thiên ma trắc
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Sáng sớm hôm sau, Lâm Duệ mang theo Vương Sâm và Lý Lập cùng tới ngự sử đài, lúc này quan lại đã tụ tập.
Đây là vì chuyện Úc Văn Đan tố cáo lão thần ba đời Triệu Dương là vực ngoại thiên ma với chỉ huy sứ Thứ Gian Cục đã lưu truyền sôi sục khắp thành, làm triều chính rung chuyển. Chỉ cần là người hơi chút hiểu biết là có thể hiểu được có người đang thúc đẩy chuyện này. Chỉ huy sứ Lâm Hạo còn chưa lập án điều tra, chuyện này đã huyên náo khắp thành, rõ ràng là có người đang ngầm tạo thế dư luận, để triều đình phải nghiêm tra Triệu Dương. (Từ giờ dị thể của Lâm Duệ tên là Lâm Hạo)
Cho nên hôm nay không chỉ đông đảo môn sinh của Triệu Dương và quan lại thanh lưu tụ tập ở đây, mà đủ các cơ quan như nội các, Hình Bộ, Đại Lý Tự đều phái người đến quan sát. Tràng diện hôm nay ở ngự sử đài chỉ hơi thua kém lễ bái sư của Lâm Duệ hôm qua, phương diện thua kém là ở quan giai. Thiên tử và ba vị thần sứ cũng phái người thân cận tới quan sát, nhưng những người này quan giai không cao, đều không cao hơn thất phẩm. Trước khi xác định Triệu Dương có hiềm nghi là vực ngoại thiên ma, mấy vị đại lão đứng đầu Đại Tống sẽ không quá chú ý chuyện này, ít nhất là tỏ ra như vậy.
Lâm Duệ thậm chí còn thấy “Hàn Vương” Chu Bất Khí hôm qua không gặp. Vị vương gia này vẻ ngoài không tầm thường, tướng mạo tuấn tú, khí độ uy nghiêm trang trọng, giơ tay nhấc chân đều toát ra vẻ cao quý. Hắn rất để ý đến người này, lúc trước hắn ở huyện Ngân Nguyệt, suýt thì bị “chó săn” của người này hại chết.
Lâm Duệ còn từng hỏi sư tỷ, rốt cuộc ân oán giữa Hàn Vương và thần sứ thứ ba là gì? Vì sao trước đây dùng thần tâm trà tính kế sư tôn? Mộng Vi Vân nói thực chất đứng sau Hàn Vương là thiên tử. Thiên tử có lẽ không định chèn ép bọn họ làm gì, nhưng nếu Hàn Vương có thể đẩy đổ thần sứ thứ ba thì thiên tử cũng rất vui được chứng kiến. Vị Hàn Vương điện hạ này cấu kết rất sâu với hai vị thần sứ dự bị.
Lâm Duệ lập tức hiểu ra, thầm nghĩ thế đạo gì vậy? Chỉ là hoàng tử mà cũng dám ỷ vào uy quyền hoàng đế khiêu khích sư tôn hắn? Đúng là không còn vương pháp mà.
Hàn Vương khi thấy Lâm Hạo thì sắc mặc không tốt lắm.
Chiều hôm qua hắn nhận được tin, Lâm Hạo sau khi bái sư thì hạ chỉ lệnh đầu tiên là để giám thứ 20 dùng nghiêm hình với Viên Thành Khải, khảo vấn xem vị này có cấu kết với yêu ma hay không.
Chỉ lệnh thứ hai có liên quan đến hắn, Lâm Hạo nói dân gian đồn đại Hàn Vương xa hoa dâm đãng, ức hiếp dân lành, cường hào ác bá, tùy ý thôn tính cướp đoạt tài sản của dân, không việc ác nào không làm nên lệnh giám thứ 9 và giám thứ 12 điều tra về hắn. Giám thủ sử của giám thứ 9 và giám thứ 12 là nanh vuốt của thiên tử trong Hoàng Thành Ty, bình thường quan hệ rất tốt với hắn, Lâm Hạo để hai vị này điều tra về hắn, dụng ý vô cùng âm hiểm ác độc.
Hàn Vương Chu Bất Khí biết hai vị này giờ cũng rất đau đầu, nếu như tra án công bằng thì sẽ đắc tội anh em tốt là mình, nếu như không điều tra hoặc làm qua loa, nếu như tương lai hắn phạm tội thì phiền toái lớn rồi.
Chu Bất Khí sau khi biết được chỉ lệnh này thì vừa sợ vừa giận, tức giận đến cả đêm ngủ không ngon. Khi tới đây hắn còn gặp hộ pháp ma của Lâm Hạo, huyết đao cơ kia đứng sau Lâm Hạo, ngoại cương màu tím đặc thù của yêu ma bậc đế làm trái tim hắn thêm nhói đau. Nhưng hôm nay hắn để ý hơn cả là kết quả thiên ma trắc, kết quả lần này vô cùng quan trọng đối với rất nhiều người.
Hôm nay chủ trì thiên ma trắc cho Vương Sâm, Lý Lập và Úc Văn Đan là một vị hầu ngự sử, tứ phẩm, tên là Tống Liêm. Vị hầu ngự sử này đang ngồi trong nội đường, sắc mặt trầm trọng, không quan tâm đến những chuyện khác. Vị hầu ngự sử này khi đáp ứng tiến hành thiên ma trắc cho hai thuộc hạ của Lâm Hạo thì vô cùng vui vẻ, ngự sử đài có pháp khí trận đàn chuyên dụng, không cần bố trí gì, không tốn chút sức lực nào mà có thể bán ân tình nho nhỏ cho chỉ huy sứ mới nhậm chức thì cớ sao không làm chứ?
Tống Liêm không thể ngờ mình lại bị cuốn vào chuyện này, cuốn vào đợt phong ba nghiêm trọng trong triều. Bây giờ bao gồm cả hắn, tiền đồ của rất nhiều quan viên thanh lưu trong ngự sự đài gắn liền với kết quả thiên ma trắc của Úc Văn Đan.
Lâm Duệ sau khi đến thì được an bài ngồi bên trái Tống Liêm, gần như song sóng với đối phương. Bên dưới hắn còn ngồi mấy vị quan lớn tam, tứ phẩm, còn có cả đám huân quý như Hàn Vương nhưng không ai cảm thấy không đúng.
Thứ Gian Cục thành lập được mấy trăm năm, quan cao triều chính đều quen thuộc địa vị cao của chỉ huy sứ Thứ Gian Cục rồi. Nếu như nói ba vị thần sứ là sứ giả của Thần, thì chỉ huy sứ Thứ Gian Cục chính là đại biểu của ba vị thần sứ và chư long trong Thần Long Đường. Cho nên mỗi vi chỉ huy sứ Thứ Gian Cục tiền đồ hơn xa quan viên Hoàng Thành Ty bình thường. Bọn họ sau này đều lên thẳng tam phẩm, hoặc là đảm nhiệm đốc hộ sử bảo vệ tiết trấn một phương, khống chế ngự long trực mấy châu, hoặc là đảm nhiệm quyền cao chức trọng trong Hoàng Thành Ty.
Để người ta giật mình là ngay khi thiên ma trắc sắp bắt đầu, một thiếu nữ gương mặt khuynh quốc khuynh thành, phong thái yểu điệu đỡ một vị lão già tóc trắng xóa, mặc quan bào nhị phẩm gầy trơ xương tiến vào ngự sử đài.
Thiếu nữ chính là Triệu Doanh Hư, còn về vị còn lại chính là ngự sử trung thừa Triệu Dương! Sau khi người này đến, một đám quan viên rối rít đứng dậy, phần lớn cung kính gọi đại nhân. Ngay cả Lâm Duệ cũng đứng dậy chắp tay, hầu ngự sử Tống Liêm còn định nhường chỗ cho Triệu Dương.
Triệu Dương cười khoát tay áo nói:
- Không cần như vậy, hôm nay lão hủ tới đây là vì nghe nói có người tố cáo ta là vực ngoại thiên ma nên tò mò đến xem, xem xem là ai muốn gây khó dễ, vu oan cho ta? Thiên ma trắc hôm nay tiến hành như thường, lão hủ không dám quấy rầy, Tống Liêm, ngươi an bài một chỗ cho ta đứng ngoài quan sát là được rồi.
Sau đó vị này còn rất khách khí đáp lễ với Lâm Hạo:
- Vì chuyện của lão hủ mà làm phiền đại nhân rồi, mong Lâm đại nhân thứ lỗi.
Triệu Dương thấy Lâm Hạo này vô cùng trẻ tuổi mà cảm thản, sinh tử cả nhà hắn sau này phụ thuộc vào người này. Hắn biết chỉ cần mình không cúi đầu với Tấn gia, thân phận của mình chắc chắn sẽ bị bại lộ. Sau đó đám người Triệu gia có thể an toàn thoát thân, chạy trốn được bao nhiêu người thì phải nhìn năng lực truy kích của vị chỉ huy sứ này.
Triệu Dương nắm rất nhiều tài liệu bí mật của thiên tử, thần sứ thứ nhất và thứ hai, một khi đâm lên Thần, chắc chắn ba người này không chịu được. Điều này đủ để ba vị này sợ ném chuột vỡ bình, không dám điều tra. Thần sứ thứ ba thì khác, vị này rất trẻ, đảm nhiệm chức vị thần sứ chưa đến 50 năm, trong thời gian này phần lớn không nắm được thực quyền triều chính. Trẻ tuổi ý nghĩa trong sạch, Triệu Dương không có thủ đoạn hữu hiệu để kiềm chế vị này.
- Không có gì. Thứ gian trấn ma là trách nhiệm của Lâm Hạo ta, sao có thể nói là làm phiền chứ.
Lâm Duệ vẻ mặt lạnh nhạt xa cách, khẽ nói. Sau đó hắn ngồi xuống thúc giục hầu ngự sử Tống Liêm:
- Tống ngự sử, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta bắt đầu thôi, từ hai thuộc hạ của ta trước đi.
Đám người thấy cảnh này không khỏi nghĩ chỉ huy sứ này đúng như lời đồn, cương trực công chính, không sợ quyền quý, hạnh kiểm kiên định thuần khiết. Chỉ riêng Hàn Vương sắc mặt xanh xám, hắn biết Lâm Hạo này rất cứng rắn, lại có thù tất báo, tâm tình âm tàn ác độc.
Người tiến hành thiên ma trắc đầu tiên là Vương Sâm, ban đầu hắn còn có chút thấp thỏm nhưng khi lên pháp đàn thì hoàn toàn bình tĩnh lại, bắt đầu hành xử thản nhiên. Hắn đang thầm nghĩ có gì để lo chứ, người chết chim hướng lên trời, mười tám năm sau lại là anh hùng hảo hán.
Mấu chốt là Vương Sâm rất tin vào Lâm Duệ. Kỹ thuật giải phẫu và trận pháp của Lâm Duệ tiến rất nhanh. Khi còn ở quận thành, Lâm Duệ chỉ vẽ được pháp trận trung giai, thủ pháp xiên xẹo có chút ngượng tay nhưng hôm qua khi làm phẫu thuật cho hai người, Lâm Duệ làm rất nhanh, khắc pháp trận cao giai dưới da họ một mạch, nháy lên đã thành, vô cùng thành thạo.
Ngoài ra Chu Vân Phi còn mời tới một vị cao thủ thuật pháp, hơn xa mong đợi trước đó, là một vị 8SS, nguyên soái hai sao. Người này là lão sư của Chu Vân Phi và Hàn giáo sư, coi như là sư tổ của Lâm Duệ, lần này là vì Lâm Duệ mới tự mình ra tay. Vị này thi triển thuật pháp không phải đối với ngự sử đài mà là dùng thủ thuật đặc thù che đậy không trung bên trên, để chiến long trong Thần Long Đường không cảm ứng được, tránh hạ xuống đây.
Quả nhiên, Vương Sâm thuận lợi vượt qua thiên ma trắc. Hắn dựa vào ưu thế Huyền Vũ Thánh Thể, đem huyết nhục và linh hồn tiến vào trạng thái “ngủ đông”, giống với động vật ngủ đông, từ đó giảm xuống tỷ lệ bị phát hiện.
Lúc này, thần sắc Lâm Duệ khẽ biến nhìn về phía trước. Hộ Quốc Long Ấn trong mi tâm hắn rõ ràng cảm ứng được có ý thức một con chiến long hạ xuống phía ngự sử đài này nhưng khi ý chí của nó đến gần lại bị lệch đi, như là đâm vào mê cung, bay lượn trên trời. Là sư tổ ra tay sao? Tu vi thuật pháp thật cao a!
Để Lâm Duệ kinh ngạc là hắn có thể thông qua ý chí chiến long tìm ra vị trí đầu nguồn thuật pháp, mơ hồ cảm ứng được đại khái vị trí sư tổ.
Sau khi Vương Sâm thông qua thiên ma trắc, đến phiên Lý Lập, đương nhiên vẫn là bình an vô sự. Hôm qua Lâm Hi thay ca cho hắn, để Lý Lập quay về trạch viện làm phẫu thuật. Lý Lập tích lũy thâm hậu hơn Vương Sâm nhiều nên không lo, nhưng tuổi tác hắn đã lớn, về sau không có tiền đồ trong Hoàng Thành Ty, chủ yếu là trợ giúp Lâm Duệ xử lý việc vặt, tương lai còn cần nhờ Lâm Duệ tiến cử để đảm nhiệm chức quan nhỏ trong triều.
Cuối cùng là Úc Văn Đan, ánh mắt mọi người cùng tụ tập vào trung niên mặt vàng đang bị xiềng xích, áp giải lên pháp đàn.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 87 |