghiêm lại nói:
- Sư huynh, trước khi ta gia nhập đoàn đội, có nhìn qua các hạng mục nghiên cứu của lão sư. Một trong đó có liên quan Vô Cực Đao Tôn Đỗ Tôn Long và Cuồng Thiên Đao Quân Tần Ngạn đúng không? Biến cố có phải là liên quan đến hạng mục nghiên cứu này không? Là vì sao vậy?
Trước đó hắn và Vương Sâm là nhờ vào quan hệ gia nhập đoàn đội của giáo sư Hàn, hiểu nôm na là mượn danh nghĩa mà thôi. Tài liệu hạch tâm của đoàn đội không mở ra với họ, Lý Lập chỉ nhắn thông tin cơ bản cho họ biết, để ứng phó kiểm tra của ban tổ chức thi đấu võ đạo xã đoàn sau này nếu có mà thôi. Nhưng giờ tình huống đã thay đổi, bọn họ nhất định phải hiểu rõ tình huống. Giáo sư Hàn và Lý Lập liếc nhìn nhau.
- Để tôi giải thích đi!
Giáo sư Hàn ngồi nghiêm chỉnh, giải thích:
- Đúng là liên quan đến hạng mục nghiên cứu này. Mười năm gần đây, tôi một mực truy tìm long thi của Đỗ Tôn Long, muốn rút ra nguyên chất “vực sâu” từ long thi đó, Lâm Duệ, em có biết nguyên chất “vực sâu” là gì không?
Lâm Duệ không biết nguyên chất “vực sâu” là gì, nhưng hắn vẫn nhẹ nhàng gật đầu. Cũng may huynh đệ tốt của hắn Vương Sâm, nhắc bài:
- Nghe nói là căn nguyên “vực sâu”! Khi võ tu tiến vào cảnh giới Hóa Long, trong thân thể chiến long sẽ sinh ra nguyên chất rồng phản hồi võ tu, tăng lên thân thể và tuổi thọ cho võ tu. Nguyên chất rồng tăng tới trình độ nhất định sẽ biến thành nguyên chất vực sâu. Giáo sư, Vô Cực Đao Tôn liệu có đúng như trong truyền thuyết, đã vô hạn tiếp cận vực sâu?
Giáo sư Hàn khẽ gật đầu:
- Theo kết quả nghiên cứu thì Vô Cực Đao Tôn trước khi chết là cấp 10 – Trường Sinh, đã bước nửa bước chân vào vực sâu. Thi thể chiến long của hắn chắc chắn có nguyên chất vực sâu, đoàn đội của ta mới vì vậy chạy đến Vọng Thành. Theo như tin tức khai quật trước đó, trong tay Tần Ngạn quả thật còn có hài cốt chiến long của Vô Cực Đao Tôn. Ngoài ra, Tần Ngạn đã kế thừa bí võ cấp hóa long và thần chiếu của Vô Cực Đao Tôn, hắn rất có thể đã bảo tồn lại. Mà cũng có khả năng, hắn còn bảo tồn bí võ cấp vực sâu của Vô Cực Đao Tôn.
Lâm Duệ nghe vậy cũng không tránh khỏi rung động. Sư tôn của Trang Minh Nguyệt, Thần Sứ đại nhân kia cũng rất hứng thú với bí võ cấp vực sâu của Vô Cực Đao Tôn. Cho dù là bí võ cấp hóa long cũng giá trị liên thành.
Đừng thấy hắn có kỹ năng bí võ cấp hóa long của chiến linh số 2, dù là Tiết Bá Cao cũng có bí võ hóa long “hoàng lôi đoán thần quyết”, tương lai chỉ cần Lâm Duệ có đủ điểm hồn lực, tố chất thân thể đạt tiêu chuẩn là có thể sao chép học tập mà nhầm, bí võ hóa long ở Thiên Cực tinh vô cùng quý giá! Đơn giản là vì bí võ hóa long không thể dùng văn tự ghi chép lại, nếu cưỡng ép ghi chép sẽ làm dĩ thái nguyên tố tụ tập, phá hoại tài liệu. Vì thế truyền thừa bí võ hóa long trở lên vô cùng phiền phức, đại đa là truyền thừa tinh thần giữa sư đồ. Dù là Liên Bang, cũng không thể bảo tồn bí võ hóa long trở lên vào kho dữ liệu.
Đại Tống biên soạn “Đại Tống võ điển” cũng chỉ đến võ học cao cấp. Sau khi hóa long thì tự võ giả thu thập chân ý đồ, hoặc từ võ giả cao cấp ban cho phương pháp tu hành.
Nhưng Trang Minh Nguyệt từng nói sư tôn của nàng cần nhất là một loại đan dược, một loại thần đan của Vô Cực Đao Tôn luyện chế. Có rất ít người biết, Vô Cực Đao Tôn ngoài đao pháp đỉnh cao còn có tài luyện đan. Trong động phủ của Tần Ngạn rất có thể còn bảo lưu loại đan dược này nhưng không thể xác định được.
Trang Minh Nguyệt từng dặn dò sư tôn của nàng vô cùng coi trọng đan dược này, dặn hắn nhất định phải chú ý, điều tra kỹ quận Vọng Thành, xem động phủ Tần Ngạn có phải thật sự ở trong đó không.
Vương Sâm khó hiểu hỏi:
- Trước đây Phí tướng quân từng nhờ chúng ta hỗ trợ nhắn cho giáo sư, nói đó là cạm bẫy.
Nếu là cạm bẫy thì rút lui chẳng phải xong việc sao?
- Chúng ta thật ra cũng phát hiện được dị thường, có người cố ý tản ra tin tức về động phủ của Cuồng Thiên Đao Quân Tần Ngạn, ý đồ dụ ta đến quận Vọng Thành.
Giáo sư Hàn gương mặt không chút biến sắc:
- Ta thậm chí có thể đoán được mục đích của họ. Họ muốn vân cung ngọc bài trên tay ta, đây là tín vật của Vô Cực Đao Tôn Đỗ Tôn Long, là phù lệnh thông hành Vân Thượng Thiên Cung của Vô Cực Đao Tôn. Ngày xưa ta từng cùng cao thủ Đại Tống, tiến vào động phủ của sư huynh Tần Ngạn – Huyền Thiên Kiếm Quân, thu được ngọc bài này, nhưng chưa thể tìm được vị trí của Vân Thượng Thiên Cung.
Vương Sâm nghe vậy không khỏi nhìn về hướng Lâm Duệ.
- Căn cứ chúng ta phán đoán, người để mắt đến giáo sư rất có thể là án sát sử Sa Châu.
Lý Lập không khỏi cười khổ:
- Bọn họ dù dùng tin tức giả đến dẫn dụ lão sư, nhưng theo như kết quả nghiên cứu thì động phủ của Cuồng Thiên Đao Quân quả thật ở quận Vọng Thành. Chúng ta đã tìm được phương vị cụ thể, ngay trước khi đình chỉ hành động, chúng ta dùng máy bay không người lái đã tiến vào động phủ, chụp lại rất nhiều hình ảnh.
Lâm Duệ ngẩn ra một chút, thầm nghĩ đây hẳn là lý do vì sao giáo sư Hàn thu được cảnh báo mà không rút lui.
- Không đúng! Ta nghe nói gần đây vẫn có người rải tin trên giang hồ, càng truyền càng xa, trong đó còn có nói về vị trí bảo tàng, đây rõ ràng là đang có người đứng sau châm lửa thổi gió, hấp dẫn đông đảo nhân sĩ giang hồ và ma tu yêu ma tụ tập lại ở quận Vọng Thành. Nhưng nếu người rải tin đồ là án sát sử Sa Châu thì hắn đã đạt được mục đích, vì sao còn dẫn thêm người tới đây, gây thêm sóng gió?
Lâm Duệ trầm ngâm nói.
Lý Lập khẽ lắc đầu, sắc mặt ngưng trọng:
- Tháng trước ta cũng âm thầm điều tra chuyện này. Người truyền tin tức trên giang hồ là Phần Đao tông, việc này khả năng liên quan đến một vị trưởng lão của Phần Đao tông sắp hóa long! Theo như kết quả điều tra thì bí pháp hóa long của Phần Đao tông rất có thể bị thiếu hụt, cần lượng lớn “nguyên chất” mới hóa long được. Đây cũng là lý do vì sao chúng ta buông lỏng cảnh giác.
Hắn cười khổ nói. Bọn họ chỉ tra ra được Phần Đao tông, không tra được đề hình án sát sử ti nằm sâu hơn. Cho nên khi được Phí Vân Lai cảnh báo, mấy người vẫn có chút sơ ý. Phần Đao tông cần nguyên chất của cao thủ cấp 4 và cấp 5 để trưởng lão hóa long thì liên quan gì đến họ chứ?
Tình huống giờ rất không ổn, Chu sư muội đã bị bắt, đoán chừng động phủ của Tần Ngạn cũng đã bị lộ vị trí.
- Phần Đao tông?
Lâm Duệ khẽ nhíu mày. Hắn đã từng nghe nói đến Phần Đao tông, ngày xưa khi ở huyện Ngân Nguyệt, hắn và đám đồng liêu còn từng thảo luận tại sao huyện lệnh không cầu viện với Phần Đao tông. Đây là tông môn võ đạo nổi danh ở quận Vọng Thành, coi như là danh môn chính tông, Lâm Duệ không ngờ tông phái này lại bí mật làm chuyện huyết tính bẩn thỉu như vậy.
- Như vậy vấn đề hiện tại là làm sao cứu người?
Vương Sâm lông mày nhíu chặt:
- Thật ra cứu người đơn giản nhưng vấn đề là làm sao tránh bị liên quan. Triều Đại Tống xử lý rất nghiêm án thiên ma, còn có án sát sử nữa, hắn đang nhìn chằm chằm giáo sư, sẽ không bỏ qua ý đồ đâu.
Vương Sâm cho rằng có những lời Lâm Duệ không tiện nói, hắn nhất định phải nói giúp Lâm Duệ. Mặc dù trong nhà giam là sư tỷ của bọn họ nhưng bọn họ cũng không thể vì chuyện này hy sinh tiền đồ tốt đẹp của Lâm Duệ được.
Lý Lập và giáo sư Hàn nghe vậy cũng lặng yên, đây cũng là vấn đề họ đang suy tư. Muốn cứu người thì rất dễ, bọn họ có thể chế tạo nhân bản cho Chu Mộng, thay thế là được. Vấn đề là làm như nào để không bị lộ chút vết tích nào.
Lâm Duệ thì không nói một lời, nhìn tài liệu trầm tư. Không lâu sau đó, hắn tò mò hỏi:
- Án sát phó sử bị bằng hữu của lão sư dẫn đi thực lực như nào vậy? Chừng nào thì đến Vọng Thành? Còn có chuẩn tướng ẩn nấp đêm qua là ai, có phải cũng là người của đề hình án sát sử ti?
- Án sát phó sử Chương Trần, giống như ta cùng là nửa bước cấp 6, huyết mạch bậc vương, tương đương với chuẩn tướng ở Liên Bang.
Giáo sư Hàn nhớ tới người này mà đau đầu:
- Ta nhờ bằng hữu dẫn hắn về hướng đông Sa Châu, tới gần Bình Châu nhưng chắc không kiềm chế được lâu đâu. Thời gian quay về rất khó xác định, về phần một vị chuẩn tướng nữa thì ta chưa điều tra được thân phận, chỉ lờ mờ cảm ứng được đối phương tồn tại nhưng hình như người này không thuộc hệ thống đề hình án sát sử ti.
- Hóa ra là vậy.
Lâm Duệ nhìn hình ảnh tài liệu rồi đột ngột a lên một tiếng, đứng bật dậy:
- Bình đan dược này! Đây là ảnh chụp trong động phủ Tần Ngạn sao?
Hắn trực tiếp phóng to ảnh cho đám người nhìn.
Giáo sư Hàn nhìn thoáng qua rồi trả lời ngay:
- Đây là ảnh chụp trong động phủ Tần Ngạn nhưng bên trong có yêu ma mạnh mẽ trông coi, máy bay vừa vào đã bị phá hủy rồi, có gì không đúng sao?
Lâm Duệ đưa tay vuốt cằm, thầm nghĩ thú vị rồi, đây là ông trời muốn ban cho hắn phú quý a. Khóe môi của hắn khẽ nhếch, một ý tưởng to gan lớn mất đang hình thành trong lòng hắn.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 123 |