Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thức tỉnh

Phiên bản Dịch · 2080 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Giới linh thông báo muốn thôi diễn Cực Hạn trảm đến tinh thông tốn 2000 điểm hồn lực, còn cao hơn nhiều Kinh Lôi Tuyệt Trảm.

Lâm Duệ lập tức chọn đồng ý, mấy ngày này hắn và Vương Sâm đi khắp nơi bắt giết yêu ma, vẫn có chút thu hoạch.

Dù không kiếm được nhiều tiền, nhưng điểm hồn lực đã khôi phục 31403 điểm, có vốn liếng sung túc.

- Ta không có cực hạn tâm nguyên, có thể dùng không đúng. Đại khái là cảm giác này, ngài giúp ta nhìn xem.

Lâm Duệ sau khi thôi diễn xong thì rút đao ra.

- Vậy thử một lần xem. Nhất thời không lĩnh ngộ cũng không sao, ta lúc đầu mất mấy ngày mới nhập môn.

Mộng Vi Vân không khỏi bật cười nói. Sắc mặt của nàng bỗng nhiên cứng đờ, tiếng nói cũng im bặt.

Lâm Duệ thình lình sử dụng Cực Hạn trảm, làm cho đao cương phát sinh biến hóa, mắt trần cũng có thể thấy được mạnh hơn, hiện ra một tầng sáng hồng.

Lâm Duệ cầm đao Thiên Mang trong tay khẽ quơ:

- Vẫn là rất đơn giản, đại nhân, ngài cảm thấy có đúng không? Có phải như này không?

Mộng Vi Vân nhìn tầng đao cương hai màu vàng hồng mà mờ mịt hoảng hốt. Lâm Thập Nhị thật sự làm được, dưới tình huống không thức tỉnh “cực hạn tâm nguyên” làm được. Điều này nói rõ Lâm Thập Nhị đã hiểu khá sâu Cực Hạn trảm.

- Đơn giản sao? Thập Nhị ngươi về trước đi, ta hiện giờ hơi mệt, nghỉ ngơi chút đã, ngày mai ngươi lại đến.

Mộng Vi Vân không khỏi cười ha ha ngoài mặt, sau đó đi vào phòng. Nàng vừa đi, ý chí sa sút nhớ đến câu tán thưởng của lão sư ngày trước, khen thiên phú của nàng bình sinh hiếm thấy mà miệng đắng ngắt. Sư tôn sợ là chưa từng thấy thiên tài chân chính, thiệt thòi bản thân mình trước giờ vẫn dương dương tự đắc a….

Nhưng trước khi vào phòng, Mộng Vi Vân nhớ tới một việc quan trọng quên chưa hỏi Lâm Thập Nhị, nàng quay đầu lại hỏi:

- Thập Nhị, lời vực ngoại thiên ma nói trước khi chết là sao? Tổng đốc Sa Châu thật sự cấu kết với án sát sử Sa Châu muốn mưu phản? Trong tay con thiên ma kia có chứng cứ thật sao?

Lâm Duệ chắp tay nói:

- Việc này thuộc hạ không rõ, trước đó thiên ma chưa từng nói đến những tin này. Ngoài ra thiên ma kia là thuộc hạ dặn thân tín loạn đao đâm chết, miễn tiết lộ sự tình đan dược.

- Hả?

Ánh mắt Mộng Vi Vân không khỏi thoải mái, nàng cũng đoán được thiên ma kia là bị Lâm Thập Nhị “xử lý”.

- Ta có chút hoài nghi lời con thiên ma nói, rất có thể là để hả giận, để cho tình cảnh của ta giờ rất lúng túng, có chút đâm lao phải theo lao.

Lâm Duệ cau mày nói:

- Nhưng kỳ quái là ngục chính chúng ta bị chết, sau đó ta hỏi đám ngục tốt thì bọn họ trốn ở góc tầng 3, xung quanh nồng vụ tràn ngập, chỉ nghe thấy có thanh âm đánh nhau.

Mộng Vi Vân không khỏi rơi vào suy tư. Nàng khẽ cười lạnh, nghĩ thầm chưa chắc đã là thiên ma ăn nói lung tung, nàng ta làm sao biết được tổng đốc cấu kết quân đội thiên ma, muốn thí thần chứ? Việc này có quá nhiều điểm đang nghi, Thập Nhị rất có thể là bị người lợi dụng. Nhưng không quan trọng, tình thế tổng thể vẫn tốt.

Mộng Vi Vân ngưng âm thanh nhắc nhở:

- Thập Nhị, ngươi có thể luyện thành “Cực Hạn trảm” thì mau chóng thức tỉnh cực hạn tâm nguyên. Thiên phú này dù là cực hóa huyết mạch hay về sau Long Biến đều rất hữu dụng.

Nàng nói dứt lời thì vào phòng đóng sầm cửa lại.

Lâm Duệ khẽ vuốt mũi, mở chip, lên mạng tìm tin tức cực hạn tâm nguyên. Trong kế hoạch ban đầu của hắn không hề có “cực hạn tâm nguyên”. Thiên phú huyết mạch không phải càng nhiều càng tốt, càng nhiều thì gánh nặng tinh thần càng lớn. Cần biết thánh thể chưa rõ của Lâm Duệ hiện tại mới chỉ thức tỉnh quang minh huyết. Nếu như thánh thể hoàn toàn thức tỉnh, thêm vào đông đảo thiên phú bậc đế, vượt hoàng thì áp lực lên tinh thần của hắn cao như nào chứ?

Nhưng khi Lâm Duệ mới tìm được tin tức về cực hạn tâm nguyên thì không khỏi sững người waoooo. Hắn mới chỉ thấy dòng năng lực đầu tiên của cực hạn tâm nguyên, là biết mình chắc chắn phải thức tỉnh nó.

Cực hạn tâm nguyên có thể cường hóa tinh thần lực! Nói các khác, cực hạn tâm nguyên có thể giúp gánh thêm hai đến ba năng lực huyết mạch bậc đế! Ngoài ra, nó có thể cường hóa võ đạo cực ý, cường hóa năng lực gánh chịu lực lượng Vực Sâu!

Năng lực thứ 2 cũng làm người kinh ngạc, “cực hạn tâm nguyên” có thể ngắn ngủi gia tăng trí tuệ và năng lực chiến đấu cho chip sinh vật, nghe nói cao nhất có thể đạt đến 8, 9 phần bản thể.

Bởi vì hiện tại hàng mẫu “cực hạn tâm nguyên” quá ít, lại là liên quan đến linh hồn nên Liên Bang chưa sản xuất được thực trang tương ứng. Nhưng vấn đề này không lớn, cực hạn tâm nguyên chủ yếu cường hóa tinh thần lực, bản thể dù không có thực trang cũng được hưởng lợi theo dị thể.

“Giới linh, giúp ta thôi diễn Cực Hạn trảm đến cấp đại tông sư.”

Thông báo: thôi diễn Cực Hạn trảm đến đại tông sư tốn 6000 điểm hồn lực.

Lâm Duệ lựa chọn xác định, trong đầu lập tức bùng nổ tin tức. Khi xung kích kết thúc, Lâm Duệ vô cùng ngạc nhiên phát hiện khi thôi diễn Cực Hạn trảm đến đại tông sư, hắn dưới kích thích hiểu được quá trình tu hành thức tỉnh cực hạn tâm nguyên. Trình tự vô cùng phiền toái, cần hai đến ba tháng kiên trì bền bỉ. Đây là điểm khác với thực trang Liên Bang, có thể mượn thuốc cường hóa huyết mạch hay hiệu quả dị thể đồng hóa để thức tỉnh nhanh chóng. Nhưng dù sao cũng tốt hơn nhiều tu luyện Cực Hạn trảm đủ nhiều để thức tỉnh. Nếu làm theo phương pháp của Mộng Vi Vân, thì phải chừng một, hai năm sau mới thức tỉnh được cực hạn tâm nguyên. Cho nên chiêu này không chỉ hắn, mà Vương Sâm và Lâm Hi cũng phải học!

Lâm Duệ lập tức mang theo huyết đao cơ quay về quận Vọng Thành. Khi vào thành, hắn đột nhiên cảm ứng được một ánh mắt vô cùng đáng sợ, còn mang theo uy áp tinh thần như núi lớn ập đến từ tầng 3 của khách sạn đối diện.

Nếu như là hôm qua, Lâm Duệ khả năng đã phải quỳ xuống, nhưng giờ hắn đã thức tỉnh võ ý, có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Huyết đao cơ ở bên cạnh mặt run lên, ngăn trước người Lâm Duệ, nàng rút đao ra ánh mắt lăng lệ nhìn về phía tầng 3 khách sạn.

- Oánh nhi!

Lâm Duệ gọi lại huyết đao cơ, cũng ngẩng đầu nhìn lên, ở đó hắn thấy án sát phó sử Chương Trần và một trung niên xa lạ. Người này tuổi chừng bốn mươi, mày rậm mặt vuông chữ điền, nước da màu đồng, mặc quan phục tứ phẩm.

Lâm Duệ lập tức nhận ra thân phận đối phương, là án sát sử Đoạn Bằng Hiên. Vị án sát sử này tới thật nhanh! Hắn đã xem rất nhiều tin tình báo về người này từ giáo sư Hàn.

Lâm Duệ khẽ cười lạnh, làm tư thế cắt yết hầu với đối phương rồi đi vào nha môn Vọng Thành Đô. Hắn rất khó chịu với tinh thần uy áp của Đoạn Bằng Hiên, nhưng hắn hiện tại cũng không tính chịu thiệt nên quên đi. Dù sao thực lực đôi bên chênh lệch lớn như vậy, lúc nên sợ thì vẫn nên sợ. Hắn hiện giờ cần thời gian, muốn chờ huyết đao cơ đột phá đến cấp 5, cũng muốn chuyển hóa tiền trong tài khoản thành thực lực bản thân.

Lúc này ở tầng 3 khách sạn, Đoạn Bằng Hiên lông mày nhíu chặt:

- Thằng nhãi ranh này, thật là càn rỡ.

Cùng lúc đó, hắn cũng không khỏi âm thầm kinh dị. Kẻ này mới chỉ cấp 4 sơ kỳ mà có thể đỡ được uy áp của hắn, thiên phú nguyên thần thật tốt.

Án sát phó sử Chương Trần cười khổ chắp tay nói:

- Nguyên nhân chính là kẻ này tính tình ương ngạnh, khó chơi, thuộc hạ mới bị ép làm ra hạ sách.

Đương nhiên, cũng là vì bọn họ muốn trả thù và khinh thường Lâm Thập Nhị.

Đoạn Bằng Hiên từ chối đưa ra ý kiến, chỉ chắp tay suy ngẫm, hắn nghĩ vẫn nên xử lý sớm thằng nhãi ranh này. Mình dù không thể trực tiếp động thủ, lại có thể mượn đao giết người. Nhất định phải để đối phương chết không minh bạch, bất kể ai cũng không thể chất vấn! Không biết mười ngày sau, thằng nhãi ranh này có dám vào động phủ Tần Ngạn không?

Lâm Duệ khi trở về nha môn thì thấy cảnh hoang tàn khắp nơi, không khỏi âm thầm thở dài. Nói đến cũng kỳ quái, từ khi hắn tiếp nhận chức phòng ngự sử đến giờ, nha môn không được mấy ngày hoàn hảo, ba ngày sửa nhỏ, một tuần đại tu một lần. Cũng may là trong nội nha còn hoàn hảo, Lâm Duệ liền trở về phòng ngồi xếp bằng, tiêm vào thuốc cường hóa huyết mạch số 4.

Lâm Duệ thật ra đã sớm có thể tiêm thứ này nhưng vì lý do an toàn, hắn chờ đến khi ngưng tụ võ ý xong. Như này an toàn hơn, tốc độ thức tỉnh cũng nhanh hơn, giảm áp lực cho tinh thần. Quả nhiên, sau 4 lọ thuốc, Lâm Duệ đã thức tỉnh thiên phú bậc đế “huyết nhật thiên nguyên”! Thiên phú này vừa thức tỉnh, Lâm Duệ đã có thể tích trữ nguyên khí trong máu, giúp tốc độ rút đao ít nhất tăng thêm 50%, đao tốc và đao uy tăng 20%.

Nếu như đêm qua Lâm Duệ đã có thiên phú này, thì hắn không cần mạo hiểm sử dụng Bạt Dương trảm. Thiên Quang trảm trong tay hắn tiêu tốn ít thời gian súc thế hơn, khó bị đánh gãy hơn.

Lúc này Lâm Duệ kinh ngạc phát hiện, sau khi mình thức tỉnh huyết nhật thiên nguyên thì hình như có một lực lượng huyết mạch đang thức tỉnh, liên quan đến hai chân, thân pháp của hắn.

Lâm Duệ không tiếp tục tiêm tiếp thuốc cường hóa huyết mạch nữa. Thiên phú mới này không có thực trang để hướng dẫn, nên dùng thuốc vô dụng. Theo kinh nghiệm của tiền nhân, nếu cưỡng ép thức tỉnh thì sẽ không được như mong muốn, ban đầu cơ thể muốn thức tỉnh thiên phú bậc đế, lại bị thuốc cưỡng ép thành thượng vị, chẳng phải là thiệt lớn à?

Lâm Duệ điều chỉnh hành vi cho chip phụ trợ rồi quay về căn cứ số 9, hắn muốn trước khi động phủ Tần Ngạn mở ra, mua sắm mãnh liệt một phen tăng lên lực chiến, chuẩn bị cuối cùng.

Tình cảnh hiện giờ của hắn vô cùng an toàn, ngoài hai canh giờ đi gặp Mộng Vi Vân ra thì hắn có thể an tâm hoạt động ở căn cứ số 9.

Khi Lâm Duệ tỉnh dậy khỏi khoang ngủ, việc đầu tiên hắn làm là kiểm tra số dư tài khoản.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.