thanh tịnh
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ nghi ngờ ngẩng đầu lên nhìn trời:
- Sao trời? Sao ta không thấy có gì thay đổi nhỉ?
Ngôi sao vẫn là ngôi sao, mặt trăng vẫn là mặt trăng mà…
Mộng Vi Vân không nhịn được bật cười:
- Sau cấp 7, võ tu nhìn lên trời sẽ thấy khác, cho nên thế gian quan tinh sư đều là từ cấp 7 trở lên.
Nàng chỉ về Long Vệ Đô bên cạnh nói:
- Ngươi còn chưa chọn long vệ, có qua đó xem không?
Lâm Duệ khẽ lắc đầu, không có hứng thú:
- Cũng không cần thiết. Ta biết thiên tử và thần sứ đã chọn hết long vệ tốt, còn sót lại chút ít thì cũng bị thân vương, quận vương lấy mất rồi.
Để long vệ dự bị tiến cấp Hóa Long tốn rất nhiều tiền, nuôi dưỡng một chiến long cũng cần tiền. Với số tiền này, hắn đi giang hồ mời chào cao thủ, hoặc là dùng để cường hóa cho đám người thân như Cơ Tuyết Oánh, Vương Sâm, giúp họ mau chóng Hóa Long còn lời hơn. Một võ tu cấp 6 bậc hoàng phải đánh được hai, ba kẻ vượt vương, nếu là bậc đế thì thậm chí còn đánh vượt cấp được!
Vương Sâm ngày sau chắc chắn là vượt hoàng, tên này có tài nhưng trưởng thành muộn, giờ bắt đầu bộc phát, tiềm lực vô cùng. Còn về Cơ Tuyết Oánh thì không cần phải nói, bí nghi ở huyện Ngân Nguyệt luyện hóa mấy ngàn tinh hồn không phải nói chơi, tinh thần lực của nàng rất mạnh. Sau khi trở thành dị thể hành giả, viễn cảnh tương lai càng thêm rộng mợ.
Mà Lâm Duệ cũng không phải không thuê được cao thủ, Tiết Lăng Tuyết và Cung Hoành Đao đã giúp hắn liên hệ với vài vị lính đánh thuê là quân binh xuất ngũ, hiện còn đang ở giai đoạn liên lạc. Trong này có hai người có dị thể, tinh thần lực bình thường, mà thân phận ở Thiên Cực tinh cũng “trong sạch, chưa bị phát hiện”.
- Cũng đúng!
Mộng Vi Vân nhớ đến đám thiếu nữ còn lại trong Long Vệ Đô mà thở dài. Những long vệ dự bị này đều là lựa chọn từ cô nhi, nếu tuổi quá 20 thì không thể Hóa Long, con đường luyện võ chấm dứt. Các nàng có một thân bản lĩnh, ở bên ngoài cũng không tính là kém nhưng vì tu luyện thần tốc nên để lại tai họa ngầm, bình thường tuổi thọ rất ngắn, chỉ chừng 40 tuổi là tử vong.
- Thật ra long vệ cũng có chỗ tốt. Tương lai của nàng ta phụ thuộc cả vào ngươi, trung thành tuyệt đối mà lại không yêu cầu tinh thần lực gánh chịu như hộ pháp ma, nhưng ngươi đã không cần thì thôi.
Mộng Vi Vân lập tức dắt Lâm Duệ rời đi:
- Được rồi, đi thôi, chúng ta tới Vạn Long Tháp và Thần Ngục Ty xem, hôm nay không tới được Thứ Gian Cục rồi, chỉ có thể tới hai nơi này. Ta sẽ giới thiệu vài vị bằng hữu của mình cho ngươi, về sau ngươi thường xuyên tới hai nơi này, có việc gì cần có thể liên hệ với họ.
Thần Ngục Ty là lao ngục giam giữ trọng phạm của Hoàng Thành Ty, hiện giờ tổng đốc Sa Châu Viên Thành Khải và Úc Văn Đan đang bị giam giữ ở đây. Vạn Long Tháp là nơi trấn áp yêu ma cấp 6 trở lên, võ tu cấp cao đều biết yêu ma cấp 6 trở lên trên bản chất là “long”, cho nên gọi nơi này là Vạn Long Tháp. Trong đó có một thần khí đỉnh cấp giúp yêu ma duy trì thanh tỉnh, linh trí đầy đủ, dễ bề thẩm vấn.
Lâm Duệ theo Mộng Vi Vân đi tới hai nơi này, trên mặt dần hiện tia vui mừng, hắn cảm giác mình lại có cửa đổi hoàng viêm chiến long. Trong Thần Ngục Ty và Vạn Long Tháp có lượng lớn yêu ma và ma tu bị giam giữ, vấn đề giờ là làm sao xử lý hợp pháp chúng được?
Cũng trong hôm đó, Lâm Hi và Vương Sâm đã thu dọn xong trạch viện mới của bọn họ. Theo như Lâm Duệ phân phó, toàn bộ nội viện đập đi xây lại, Công Bộ phái thợ hồ và thợ mộc tới, xây xong mấy chục gian phòng và đình đài thủy tạ cho nơi này. Đây là vì làm việc cho chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, Công Bộ không dám chậm trễ, phái thợ tốt lành nghề tới, còn phái thêm một vị quản đốc tới đốc thúc nữa.
Lâm Hi mặc dù liên tục dặn dò là phong cách đơn giản thực dụng nhưng trạch viện được xây lại vẫn vô cùng tinh mỹ, trang nhã, cổ kính, tất cả rường cột đều được trạm chổ. Vị quản đốc rõ ràng có ý lấy lòng Lâm Thập Nhị, nhưng rất tiếc lại là vỗ mông ngựa lại vỗ trúng đùi ngựa… Lâm Duệ vốn không để ý đến trang trí đẹp đẽ như nào, ngược lại cảm thấy những trang trí này rất vướng víu, ảnh hưởng hắn bố trí phù trận, hại hắn bận rộn cả tối, đến gần sáng sớm mới bố trí xong “lục cảnh hộ nguyên trận” bao phủ cả nội viện.
Lục cảnh hộ nguyên trận là trận pháp thường gặp, hay được dùng trong dinh thự và cứ điểm thành quan cỡ nhỏ, không chỉ lực phòng ngự mạnh mẽ mà còn che đậy được linh thức cảm ứng của võ tu cao cấp. Hắn còn dùng năng lực cấp đại tông sư của mình, tăng mạnh mọi mặt của phù trận này. Sau đó hắn sẽ tiếp tục khuếch trương mở rộng đến khi bao hết cả ngoại viện mới thôi. Nhưng hôm nay không còn thời gian, đến giờ Mão, Lâm Duệ chỉnh đốn lại trang phục, đi tới Thần Cảnh Sơn phía sau hoàng thành. Hôm nay là ngày hắn chính thức bái sư.
Hôm qua mới chỉ được tính là gặp mặt, bao gồm cả Hộ Quốc Long Ấn, cũng là đề bài kiểm tra! Thân phận cao quý như Lạc Vọng Thư thì thu đồ đệ vô cùng cẩn thận, nhất định sẽ loại bỏ toàn bộ tai họa ngầm. Cho nên hôm nay mới là ngày chính thức bái sư, Lạc Vọng Thư sẽ triệu tập thân hữu tới chứng kiến, chính thức thu Lâm Thập Nhị vào môn hạ, trở thành đệ tử nhập thất.
Lúc này khách mời tụ tập Thần Sứ Viện, đông như trẩy hội, tham gia lễ Lâm Thập Nhị bái sư không chỉ có thân hữu bộ hạ của Lạc Vọng Thư, còn có quan viên huân quý tứ phẩm trở lên trong triều nữa, gần như không vắng mặt một ai. Sở dĩ từ tứ phẩm trở lên là vì quan phẩm thấp hơn cấp này không có tư cách lên Thần Cảnh Sơn. Ngay cả thiên tử và hai vị thần sứ cũng phái người tới tặng lễ, mười hai vị thần sứ dự bị thì có sáu vị tự mình đến.
Lâm Duệ đứng ở cửa Thần Sứ Viện, thu lễ đến mỏi tay, mặt cười đến cứng ngắc. Trong quá trình này hắn nhận biết rất nhiều người, gần như thuộc một lượt quan viên tứ phẩm trong triều, cũng gặp hai vị sư huynh đang nhậm chức ở kinh thành và hơn mười thuộc hạ thân tín của Lạc Vọng Thư.
Lạc Vọng Thư xuất thân quân ngũ, thuộc hạ của nàng phần nhiều tới từ trong quân, tính cách thoải mái, hào sảng dễ gần.
Lâm Duệ lờ mờ cảm thấy lễ bái sư nay có chút long trọng hơn bình thường, rất có thể là sư tôn làm gì đó. Từ ánh mắt khác thường của hai vị sư huynh và Mộng Vi Vân, hắn có thể được chút ít.
Lâm Duệ còn thấy ba vị đồng liêu ở Thứ Gian Cục, chỉ huy phó sử Hình Hải, chỉ huy phó sử Đàm Tượng Thăng và chỉ huy phó sử Tôn Sĩ Trình. Khi bọn họ gặp mặt chỉ nói qua loa vài câu nên Lâm Duệ không hiểu tính tình, không rõ nông cạn của ba vị này.
Nhưng hắn để ý nhất là chỉ huy phó sử Hình Hải. Lúc trước, người đảm nhiệm xử lý vụ án phân bộ căn cứ số 9 chính là Hình Hải, người này cũng bằng chiến công này nắm giữ quyền hạn cực lớn trong Thứ Gian Cục, địa vị áp đảo hai vị chỉ huy phó sử còn lại. Non nửa năm trước, người này được thiên tử ủng hộ, suýt thì có hy vọng lên chức chỉ huy sứ Thứ Gian Cục.
Đến trưa, Lâm Duệ cuối cùng không phải đứng ở cửa tiếp khách nữa. Hắn trở lại chủ điện Thần Sứ Viện, dập đầu kính trà Lạc Vọng Thư, lại thu hồng bao Lạc Vọng Thư ban thưởng, hoàn thành lễ nhập thất, chính thức trở thành đệ tử nhập thất của Lạc Vọng Thư.
Lâm Duệ khẽ sờ hồng bao, nội tâm âm thầm hiếu kỳ. Trong hồng bao không chỉ có ngân phiếu, dường như còn có một pháp khí nữa.
Lạc Vọng Thư cười tủm tỉm uống trà Lâm Thập Nhị dâng lên nói:
- Thập Nhị, tên này là cha mẹ ngươi đặt cho nhỉ? Thập Nhị trong cổ văn có ý thần thánh vĩnh hằng, một vòng tuần hoàn, ngụ ý không kém nhưng giờ ngươi làm quan ngũ phẩm, lại là chỉ huy sứ cao quý nên tên này không thích hợp nữa, ta đặt cho ngươi tên Lâm Hạo, ngươi thấy thế nào? Một chữ Hạo này nghĩa là rộng lớn vô biên, ý chỉ mặt trời, hy vọng tương lai ngươi có thể như mặt trời trên không, tỏa sáng vô ngần, bao dung tất cả.
Lâm Duệ không chút do dự chắp tay nói:
- Tên này rất hay, đệ tử bái tạ sư tôn ban tên.
Về sau dị thể của hắn tên là Lâm Hạo, ngụ ý cũng rất hay.
Đông đảo khách mời đều biết Lạc Vọng Thư thích thanh tịnh, hôm nay vì cực kỳ yêu thích đệ tử mới Lâm Hạo này mới tổ chức long trọng, mời rộng rãi gần như toàn bộ kinh thành. Cho nên sau khi Lâm Hạo chính thức bái sư không lâu, một đám quan lớn nhao nhao cáo từ rời đi, bọn họ thật ra cũng rất bận, không thể ở lại đây lâu được.
Sau khi yến tiệc tản đi, khôi phục vắng vẻ ngày thường, đại sư huynh của họ trầm trọng hỏi:
- Sư tôn hôm nay hình như có chút không yên lòng? Hình như là liên quan đến dị biến thiên tượng hôm qua.
- Thiên tượng? Hôm qua ta cũng thấy thiên tượng khác thường, cảm giác có liên quan đến Vực Sâu nhưng không biết là xảy ra chuyện gì?
Mộng Vi Vân nghe vậy kinh ngạc hỏi.
- Quả thật có chuyện, pháp môn thanh tịnh trong trời đất này đã có chủ nhân, điều này nghĩa là không lâu sau đó sẽ có một vị Vực Sâu mới xuất hiện. Giờ Tý hôm qua, năm vị Vực Sâu tụ tập Đông Hải, quét ngang mấy trăm dặm hải vực tìm kiếm tổng đàn Quang Minh thánh giáo, thần minh chúng ta vừa hạ xuống ý chỉ, từ giờ trở đi, tăng cường tiêu diệt Quang Minh thánh giáo, toàn lực bắt giết Quang Minh giáo chủ!
Ánh mắt Lạc Vọng Thư vô cùng phức tạp trả lời.
Mấy vị sư huynh muội nghe được tin này thì vô cùng kinh hãi, liếc nhìn nhau.
Lâm Duệ thì há hốc miệng suýt thì trật khớp cằm. Hắn rất hoài nghi việc này liên quan đến mình, chẳng lẽ mình là sao chổi của Quang Minh thánh giáo sao? Không đúng, không thể nào, mình chỉ là một nhân vật nhỏ bé, sao có thể ảnh hưởng đến năm vị Vực Sâu được chứ, mình nghĩ quá nhiều rồi.
- Nhưng chuyện này không liên quan gì đến các ngươi, cứ làm việc như thường là được. Ngược lại, Lâm Hạo ở Thứ Gian Cục, về sau phải chú ý chuyện này nhiều hơn.
Lạc Vọng Thư nghĩ tới một chuyện rồi nói:
- Liên quan đến án Triệu Dương, Hạo nhi, ngươi có ý kiến gì không?
- Đệ tử sẽ phá án công bằng, tuyệt không cho phép vực ngoại thiên ma đặt mình vào triều đình, mà Triệu Dương là lão thần ba đời, thân phận quý giá, vì tránh dư luận công kích, đệ tử sẽ tấu thỉnh Thần Sứ Giám hạ chỉ, để Tam Pháp Ty cũng tham gia tra án.
Lâm Duệ chắp tay đáp:
- Nhưng cụ thể như nào thì phải chờ xem kết quả thiên ma trắc ngày mai đã.
Úc Văn Đan đã bị xông thuốc một ngày một đêm, lại không có thuốc giải như Lý Lập, cho nên giờ mặc kệ Úc Văn Đan có phải dị thể hành giả hay không, ngày mai hắn nhất định là vực ngoại thiên ma! Đây là nguyên nhân trọng yếu làm án này không thể khởi động điều tra được! Nếu như vì vực ngoại thiên ma tố giác liền điều tra trọng thần thì triều đình sao còn duy trì vận chuyển được? Quan lớn quyền quý sao dám an tâm công tác chứ? Hơn nữa vì sao Úc Văn Đan là vực ngoại thiên ma lại ngụy trang thành người Thiên Cực tinh, rõ ràng là có ý đồ khó lường. Đến lúc đó ai dám tra án thì sẽ bị đám ngự sử đài phun nước bọt đến chết đuối mất.
Lạc Vọng Thư nghe vậy hài lòng khẽ gật đầu, thầm nghĩ đệ tử này thật sự quá hợp ý mình.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 94 |