Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

bất diệt thần dương

Phiên bản Dịch · 1771 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ cũng đang quan sát đại trưởng lão Phần Đao tông. Chu Trường Cung diện mạo tuổi chừng 30, ngũ quan sắc nét như điêu khắc, khí chất trầm ổn đầy mạnh mẽ. Bởi vì hắn mặc thiên ma long giáp, thân hình cao gần ba trượng, có thể thấy bình thường cũng khá cao lớn.

Lâm Duệ trong lòng vô cùng trầm trọng, vừa rồi hắn đã dùng quan ấn của mình, trấn áp nửa cảnh giới của Chu Trường Cung. Một đòn súc thế đã lâu của mình không làm gì được đối phương, còn đem tay mình đánh đến run run.

Mà bộ thiên ma long giáp của đối phương là từ đâu tới vậy.

- Ngươi là người phương nào? Sao dám hung hăng giết người trong thành, quả là vô pháp vô thiên!

Lâm Duệ biết rõ còn cố hỏi, giả bộ không biết thân phận đối phương, thần sắc tản mạn hỏi.

Hắn khi nói chuyện hơi liếc lại, phát hiện Lâm Hi đang ló đầu ra khỏi cửa sổ, thì không khỏi khóe môi giần giật, nhìn trừng trừng nàng ta. Nha đầu ngốc này còn không trốn đi, đứng ở đó làm gì?

Lâm Hi sắc mặt trắng bệch như tờ, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm Lâm Duệ. Nàng vốn đã định chạy trốn rồi, sở dĩ quay lại là vì huyết mạch công minh. Hơn mười ngày trước nàng cảm ứng được một lần, lúc đó còn tưởng rằng là vì huyết đao cơ! Bởi vì máu của nàng có một phần đến từ yêu ma vượt hoàng đó, nên cảm ứng trong lòng rõ ràng hơn.

Nhưng hôm nay, Lâm Hi cảm ứng được huyết mạch cộng minh đến từ vị phòng ngự sử trẻ tuổi kia! Đó là giọt máu cha nàng để lại, dị thể của bọn họ mỗi người có một giọt máu này! Lúc này Lâm Hi còn không nghĩ ra Lâm Thập Nhị là Lâm Duệ, anh trai mình thì đúng là quá ngốc rồi!

Nàng đang cảm thấy điên rồi, như là chuyện trong mơ vậy! Lâm Duệ vậy mà là một trong bốn quan lớn của quận Vọng Thành, có hộ pháp ma vượt hoàng, tung hoành khắp quận không sợ ai! Thảo nào! Lâm Hi đã hiểu ra rồi, nhưng giờ nàng lại lo lắng cho anh trai. Đối thủ của Lâm Duệ là cao thủ chuẩn cấp 6, còn có thiên ma long giáp nữa! Mà sao lần này anh trai không dẫn theo hộ pháp ma?

- Ta giết là yêu ma, chưa từng hành hung người vô tội.

Chu Trường Cung đột nhiên vung tay, dùng quyền lực mãnh liệt đấm văng Chu An và Vương thị cả quãng. Hắn híp mắt lại, dùng ánh mắt bễ nghễ nhìn Lâm Duệ:

- Ta cũng là quan triều đình, là định viễn tướng quân dự khuyết, quan hàm ngũ phẩm còn ở trên ngươi. Ngươi chỉ là giáo úy lục phẩm, còn dám hỏi tội ta? Đúng là trò cười mà!

- Dự khuyết?

Lâm Duệ chỉ cười khúc khích, thần sắc khinh thường đáp lại. Loại chức quan “dự khuyết” này đều là quan chức mua bán. Triều Đại Tống cũng có mua quan bán chức, mỗi khi triều đình không đủ kinh phí, sẽ bán ra chút chức quan vào dân gian. Nhưng những chức quan này trừ khi là bối cạnh siêu mạnh, còn đâu bình thường chỉ có danh hão, không có thực quyền. Cho nên triều đình từ trên xuống dưới, cũng không có ai thật sự coi quan “dự khuyết” là quan.

Lâm Duệ đỡ lấy đao ý của Chu Trường Cung, chỉ về tiền viện nói:

- Ta hỏi ngươi, yêu ma ở đâu?

Để Lâm Duệ bội phục là những người Chu gia chưa hề ma biến, đều dùng hình thái nhân loại chết đi.

- Ngươi biết rõ rồi còn hỏi! Chỉ cần mời thuật sư tra một chút là nhận ra họ đều là yêu ma!

Chu Trường Cung ánh mắt đầy lăng lệ, tràn đầy sát cơ đáp lại.

- Vậy cũng là việc của quan phủ, không liên quan đến ngươi. Mời các hạ theo ta tới nha môn, nhìn xem lời ngươi nói là thật hay giả, kiểm tra thân phận của ngươi có trong sạch hay không.

Lâm Duệ nắm chặt đao Thiên Mang trong tay, ngữ khí lạnh đạm trả lời. Thanh đao kia bắt đầu tụ lại đao cương màu vàng óng.

Chu Trường Cung híp mắt cười lạnh nói:

- Cố Lai nói đúng, ngươi quả nhiên rất ngang ngược, không kiêng nể gì cả, nhưng ngươi mới chỉ là cấp 4, có nghĩ kỹ hậu quả trêu chọc ta là gì không?

Hắn còn chưa nói dứt lời, hư không Ầm một tiếng nổ vang! Thiên ma long giáp trên người Chu Trường Cung thình lình bốc cháy hóa thành người lửa khổng lồ, đồng thời bàn tay mở rộng đột ngột vồ hướng Lâm Duệ.

Lâm Duệ đã sớm chuẩn bị, cả người hóa thành lôi đình biến mất, mượn nhà phù lực không ngừng dịch chuyển né tránh. Nhưng để Lâm Duệ kinh ngạc là dù hắn có thể nhẹ nhàng tránh thoát chưởng của Chu Trường Cung, nhưng nhiệt độ trong ngoài cơ thể hắn đang tăng lên.

Tình huống cơ thể Lâm Duệ còn tốt, dù sao hắn có quang minh huyết, có thể điều khiển bản thân khá tốt, bài trừ nhiệt lực ra bên ngoài nhưng lông tóc quần áo thậm chí chiến giáp của hắn như muốn bốc cháy.

Con ngươi Lâm Duệ không khỏi trừng lớn, hắn đã hiểu chiến pháp của Chu Trường Cung. Chỉ cần một món đồ trên người hắn bốc cháy là Chu Trường Cung có thể lợi dụng viêm độn, đuổi theo như hình với bóng.

Ngoài ra, Lâm Duệ bố trí phù lục quanh đó cũng đang nhanh chóng bị thiêu đốt. May mắn là hắn đã chế tạo 108 phù văn phi châm, có thể dùng cùng lúc 64 phi châm, để hắn không cần phù lục cũng có thể thi triển độn pháp.

- Ngươi là phòng ngự sử quận Vọng Thành, quyền cao chức trọng. Nhưng thiên hạ này dù sao cũng là lấy võ làm đầu! Ngươi có biết câu “thất phu nhất nộ, huyết tiên ngũ bộ; thập bộ chi nội, nhân tẫn địch quốc” không?

Lúc này Chu Trường Cung lấy một địch ba, một bên ứng phó Chu An và Vương thị, một bên truy kích Lâm Thập Nhị, vừa cười lạnh lùng vừa nói.

Lâm Duệ biết không thể tiếp tục như này, nếu không mình sẽ bị đối phương đấm chết mất. Cũng may là nha đầu Lâm Hi kia không ngốc quá, vừa rồi nàng ta thò đầu ra cái là chạy ngay. Nha đầu này cũng hiểu bản thân nàng ta giờ là vướng víu, nếu không có nàng ta, Lâm Duệ có thể dễ dàng chạy thoát.

Nhưng Lâm Duệ vẫn cố gắng ngăn cản Chu Trường Cung thêm một thời gian nữa, để Lâm Hi có thêm cơ hội chạy trốn.

Cũng vào lúc này, cả vùng không gian xung quanh đột nhiên trắng lóa. Đó là 64 phi châm Lâm Duệ phân bố xung quanh đồng thời tỏa sáng mãnh liệt, làm không gian trắng xóa.

Chu Trường Cung cũng nhịn không được bản năng, nheo mắt lại, hắn gần như không thấy gì cả, con ngươi co rút, toàn thân lạnh toát. Chớp mắt này, hắn cảm giác được có ít nhất ba ý chí Vực Sâu khác nhau giáng lâm nơi đây, lực lượng của họ bóp méo quy tắc, thời không thiên địa, làm ý niệm đang dò xét bên ngoài của Chu Trường Cung như chuột thấy mèo, vội vã trốn vào trong thân thể.

Càng đáng sợ hơn là, có một đao mang vô cùng đột ngột, nhanh chóng, lăng lệ vô cùng ập đến! Chu Trường Cung đã không kịp rút đao chống lại, chỉ đành đưa ra tay trái chặn ngực.

Keng! Theo thanh âm kim loại va chạm vang lên, đao mang chém đứt thiên ma long giáp che chắn, thế như chẻ tre đi vào máu thịt của hắn.

Sở dĩ đao này không chém bay tay Chu Trường Cung được là vì tay phải Chu Trường Cung đang liên tục chém về phía Lâm Thập Nhị! Từng luồng đao cương đỏ hồng liên tục đuổi theo bóng hình Lâm Thập Nhị!

Chu Trường Cung lúc này vô cùng giận dữ, truy đuổi không tha, một hô hấp bổ xuống một trăm năm mươi đao tay! Từng mảng đao cương thanh thế dọa người san bằng toàn bộ phòng ốc xung quanh.

Chu An và Vương thị ba lần định đánh gãy đao thế của Chu Trường Cung, viện hộ Lâm Thập Nhị nhưng đều bị đao mang khốc liệt của Chu Trường Cung đánh văng ra hơn mười trượng, toàn thân chảy máu, thương thấy xương cốt.

Lâm Duệ thì hai mắt ngưng trọng. Hắn có thể tránh thì tránh, tránh không được thì đón đỡ, giữa hai người thỉnh thoảng tuôn ra hoa lửa và thanh âm rền vang đinh tai nhức óc.

Sau bảy trăm năm mươi kích, Chu Trường Cung mới dần giảm cuồng bạo lại. Hắn sắc mặt âm lãnh vừa hồi khí vừa lạnh lùng nhìn Lâm Thập Nhị. Trong lòng của hắn vô cùng kinh ngạc, hắn đã dùng bí chiêu vượt vương mà không giết được đối phương, không giết được một thằng nhãi mới có cấp 4!

Lâm Duệ đang thở hồng hộc, gắng gượng đứng thẳng người. Lúc này khí lực của hắn đã suy kiệt, khóe môi trào máu, lục phủ ngũ tạng đã tổn thương. Hết sức may mắn là hắn vừa cấy xong Chiến Thần số 5, chứ không thì hắn đã bị đối phương chém chết rồi. Lúc này, nội thương đang được robot nano chữa trị, nhanh chóng giúp hắn khôi phục.

Lâm Duệ bỗng thấy kinh ngạc, vì hắn cảm giác được lực lượng huyết mạch thức tỉnh, dưới áp lực cuồng bạo của Chu Trường Cung, huyết mạch mới đã thức tỉnh hoàn toàn! Hắn ngay lập tức biết đến tên của thiên phú này, là thiên phú bậc đế - bất diệt thần dương!

Giờ khắc này, lực lượng huyết mạch của hắn chính thức tiến vào bậc hoàng!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 114

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.