vô địch ngưu
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Chừng ba tiếng sau, Lâm Duệ thoải mái rời khỏi trang viên trên núi. Trên đường trở về, hắn thi thoảng vung đao:
- Đây là võ ý à?
Võ đạo cực ý của hắn vẫn còn kém cỏi, nhưng đã có thể hù dọa dã thú quanh vài dặm chạy loạn, mấy con “chuột đồng” cỡ nhỏ còn bị dọa trực tiếp ngất xỉu.
Năng lực huyết mạch của Mộng Vi Vân rất mạnh, có thể tụ hợp và cường hóa tất cả vật chất, bao gồm cả linh hồn của con người. Nàng lợi dụng tinh thần và bí pháp dẫn đường, không chỉ giúp hắn nhanh chóng ngưng tụ võ ý, còn có thể giúp võ ý của hắn cường hóa đến cấp độ cao, giảm bớt mấy tháng tu hành.
Mộng Vi Vân thậm chí còn có thể giúp hắn tăng lên tố chất thân thể và ngưng tụ kim đan nhanh hơn, nhưng phải phối với Lâm Duệ tự thân thi triển thung công, hiệu quả thua xa ngưng tụ võ ý. Một ngày ngắn ngủi này bằng mười ngày hắn cô đọng kim đan, Mộng Vi Vân trả ra cái giá là tinh thần mệt mỏi, không còn chút sức lực nào.
Lâm Duệ sau khi biết nguyên lý thì giật nảy mình. Tụ hợp và cường hóa linh hồn? Như vậy mình có còn là mình không? Nhưng theo như kết quả thì năng lực huyết mạch Mộng Vi Vân không liên quan đến ký ức và tư duy! Nếu như phải dùng ngôn từ để hình dung, thì có lẽ là áp súc linh hồn, từ trạng thái khí hóa thành lỏng, còn có một trung tâm nữa, chính là võ ý “nhất” của hắn.
Lâm Duệ vô cùng hứng thú luyện tập đao ý, xua đuổi dã thú bay nhảy, đâm quàng đâm xiên khắp nơi, cho đến khi hệ thống phụ trợ trí năng nhắc nhở hắn có tin nhắn mới thôi.
Lâm Duệ vốn tưởng là Dư Phỉ Thúy, sau khi nhìn mới biết là vô địch ngưu.
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Lâm Duệ, ngươi đang ở đâu? Lúc nào có thể tới gặp ta?
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Lão Phí đã có thể nhắn tin rồi à? Chip sinh vật đã sửa được rồi à?
Phí Vân Lai lúc này đang trong một trạch viện, không khỏi bất đắc dĩ vuốt trán. Xem ra hình tượng bản thân trong mắt đối phương giáng cấp nghiêm trọng, giờ đã thành lão Phí rồi… Nhưng cũng không có cách nào, có muốn kiên cường cũng không được, trái tim, nội tạng của hắn đã bị đối phương vuốt một lượt…
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Còn chưa, hiện giờ mới chỉ khôi phục module thông tin lượng tử. Module lượng tử hàng thần đã bị hủy hoàn toàn, không thể chữa được. Ta đã nhờ giáo sư Hàn chế tạo chip sinh vật mới cho ta, qua mấy ngày nữa sẽ có, nhưng làm sao để cấy là vấn đề.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Có phải định nhờ ta hỗ trợ không?
Phí Vân Lai lập tức gửi icon chắp tay cảm tạ sang.
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Chỉ có thể nhờ cao đồ của giáo sư Tư Mã thôi! Có câu nói một khách không phiền hai chủ, nếu đã nợ tiểu huynh đệ một mạng thì không cần nợ nhân tình người khác.
Lâm Duệ không khỏi khẽ cười nhạo, thầm nghĩ da mặt tên này thật dày. Nhưng hắn vẫn thẳng thắn đáp ứng.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Được rồi, nếu rảnh ta sẽ quay về căn cứ số 9, thử mô phỏng giải phẫu hai lần.
Phí Vân Lai nhìn tin nhắn của Lâm Duệ, không khỏi phát lạnh, chip sinh vật là cấy vào đầu đấy! Phức tạp như vậy, mô phỏng hai lần có đủ không? Nhưng quả thật Lâm Duệ giải phẫu sống lưng cho hắn hiệu quả rất tốt, Phí Vân Lai hiện giờ chỉ cần chuyên tâm khôi phục nguyên khí là được, không lo có tai họa ngầm gì. Lúc này, hắn nhắn hỏi:
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Đúng rồi Lâm Duệ, thân phận của ngươi là gì thế? Giáo sư Hàn và Lý Lập không chịu nói, xem ra có bí mật ở đây, trước đó ngươi không phải ở huyện Ngân Huyệt à? Sao lại chạy đến vọng Thành vậy? Hôm qua còn chạy tới quận Thiên Nhạc, đi nơi vắng vẻ như thế làm gì?
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Đến cùng là thân phận gì mà phải cởi áo ra che dấu? Trừ khi trên áo có tiêu chí rõ ràng, ta đã điều tra tình huống quận Vọng Thành, không có bộ đầu bộ khoái phù hợp với ngươi.
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Còn có lúc ấy là ta và Mộng Vi Vân vừa chiến đấu xong. Có phải ngươi gia nhập Hoàng Thành Ty, đảm nhiệm tuần tra sử hay đô úy không? Lúc ấy đến cứu viện Mộng Vi Vân, sau đó nghe lệnh nàng ta tìm giết ta đúng không?
Lâm Duệ không khỏi trừng mắt, năng lực liên tưởng của đối phương quá đỉnh cao rồi. Nhưng hắn cũng có việc muốn hỏi Phí Vân Lai.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Đoán mò! Sao ngươi không đoán ta là phòng ngự sử Vọng Thành Đô đi!
Phí Vân Lai không khỏi bật cười, còn phòng ngự sử Vọng Thành Đô nữa chứ, sao ngươi không thổi lên tận trời đi? Hắn đã nghe nói đến vị phòng ngự sử Vọng Thành Đô kia, là nhân vật đáng gờm. Tuổi còn trẻ đã là trụ cột của quận, làm người lăng lệ bá đạo, vừa nhận chức đã đánh thương mấy chục người đề hình án sử ti, còn chém chết hai trưởng lão Phần Đao tông, đơn giản ngang ngược cùng cực. Người này còn có yêu ma cấp 4 vượt hoàng làm hộ pháp ma nữa, chém giết cấp 5 bình thường như mổ gà giết lợn!
Phí Vân Lai nghĩ đến đây thì ngớ người ra. Có một việc hắn vẫn nghi ngờ trong lòng, khi Lâm Duệ giải phẫu cho hắn, thì ai bắt cá cho chiến long của hắn ăn? Đáng tiếc hắn không thấy được người đó, chiến long cũng không truyền được hình ảnh cho hắn… Lúc ấy Phí Vân Lai chỉ ngửi được mùi cá tanh, và ma lực cô đọng… chẳng lẽ là hộ pháp ma cấp 4 mạnh mẽ?
Phí Vân Lai chặt lắc lắc đầu, thầm nghĩ không thể nào, tuyệt đối không thể. Dị thể hành giả muốn nhận chức đô úy hay giáo úy của Hoàng Thành Ty không khó, nhưng nếu muốn lĩnh chức thực quyền như phòng ngự sử thì khẳng định phải qua được thiên ma trắc.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Gần đây ta nhận được tin tình báo, nghe nói lão Phí ngươi là người của Cục An Ninh Liên Bang, còn cấu kết với tổng đốc Sa Châu nữa, có chuyện này không?
Phí Vân Lai nhìn tin tức thì cảm thấy hoang đường quá thể, là kẻ nào thêu dệt linh tinh vậy? Nhưng sắc mặt hắn không khỏi trầm trọng.
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): A đù, liệu có phải đây là lý do nữ nhân điên đó không chết không thôi với ta?
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Tiểu huynh đệ, cảm tạ, tin tức này rất quan trọng với ta.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): ??? Đến cùng là có chuyện gì? Lão Phí có thể nói rõ hơn không?
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Tình huống quả thật phức tạp, nhất thời không kể hết được, để ta chỉnh lý lại chứng cứ rồi sẽ liên lạc với ngươi. Nếu ngươi có con đường ở Hoàng Thành Ty thì giúp ta đưa vài thứ tới. Ha, biết đâu còn giúp ngươi thăng quan tiến chức, lên giáo úy ấy chứ…
Vô địch ngưu (Phí Vân Lai): Nhưng tiểu huynh đệ nhớ kỹ này, nếu như ngươi thật sự ở Hoàng Thành Ty, thì chơi đùa có thể được nhưng không được xâm nhập sâu. Hiện giờ thiên ma trắc đã hoàn thiện hơn nhiều, gần như không có lỗ hổng, nếu ngươi bị phát hiện thân phận thì sẽ như ta, cả đời phiêu bạt đấy.
Phí Vân Lai nhắn tin xong thì không nói gì nữa.
Lâm Duệ đợi một hồi thấy im bặt thì khẽ lắc đầu, đóng tin nhắn, nhanh chóng quay về Vọng Thành Đô.
Sau đó mấy ngày, Lâm Duệ sinh hoạt theo quy luật. Ban ngày một mặt dẫn theo Vương Sâm đi săn lùng yêu ma trong thành, tích lũy hồn lực và kiếm tiền, một mặt bố trí quận nha, để đám thuộc hạ sẵn sàng đón địch, tùy thời đối phó biến cố.
Cứ đến ban đêm, Lâm Duệ sẽ chuồn êm ra khỏi thành, dưới sự trợ giúp của Mộng Vi Vân, toàn lực ngưng tụ võ đạo cực ý, cô đọng kim đan.
Vào rạng sáng ngày thứ ba, khi trán Lâm Duệ đang chạm chán Mộng Vi Vân, tu luyện võ ý, hắn bỗng nghe thấy tiếng nổ vang lên từ trong thành.
- Chủ nhân! Là nha môn Vọng Thành Đô, bên đó xảy ra chuyện.
Huyết đao cơ đang đứng trên nóc nhà canh gác, truyền âm tới.
Lâm Duệ giật mình lập tức kết thúc tu hành, lách mình ra ngoài cửa. Hắn nhìn hướng Vọng Thành Đô, thấy ánh lửa hừng hực, pháo hoa chói mắt bay lên trời. Đó là tín hiệu cầu cứu của Lý Lập!
Ánh mắt Lâm Duệ tràn đầy sắc bén. Chắc chắn là người đề hình án sát sử ti gây sự, muốn cướp đi đồng liêu và “vực ngoại thiên ma” kia. Đây chính là điều Lâm Duệ chờ mong đã lâu, hắn đã chờ ba ngày nay rồi, đủ loại thả tin, còn cố ý để Mộng Vi Vân dùng chiến long tạo tin giả, chính là muốn dụ đám người kia ra tay. Hôm nay họ đã ra tay!
Lâm Duệ còn sớm tưởng tượng các cách thức cướp ngục của đối phương, nào ngờ đối phương chọn cách trực tiếp nhất, bá đạo nhất, đánh thẳng vào Vọng Thành Đô cướp lao ngục!
Lâm Duệ biết đây là đề hình án sát sử ti trả thù hắn mấy lần làm nhục, muốn giẫm lên danh vọng của Vọng Thành Đô, để uy danh Vọng Thành Đô mới dựng lên đổ ập xuống.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 105 |